Mục lục
[Dịch] Vũ Trang Phong Bạo
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chiếc vuốt của con Zago xuyên qua đùi Vương Động như xuyên qua một tờ giấy, cả người hắn bị kéo lên không trung. Vương Động bị cơn đau kích thích, một tay chém ra, trực tiếp chặt đứt móng vuốt của nó, người cũng từ trên cao rơi xuống.

Lần này xong rồi.

"Giết!"

Một âm thanh cứng nhắc mang theo đầy cảm xúc vang lên, Cục Than không biết từ chỗ nào kiếm được một khúc gỗ khá lớn, hướng về phía này vọt tới, tuy là máy móc nhưng trong ánh mắt lại tỏa ra cảm xúc mãnh liệt.

Oanh…

Khúc gỗ đem con Zago bị gẫy tay đánh bay đi, trước khi những con Zago khác kịp phản ứng, Cục Than liền ôm lấy Vương Động bỏ chạy.

Lập tức những con Zago khác gào thét xông lên, các nẻo đường bốn phía đều bị bao vây, cửa hầm ngay trong gang tấc mà cứ như cách tận chân trời.

"Cục Than, mau để ta xuống." Vương Động cảm giác được mục tiêu của đám Zago chính là hắn.

Thế nhưng… đây là lần đầu tiên Cục Than không chấp hành mệnh lệnh của Vương Động, nó cứ chạy thẳng về phía trước, bỗng nhiên Cục Than không hề nhúc nhích, thân thế từ từ ngã xuống mặt đất.

"Ông chủ… chạy mau…”

Lồng ngực của nó đã bị đâm thủng, Vương Động rơi xuống trên mặt đất, Cục Than giãy dụa ngăn cản, nhưng hiển nhiên lũ Zago không có hứng thú với một mớ sắt vụn, liền đưa móng vuốt đem Cục Than xé thành mảnh nhỏ.

Một con Zago màu đỏ thẫm chậm rãi bò lên, Vương Động chưa bao giờ thấy qua một con Zago nào như vậy – hiển nhiên nó cảm thấy có hứng thú với Vương Động. Con Zago đỏ thẫm nhấc chân dẫm nát thân thể Cục Than, tựa như dẫm lên một mớ rác rưởi. Đừng nghĩ đây là việc ngẫu nhiên, Zago trí tuệ không thấp, chúng nó luôn thích đùa giỡn con mồi.

Vương Động vốn đã muốn buông xuôi tất cả, nhưng cảnh trước mắt này đã chọc giận hắn, đầu óc trống rỗng, bị kích thích điên cuồng.

Giết! Giết! Giết!!!

Bí quyết Đao Phong vốn gần như đình chỉ, bỗng như một cơn gió xoáy cuộn lên, bùng nổ thành một cơn lốc lớn. Thân thể Vương Động bỗng nhiên trở nên nhẹ nhàng.

256 độ gien hạch lực trong nháy mắt kích hoạt, lực lượng tích tụ vào trong đan điền, rồi như muốn nổ tung càn quét ra ngoài.

Gầm!!!

Vương Động giống như kẻ điên nhảy bổ vào trong đàn Zago, gặp một giết một, không có con Zago nào có thể ngăn được một quyền của hắn, hoàn toàn không có một phương pháp hoặc kỹ xảo nào, thậm chí có con Zago bị Vương Động dùng sức, mạnh mẽ xé nát. Hai đồng tử của Vương Động đã biến mất, dưới tình huống này rất có thể hắn đang bị tẩu hỏa nhập ma.

Tu luyện não vực thứ tám vô cùng nguy hiểm, dù sao trong thế giới tinh thần, một khi không cẩn thận sẽ bị hỗn loạn, khi đó: hoặc là thành kẻ điên, hoặc là thành người thực vật. Hàng năm đều có không ít người liều lĩnh tu luyện công pháp hoặc bị kích thích mãnh liệt mà bị tẩu hỏa nhập ma, lúc đó có thể bảo vệ được tính mạng cũng coi như là may mắn.

Cũng có một số sau khi bị tẩu hỏa nhập ma thì tinh thần lực tăng vọt, nhưng lại biến thành ác ma giết người, cuối cùng vẫn bị giết chết.

Cho nên khi tu luyện công pháp, nhất định phải cẩn thận, bí quyết Đao Phong sở dĩ được phổ biến rộng rãi, cũng bởi vì nó không bao giờ xuất hiện hiện tượng tẩu hỏa nhập ma.

Nhưng lúc này Vương Động bộc phát ra sức chiến đấu, lại giống như một người đang bị tẩu hỏa nhập ma.

Mấy trăm tên Zago trong phút chốc đã bị Vương Động giết sạch sẽ, mất đi mục tiêu ánh mắt Vương Động trở lên đờ đẫn, một cảm giác đau thương tràn ngập; không một tiếng động - Vương Động bỗng nhiên ngã sụp xuống.

Từ bé đến giờ, đây lần đầu tiên hắn cảm nhận cảm nhận được sự bi thương.

Sau khi Vương Động ngã xuống, không gian thủy tinh bỗng phát sáng, Võ Thần Tự Nhận chậm rãi bay ra, nhìn thoáng qua Vương Động, lại nhìn qua đống hỗn độn xung quanh, thở dài một hơi: "Lỗ mãng, nhưng đó cũng là bản tính chân thật, khó trách người được chọn là ngươi, nhóc con, đường đi còn dài, hãy học cách kiên cường đi."

Vương Động bị ánh nắng chiếu vào dần dần tỉnh lại, lúc tỉnh dậy hắn không hề nghĩ gì, việc đầu tiên khi đứng lên là tìm kiếm Cục Than, lúc này Vương Động trông giống như một con chó cảnh sát, quỳ rạp trên mặt đất tìm kiếm, cho tới khi hắn từ một đống sắt vụn lấy ra một cái hộp nhỏ.

Đây là hộp tổng của Cục Than, thật là may mắn vẫn còn nguyên vẹn. Vương Động thổi hết bụi trên bề mặt, rồi cẩn thận để vào trong lồng ngực.

"Ái chà"

Vương Động đặt mông ngồi xuống đất, mia…cả người đau chết mất, gãy xương toàn thân thì vừa?

"Nhóc con, ngươi nên cảm tạ Thượng Đế vì vẫn còn sống tới bây giờ." Võ Thần Tự Nhận nói rất ‘phiêu’.

Vương Động nhếch môi: "Chuyện gì sảy ra vậy, vẫn còn sống sao."

"Nếu ngươi biết một khi hộp tổng của người máy vẫn còn thì vẫn có thể sống lại, thì cớ gì còn đem tính mạng ra đùa, thiếu chút nữa cũng đưa mạng của võ thần ta góp vào trong đó”.

Vương Động gãi đầu: "Xin lỗi, tôi lúc ấy không nghĩ được cái gì."

Vương Động vừa nói như thế, Võ Thần Tự Nhận cảm giác được mình có chút nhỏ nhen, tốt xấu gì thì mình cũng là nhân vật cấp võ thần cơ mà.

"Thôi bỏ đi, ngươi cần phải hiểu, trong chiến đấu, không phải muốn cứu ai cũng được, ngươi tự cho mình là võ thần ư. Lần này coi như mạng của ngươi lớn, trong lúc vô ý mở ra gien hạch lực, lại sống sót sau khi bị tẩu hỏa nhập ma, đừng tưởng rằng đó là thực lực của ngươi, cho dù đó là thực lực của ngươi thì nói thật cũng không đáng nhắc tới."

Võ Thần Tự Nhận từ trước tới nay luôn kiếm cớ châm biếm Vương Động làm thú vui, không phải có câu, đau khổ của người khác là niềm vui sướng đối với mình đó sao.

"Tôi hiểu được, tôi đã biết."

"Biết là tốt rồi, cho ngươi thời gian một ngày." - Nói xong Võ Thần Tự Nhận liền trở về.

Vương Động đột nhiên cảm giác được người này không hẳn là một kẻ máu lạnh. Sờ vào chiếc hộp nhỏ trong ngực, có thể tồn tại đó cũng coi như là một kỳ tích, tùy rằng không hoàn toàn có thể khiến cho Cục Than sống lại, nhưng Vương Động cũng không hề hối hận về những gì đã làm.

Nam tử hán đại trượng phu, có việc nên làm có việc không nên làm, ít nhất hiện tại hắn đứng ở chỗ này có thể ưỡn ngực ngẩng cao đầu!

Hic... Đau chết mất.

Vương Động khập khiễng đi về hầm, chân trái của hắn vẫn bình thường, xương cốt vẫn còn lành lặn, thật sự trong cái rủ có cái may.

Lần này phải đứng trước cửa Quỷ Môn quan gần một ngày, làm Vương Động rút ra khá nhiều kinh nghiệm, cảm giác trên đi trên con đường tử vong rồi vật lộn trở về thật khó có thể nói nên lời.

Vương Động mất hơn mười phút mới đến nơi, hắn không rõ bọn Zago còn có tiếp tục kéo tới hay không, nhưng lúc này hắn có cảm giác như mình là một chiến sĩ. Mặc dù trước kia ước mơ của hắn là một nhà khoa học, nhưng xem ra hoạt động tay chân càng thích hợp với hắn hơn là hoạt động trí óc.

Vương Động đặt mông ngồi xuống, không hề nghĩ ngơi mà bắt đầy tu luyện bí quyết Đao Phong, thời điểm càng mệt nhọc càng khó khăn, càng là lúc có cơ hội kích phát tiềm lực.

Lần này bí quyết Đao Phong lại có điểm không giống bình thường, trong cơ thể hắn có nhiều thêm một chỗ, đó chính là não vực thứ tám hay còn gọi là tinh thần hải. Mà ở đan điền cũng xuất hiện một nguồn năng lượng, đây chính là điểm mà gien hạch lực bùng nổ. Xem ra lần tẩu hỏa nhập ma này hoàn thành điểm mấu chốt khởi động gen hạch lực của hắn.

Lần này thời gian hoàn thành một vòng lớn cũng không kéo dài, Vương Động từ trước tới này chưa bao giờ hoàn thành nó trong vòng năm giờ. Lúc này Vương Động mới cảm thấy đói mờ mắt, viên nén dinh dưỡng mùi vị rất khó nuốt, nhưng dù sao cũng là thứ giúp hắn sinh tồn hiện nay, hắn vẫn lấy một mớ ném vào trong miệng. Sau đó đem hộp tổng của Cục Than thu vào không gian thủy tinh, mặc kệ tỷ lệ là bao nhiêu, nhưng nếu như có thể trở về Trái Đất, hắn cũng phải nghĩ biện pháp thử xem.

Cứ như vậy, Vương Động lại trở nên cô độc, tuy rằng Võ Thần Tự Nhận cũng coi như là một người, nhưng dù sao cũng không giống Cục Than, nhìn thấy mà sờ không thấy. Hơn nữa Võ Thần Tự Nhận tựa như rất bất mãn với thực lực của Vương Động, bắt đầu lên kế hoạch huấn luyện tàn khốc. Vương Động bên ngoài tuy mạnh mẽ nhưng lại là người sống rất nội tâm, việc Cục Than gặp chuyện không may cũng coi như là việc ngoài ý muốn, nhưng bản thân hắn vẫn cho là sai lầm của mình, mà có sai nhất định phải sửa, sự kiêu ngạo của tuổi trẻ cũng có sự phân biệt, hắn không hề nghĩ ngợi lung tung liền đắm mình trong thế giới ảo diệu của bí quyết Đao Phong.

Đối với việc tu luyện bí quyết Đao Phong, Võ Thần Tự Nhận cũng không có chỉ điểm gì, bởi vì hắn cũng chưa bao giờ tập luyện qua, hắn chỉ truyền thụ những kinh nghiệm và kỹ xảo chiến đấu. Chẳng qua Vương Động cảm giác được Võ Thần Tự Nhận luôn lấy sự châm biếm hắn làm niềm vui, mỗi lần chê bai Vương Động, Võ Thần Tự Nhận mới có phong thái của một võ thần, nhưng bất kể như thế nào những lời ấy rất có đạo lý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK