Nguyên Hạo ở nước Hạ mặc sức hoành hành, muốn bảo ai chết thì người đó chết. Một mũi tên này của y lấy bụng dưới của Một Tàng Ngộ Đạo, nhưng không muốn Một Tàng Ngộ Đạo lập tức chết ngay, y biết Một Tàng Ngộ Đạo còn có lời muốn nói.
Một Tàng Ngộ Đạo không có bình tĩnh thong dong nữa, nụ cười khóe miệng cũng không thấy, y trừng mắt nhìn chằm chằm Nguyên Hạo, đứt quẵng nói:
- Tại... sao?
Giọt máu tươi đó “tí tách” rơi xuống mặt đất, phát ra âm thanh tuy nhẹ nhỏ, nhưng nghe chấn động lòng người.
Tại sao? Trong lòng tất cả mọi người kỳ thực đều đang nghĩ vấn đề này.
Năm ngón tay Nguyên Hạo động đậy có nhịp, dường như lúc nãy mũi tên đó không phải là y bắn:
- Tại sao? Chẳng phải trong lòng ngươi biết rõ? Ta bảo ngươi không tiếc tất cả mọi giá bắt được Địch Thanh, ngươi lại giết Trương Nguyên.
Một Tàng Ngộ Đạo cảm thấy sinh mạng mình từng chút rời đi, đột nhiên buông tiếng nói:
- Ông nói không tiếc mọi giá! Ta nghe mệnh lệnh ông, có chỗ nào sai?
Nguyên Hạo lạnh lùng nói:
- Không sai. Ngươi sắp đặt một trăm ngàn đại quân không quan tâm cũng không sai, ngươi giết Trương Nguyên, cũng không sai. Suy cho cùng những chuyện này có liên quan với Địch Thanh, ngươi có thể đem tất cả mọi chuyện đổ lên người Địch Thanh. Nhưng ta bảo ngươi chuyển binh hai trăm ngàn lên phía bắc phòng ngự quân đánh lén của Khiết Đan, ngươi lại trì hoãn quân lệnh.
Sắc mặt Một Tàng Ngộ Đạo tái nhợt, sầu thảm cười nói:
- Quân ta mới bại, lòng quân bất ổn, ta nhất thời khó triệu tập những binh mã đó... Do đó chậm trễ thời gian, đây cũng là lý do ông giết ta? Ông hoàn toàn là muốn giá họa cho người, sao sợ không có lời lẽ!
Nguyên Hạo nhẹ nhàng thở dài, nói:
- Người ta thường nói sắp chết lời nói sẽ thật. Ngươi tới bây giờ, vẫn muốn gạt ta? Một Tàng Ngộ Đạo, ngươi không vội điều động binh mã lên phía bắc, chỉ vì ngươi biết không cần thiết mà thôi?
Thân hình Một Tàng Ngộ Đạo hơi rung, sá thanh nói:
- Người nói cái gì?
Nguyên Hạo nhẹ giọng nói:
- Ngươi biết Trương Nguyên trung thành tận tâm với ta, nhưng mưu kế bị ngươi xem thấu, do đó mượn bắt Địch Thanh thì có thể giết y. Ngươi vội vã muốn giết y, nhưng sợ y vạch trần quỷ kế của ngươi. Nhưng ngươi cấu kết với Da Luật Hỉ Tôn, vọng tưởng trong ứng ngoại hợp lật đổ sự thống trị của ta, thật sự cho rằng ta không biết sao?
Mũi tên này, vốn không nên bắn Dã Lợi Trảm Thiên.
Sau đó người vẫn đang sống, sau sự việc nghĩ tới chuyện này, vẫn rất lấy làm lạ lựa chọn của Nguyên Hạo, cảm thấy phán đoán của Nguyên Hạo có vấn đề.
Trên điện Thiên Hòa với Quách Tuân, Da Luật Hỉ Tôn, Thiện Vô Úy và Phi Ưng võ công cao nhất, cũng là đối thủ lớn nhất của Nguyên Hạo, Nguyên Hạo muốn giết cũng phải giết bốn người bọn họ!
Cho dù là Chiên Hổ, cũng có uy hiếp cực lớn.
Nhưng Nguyên Hạo hình như quên Da Luật Hỉ Tôn và Thiện Vô Úy, trong bốn mũi tên y một mạch bắn ra, mũi tên thứ ba là Dã Lợi Trảm Thiên. Y chỉ có bốn mũi tên, chẳng lẽ y cho rằng, Dã Lợi Trảm Thiên còn có uy hiếp hơn Da Luật Hỉ Tôn và Thiện Vô Úy?
Dã Lợi Trảm Thiên là La Hầu Vương, vốn là từ bộ A Tu La thăng chức lên.
Bộ A Tu La, đều là kẻ phản bội.
Nguyên Hạo chính là giết kẻ phản bội, càng giết nhiều càng thống khoái. Lần này y triệu tất cả mọi người đến điện Thiên Hòa, chẳng lẽ cũng như năm đó, muốn một lần giết kẻ phản bội?
Dã Lợi Trảm Thiên nhảy người vút lên cao, một bước tới gần cách Nguyên Hạo hai trượng, y đã đi qua bên cạnh Già Diệp Vương.
Lúc Nguyên Hạo chọn tên Già Diệp Vương đã bắt đầu lui lại. Quách Tuân còn chưa phát, thì phải vội lùi. Chính lúc này một điểm sáng bạc giống như luồng suy nghĩ từ sâu trong đầu y lóe lên.
Già Diệp Vương gần như muốn kêu lên, nhưng chỉ cảm thấy một trận gió lạnh, từ xung quanh người y thổi qua, lạnh da thịt toàn thân y.
Tiếng cười giễu cợt vang lên, vũ tiễn trắng trong như bạc xuyên qua trụ điện, bắn lên bức tường cao đối diện, cho đến khi tiễn thốc cắm sâu vào, chỉ còn lại một điểm trắng bạc.
Tiễn thốc màu bạc như tuyết trắng – lạnh lẽo, như trăng khuyết – không máu.
Giây khắc đó, Dã Lợi Trảm Thiên thân người vừa ngang qua, tựa hồ bay qua. Vũ tiễn màu bạc đó từ phía trên y bắn qua, gió lớn đâm vào mặt, khuôn mặt lạnh lùng đó xuất hiện một vết máu.
Ai cũng không ngờ Nguyên Hạo muốn giết Dã Lợi Trảm Thiên, ai cũng không ngờ Dã Lợi Trảm Thiên lại tránh được mũi tên này.
Nhưng rõ ràng, Nguyên Hạo muốn bắn Dã Lợi Trảm Thiên, Dã Lợi Trảm Thiên ở trong lòng Nguyên Hạo, chỉ có đường chết!
Nhưng mũi tên tích tụ sức lực này, vẫn không giết được Dã Lợi Trảm Thiên.
Chẳng lẽ công phu của người này tuyệt cao, còn trên cả Kim Cang Ấn?