• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tư Đồ Sách nói : "Đây không phải vụ án mới mà là vụ án cũ năm xưa. Các nàng có còn nhớ, hai năm trước, ở thôn Nhị Đạo Câu, một nông phu tên Hồng Đại Lang bị người khác đâm ba mươi hai dao, chết ở trong nhà. . ."

"Biết biết!" Đường Đường tranh nói trước, "Bọn thuộc hạ có đi tra xét vụ án đó. Thuộc hạ có cầm qua con dao hung khí còn Nha Đản thì không dám đụng tới. Hì hì!"

"Không thể nào?" Tư Đồ Sách quay đầu nhìn qua Ân Nha Đản: "Nghe nói võ công của nàng là cao nhất trong toàn bộ bộ khoái, so với đầu mục thì còn có phần lợi hại hơn, sao lại không dám đụng vào dao này?"

Ân Nha Đản đỏ mặt ngượng ngùng nói không ra lời.

Đường Đường thần bí hề hề thấp giọng nói: "Sư gia người không biết sao? Nàng ấy, sợ nhất là máu, vừa nhìn thấy máu cả người liền nhũn ra. Cho nên phàm là án mạng giết người, nàng liền lẩn rất xa, không dám tới gần."

"Như vậy sao." Tư Đồ Sách nở nụ cười, hỏi Đường Đường nói : "Trừ nàng ra, còn có ai đã từng chạm qua hung khí?"

"Thạch Bộ đầu và Bát ca, hai người bọn họ đều cầm lấy dao găm lên nhìn, sau đó còn khiến thuộc hạ cầm qua hung khí, làm cho tay thuộc hạ dính đầy máu. Tức chết đi được."

Tư Đồ Sách nói : "Tốt lắm, hiện tại ta muốn điều tra vụ án này một lần nữa. Bây giờ, ta cần lấy dấu tay của những người đã chạm qua hung khí."

Dứt lời, hắn lấy ra hộp mực.

Ba người bọn Thạch Bộ đầu tuy rằng không biết Tư Đồ Sách lấy vân tay bọn họ làm cái gì, nhưng mà vẫn vâng lệnh làm theo.

Tư Đồ Sách thu thập xong dấu vân tay, nhanh chóng trở lại bên trong phòng vật chứng, lấy ra camera kỹ thuật số, điều tra hình ảnh, đối chiếu với vân tay của từng người. Hắn phát hiện dấu vân tay rõ ràng nhất ở phía trên cùng là của Đường Đường. Ngoài ra còn có vài dấu vân tay khá mờ khác không rõ thuộc về người nào trong bọn họ.

Vậy dấu vân tay đó là của ai đây? Của hung thủ? Hay là của một người nào khác đã chạm vào hung khí?

Đây chính là một manh mối. Tư Đồ Sách đang muốn tìm ra càng nhiều manh mối càng tốt. Hắn quyết định tiếp tục tìm kiếm vân tay khả nghi ở chuôi dao.

Cổ nhân không có khái niệm về dấu vân tay. Cho nên khi gây án, hung thủ hoàn toàn không mang bao tay. Điều này giúp cho việc lấy vân tay trên hung khí rất dễ dàng. Nhưng mà, vụ án này đã xảy ra cách đây hai năm, dấu vân tay theo thời gian sẽ dần biến mất. Ngoài ra, vật lưu giữ dấu vân tay cũng có ảnh hưởng rất lớn đến dấu vân tay được lưu lại. Theo lý thuyết, chuôi gỗ mịn có thể bảo tồn dấu vân tay trong thời gian rất lâu. Tuy nhiên, hai năm qua đi, liệu dấu vân tay có còn được giữ lại hoàn hảo không?

Từ trước đến giờ, Tư Đồ Sách chưa từng thử qua việc lấy dấu vân được lưu lại một thời gian dài như vậy. Nhưng bây giờ, manh mối điều tra chỉ có con dao hung khí này. Hắn chỉ còn cách cố gắng hết sức mình mà thôi.

Tư Đồ Sách quyết định xuất ra một chiêu cuối cùng, phương pháp xông khói 502 *.

Phương pháp này rất hữu hiệu đối với việc lấy dấu vân tay đã lưu lâu ngày. Dùng phương pháp này đối phó với dấu vân tay đã được lưu vài tháng thì dễ như trở bàn tay, nhưng mà, nếu dùng để ứng đối với vân tay lưu lại cách đây hai năm thì Tư Đồ Sách quả thực không tin tưởng lắm.

Hắn trở lại thư phòng, tìm được tiểu nha hoàn Linh Lung: "Có thể tìm cho ta vài tấm giấy dầu lớn?"

"Giấy dầu? Tiểu nữ chỉ có ô giấy dầu, có được không?"

"Việc này. . . , ta chỉ cần giấy dầu. Không cần ô."

"Chuyện này cũng dễ thôi. Phía sau nha môn là cửa hàng bán ô, họ cũng bán luôn cả giấy dầu, để tiểu nữ dẫn người đi mua."

"Vậy sao. Vậy hãy đưa ta đến đó. Liệu bọn họ có thể dùng giấy dầu làm thành đồ vật có hình dạng mà ta yêu cầu không?"

"Có thể a. Không thành vấn đề. Tiên sinh, ta đưa người đi thôi!"

Linh Lung đưa Tư Đồ Sách đến cửa hàng bán ô sau lưng nha môn. Nơi này bán đủ các loại ô che rất xinh đẹp. Trước giờ, Tư Đồ Sách đã quen nhìn ô làm bằng vải dệt, bây giờ lại được thấy ô làm bằng giấy dầu thủ công thì cảm thấy rất mới lạ. Hắn đi một vòng trong tiệm nhìn lướt qua hết một lần.

Chưởng quầy cười cười đi theo ở phía sau, mắt thấy Tư Đồ Sách nhìn chiếc ô nào, hắn liền lập tức lấy xuống, mở ô xoay tròn vài vòng, miệng không ngớt khen ngợi ô vừa đẹp vừa bền.

Tư Đồ Sách thấy chiếc ô quả nhiên đẹp, vừa lúc chính mình không có ô, liền quyết định mua chiếc ô đó.

Hắn chọn một chiếc ô giấy màu vàng bền chắc, vừa mở ô ra đã ngửi thấy mùi sơn dầu tự nhiên.

Linh Lung tò mò nói: "Sư gia, ngài mua chiếc ô này để dùng khi điều tra vết thương trên thi thể phải không?"

Tư Đồ Sách sửng sốt, chợt nhớ tới Tẩy Oan Tập Lục của Tống Từ có ghi, dùng ô che khuất ánh mặt trời để quan sát vết thương trên thi thể, không thể tưởng được là tiểu nha hoàn này lại biết những kiến thức đó. Hắn cười nói: "Nàng cũng biết những việc này sao?"

"Hì hì, trước kia tiểu nữ đã từng chứng kiến Hạ Lan sư gia dùng qua cách này."

"A" Tư Đồ Sách xếp ô lại, nói : "Khi ta điều tra thi thể thì không cần ô che. Ta mua chỉ để che nắng mưa thôi." Tư Đồ Sách xoay người đối diện chưởng quầy nói : "Ta muốn làm một món đồ. Cửa tiệm có thể làm được không?"

"Được a, được a, sư gia cần làm vật gì?"

"Có giấy bút không? Ta muốn vẽ sơ đồ phác thảo."

Chưởng quầy liền bảo người sai vặt lấy ra bút nghiên. Lúc đầu, Tư Đồ Sách định vẽ một cái thùng dùng để xông khói, nghĩ đi nghĩ lại, hắn lại vẽ một cái lớn hơn có thể gấp lại được. Sau đấy, hắn vừa chỉ vào bức tranh vừa giải thích cho chưởng quầy hiểu.

Trang bị này rất đơn giản nên chưởng quầy lập tức hiểu ngay, liên tục nói không thành vấn đề. Do giá cả không cao, Tư Đồ Sách liền đặt làm mấy cái có quy cách khác nhau dùng để lấy dấu vân tay trong những trường hợp riêng biệt.

Vì Tư Đồ Sách cần gấp, chưởng quầy bảo người giúp việc lập tức tăng ca làm, bảo Tư Đồ Sách một lúc sau đến nhận hàng, tuy nhiên do hàng cần gấp nên giá cả có cao hơn một chút.

Một canh giờ sau, nha hoàn Linh Lung đến nhận thùng xông khói giúp Tư Đồ Sách.

Tư Đồ Sách mang găng tay cao su, đến phòng vật chứng mang hung khí trở lại chỗ ở của mình. Hắn đặt con dao ở trên mặt đất, sau đó lại cầm một chén nước, một chung đựng keo 502, rồi đặt cả hai ở trong rương trên đất trống.

Phương pháp xông khói cần có thời gian tương đối dài. Việc hắn cần làm kế tiếp chỉ là chờ đợi kết quả mà thôi.

Ngày hôm sau, hắn mở thùng ra quan sát, chỉ có một ít vân tay hiện ra. Ngày thứ hai, đại bộ phận vân tay hiện ra, nhưng chưa đủ rõ ràng, tới ngày thứ ba, dấu vân tay hoàn toàn hiện ra, sau đó, hắn chờ thêm ít lâu thì nhận thấy không có thêm dấu vân tay nào hiện ra nữa.

Tư Đồ Sách rất hài lòng, dùng camera kỹ thuật số tiến hành rồi chụp ảnh, sau đó cùng tiến hành so sánh loại trừ với dấu vân tay của ba bộ khoái, cuối cùng còn thừa lại hai dấu vân tay xa lạ.

Chính là của hung thủ sao?

Hung khí là vật dụng thường ngày trong nhà nạn nhân. Người nhà nạn nhân có thể đã cầm qua chuôi dao này, lưu lại vân tay, nhất định phải loại trừ những dấu vân tay này đầu tiên.

Người chết đã tử vong hai năm, cho dù đào sâu chôn chặt, chỉ sợ cũng đã thối rữa thành nắm xương tàn, không có biện pháp lấy được vân tay. Chỉ còn cách đi tìm những vật dụng nạn nhân thường dùng lúc còn sống, thử vận may xem có tìm ra được dấu vân tay không. Ngoài ra, Tư Đồ Sách còn phải lấy dấu vân tay của thê tử và nhi tử của nạn nhân nữa.

Cho nên, Tư Đồ Sách quyết định đi Nhị Đạo Câu.

Tư Đồ Sách tìm Hạ Lan Băng, nói cho nàng biết suy nghĩ của mình. Hạ Lan Băng quyết đoán nói : "Được, ta cùng đi với huynh."

Tư Đồ Sách vốn định đi một mình, bởi vì hắn chỉ cần thu thập dấu vân tay mà thôi. Tuy nhiên, hắn nghĩ lại, mấy bức tranh vẽ lại hiện trường thật sự đơn giản, nếu có thể trực tiếp thăm dò hiện trường, biết đâu lại phát hiện ra thêm manh mối. Nghĩ vậy, hắn liền gật đầu đáp ứng.

*Phương pháp xông khói chất Syanoacrylate:

Nguyên lý và ứng dụng:

Syanoacrylate chính là chất keo dính nhựa và kim loại phản ứng với A xít béo có trong mồ hôi người (ở dấu vân) tạo thành Poly Syanoacrylate có mầu trắng đục. Các loại trên thị trường có tên Methyl hoặc Ethyl-2-Cyanoaorylate đều dùng được. Hiện Việt Nam có: keo 502, keo Superglue (Con Voi), Loctie 406™

Phương pháp xông khói này thường áp dụng khi cần hiện hình dấu vân trên vật mang cứng, không thấm, các loại da, ninol, cao su, các vật có bờ con, mặt cong.

Thao tác kĩ thuật:

Cho vào hộp xông keo hay thùng chứa một đĩa nhỏ có đặt 1 lượng ít dung dịch NaOH 2% (làm tăng lượng khói của keo) thấm trong bông, vải sạch, khô. Đặt vật nghi mang vết vào thùng. Nhỏ một vài giọt keo vào miến vải hay bông đựng trong đĩa. Đậy nắp hộp lại. Một lát thấy khói ke xông lên. 30 phút đến vài ngày sau dấu vết hiện lên mầu trắng. Lấy ra nếu thấy keo bám quá nhiều dùng máy sấy thổi nhẹ, chụp ảnh. Có thể quan sát dấu vết rõ hơn với sự hỗ trợ của đèn chiếu xiên.

Chú ý: Phải ưu tiên thu dấu vết sinh học trên vật mang trước và khi áp dụng phương pháp xông keo cần đảm bảo an toàn khi tiếp xúc dung môi.

(Nguồn: menthuong.blogspot)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK