Mục lục
[Dịch] Thông Thiên Chi Lộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"A! A! A!..."

Mỗi khiếu vị của Hắc Bồ Đề thiên mẫu như gào lên, hệt một dã thú bị triệt để kích nộ.

Sỉ nhục, sỉ nhục vô biên.

Hắc Bồ Đề thiên mẫu chỉ coi Ngụy Tác là sâu kiến, ngay cả một món pháp khí bị gã đánh vỡ ả còn không chịu nổi thì nói gì việc bị sâu kiến đánh tới tả.

Lòng tự tôn tuyệt đối không chấp nhận cho ả chịu đựng vũ nhục cỡ này.

"Gừ!"

Gầm lên điên cuồng, Hắc Bồ Đề thiên mẫu vỗ mạnh hai tay như điên, chấn tan toàn bộ uy năng rồi đáp xuống, khí huyết nổ vang, mặt đất rung lên, như có gió nóng quét qua, thân thể ả mãnh liệt nhảy đến trước mặt Ngụy Tác.

Ngụy Tác lạnh lùng nhìn ả, độn quang lóe lên, thậm chí không động dụng Động Hư bộ pháp mà dùng phổ thông linh quang độn pháp, cách xa trăm trượng khiến đòn đành như bão táp đó hụt.

"Choang!"

Lại hai vầng Liệt khuyết tàn nguyệt oanh kích xuống. "A!" Ả gào lên văng đi.

Hết cách, Hắc Bồ Đề thiên mẫu là kỳ hoa của tu đạo giới, nhục thân sánh với tiên binh, cả uy năng Liệt khuyết tàn nguyệt cũng xuyên qua được nhưng lúc này chân nguyên hao tận, chỉ bằng nhục thân tung mình thì nhanh đến đâu cũng không bằng Ngụy Tác dùng tu vi thi triển một đạo phi độn thuật pháp.

Nhục thân đến đâu mà không thể cận chiến cũng chỉ còn nước chịu đòn.

Như thế thì càng khó chịu.

"A! A! A!..." Hắc Bồ Đề thiên mẫu điên cuồng áp sát nhưng lại bị Ngụy Tác đánh bay.

Pháp y của ả nát quá nửa, nhưng thi triển Pháp ngoại kim cương thì toàn thân là tinh kim, không có vẻ gì quến rũ như nữ tu khác mà trông như một khất cái.

"Không phải ngươi định giết ta sao? Hiện tại được không?"

Ngụy Tác nhìn chăm chắm Hắc Bồ Đề thiên mẫu, hoàn toàn không cho ả cơ hội. "Chát", hư không rung lên, gã kích phát uy năng Sinh tử thư, quang tự chói lòa giáng vào ả, bắn lên vô số quang tinh.

Từ lúc đấu với Hắc Bồ Đề thiên mẫu đến giờ gã mới chiếm ưu thế tuyệt đối.

"Thì sao, ngươi cũng không giết được ta!"

Hắc Bồ Đề thiên mẫu gào lên, đón xong đòn đó thì quay người bỏ chạy.

"Oành!"

Ngụy Tác hóa ra hoàng sắc đại thủ bị ả đánh tan.

Nhục thân ả kinh nhân, với uy năng của gã chỉ đánh bay được chứ không thể gây ra thương thế, càng không thể giết được.

"Ngụy Tác, dù ta trúng kế ngươi thì sao? Ngươi không thể giết ta! Một sợi tóc cũng không sao!"

"Những đại năng khác có thể đến bất cứ lúc nào, lúc đó ta thậm chí không cần họ động thủ, chỉ cần mượn linh dượckhôi phục chân nguyên là ngươi không còn đất chôn thây!"

Hắc Bồ Đề thiên mẫu ban đầu còn bỏ chạy nhưng thấy Ngụy Tác đánh liên tục mà không làm gì được mình thì ả gào lên.

Ngụy Tác lạnh lùng nhìn Hắc Bồ Đề thiên mẫu, không ngừng kích phát Liệt khuyết tàn nguyệt.

"Xoẹt!!"

Đột nhiên, hư không kịch liệt nổ vang, lại hai vầng Liệt khuyết tàn nguyệt phát ra nhưng mang theo vô số hôi hắc sắc thần văn, uy năng khác hẳn!

"Là đây!"

Tích tắc đó khí tức của gã bừng lên như núi lở.

Sinh tử thư được gã phát động đến cực trí, đồng thời Bất hủ đế mộc, Trường hà thao thiên quyển, Huyền sát quỷ trảo cùng giáng vào Hắc Bồ Đề thiên mẫu!

Liệt khuyết tàn nguyệt tăng gấp đôi cường uy cũng vì thời cơ này.

Toàn lực luyện hóa linh dược bổ sung chân nguyên, gã hồi phục quá nửa, phát ra uy năng mạnh nhất theo tu vi và tốc độ thần thức phản ứng hiện tại.

"Choang!"

Hắc Bồ Đề thiên mẫu bị uy năng giữ cứng trên không rồi văng đi như sao băng.

"A!"

Mũi và miệng Hắc Bồ Đề thiên mẫu phun ra vô số hắc hồng sắc quang tinh, như những mảnh thần thiết vỡ, tóc đứt quá nửa, cơ hồ biến thành trọc lóc.

Thân thể ả chấn động, song thủ cào loạn trên hư không, liên tục gào to, thần sắc méo mó.

"Thế nào? Không phải ngươi bảo ta không đánh rụng một sợi tóc ngươi hả? Uy năng cỡ này, ngươi chịu được mấy lần?"

Ngụy Tác vượt hư không, bắt kịp Hắc Bồ Đề thiên mẫu, giọng nói như hàn băng cất lên.

"Choang!"

Lại hai vầng Liệt khuyết tàn nguyệt giáng vào Hắc Bồ Đề thiên mẫu.

"A! A! A!"

Hắc Bồ Đề thiên mẫu kêu lên, nhưng không còn như trước mà thật sự sợ hãi.

Ả tuy trừ tóc không có thương tổn gì nhưng biết rõ đòn này của Ngụy Tác đã khiến thể nội ả bị thương không nhẹ.

Uy năng xung kích này cùng lắm ả chỉ chịu được hơn mười lần.

Sau đó nhục thân ả sẽ tan nát.

Từ đầu đến giờ, khi đối diện Ngụy Tác thì ả mới thấy nguy hiểm có thể mất mạng!

"Nếu ngươi đáp thật thà, có lẽ ta để ngươi chết nhẹ nhàng." Ngụy Tác không ngừng phát Liệt khuyết tàn nguyệt, hất Hắc Bồ Đề thiên mẫu văng đi, như hai hôi hắc sắc cự chùy liên tục gõ lên khối hắc hồng sắc thần thiết.

"Ngụy Tác, ta sẽ giết ngươi!"

"Ngươi không thoát được đâu!"

Hắc Bồ Đề thiên mẫu rú lên liên tục. "Xoẹt!!" Đột nhiên hư không lại nổ vang, liên tục kích phát mấy chục lần Liệt khuyết tàn nguyệt, Ngụy Tác lại phát cường uy gấp đôi, đồng thời Sinh tử thư xung kích trúng gã.

"A!" Thất khiếu của Hắc Bồ Đề bắn ra vô số quang tinh, ngay cả da cũng nứt nẻ.

"Không nói hả? Tình hình này ta bắt sống ngươi không khó? Ta chỉ muốn biết khi treo ngươi ngoài một thành trì thì thế nào." Ngụy Tác cười lạnh, không ngừng kích phát Liệt khuyết tàn nguyệt.

"A!"

Hắc Bồ Đề thiên mẫu gầm lên, diện mạo méo đi.

Nhưng đành bó tay, Ngụy Tác liên tục tung đòn, cường uy lại giáng vào ả.

"Choang!"

Da Hắc Bồ Đề thiên mẫu cũng nứt ra, ngay cả diện mục cũng thế, từng giọt máu chảy ra, mặt đầy vết máu, tóc không còn lại mấy sợi nên nếu có đại năng khác ở đây nhìn thấy tất dựng tóc gáy, Hắc Bồ Đề thiên mẫu bất khả nhất thế mà bị đánh thê thảm cỡ này.

"Ngươi và ta vốn vô oán vô cừu, ngươi lại đến đối phó ta, tưởng ta không giết nổi ngươi, có bao giờ nghĩ đến kết quả này?" Ngụy Tác thấy thế biết nhục thân Hắc Bồ Đề thiên mẫu đã đến cực hạn, hiện tại mỗi đòn của gã, ả đều thương tổn.

"Đúng thế, ta không ngờ có kết quả này, không ngờ trúng kế của ngươi nhưng ngươi tưởng thắng chắc rồi hả? Nhìn đi!" Hắc Bồ Đề thiên mẫu đang nhỏ máu lại cười vang.

Thiên khung?

Ngụy Tác hơi giật giật chân mày, nhãn quang hơi liếc thì phát hiện mình và Hắc Bồ Đề thiên mẫu vượt không biết bao nhiêu vạn dặm, vô hình trung, đến gần Thiên khung Tịch Hàn đại lục, cách không đầy một nghìn năm trăm dặm.

Màn sáng trắng bạc thoạt ẩn thoạt hiện giữa thiên địa.

Đột nhiên cảm giác nguy hiểm dấy lên trong lòng Ngụy Tác.

Vù!

Đồng thời, khí tức nổ vang trên mình Hắc Bồ Đề thiên mẫu.

Nhiều vết thương trên mình ả bắn máu, trong tích tắc ả như biến thành thiên mẫu găm nghìn cây trường thương khắp người.

“Chát!”

Uy năng huyết quang khiến ả hóa thành hắc hồng sắc lưu quang lao vào Thiên khung.

Ngụy Tác thi triển Động Hư bộ pháp vượt hư không, vừa không ngừng phát Liệt khuyết tàn nguyệt. Nhưng huyết quang từ thể nội ả chặn đứng uy năng xung kích của gã, cơ hồ trong mấy chục tích tắc đã cách Thiên khung không đầy một nghìn dặm.

"Chát!"

Thiên địa lại rung lên.

"Ngụy Tác, cùng chết nào!" Hắc Bồ Đề thiên mẫu cười vang, há miệng phun, như túi da xì hơi, tất cả những gì trong thể nội đều được phun ra, thân thể như bị rút hết, chỉ còn lại cái vỏ.

"Ả điên!" Ngụy Tác giần giật chân mày, sởn tóc gáy, dừng truy kích để phát động Động Hư bộ pháp lùi lại.

Cùng lúc, hắc hồng sắc quang trụ chói lòa như đuôi sao chổi quét khắp nghìn dặm, xung kích vào Thiên khung!

"Cách!"

Thiên địa vang lên tiếng nổ, tuy nhẹ nhưng kinh tâm động phách khôn tả, cơ hồ thiên địa nứt ra một vết.

Thiên khung bị đạo hắc hồng sắc quang trụ xung kích vào thì thoáng vỡ ra.

A! Như cháy lên, hắc hồng sắc quang trụ hóa thành tro, cơ hồ đồng thời, nhũ bạch sắc tinh quang như hỗn độn chi quang hủy thiên diệt địa quét về phía Hắc Bồ Đề thiên mẫu và Ngụy Tác.

"Ha ha ha ha, ngươi không phải định giết ta sao, cùng chết nào!" Hắc Bồ Đề thiên mẫu cười to.

"Không ngờ ta lại chết ở đây?!" Nhìn tinh quang hủy diệt, Ngụy Tác cứng người, đầu óc trống rỗng như rơi vào hố băng.

Hắc Bồ Đề thiên mẫu dồn mọi tinh huyết, thần huyền nguyên khí dẫn động uy năng Thiên khung phản kích.

Sau đòn này, dù ả không chết thì cũng tu vi toàn phế, biến thành một phế nhân.

Tu sĩ này đối diện Thiên khung cũng như đê giai yêu thú đối diện viễn cổ thiên long, một hơi long tức thì đê giai yêu thú chống sao nổi?!

Dù tất thảy thần huyền đại năng truy sát Ngụy Tác liên thủ cũng không ngăn được Thiên khung chi uy!

"Người tính không bằng trời tính, đó là thiên vận..." Trong óc Ngụy Tác chợt có ý nghĩ này.

Tu sĩ tu luyện, ba phần do bản thân, bảy phần do số vận, thần thức Ngụy Tác trọng thương đến cực hạn, Hắc Bồ Đề thiên mẫu truy sát, định hao tận chân nguyên gã, kết quả gã nhờ Địa Mẫu chân kinh mà giết ngược lại, đấy là vận của gã, người tính không bằng trời tính. Nhưng ở nơi khác, dù Hắc Bồ Đề thiên mẫu định liều mạng phản đòn cùng không được, song đến gần Thiên khung cũng là vận thế.

“Chát!”

Tích tắc đó Thiên khung chi uy, tinh quang hủy diệt quét tới với tốc độ không thể thoát, ngay cả Bất hủ đế mộc trong thể nội Ngụy Tác run lên như cảm tri thấy hủy diệt.

Nhưng khi tinh quang ắp nuốt chửng Hắc Bồ Đề thiên mẫu và Ngụy Tác thì khí tức đặc biệt từ Thiên khung chi uy và hôi sắc thủ trạc trên tay gã toát ra.

"Sao lại thế này! Sao lại thế được!"

Hắc Bồ Đề thiên mẫu tắt cười, kêu lên.

Tinh quang đột nhiên tách ra, lướt cách ả và Ngụy Tác nghìn trượng rồi tan vào vô hình.

Ả và Ngụy Tác vẫn bình an.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK