Mục lục
[Dịch] Thông Thiên Chi Lộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngụy Tác ấm ức cực độ kêu oai oái, Mặc lão quái lạnh lùng nhìn gã, tiếp tục ra lệnh: "Lấy Tử hồ hoa hái được trong Diệt tiên đằng cốc ra đây. Chỉ cần giúp bọn ta hoàn thành việc nay, lúc ngươi ra ngoài ta sẽ giữ lời hứa, trả lại Tử hồ hoa và thả cho ngươi đi.”

Ngụy Tác lấy Tử hồ hoa ra, nhưng không đưa cho Mặc lão quái mà nhét luôn vào miệng.

"Ngươi... " Mặc lão quái ngẩn người, mắt rực sát cơ, "Ngươi muốn chết bây giờ hả!"

"Chết thì chết, ta thấy việc các ngươi sai ta làm chắc cũng khó sống sót ra đây.” Ngụy Tác ngậm chặt Tử hồ hoa như kẻ lưu manh, hàm hồ nói, cùng lúc đó nắm lấy Thanh hoàng hồ lô, "Đằng nào ngươi cũng giết ta, ta bóp nát Thanh hoàng hồ lô, tất cả cùng theo nhau.”

"Được lắm!" Mặc lão quái tức giận: "Ta muốn xem ta giết ngươi nhanh hay ngươi bóp nát Thanh hoàng hồ lô nhanh.”

"Tùy ngươi", Ngụy Tác cũng bất chấp tất cả ré lên: "Đằng nào ta cũng không tin nổi ngươi, lúc ta giúp ngươi hoàn thành việc đó thì Tử hồ hoa cũng không nằm trong tay ta.”

Mặc lão quái cười lạnh, "Tiểu tử, ngươi khảo nghiệm tính kiên nhẫn của ta hả?"

"Đợi đã.” Thấy Mặc lão quái tựa hồ định động thủ, Phong lão quái và Kim bà bà đồng thời lên tiếng, nghe Kim bà bà ngăn cản, Phong lão quái dừng lại để bà ta nói.

"Ta thấy tiểu oa oa rất khôn ngoan, Mặc lão quái ngươi giết y thì tìm đâu ra người khá hơn? Hơn nữa cao thủ các tông môn như Lôi Tiêu môn và Thiên Nhất môn đang đến gần, ngay cả chúng ta cũng không dám chắc sẽ an toàn trăm phần trăm.” Kim bà bà khuyên: "Ta cũng có hứng thú với tiểu oa oa này, y muốn giữ lại Tử hồ hoa lưu thì để y giữ cũng được. Giá trị Hỏa lân bảo y của ngươi cũng không kém gì Tử hồ hoa.”

Mặc lão quái lạnh lùng cực độ nhìn Ngụy Tác một lúc, rồi quyết định: "Được, tiểu tử, Tử hồ hoa để ngươi giữ cũng được.”

"Con bà nó chứ!" Ngụy Tác toát mồ hôi lạnh, rủa thầm cha mẹ Mặc lão quái cả trăm lần.

Rõ ràng đám người này chỉ biết trong Diệt tiên đằng sơn cốc có Tử hồ hoa, chứ không rõ có tới năm nhánh, cho rằng gã chỉ lấy được một nhánh.

Tiếc rằng ngọn này, Ngụy Tác cũng không muốn giao cho Mặc lão quái.

Không nhiên được lợi, không gian thì là tặc. Bốn lão quái này rõ ràng xưa nay vẫn hợp tác để giết người cướp của, cho gã một mớ bảo vật chắc chắn không phải việc tốt lành gì, ngữ khí của chúng cho thấy định đi hái thứ gì đó nhưng nơi đó quá hung hiểm, chúng không dám vào mà bắt gã đi thay.

Trong mấy người này, Kim bà bà không còn bao nhiêu thọ nguyên, Ngụy Tác không tin gã giúp họ hoàn thành việc gì đó thì họ sẽ tha cho gã, lại còn để gã lấy Tử hồ hoa.

Kim bà bà trông có vẻ hiền hòa, nhưng hung quang thỉnh thoảng vẫn lóe lên trong mắt, thì chắc chắc không phải người liên thiện gì, biết gã không phải tu sĩ tầm thường nên muốn kiếm lợi ích gì đó.

Dù chết, Ngụy Tác cũng quyết định ăn hết bốn nhánh Tử hồ hoa, không để lại cho bốn lão quái.

Quả nhiên, Ngụy Tác xoay chuyển tâm niệm, Mặc lão quái đã tiếp lời: "Tiểu tử, ngươi muốn sống thì nghe cho rõ. Việc bọn ta muốn ngươi làm là hái một đóa Địa hỏa tiên liên.”

"Địa hỏa tiên liên? Con bà nó chứ, chỗ quỷ quái này đúng là băng hỏa cửu trùng thiên.” Ngụy Tác tròn mắt, lại nhớ đến Huyền minh tiên liên và ngọc thể của nữ tu dung nhan tuyệt mỹ.

Huyền minh tiên liên, thiên cấp linh dược sinh trưởng tại cực âm cực hàn chi địa.

Địa hỏa tiên liên thì ngược lại, thiên cấp linh dược sinh trưởng tại địa hỏa nham tương trì, hút hỏa linh chi khí để phát triển!

Cũng như luyện hóa Huyền minh tiên liên rất có khả năng tu thành băng linh căn, luyện hóa Địa hỏa tiên liên cũng rất có khả năng khả tu thành hỏa linh căn!

Đối với toàn tu đạo giới, thành tựu của hỏa linh căn tu sĩ luôn cao hơn mọi tu sĩ có linh căn đơn nhất khác, nguyên nhân rất giản đơn, mọi việc từ luyện khí, luyện đơn, đều cần có hỏa hệ công pháp, khống hỏa chi thuật để phối hợp.

Nên giá trị của Địa hỏa tiên liên còn cao hơn Huyền minh tiên liên.

Có một cọng Huyền minh tiên liên đã đủ kinh nhân rồi, nhưng trong Di Thiên cốc, lại còn có nơi mọc Địa hỏa tiên liên?

"Địa hỏa tiên liên ở trong địa hỏa nham tương trì trong động. Bất quá địa hỏa nham tương trì còn có một con Xích dực viêm ma, từ mười năm trước nó đã vào đó đợi nội đơn phát triển đến trình độ nhất định, đủ để luyện hóa Địa hỏa tiên liên thì sẽ ăn, theo ta thì bốn, năm năm nữa là Xích dực viêm ma có thể ăn Địa hỏa tiên liên, nên đây là cơ hội duy nhất... "

"Mặc lão đầu, ngươi nói đùa hả!" Mặc lão quái chưa nói xong, Ngụy Tác tựu đã kêu lên, "Xích dực viêm ma, lục cấp trung giai Xích dực viêm ma, ta vào đó làm điểm tâm cho người ta còn không đủ, ngươi cho rằng ta hái được Địa hỏa tiên liên trước mắt nó?"

"Ngươi còn dám cắt lời ta một câu thì ta giết ngươi ngay.” Tấm áo bạch cốt của Mặc lão quái rực bạch quang, hung hãn nhìn gã nói, "Xích dực viêm ma mười năm trước đã vào địa hỏa nham tương trì, ngũ sắc độc chướng không tràn vào được trong đó nên nó cứ ở đấy bảo vệ Địa hỏa tiên liên.”

"Xích dực viêm ma trừ hỏa hệ thuật pháp uy lực kinh nhân, còn có thể lợi dụng địa hỏa nham tương nhưng chóng khôi phục thương thế. Nên bọn ta liên thủ xông vào cũng không giết được.”

"Tu vi của ngươi mà ngạnh tiếp thì sẽ bị thiêu thành tro ngay, nhưng chỉ cần hái được Địa hỏa tiên liên, có lẽ sẽ chọc giận được nó, dụ nó ra ngoài, bọn ta sẽ có biện pháp đối phó.”

"Xích dực viêm ma rất thông minh, nhưng chỉ dựa vào khí tức và thần thức để cảm ứng, coi như người mù, ngươi qua cửa động năm mươi trượng thì sử dụng Thanh hoàng hồ lô. Qua năm mươi trượng, đến gần địa hỏa nham tương trì, hỏa khí trong đó dày đặc, ngươi có thể dùng Hỏa vân pháp y, rất có khả năng qua mặt được nó. Bất quá ngươi nên nhớ, trong vòng năm mươi trượng không được sử dụng sớm Hỏa vân pháp y, bằng không với trí tuệ của nó sẽ nhận ra nơi vốn không có hỏa nguyên khí tức thì lại có, khẳng định là tu sĩ đột nhập, ngươi sẽ chết không có đất chôn.”

"Nên nhớ lúc hái Địa hỏa tiên liên thì kích phát Huyết độn bảo phù, lúc Địa hỏa tiên liên bị hái sẽ có linh khí biến hóa, nó sẽ nhận ra. Với Huyết quang độn thì ngươi có thể sẽ thoát thân, dẫn dụ nó ra.”

"Được!"

Ngụy Tác đã hiểu mục đích của mấy lão quái này.

Họ không chỉ cần Địa hỏa tiên liên, cần cả Xích dực viêm ma.

Trên mình Lục cấp yêu thú có nhiều nguyên liệu dể luyện chế pháp bảo linh giai trở lên, nội đơn Xích dực viêm ma có công hiệu tăng thọ và liệu thương. Nếu hoàn chỉnh luyện hóa một viên nội đơn Xích dực viêm ma, nhục thân của tu sĩ sẽ có khả năng khôi phục kinh nhân, lúc thụ thương đthì vết thường sẽ lành lại nhanh hơn tu sĩ tầm thường mấy lần.

"Dù không hái được Địa hỏa tiên liên, ngươi cũng phải tìm cách chọc giận Xích dực viêm ma để nó đuổi ra ngoài này, còn nữa, trong đó có thể có thi thể một tu sĩ, nếu có thể thì ngươi mang ra. Ta chỉ muốn ngươi làm thế thôi, rõ chưa hả.” Mặc lão quái lạnh lùng nhìn Ngụy Tác, vung cánh tay khô gầy như chân gà, một ngọn lục hỏa lóe lên, cùng lúc đó, cảm giác âm hàn cực độ lan tỏa khắp toàn thân gã, tụ lại gần tâm mạch.

Ngụy Tác tức thì trắng nhợt mặt mày, "Mặc lão quái, ngươi giở trò gì với ta.”

"Không có gì, chỉ kích phát cấm chế ta gieo vào ngươi mà thôi. Dù gì ngươi cũng có Chu thiên cảnh lưỡng trọng, cấm chế thông thường không làm gì được.” Mặc lão quái lạnh giọng: "Cấm chế của ta đã kích phát thì trong một tuần hương không thể cách xa ta quá sáu mươi trượng, không thì ngươi sẽ nát tâm mạch mà chết.”

"Được lắm.” Ngụy Tác nhăn nhó, cơ hồ kêu lên, "Quỷ động đó ở đâu?"

Đầu óc thông minh lanh lợi như gã lẽ nào còn không hiểu nguyên nhân Mặc lão quái gieo cấm chế. Mặc lão quái làm thế hiển nhiên không muốn gã vào động sẽ ẩn thân chứ không hái Địa hỏa tiên liên.

Cách xa lão sáu mươi trượng, tương đương với đã bức Ngụy Tác đến sát Xích dực viêm ma.

"Theo ta.” Mặc lão quái đắc ý đứng lên khỏi tảng đá, mặc cho ánh mắt Ngụy Tác hận không thể bóp chết lão, thong thả đi vào trong cốc.

Không đầy trăm trượng, trước mắt Ngụy Tác hiện ra một sơn động liên tục toát ra khí tức của lưu hoàng hỏa thạch nồng đậm.

"Tiểu tử, tự cầu phúc đi.” Mặc lão quái mặt mũi lạnh tanh chỉ vào sơn động tối om, rồi cúi đầu không nói gì nữa.

"Mẹ nó chứ, quỷ lão đầu, lần này ta giữ được mạng sẽ tuyệt đối không tha cho ngươi.” Ngụy Tác cực kỳ hậm hực rủa thầm, nghiến răng kích phát Thanh hoàng hồ lô, chui vào sơn động đầy hỏa sát khí tức.

Sơn động không hẹp, đủ cho năm sáu ngươi dàn hàng đi vào, vách đá tứ bề đều như bị đốt cháy đen, phủ một lớp tro dày, nhiệt khí kinh nhân phun trào, trong chỗ sâu nhất còn ánh lên hồng quang.

"Phì!" Ngụy Tác phun đóa Tử hồ hoa còn ngậm trong miệng ra.

Hiện tại nuốt vào, không kịp thời luyện hóa thì sẽ khiến dược lực của Tử hồ hoa tổn thất.

Thu Tử hồ hoa lại, đếm bước chân cẩn thận, đi chừng năm mươi trượng trên nền đá cháy đen, nhiệt lực kinh nhân khiến da gã rát bỏng, hai mắt cơ hồ không mở ra được.

"Ngụy Tác, ngươi thật sự giúp chúng hái Địa hỏa tiên liên?" Ngụy Tác lấy ra Hỏa lân pháp y, chuẩn bị mặc vào thì giọng lục bào lão đầu đột nhiên vang lên.

"Yên tâm đi, Xích dực viêm ma thuần túy dựa vào khí tức vào thần thức để cảm tri, không chỉ mù mà còn điếc, không nghe thấy gì hết.” Cảm giác được Ngụy Tác không dám phát ra thanh âm, lục bào lão đầu lại nói.

"Chà!" Ngụy Tác khẽ kêu lên, "Lão đầu, sau cùng ngươi cũng lên tiếng, làm thế nào bây giờ?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK