Mỗi tổ mười người lần lượt đi lên quyền đài. Đây cũng không phải là mười người bình thường. Mỗi người đều là cao thủ trên Hổ bảng. Người ở thứ tự cao một chút, đánh một hai người thứ hạng thấp hơn còn có thể được, nhưng nếu là ba bốn người cùng hợp sức, vậy chỉ có thể là bị ngược đãi. Cao thủ chiến đấu vô cùng nhanh chóng. Có người sau khi lên đài liền lập tức tìm người đánh, lại có người khôn khéo, sau khi lên đài lại cùng người khác liên hợp lại, trước tiên đánh ngã một vài người, sau đó lại đối chiến.
Tràng thi đấu thật sự là vô cùng náo nhiệt. Từng tiếng nổ lớn vang lên. Tuy nhiên quyền đài kia không biết làm bằng thứ gì, dưới tình thế va chạm kịch liệt như vậy mà vẫn hoàn hảo vô khuyết.
Mỗi tổ có thời gian mười phút, mười tổ liên tục đấu hơn một tiếng đồng hồ là xong. Có tổ kết thúc rất nhanh, tựa như tổ ba. Cao thủ đệ nhất Hổ bảng Lãnh Thiên Tường ở trong tổ này. Kết quả nhiều người cùng vây công hắn, nhưng không quá ba phút, toàn bộ đều bị đánh ngã. Thực lực chênh lệch như vậy, quả thực là quá lớn.
Cuối cùng cũng tuyển ra được mười cường giả thắng lợi. Vị trọng tài râu bạc liền tuyên bố buổi tỷ đấu chấm dứt, mười người kia trở về tĩnh dưỡng, ngày kia bắt đầu tới thi đấu giành vị trí trên Long bảng. Sau đó không để ý mọi người, đi xuống dưới đài. Bí thư Tỉnh ủy Trương Dực Hoàng đứng dậy, đi tới bên cạnh lão nhân, chủ động đưa tay ra bắt tay lão. Hai người không biết trao đổi gì đó.
- Tôi không phục!
Đúng lúc này, mười mấy cao thủ Hổ bảng bị đào thải đột nhiên kêu lên. Vốn họ đều là nhân vật có tiếng trên Hổ bảng, tuy rằng không được như Long bảng, nhưng vô luận đến đâu cũng được người người kính trọng. Bây giờ lại chỉ còn mười người, nói cách khác, chín mươi người bọn họ trực tiếp bị loại bỏ khỏi Hổ bảng. Điều này đối với họ mà nói, thực sự là rất khó chấp nhận.
Cho nên, dưới tâm lý bất bình, tất nhiên sẽ làm ra hành động phản kháng. Càng ngày càng có nhiều người hưởng ứng, đến cuối cùng đã có sáu bảy mươi người vây quanh lão nhân râu bạc. Những người này thật ra không dám bất kính với lãnh đạo tỉnh. Dù sao, võ công cao tới đâu, người ta nói một câu, cũng có thể khiến ngươi chết cũng không biết vì sao mình chết.
Tộc nhân Trần gia Trần Vấn Đạo vừa mới tiến vào Hổ bảng, cũng không có hành động gì, chỉ đứng ở xa xa mà nhìn. Một lão nhân đột nhiên xuất hiện bên cạnh cậu ta.
- Ông nội, Hổ bảng kỳ này rất kỳ quái.
Trần Vấn Đạo thấp giọng nói.
- Hừ! Ta cũng mới nhận được tin tức. Mấy lão gia hỏa kia đúng là quá lười biếng. Nơi này hẳn sẽ có thị phi. Cháu nhìn chính mình, năm nay cháu còn nhỏ, kỳ tiếp theo hẳn sẽ có hi vọng vào được thập cường. Những tên kia đúng là muốn chết, lại dám bao vây lão bất tử, ài, tìm chết đây mà!
Lão nhân đứng bên cạnh Trần Vấn Đạo nói. Người này đương nhiên là người đứng thứ tư trên Long bảng. Trần Đạo Lăng.
- Các ngươi tập trung lại làm gì? Tiến vào nhóm mười người mạnh nhất của Hổ bảng còn không tiến vào được, còn không biết tranh thủ thời gian về nhà luyện tập, lại ở đây bao vây lão già ta. Muốn đánh nhau hả?
Thần sắc lão nhân râu trắng lạnh lùng nhìn đám người chung quanh, giống như những cao thủ Hổ bảng ở đây đều như trẻ nhóc vậy..
- Không có! Chúng tôi cảm thấy không công bằng. Đột nhiên tại sao lại hủy bỏ những vị trí khác của Hổ bảng?
Một tráng hán kêu lên. Người này vốn đứng ở vị trí thứ chín, nhưng bất hạnh bị phân cùng một tổ với Lãnh Thiên Tường, cho nên chỉ có thể nhận lấy bi kịch.
- Không vì cái gì cả. Tiểu tử, thời đại tân tiến, đương nhiên phải cải cách. Các cậu chẳng qua chỉ là nạn nhân của cải cách này thôi. Mau trở về cố gắng luyện tập, tranh thủ kỳ tiếp theo tiến vào thập cường.
Lão nhân nói xong, kêu lên với hai người Triệu Thiết Trụ đang đứng ở bên cạnh xem náo nhiệt:
- Uy, hai tên nhóc con kia! Các cậu là người phụ trách phải không, mau đuổi hết mấy người này đi.
Triệu Thiết Trụ thấy lão nhân ném lửa qua người mình, đành bất đắc dĩ đi tới trước đám người, nói:
- Tất cả giải tán đi, lần sau lại đến. Đừng làm khó chúng tôi.
Những người này nhìn thấy huy chương trước ngực Triệu Thiết Trụ, cũng không khỏi cảm thấy lo lắng. Dù sao, Triệu Thiết Trụ là đại biểu của Đội hành động đặc biệt của Cục Quốc an, nơi mà cao thủ nhiều như mây. Ai biết tên tiểu tử nhìn tuổi còn trẻ này có phải là yêu nghiệt biến thái vô cùng lợi hại hay không.
Lúc này, Trương Dực Hoàng lên tiếng nói:
- Việc này, mọi người không nên xúc động. Vừa rồi tôi nhận được thông tri của Trung ương, lần này Hổ bảng tuy rằng hủy bỏ, nhưng Quốc gia vẫn an bài cho các vị một con đường khác. Quốc gia đã thành lập một tổ chức tiêm đao trực thuộc trung ương. Mọi người ở đây đều có thể trực tiếp tiến vào tổ chức này. Quốc gia cũng không tiếc lực bồi dưỡng các vị. Hơn nữa, hàng năm sau khi vượt qua khảo hạch của tổ chức, các vị còn có thể có điều kiện tiến vào Đội hành động đặc biệt của Cục quốc an. Nếu các vị có ý định này, có thể báo danh bây giờ. Đến lúc đó, tôi sẽ trực tiếp báo cáo với Trung ương.
Lời nói vừa dứt, nhất thời làm mọi người xung quanh ồn ào. Không bao lâu sau, một người thấp bé bước ra hỏi:
- Đãi ngộ như thế nào?
- Đãi ngộ như vị trí hiện tại của các cậu. Các cậu phải tin tưởng quốc gia, quốc gia sẽ không bao giờ bỏ xót đóng góp của các cậu.
Trương Dực Hoàng hòa nhã nói.
- Tốt lắm! Tôi báo danh!
Tên thấp bé kia nói luôn. Đã có người mở đầu, tất nhiên sẽ có nhiều người hưởng ứng. Chỉ là, tên lùn kia cùng người đứng thứ chín trên Hổ bảng liếc nhìn nhau một cái, rồi lại khẽ gật đầu với Trương Dực Hoàng. Động tác nhỏ này cũng không làm nhiều người chú ý lắm, nhưng lại gây chú ý cho Triệu Thiết Trụ. Hắn kết nối vài sự kiện lại với nhau, liền bừng tỉnh đại ngộ. Mẹ kiếp! Thì ra là muốn âm thầm đưa những người này về dưới sự quản lý của Trung Ương. Nguyên nhân thay đổi quy tắc của Hổ bảng chính là vì mục đích này.
Lão nhân râu bạc cũng cảm thấy ngoài ý muốn nhìn thoáng qua Trương Dực Hoàng, thầm nghĩ:
- Con mẹ nó! Thì ra đám gia hỏa kia còn có ý tưởng hay ho này. Thế mà ta còn tưởng bọn họ lười quản, e ngại thi đấu lãng phí thời gian. Thực sự là âm hiểm mà!
Trần Đạo Lăng cũng nhận ra mục đích sâu kín trong đó, thở dài:
- Quốc gia quả nhiên không thể để mặc bao nhiêu cao thủ tự do ngoài xã hội được. Lần này cơ hồ thu tất cả mọi người về dưới sự quản lý của quốc gia. Kế này quả thực đủ âm hiểm.
Hiện tại đã có hơn sáu mươi người ghi danh, chỉ còn lại hơn hai mươi người vẫn đứng quan sát, hoặc là họ vốn không thực sự coi trọng Hổ bảng. Những người này đứng một chút cũng thấy không còn chuyện gì, liền muốn rời đi.
Đúng lúc này, Hoàng Khai Thiên vốn luôn trốn tránh ở trong góc tối, đột nhiên lên tiếng nói:
- Buổi tối so đấu như vậy, thực không có gì thú vị. Lão phu ngứa tay, có ai muốn cùng lên đây chơi đùa với lão phu không?
Vừa nói chuyện, thân mình lão đã phiêu nhiên đi lên quyền đài.
Người xung quanh đều nhận ra người trước mắt chính là người xếp vị trí thứ chín trên Long bảng, nhất thời không ai nói gì. Lão nhân râu bạc cũng nhíu mày, không biết Hoàng Khai Thiên này rốt cục muốn làm cái gì. Sắc mặt Trương Dực Hoàng không hề thay đổi.
- Tiểu tử kia, nhìn ngươi tinh khí nội liễm, có vẻ là một cao thủ. Mau lên đây cùng lão phu đùa giỡn một chút đi.
Thấy không có ai đi lên đài, Hoàng Khai Thiên chỉ vào Triệu Thiết Trụ nói:
- Lão phu cũng muốn biết một chút, người của đội hành động đặc biệt thân thủ thế nào.
Triệu Thiết Trụ thực sự không thích làm ra hành động nổi bật tên tuổi gì, nhưng người ta đã khiêu chiến tới cửa, hơn nữa hắn cũng muốn kiểm nghiệm thực lực hiện tại của mình thế nào, vừa lúc có một hòn đá thử vàng tự nguyện dâng đến, hắn liền hét lớn một tiếng:
- Được, tôi cũng ông đùa giỡn một chút.
Nói xong bật người nhảy lên quyền đài.
Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! (http://adf.ly/C4xmH)