Cũng không biết đi bao lâu, Triệu Thiết Trụ và Lý Linh Nhi cuối cùng cũng tìm được khu A của khoa Ngoại ngữ. Trước mắt là kiến trúc Gothich màu trắng, trên tường có khắc hoa văn rất giống với phong cách bên Châu Âu. Triệu Thiết Trụ và Lý Linh Nhi tìm thấy một giảng đường lớn, lúc này Lý Linh Nhi đã sớm buông tay Triệu Thiết Trụ, cùng với Triệu Thiết Trụ đi vào phòng. Trong phòng đã có khoảng hai chục người đang ngồi. Nhìn thấy có người bước vào phòng, tất cả đều hướng mắt nhìn ra. Các nữ sinh sau khi nhìn thấy Triệu Thiết Trụ thì không khỏi lộ ra vẻ thật vọng, còn khi nhìn thấy Lý Linh Nhi thì tất cả đều chấn động. Vẻ đẹp của Linh Nhi đã đạt tới mức nam nữ đều thích. Lý Linh Nhi thân thiện cười với mọi người, những người khác cũng mỉm cười đáp lại.
Triệu Thiết Trụ nhìn quanh phòng học một lượt, không ngờ chỉ có ba người là nam. Lúc này ba bạn nam ai nấy đều mắt sáng nhìn Lý Linh Nhi. Triệu Thiết Trụ tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, Lý Linh Nhi cũng ngồi xuống ngay bên cạnh. Một anh chàng béo ngồi cách đó không xa đi đến, ngồi bên cạnh Triệu Thiết Trụ, bắt chuyện:
- Chào bạn, mình là Phạm Kiến, đến từ tỉnh HB, còn bạn ở đâu?
Phạm Kiến….Triệu Thiết Trụ chẳng còn lời nào để nói. Cái tên này so với mình còn sốc hơn mấy phần, Triệu Thiết Trụ đáp:
- Tôi tên là Triệu Thiết Trụ, là người FQ.
Anh chàng béo tên Phạm Kiến kia sửng sốt, cười nói:
- Ha ha, tên của chúng ta thật chẳng giống ai. Còn vị mỹ nữ này là?
- Mình tên là Lý Linh Nhi, là người BJ. Tên của mình không làm các bạn buồn cười chứ?
Lý Linh Nhi cười đáp, Phạm Kiến cười tủm tím đáp:
- Hóa ra là người BJ à, bạn thật xinh đẹp.
- Cảm ơn.
- Thiết Trụ, bạn ở ký túc xá nào?
Phạm Kiến hỏi. Triệu Thiết Trụ cũng không thấy phản cảm đối với người không quen biết này, liền trả lời:
- Bọn mình đều ngoại trú, nhà mình ở FJ này.
- À, mình ở trong trường, phòng 308, nhà ký túc số 3. Phòng mình có hai người nữa, một người tên là Lưu Đỉnh, người kia tên là Chu Thiệu, có thời gian thì đến chơi nhé.
- Được!
Trong lúc Triệu Thiết Trụ và Phạm Kiến đang nói chuyện thì có mấy người nữa lại đến bắt chuyện. Một tiếng đồng hồ trôi qua, trong phòng lúc này đã có khoảng sáu mươi người. Đúng lúc này, một thân hình xuất hiện ở cửa phòng học, căn phòng náo nhiệt bỗng im lặng như tờ. Một thân hình rất giống với Lý Linh Nhi, chỉ có điều trong ánh mắt của cô gái có chút gì đó cao ngạo. Đưa mắt nhìn qua phòng học, sau khi nhìn thấy Lý Linh Nhi thì sắc mặt cô gái có chút thay đổi, sau đó khôi phục bình thường. Triệu Thiết Trụ cảm nhận được vẻ căm tức trong ánh mắt đó.
Cô gái lập tức tìm một chỗ ngồi xuống, cũng chẳng nói chuyện với người xung quanh. Đặt chiếc túi lên trên bàn, một chiếc túi hiệu LV thu hút bao nhiêu ánh mắt của những người xung quanh. Khóe miệng của người con gái khẽ nhếch, rút chiếc IPHONE4 ra chơi tiếp, làm cho những người xung quanh cảm thấy ngưỡng mộ không thôi.
Người trong phòng học càng lúc càng đông, trong đó đại đa số là nữ, thêm cả Triệu Thiết Trụ vào nữa thì tổng cộng có khoảng hai mươi nam sinh. Lúc này một người phụ nữ mặc một bộ công sở màu đen bước vào giảng đường, đứng lên bục giảng. Mọi người trong phòng dừng nói chuyện, căn phòng im lặng, Triệu Thiết Trụ híp hai mắt, nữ nhân trên bục giảng phải cao trên 1m70, thêm đôi giày cao gót nữa thì cũng phải gần 1m80, cô đeo kính màu hồng, tóc dài chấm gót, đôi môi màu đỏ trông rất quyến rũ, khuôn mặt trái xoan, cộng thêm nốt ruồi cạnh khóe miệng khiến cô càng trở nên hấp dẫn. Bên trong bộ đồ màu đen công sở là một chiếc áo sơ mi trắng, bộ ngực đầy đặn độn lên khiến chiếc áo sơ mi căng phồng, giữa kẽ hở của cái cúc áo thấp thoáng thấy áo lót màu hồng bên trong. Chiếc váy ngắn màu đen chỉ đến đầu gối, dưới cặp chân dài mịn màng là đôi giày cao gót đẹp mắt. Người phụ nữ này vừa xuất hiện đã thu hút ánh nhìn của mọi người. Người này diện mạo tuy chỉ tương đương với Lý Linh Nhi, nhưng trông già dặn và gợi cảm hơn Lý Linh Nhi rất nhiều. Nếu Lý Linh Nhi là một nụ hoa thì người phụ nữ này là một đóa hoa hồng đang nở, chờ chủ nhân đến hái.
- Chào mọi người.
Giọng nói người phụ nữ bình thản, thanh âm nhẹ nhàng không chỉ làm người nghe có cảm giác thoải mái, mọi người có chút kích thích, giọng nói thực rất êm tai:
- Tôi là giáo viên phụ trách của khoa ngoại ngữ các bạn, các bạn có thể gọi tôi là Lynda, hy vọng trong thời gian tới tôi có thể cùng các bạn trải qua những ngày tháng tươi đẹp nhất của bốn năm đại học.
Phía dưới tiếng vỗ tay đồng loạt vang lên, đặc biệt là những nam sinh viên, ai cũng hy vọng có thể thu hút được sự chú ý của Lynda, Lynda nhẹ giọng cười nói tiếp:
- Tốt, xem ra số người cũng đã tương đối rồi, bây giờ mời một bạn giúp tôi thu lại giấy thông báo trúng tuyển, có bạn nào tình nguyện giúp cô giáo không?
- Em, em, em…
Phía dưới nam sinh nhao nhao giơ tay. Phạm Kiến ngồi bên cạnh Triệu Thiết Trụ cũng dài cổ xung phong, Triệu Thiết Trụ bất đắc dĩ lắc lắc đầu, cảm thấy khinh bỉ những người này. Xì! Như thể chưa được nhìn thấy mỹ nữ bao giờ vậy.
- Haiz, các bạn đều rất nhiệt tình, làm cô cảm thấy khó xử quá, thật sự chẳng biết tìm ai mới được.
Lynda khẽ nhíu mày, vẻ xinh đẹp của cô thu hút bao ánh mắt của mọi người.
- Vậy thì cô cứ gọi ngẫu nhiên một người đi.
Đám nam sinh kiến nghị.
Lynda cầm lấy tờ danh sách trên tay, nhìn một chút, nói:
- Mời bạn Triệu Thiết Trụ nào. Mời bạn giúp tôi một chút.
Triệu Thiết Trụ sửng sốt, cái cô Lynda này thật biết gọi tên, điểm đúng người không giơ tay. Triệu Thiết Trụ có chút buồn bực, cảm thấy ánh mắt chứa đầy sát khí của những người xung quanh, Triệu Thiêt Trụ kêu lên:
- Cô ơi, em không rảnh đâu.
- Hả?
Lynda ngạc nhiên nhìn Triệu Thiêt Trụ. Bản thân mình gọi cái tên này hoàn toàn là bởi vì nghe cái tên này thật thà chất phác, không tưởng tượng được người này lại từ chối giúp mình, chẳng lẽ cậu ta không phải đàn ông?
- Em giúp cô một chút đi mà, cô sẽ cho em ‘ưu đãi’.
Nói xong, Lynda còn nháy mắt với Triệu Thiết Trụ, ánh mắt đó vô cùng quyến rũ.
- Cái này…Nếu cô đã nói như vậy thì em giúp vậy.
Triệu Thiết Trụ vốn định từ chối, nhưng hình như mình càng từ chối thì cô giáo càng chú ý, chi bằng mình cứ đồng ý đi, để cho cô ấy khỏi nháy mắt. Vẻ quyến rũ khi nháy mắt đó khiến Triệu Thiết Trụ cảm thấy vô cùng ngứa ngáy trong người.
Triệu Thiết Trụ đứng dậy, thu lại giấy báo nhập học theo thứ tự. Lý Linh Nhi nhíu nhíu mũi với Triệu Thiết Trụ, dường như tỏ vẻ ‘khinh bỉ’ với sự kiên định của hắn. Triệu Thiết Trụ không nhìn, khi thu giấy của mấy nam sinh, Triệu Thiết Trụ cảm thấy vẻ ghen tị đến cực điểm của họ, Triệu Thiết Trụ không thèm để ý. Nữ sinh có chiếc túi LV có chút không ưa Triệu Thiết Trụ, cô rút tờ giấy thông báo ra, ném cho Triệu Thiết Trụ, Triệu Thiết Trụ thu lại và cũng chẳng quan tâm đến nữ sinh này.
Chỉ một lát sau, toàn bộ giấy báo nhập học đã được thu lại, Triệu Thiết Trụ đặt lên bàn trên bục giảng, Lynda cười nói cảm ơn.
- Em còn việc gì nữa không?
- Cô giáo, cô nói có ưu đãi.
Triệu Thiết Trụ hỏi.
- Ai yêu, em xem cô này, chút nữa thì quên, thế em muốn ‘ưu đãi’ gì?
Lynda hỏi.
- Em không biết, cô nói đi, cô giáo không thể nói mà không giữ lời được.
Triệu Thiết Trụ tiếp tục nói.
- Vậy để cô suy nghĩ một chút đã, hay là chúng ta hẹn một dịp cụ thể rồi tính riêng sau nhé.
Ngữ khí của hai từ ‘tính riêng’ được nhấn mạnh, Triệu Thiết Trụ muốn né tránh, tuy nhiên ‘kỹ năng’ này đã khiến Triệu Thiết Trụ bị khóa chặt. Vì vậy hắn bất đắc dĩ nói:
- Vậy cũng được.
Quay người trở lại chỗ ngồi, Lý Linh Nhi ngồi bên cạnh đưa tay véo Triệu Thiết Trụ mấy cái, nói:
- Anh Thiết Trụ thật cứng cỏi, khó trách đến bây giờ vẫn chưa tìm được bạn gái, thật chẳng có cảm giác an toàn chút nào.
Triệu Thiết Trụ bất đắc dĩ.
Ủng hộ chỉ với 1 click và 5s ! (http://adf.ly/C4xmH)