Mục lục
[Dịch] Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

– Ngự Thiên, Ngự Thiến, phát thưởng kìa, mau tỉnh lại!

Cũng may là Cố Phi thiện lương đôn hậu, dù bị Chiến Vô Thương ngăn cản nhưng hắn vẫn đánh thức bạn trẻ Ngự Thiên Thần Minh.

-A, có chuyện gì vậy?

Ngự Thiến Thần Minh ngáo ngơ hỏi.

-Đến lúc nhận thưởng, nghiệp đoàn chiến kết thúc rồi!

Cố Phi nói.

-Yeah!!!

Ngự Thiên Thần Minh bừng tỉnh, hắn nhảy dựng lên hoan hô.

Tất cả mọi người đều híp mắt vì nhìn thấy sự vô tư của hắn. Đột nhiên, Ngự Thiên Thần Minh biến sắc, khuôn mặt hắn trở nên tái nhợt, tinh thần vừa dắng cao nháy mắt đà biến mất. Hắn giống như bị hồn phi phách lạc:

-Chuyện này… Trận chung kết Nghiệp Đoàn Chiến, tôi có đi không nhỉ?

Sắc mặt mọi người đều biến đổi, hai mặt nhìn nhau. Chỉ riềng có thanh niên Chiến Vô Thương là vùi đầu xuống cười thầm.

-Tôi… Tôi…

Ngay cả năng lực sắp xếp từ ngữ của Ngự Thiên Thần Minh cũng biến mất.

-Tồi cũng quên mất cái này…

Hữu Ca lặng lè nói.

-………

Kiếm Quỷ thở dài.

-Chính cậu cũng không nến quên chứ!

Cố Phi nói.

-Bình thường Ngự Thiên Thần Minh cứ một ngày hai trận, sau Quắn Đoàn Chiến là Nghiệp Đoàn Chiến, chắc hẳn hắn đâ phải hình thành tập quán mới đúng chứ nhỉ?

Hàn Gia Công Tử phân tích:

-Ba ngày khồng đánh, hơn nữa hắn sắp được thưởng nên quá hưng phấn… Với lại… Tửu lượng còn phải luyện thêm!

-Theo quỵ tắc thì không trình diện có được nhận thưởng khồng?

Kiếm Quỷ nhỏ giọng hỏi Hữu Ca, hắn sợ nói to sè kích thích đến Ngự Thiên Thần Minh.

-Cái này đương nhiên là không rồi, nếu có thì họ còn sắp xếp thi đấu vào cuối tuần làm gì!

Hữu Ca cũng nhỏ giọng trả lời.

Ngự Thiên Thần Minh vẫn bất động như một bức tượng, hai tay của hắn nắm lại. Sự im lặng của hắn khiến không khí trở nên kinh khủng. Bên cạnh, Chiến Vồ Thương mừng rờ đến mức hai vai run rẩy, Cố Phi thấy vậy liền đạp hắn một cái:

-Cậu nhớ kỹ đúng không! Sao lại khồng nhắc nó! Chơi xấu quá!

Chiến Vô Thương ngẩng đầu, mặt kinh ngạc. Cuối cùng hắn vội vẫ nhấc tay tỏ thái độ:

-Tôi thề với trời là tồi không nhớ đến vấn đề này.

-Đương nhiên tôi cũng rất vui vì mình không nhớ… Ngự Thiên, anh mừng thay cho chú đó!

-Móa!

Cả đám khinh bỉ tên bất lương Chiến Vô Thương.

-Ngồi xuống, ngồi xuống!

Hữu Ca kéo bức tượng Ngự Thiên Thần Minh xuống ghế.

-Haizz…

Kiếm Quỷ ngồi cạnh Ngự Thiên Thần Minh nhưng hắn cũng trầm mặc, dù sao thì hấn cũng không giỏi an ủi người khác.

-Nha, tuyên bố phần thưởng nè!!!

Hữu Ca đột nhiên kếu lên.

Mọi người đều ngưng thần châm chú vào tin tức của hệ thống. Ngự Thiên Thần Minh cũng vì thế mà lấy lại chút sức sống.

Trước tiên là phần thưởng cho Quán Đoàn Chiến.

Đầu tiên là đội xếp hạng ba: Thưởng ngẫu nhiên tổng cộng sáu món. Trong đó ba món sè được phát trực tiếp cho người có biểu hiện tốt trong các trận chiến. Ba món còn lại sẽ được gửi ở Trụ Sở Quân Đoàn. Người trong đoàn sẽ đến đó nhận rồi tự do phân chia. Đồng thời còn có kinh nghiệm và tiền bạc.

Đứng hạng hai: Thưởng ngẫu nhiến tám món, bốn món hệ thống phân phối, bốn món thì đi nhận rồi tự chia, bonus thêm kinh nghiệm và tiền tài.

Đứng hạng nhất: Thưởng ngầu nhiên mười món, nám món sẽ được hệ thống phán phối, nảm món còn lại thì chia tự do, bonus thếm kinh nghiệm và tiền thưởng.

Thông báo của hệ thống được public công khai. Dù sao thì phần thưởng cùng là điều dụ hoặc người chơi nhất, vì thế công bố phần thưởng cũng là một phương thức kích thích tất cả mọi người chú tâm vào trò chơi. Điều có lợi ích như vậy hệ thống sao có thể lặng lè tiến hành được.

Lúc này, mọi người chơi ở Thế Giới Song Song đều vểnh tai lắng nghe hệ thống thông báo phần thưởng. Sau khi nghe xong, những người ở Vản Đoan Thành là phản ứng lớn nhất.

Còn phải hỏi lý do sao? Tất cả mọi người ở Vân Đoan Thành đều biết đệ nhất Quân Đoàn – Cồng Tử Tinh Anh Đoàn tổng cộng có sáu mống. Sáu người này đều chắc chắn có một món rồi, đã vậy sè có bốn người được bonus một món nữa.

Mấy chủ thành khác làm gì có kỳ tích kiểu này! Hiện nay phần lớn là Quân Đoàn cấp 5, thấp nhất cùng là quắn đoàn cấp 3, số người cũng đến tầm 60 người. Nếu được thưởng mười món thì có thể gọi là mật ít ruồi nhiều.

Mà phương thức tưởng thưởng này lại thật sự quá phù hợp với Công Tử Tinh Anh Đoản!

– Dm, quá bá!!!

Chiến Vô Thương hung hăng đập bàn một cái. Hắn muốn tìm một người tay bắt mặt mừng, nhưng khi nhìn thấy Cố Phi ngồi bên cạnh, lại thếm Hàn Gia Công Tử ở đối diện. Hai người này đều lạnh lùng nhìn hắn thì thanh niên này tự giác ngồi xuống.

Tiếp theo, hệ thống lại công bố phần thưởng cho Nghiệp Đoàn Chiến.

Hiển nhiến, quy mô của Nghiệp Đoàn Chiến sè lớn hơn Quân Đoàn Chiến rất nhiều. Các cuộc chiến diễn ra nảy lửa và cao trào hơn.

Chính vì thế phần thưởng chắc chắn cũng dày hơn nhiều, nhưng chắc hình thức cũng tương đồng với phần thưởng của Quán Đoàn Chiến.

Quả nhiên, khi công bố ra, quy tắc và phần thưởng đều khá tương đồng với Quân Đoàn Chiến.

Hạng ba: Thưởng ngẫu nhiên ba mươi món, 15 món do hệ thống phân phối, 15 món tự do, kinh nghiệm và tiền thưởng.

Hạng hai: Thưởng ngẫu nhiên 40 món, quy tắc chia giống trên.

Hạng nhất: Thưởng ngẫu nhiên 50 món, quy tắc như trên. Đồng thời sè nhận được một phần nhiệm vụ nghiệp đoàn.

Nhiệm vụ nghiệp đoàn này lại khồng hề được thưởng cho Quân Đoàn hạng nhất. Khi mọi người còn đang bàn tán thì ảm thanh của hệ thống lại vang lên: Cho Nghiệp Đoàn và Quân Đoàn nhận thưởng 15 phút để chỉnh lý túi đồ. Nếu đến lúc nhận thưởng mà xảy ra vấn đề do hết Slot coi như mất phần thưởng!

Nhận được thông báo tất cả mọi người của các Nghiệp Đoàn và Quản Đoàn đều mau chóng làm theo.

Nhưng mà ở Thế Giới Song Song, cho dù vật phẩm có lớn thế nào, khi đặt trong túi thì nó sè chiếm một ồ, cho nên chỉ cần đảm bảo trong túi của mình còn dư một ồ là được, cũng chẳng có ai phải dọn sạch cả túi hết!

Tất nhiên cũng có mấy thanh niên cuồng dâm sinh hoang tưởng, mấy tên này ảo tưởng tất cả các phần thưởng sè bị hệ thống chuyển lỗi đến túi của mình nên bọn họ liền dốc hết đồ trong túi ra ngoài.

Thời gian 15 phút chắc là để mọi người giao lưu tay chân với nhau ha!

– Trước đó chưa từng nghe hệ thống sẽ phát thưởng dựa trên biểu hiện trong trận nha!”

Hữu Ca kinh ngạc.

– Khồng biết sè căn cứ theo cái gì đáy, tích điểm hả?

Chiến Vồ Thương nói, hắn đố kỵ nhìn về phía Cố Phi.

– Trên lý thuyết chắc sẽ không như vậy đâu!

-Chắc là sè căn cứ vào hiệu quả sinh ra trong các trận combat, kết hợp với đặc điểm nghề nghiệp rồi quy đồi ra thành một tiêu chuẩn thống nhất!

-Chứ nếu dựa vào tích điểm thì chắc chắn toàn Pháp Sư được rồi! Loại combat kiểu đoàn đội đồng đúc như vậy thì điểm chắc chắn toàn nằm trong tay Pháp sư.

Hữu Ca phân tích.

-Dù có nói như thế nào thì chắc chắn có một Slot của Thiên Lý!

Chiến Vô Thương nói.

-Chúng ta có tổng cộng sáu người mà lại được phát nám phần. Suy xem người nào không có thưởng mới hồi hộp!

Cố Phi nói rồi hắn đưa mắt nhìn về phía Hàn Gia Cồng Tử cà Hừu Ca.

Suy đoán thì tất nhiên là phải lựa từ hai người này. Dù sao thì Công Tử Tỉnh Anh Đoàn khi chiến đấu thì chủ yếu sử dụng lối đánh quấy rối và du kích, mà chiến thuật kiều này làm cho hai người kia không phát huy được nhiều.

Ngay cả sự chỉ huy của Hàn Gia Công Tử, việc Sưu tầm tình báo của Hừu Ca… Nhừng việc này thì chắc hệ thống chẳng đủ khôn để cho vào đâu ha!

Lúc này hai người đưa mắt nhìn nhau…

15 phút này thực sự quá dày vò! Công Tử Tinh Anh Đoàn còn hơi tốt, bởi vì phần thưởng đều có thể chia cho mọi người nên không cần xoắn xuýt.

Nhưng mấy thành viên của Nghiệp đoàn và Quân đoàn khác thì hoàn toàn khác biệt. Lúc này mồi người đều cầu trời khấn phật, thắp hương tế tổ các kiếu con đà điểu. Ai cũng cầu khẩn mình lọt vào mắt xanh của đại thần hệ thống.

Mặc dù có một số người biết rõ sự cống hiến của mình trong các trận chiến. Thế nhưng, dù sao cũng phải cho họ có quyền theo đuổi mơ ước của mình chứ!

Cuối cùng… 15 phút cũng trôi qua. Hệ thống tuyên bố phần thưởng một cách đồng loạt, nó khồng hề quản xem việc làm với hiệu suất cao như vầy thì mọi người có thấy rõ hay không.

Nhưng giống như đâ nói khi nãy, việc này sẽ tạo ra sự khích lệ, mê hoặc vô cùng lớn với những người không được thưởng. Mà hệ thống cũng bảo hộ quyền riêng tư, nó không hề công bố danh tính của nhừng người nhận được thưởng.

Trong quán rượu Tiểu Lôi, năm âm thanh thanh thúy vang lên. Những cao thủ cũng không thất tiết vào lúc này, bọn họ khồng vội vàng nhìn xem mình nhận được gì. Mà cả đám đều ngẩng đầu ngóng nhìn, quan sát biểu tình của tất cả mọi người.

Chiến Vô Thương vẫn duy trì vẻ mặt mờ mịt chờ mong. Điều này hiển nhiên đằ bán đứng hắn.

Năm người đồng loạt nở nụ cười trìu mến, cả đám chỉ vào người hắn:

-Hóa ra là anh!

-Hả?

Chiến Vô Thương bồng nhiên đứng dậy:

-Đâ phát thưởng rồi hả?

Năm người gật gù.

-Dm, sao tôi không có? Sao lại là tôi chứ?

Chiến Vô Thương gào lên.

Vua tình báo, vua thống kê, vua số liệu – Hữu Ca bắt đầu phân tích:

-Ái chà, nói một cách cồng đạo thì cậu không có giết nhiều người trong các trận chiến đúng không? Hơn nữa chắc còn tính đến một vài mặt khác, ví dụ như thời gian tham gia, số lần chết…

Chiến Vô Thương câm nín lắng nghe chứ khồng hề phản bác. Đúng là hắn khồng giết được bao nhiêu mạng, mà nói về số lần tử vong thì chắc hắn cũng đứng nhất trong hội.

-Khồng sao, cậu không được nhận lúc này thì năm món được chia tự do kia chắc chắn có một cái của cậu.

Hàn Gia Công Tử nói.

-Có phải tôi còn cơ hội nhận được 2 cái?

Chiến Vồ Thương nói.

Mọi người nhìn về phía hắn rồi bỏ lại một câu:

-Không biết xấu hổ.

-Đem ra xem là cái gì đi! Lúc này, cả đám mới bắt đầu bóc tem. Sau khi lấy ra mồi người đều tấm tắc.

-Lần này hệ thống nhân đạo quá rồi, còn được phát theo nghề nghiệp nữa!

Hữu Ca nói.

Hàn Gia Cồng Tử được một cây Pháp trượng của Mục sư: Thiên Sứ Giả Dối, trí lực +10, tinh thần +10, thể chất +10. Thuật Hồi Phục cường hóa 20%. Kỹ năng: Sinh Mệnh Giả Tưởng, trong nháy mắt bổ sung full máu cho mục tiêu. Có thể kéo dài 30 giây, sau 30 giây hiệu ứng kỹ năng sẽ biến mất, cooldown 2 phút.

Cả đám đưa mắt nhìn pháp trượng, Hữu Ca lập tức đưa ra ý kiến:

-Kỹ nàng này, rất âm hiểm đó…

-Nhìn tôi nè!

Nói xong Hữu Ca lấy phần thưởng của hắn ra: Bạc Mộ* Kiếm, lực lượng +10, nhanh nhẹn +10, thể chất +10, cường hóa công kích 35%, 10% xuất hiện hiệu quả suy yếu.

Bạc Mộ*: Hoàng hôn.

– Cái này… Nhìn cây kiếm này, mọi người đều đưa mắt về phía Hữu Ca:

-Anh chuyển chức thành Hắc Ám Kỵ Sĩ rồi?

Hữu Ca gật đầu:

-Kỹ nàng cao cấp của Thánh Kỵ Sĩ thiên về chiến trận, tôi nghĩ Quân Đoàn của mình không cần loại kỹ năng đó phải không?

-Muốn chơi cái gì thì chơi, chú ý quá làm gì!

Hàn Gia Công Tử thản nhiên nói.

-Ha ha… Nhìn mọi người đánh đánh giết giết nến đồi lúc cũng muốn nhào lên góp vui!

Hữu Ca cười.

-Cuối cùng thì Hữu Ca cũng được giác ngộ!

Cố Phi rất vui mừng, lúc trước hắn vẫn không biết niềm vui khi chơi game của tên này là ở chồ nào.

Hữu Ca cười cười, nhìn về phía Ngự Thiên Thần Minh:

-Ngự Thiên, cậu được cái gì?

Có vẻ phần thưởng này vẫn khồng khiến bạn trẻ Ngự Thiên Thần Minh quên đi sầu lo vì bỏ lỡ trận chung kết của Nghiệp đoàn chiến. Tren mặt hắn vẫn có chút mất tự nhiên, khi hắn móc trang bị ra từ túi thì trong phòng nhấp nhoáng hai vòng sáng.

Cả đám đều biến sắc:

-Chú cầm ra cái gì vậy?

Ngự Thiên Thần Minh lại càng hoảng sợ, lẽ nào khi nãy hắn vẫn quan sát chưa kỹ, đây là một món thần vật? Nghĩ vậy, hắn cố mở mắt muốn nhìn kỹ thì Kiếm Quỷ ở bên cạnh hắn lên tiếng:

– Khồng có việc gì, là tôi và Vô Thương thăng cấp.

-Hả? À, kinh nghiệm với tiền thưởng cũng được phát rồi?

Cả đám vừa nói vừa kiểm tra kinh nghiệm và túi tiền, họ phát hiện nó đa tăng không ít. Kiếm Quỷ và Chiến vỏ Thương có kinh nghiệm nhiều hơn nến khi được thưởng liền lập tức thảng cấp nhảy lên level 41.

Điều này cũng không có gì quá bất ngờ, vì vậy mọi người lại bắt đầu tập trung vào món đồ Ngự Thiến Thần Minh để trên bàn. Nó cũng là một món vũ khí, Phù Sinh* Chi Sát: Nhanh nhẹn +10, lực lượng +10, tầm bắn +5, cường hóa công kích 35%, 10% xuất hiện xuyên giáp.

Phù Sinh*: Kiếp Phù Du

-Cái này…

Hữu Ca trầm mặc một lúc rồi nói:

-So với vũ khí cậu đang dùng cũng một chín một mười, khó để xác định cái nào tốt hơn lắm!

-Ừ!

Ngự Thiên Thần Minh gật đầu, mặt hắn do dự. Hiển nhiên hắn rất phân vân để lựa chọn. Vũ khí Bắn Tỉa của hắn nhanh nhẹn +20,

Tầm bắn +10, xác suất trí mạng +15%, trí mạng +15%, cường hóa ngắm bắn +30%.

Nếu như là công kích bình thường thì có cường hóa cồng kích 35% của Phù Sinh Chi Sát sè có rất nhiều lợi thế. Thế nhưng Bắn Tỉa lại có cường hóa kỹ nâng ngắm bắn, vì vậy khi sử dụng ngắm bắn để cồng kích thì sẽ mạnh hơn nhiều.

-Dùng cả hai đi, không có trang bị nào hoàn mỹ đâu! Hữu Ca thấy Ngự Thiến Thần Minh cứ đưa mắt nhìn hai món vũ khí thì đưa ra lời khuyến.

Bất đắc dĩ Ngự Thiên Thần Minh đành gật đầu một cái. Lúc này ánh mắt của mọi người lại hướng về phía Kiếm Quỷ.

-May là phần thưởng của tôi không phải là vũ khí!

Kiếm Quỷ cảm khái lấy trang bị ra. Dù sao thì hắn đâ có Trường Tru Đoản Thán là những trang bị vượt cấp.

Tuy hệ thống thưởng trang bị cũng đều là cấp 40 nhưng nếu nó là vũ khí thì quá lâng phí với Kiếm Quỷ rồi.

Kiếm Quỷ đặt lên trên bàn một khúc vải. Tất nhiên cái này hoàn toàn khác so với vải che mặt cùi bắp của Cố Phi, đầy là trang bị có thuộc tính!

Khăn Che Mặt Thích Khách: Nhanh nhẹn +10, lực lượng +10, cường hóa phòng ngự +19%, cường hóa Tiềm Hành +20%.

-Tên mộc mạc thật!

Cả đám cảm thán.

-Cường hóa Tiềm Hành? Tiềm Hành còn có thể cường hóa hả?

Ngự Thiến Thần Minh nói thầm.

-Hiện nay mọi người vln chưa tìm ra trang bị và kỹ năng phản Tiềm Hành nên ai cũng nghĩ rằng không cần có cường hóa Tiềm Hành!

Kiếm Quỷ nhìn Cố Phi.

Tuy rằng cái phản Tiềm Hành của Cố Phi không phải dựa vào trang bị hay kỹ năng, nhưng Kiếm Quỷ vẫn muốn biết 20% cộng thêm này có hiệu quả với Cố Phi hay không.

Lúc này đà đến phiên Cố Phi show trang bị. Hắn mở tay ném một món lên bàn:

-Được món đồ chơi này!

Phần thưởng của Cố Phi là một chiếc nhẫn. Trấn Lôi Nhẫn: Xác suất xuất hiện công kích phụ hệ điện +12%, kháng pháp thuật hệ điện + 12%.

Trang bị khác loại thì tiêu chuẩn nhận định cũng sẽ khác nhau. Giống như vật phẩm trang sức thì thường khồng có nhiều thuộc tính cộng thêm như vũ khí. Mà cái Trấn Lôi Nhằn này tuy chỉ có hai dòng thuộc tính, nhưng nó lại là trang bị tím.

Hơn nữa, hệ thống định giá trang bị cũng khác với người chơi, nó không hề xét đến độ thông dụng của thuộc tính. Ví dụ như Trấn Lôi Nhẫn của Cố Phi, có thể nói đáy là một phần thưởng phù hợp với thắn phận Pháp sư Điện Hệ của hắn.

Nhưng nếu phân tích kỹ thì xác suất xuất hiện phụ pháp là một thuộc tính vô dụng với một Pháp sư bình thường. Ngoài ra còn có kháng hiệu ứng của Điện Hệ… Hiện nay Pháp sư chuyển chức đều chọn Thủy Hệ, cho nên trang bị công kích hay phòng ngự có liên quan đến Thủy Hệ đều có giá trị cao hơn Điện hệ rất nhiều. Nói cho cùng thì giá trị của thuộc tính kháng Điện Hệ cũng không cao lắm.

Nếu sở hữu các trị số có Ưu thế lớn nhưng nó lại là trang bị có những thuộc tính khồng được trọng dụng thì sè được người chơi gọi là ngụy cực Phẩm.

Mà trong mắt hệ thống thì lại không có phân chia ngụy cực phẩm hay cực phẩm. Nó chi thấy trị số của hai dòng thuộc tính này rất cao nên sè xếp giá trị của chiếc nhẫn cao lên rồi đem thưởng cho Cố Phi.

Ở trong mắt hệ thống, có khi cái ngụy cực phẩm này còn có giá trị cao hơn nhiều so với phần thưởng của đám Kiếm Quỷ, Ngự Thiên Thần Minh. Mà cũng may Cố Phi lại cũng là một tên ngụy Pháp sư, chứ nếu là một Pháp sư khác chắc chắn hắn sẽ chửi đổng lên từ sớm rồi!

Nhưng nói như thế nào thì trong mắt hệ thống hay trong mắt người chơi thì trong năm trang bị được thưởng thì món của Hàn Gia Công Tử là xịn sò nhất.

Nhưng nếu nói trang bị được thưởng sè dựa trên thành tích của quá trình đấu đối kháng, thì ai cũng sè nghĩ Cố Phi mới là người nhận được món tốt nhất chứ sao lại là Hàn Gia Công Tử?

Tất cả mọi người đều cảm thấy khó hiểu. Trầm mặc một lát, Hữu Ca chuyên về thống kê đã phát hiện vấn đề:

-Tồi biết rồi! Quá trình chúng ta đấu đối kháng thì chỉ có một mình Hàn Gia Công Tử là chuyên cần toàn bộ!

-Chuyên cần toàn bộ?

Chúng nhân ngẩn ra. Sau đó bọn họ lập tức phản ứng. Trận đầu tiên của đấu đối kháng, cổng Dịch Chuyển quá chen chúc mà đối phương cũng chỉ có một người nên đám người này đều lười biếng không đi. Cũng chỉ có Cố Phi và Hàn Gia Công Tử tham gia.

Mà về sau, Cố Phi bị đám người Vân Trung Mục Địch rủ rê chơi trò chém trâm người nên cùng bỏ lờ một trận. Cứ như vậy mà tính thì chỉ có đúng một mình Hàn Gia Công Tử tham gia đầy đủ mười trận đấu đối kháng của Quân Đoàn Chiến.

Cũng giống như việc bỏ bê công việc là một sai lầm rất lớn. Nền hiển nhiên hệ thống cùng sẽ nghiêm nghị xử phạt những người thiếu trách nhiệm. Mà Hàn Gia Cồng Tử tuy khồng lập đại công nhưng lại được hệ thống đại thần nhìn nhện là một đồng chí có nhân phẩm, trách nhiệm tốt, xứng đáng làm gương cho nhừng người khác.

Chính vì thế mà hắn công ít mà lại được hít của thơm, được hệ thống thưởng cho phần thưởng xịn nhất.

-Ha ha, tốt, thật sự là quá tốt!

Hàn Gia Công Tử nói.

Nhừng người khác cũng cám nín, bọn họ chỉ có thể thầm than vận mệnh bất công, cuối cùng lại để cho tến tự kỷ này phần thưởng lớn nhất.

-Được rồi, được rồi, chúng ta đi coi phần thưởng tự do đi!

Chiến Vô Thương đã đỏ mắt, hắn nóng lòng muốn cầm phần thưởng của mình lắm rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK