Mục lục
[Dịch] Võng Du Chi Cận Chiến Pháp Sư - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cố Phi PK mất một trái táo, khôi phục pháp lực, bấy giờ mới cùng Tế Yêu Vũ lên đường, gánh lên mình trách nhiệm nặng nề đi nghịch chuyển tỷ số 29 vs 46.

Trước mắt đối thủ tổng cộng là 676 người, trong đó không có một người nào yếu đuối, đều là phần tử tinh anh trải qua lựa chọn kĩ càng của Đối Tửu Đương Ca.

Sắc mặt hai người nghiêm túc, bước chân lén lút. 676 người… mỗi người đều là cao thủ, sức phán đoán cơ bản là nhất định có.

Nếu quả thật tồn tại hai người chính diện vật tay đôi với 676 cao thủ cùng trình, như thế thì công ty trò chơi bên nhân viên thiết kế có thể đứng ở đầu tường biểu diễn Rút đao thuật tập thể rồi, thẳng đến khi nhét vào bao thất bại mới ngưng.

Tâm tư của Cố Phi và Tế Yêu Vũ lúc này đây, chẳng qua là hy vọng gặp phải một vài người lạc đàn bên Đối Tửu Đương Ca thôi. Dĩ nhiên, với thực lực hai người họ, khái niệm lạc đàn tương đối khổng lồ. Chỉ cần là mười người trở xuống, đều có thể coi là lạc đàn.

Bởi vì bản đồ rộng lớn, mù quáng mà đi dạo khắp nơi vô tình gặp được rõ ràng không phải biện pháp tốt. Hai người liền leo lên điểm cao trước, nhìn bốn phía một vòng. Không có, lại hướng vị trí cao khác leo lên đi tiếp.

Cứ thế luôn đi thẳng về hướng trung tâm bản đồ, một đường không thấy tung tích thành viên của Đối Tửu Đương Ca. Ba người bên Thất Nguyệt lúc này cũng bình yên vô sự, một chút cũng không bị quấy rầt không nói đến, cả xung quanh đều không nhìn thấy một bóng người thành viên Đối Tửu Đương Ca nào.

“Đây là xảy ra chuyện gì?” Tế Yêu Vũ thì thầm với Cố Phi, hai người leo lên rồi lại đã xuống ngọn núi thứ tư.

“Chẳng lẽ bọn họ nhiều người còn phải tránh chúng ta ít người sao?” Tế Yêu Vũ nói.

Nhiều người còn tránh ít người? Cố Phi nhai lại lời này, mơ hồ nghĩ tới điều gì. Lúc này Tế Yêu Vũ trước một bước đi lên đỉnh ngọn núi cao đã bắt đầu gào to về: “Mau tới xem, bên kia.”

Cố Phi đi tới đỉnh núi, dõi theo hướng mà Tế Yêu Vũ chỉ mà xem, nhất thời cũng hít một ngụm khí lạnh ngược vào bụng.

Một ngọn núi nhỏ khác cách đầu núi này không xa, hiện tại không ngờ rậm rạp chằng chịt đầy người. Đám người ngọ nguậy kia, thật giống như đống dòi chất đầy đồi núi…

“Oẹ… Thật là ghê tởm quá!” Tế Yêu Vũ hé miệng cau mày, xem dáng vẻ kia giống như là sắp muốn ói đến nơi.

Đây chính là chiến thuật biến thái của tên Hàn Gia Công Tử sao? Muốn trực tiếp làm tụi này ói đến chết à? Cố Phi cũng đổ mồ hôi lạnh cả người. Vội vàng nhắn tin thêm cho Nọa Phu Cứu Tinh: “Đánh dùng sức chút.”

“Bọn họ làm gì vậy chứ?” Tế Yêu Vũ vừa vuốt ngực vừa nói.

Cố Phi quan sát một chút, xem khuynh hướng ngọ nguậy của đám người đó, hình như là tập trung về hướng đỉnh núi, nhìn kích thước, sợ rằng toàn bộ người phe Đối Tửu Đương Ca đều tập trung vào đây rồi. Tập trung sức mạnh như vầy, trên cao nhìn xuống, chiếm núi làm vua, với Trọng Sinh Tử Tinh chỉ có năm người làm sao có thể lấy được điểm tích luỹ từ trên người bọn họ chứ?

Cố Phi rốt cuộc hiểu thấu được ý đồ chiến thuật của Hàn Gia Công Tử. Chiến thuật này thực sự là quá coi trọng hai người Cố Phi và Tế Yêu Vũ rồi. 676 người đối mặt 2 người, bọn họ lại lựa chọn tư thái phòng thủ nữa.

Mặc dù khiến người ta cảm thấy rất hèn nhát, rất vô lại, nhưng Cố Phi không khỏi không thừa nhận, trước mắt tới xem, chiêu này không phá được.

“Quá đáng xấu hổ đi!” Cố Phi mắng, lần nữa kéo cột bạn bè ra, chọn Nọa Phu Cứu Tinh nữa. Gõ tin nhắn “đánh chết hắn” đã xong, nhưng thời điểm chuẩn bị gửi đi cuối cùng, do dự một chút, vẫn là bỏ qua rồi. Dẫu sau luyện cấp không dễ đâu, không thể xúc động.

“Cái này… bây giờ làm sao được!” Tế Yêu Vũ cũng là cao thủ hàng đầu, nhìn vài lần xong cũng ý thức được chuyện nghiêm trọng. Bọn họ lấy 2 địch 676, phương pháp duy nhất có thể làm chính là đánh lén. Nhưng bây giờ Đối Tửu Đương Ca chiếm cứ một đỉnh núi bốn bề đều là bình nguyên, tầm mắt 360 độ, bất luận Cố Phi và cô xông lên từ phương hướng nào, cũng thu hết vào đáy mắt kẻ địch.

Ngoài ra Đối Tửu Đương Ca có số lượng người khổng lồ, nhóm cung tiễn thủ và nhóm pháp sư cũng lấy trăm người để tính. Nhiều người cùng nhau phát động thế công từ xa như thế, Cố Phi và Tế Yêu Vũ dù có tốc độ nhanh hơn người thường bao nhiêu nữa cũng hoàn toàn không có cơ hội gần người.

Chênh lệch 17 điểm kia, thật sự là rất khó cướp về.

Cố Phi và Tế Yêu Vũ ngồi khoanh chân ở đỉnh núi, bàn bạc kế hoạch. Hoàn toàn không ngại bại lộ dưới trăm cặp mắt tại đỉnh núi đối diện. Nhưng đối phương hoàn toàn không động đậy chút nào, giống như không thấy hai người họ vậy, tiếp tục chiếm cứ địa điểm ưu thế của bọn chúng.

Phương án một đã thất bại. Xem ra Đối Tửu Đương Ca là đã quyết định ý tưởng ngồi chiếm đầu núi kia cho đến khi thời gian thi đấu kết thúc rồi, giữ vững không chịu chủ động đánh tiếp.

Phương án hai. Tế Yêu Vũ lao xuống núi. đi tới chỗ cách một bước là tới phạm vi công kích xa nhất của đối phương, hô to: “Là đàn ông thì xuống đây đánh một trận tới chết với bà đây coi.” Sau đó cao giọng hô ba từ “Ai dám giết tôi”.

Kết quả trên núi những người bên Đối Tửu Đương Ca đồng thời hô lên “Bài hát người đẹp bay lên ngã nhào”, Tế Yêu Vũ dưới cơn nóng giận suýt nữa bị bọn họ khiêu khích lên núi, cũng may có Cố Phi kịp thời chạy tới lôi cô ấy trở về.

Hậm hực mà trở lại đỉnh núi, Tế Yêu Vũ tức tối nói: “Chẳng lẽ muốn bà đây cởi hết rồi khiêu vũ thì bọn họ mới xuất chiến sao?”

Cố Phi liếc cô ấy một cái, bình tĩnh nói: “Vô dụng, đó là hưởng thụ thị giác. Bọn họ động tròng mắt là đủ rồi.”

Phương án thứ ba.

2 người cùng 676 người hai ngọn núi. Song phương tiếp tục ngồi thiền thị uy. Không biết qua bao lâu, chỉ thấy một nhóm ba người từ mảnh đất phía đông tới. Một trước một sau là hai cô võ gia xinh đẹp, ở trong chính giữa còn một cô nàng đạo tặc gầy yếu không chịu nổi gió mạnh. Ba người không nhanh không chậm, bước chân kiên địch rảo bước lượn quan nửa vòng dưới chân ngọn núi có 676 người.

Trong núi hoàn toàn yên tĩnh, 676 tên người chơi ngó dáo dác, chính là không có phát ra một chút thanh âm. Nửa vòng đi xong, ba cô gái đột nhiên vẫy vẫy tay với đám trên núi: “Mấy anh trên núi, mấy anh khoẻ không?”

Trong núi thật giống như đột nhiên bầy yêu hiện thân, mấy trăm tên người chơi cùng nhau hô to: “Chào mấy người đẹp nè ~” Tuy thế, trận hình vẫn không loạn chút nào.

Ba người chậm rì rì mà đi hết nửa vòng còn sót lại, than thở, hướng ngọn núi hai người kia đi tới.

Cố Phi và Tế Yêu Vũ lắc đầu liên tục. Đối Tửu Đương Ca thật là muốn ỷ lại phương án này cho đến chung cuộc, ngay cả Thất Nguyệt, Liễu Hạ, Liệt Liệt đều là loại nhân vật họ thuận tay liền tóm gọn mà họ cũng không hành động thiếu suy nghĩ, thật là quá bình tĩnh rồi.

Ngồi ở đỉnh núi năm người mặt mày ủ dột.

“Được rồi! Chúng ta có thể đi tới bước này cũng coi là may mắn.” Thất Nguyệt an ủi mấy người. Cô ấy thân làm hội trưởng, đối với thực lực của phe mình trái lại nhận định rất rõ ràng. Ngày hôm qua chiến thắng Hoa Tùng Trung Vĩnh Sinh đã đủ để cho người ta nghi ngờ rồi. Trò náo nhiệt trong rừng cây kia, bao nhiêu cô gái rơi vào hiểm cảnh, cưới cùng đều được đối phương nhường cho cả. Một lần hai lần như vậy có thể coi như đối phương khinh thường mình, phe mình may mắn. Nhưng từ đầu đến cuối đều lập lại chuyện này, ai cũng hiểu đối phương là không có ý đánh thật.

Mà hôm nay cùng Đối Tửu Đương Ca, mặc dù có chiến tích Công Tử tinh anh đoàn lấy ít thắng nhiều để làm gương. Nhưng bây giờ phe mình điểm số rơi ở phía sau, đối phương có nhân số gấp hai mươi lần lại lựa chọn thế phòng thủ kéo dài thời gian, điều này e là họ kiêng kị sự tồn tại của Cố Phi và Tế Yêu Vũ mạnh mẽ quá mức, nếu không có hai người họ, trận này đã sớm kết thúc rồi. Thất Nguyệt thở dài.

“Đám kia thật không có tiền đồ mà.” Tế Yêu Vũ chỉ đối diện đỉnh núi mắng, “Nhiều người thế kia lại còn dùng phương pháp này, thật quá đê tiện quá vô sỉ đi!”

Cố Phi không hùa theo cô ấy xả giận cho bõ tức, rất bình tĩnh mà đang hỏi Liễu Hạ tình huống mà họ mới vừa nãy đi dạo một vòng dưới chân núi bên kia quan sát được.

“Trừ tầng ngoài cùng có một vòng cung tiễn thủ. Sau đó đều là pháp sư làm chủ.” Liễu Hạ nói, “Trong phạm vi 360 độ đều có thể tiến hành đánh tầm xa phạm vi rộng. Nhìn số lượng pháp sư bên họ, tối thiểu cũng có thể đánh ra một vòng pháp trận có chu vi 30 mét. Nói về cung tiễn thủ, đại khái có thể đánh ra khoảng cách xa hơn dọc theo pháp trận của pháp sư những 30 mét. Nhưng đây chỉ là công kích bình thường, khi dùng kỹ năng, khoảng cách Thư Kích xa hơn công kích bình thường nhiều lắm, Truy Tung Tiễn thì gần hơn chút, khác nhau!”

Cố Phi gật đầu. Hội trưởng Đối Tửu Đương Ca là pháp sư, xem ra trực tiếp ảnh hưởng đến trình độ phối hợp của pháp sư trong công hội là tương đối cao đấy. Từ mặt dùng pháp thuật cô lập Cố Phi lúc trước, sau lại ra pháp trận phạm vi lớn mấy chục mét đối với Cố Phi, Tế Yêu Vũ là cũng có thể thấy được.

“Này, nếu như tôi hoàn thành ngâm xướng phát thuật rồi, nhưng trước khi pháp thuật công kích người ta thì tôi chết, vậy pháp thuật của tôi còn tiếp tục công kích không?” Cố Phi đột nhiên hỏi một cái vấn đề rất rất cơ bản.

“Không biết.” Liễu Hạ tiếp tục giải đáp cho hắn, “Trên diễn đàn công bố, công kích pháp thuật không thuộc về hiện tượng vật lý, phát thuật sau khi được ngâm xướng xong, vẫn sẽ bị ảnh hưởng từ pháp lực của pháp sự, cho nên nếu người làm phép chết đi, tổn thương từ pháp thuật sẽ lập tức biến mất theo. Bất quá hiệu quả bổ sung vẫn sẽ tồn tại, tỷ như trạng thái thiêu đốt bổ sung của Song Viêm Thiểm.”

“Ồ…”

“Làm thế nào đây? Mau nghĩ biện pháp ra đi.” Tế Yêu Vũ đập vai Cố Phi.

“Tôi có cái biện pháp!” Cố Phi nhìn mấy cô.

“Biện pháp gì?” Mấy người hỏi.

Cố Phi nói ra ý tưởng của mình một chút, mấy người đều sững sờ tại chỗ: “Thế được không?”

“Chúng ta tính toán một chút!” Cố Phi rút ra cây gỗ nhỏ chọt đất, hỏi thăm mấy người một vài số liệu liên quan, làm vài bài toán học, sau cùng thở dài một hơi: “Nhìn không sai biệt lắm, đánh cuộc một keo đi!”

Bốn cô gật đầu. Ngay sau đó chuẩn bị một phen, rồi Cố Phi đứng dậy vẫy tay: “Lên đường.”

Phương án bốn bắt đầu thi hành.

Năm người xuống núi, lượn vòng quanh chân núi của đối phương thờ ơ, vừa thách thức lên trên núi. Đối Tửu Đương Ca xem ra đã hoàn toàn thích ứng với trận hình đó rồi, cũng lười trả lời. Nhưng cung tiễn thủ, pháp sư, đều đã bày trận sẵn sàng dón quân địch.

Năm người vòng quanh vài vòng, dần đi lên trên, dần dần đến gần phạm vi Thư Kích của cung tiễn thủ người ta. Đối Tửu Đương Ca chỉ xếp hàng một vòng cung tiễn thủ ở ngoài cùng, đây là phương thức bày trận thường xuyên áp dụng khi đoàn chiến trong trò chơi thời điểm hiện tại.

Cung tiễn thủ là một trong nhiều chức nghiệp chịu tính giới hạn lúc hỗn chiến lớn vô cùng. Khi công kích cần tầm nhìn và quỹ đạo bắn, xen lẫn trong đám người hỗn chiến mà nói, chúng hoàn toàn không cách nào bảo đảm được. Mà dẫu cho có chọn chỗ đứng chéo nhau, nhìn sơ có vẻ đảm bảo tầm nhìn và quỹ đạo công kích cho cung tiễn thủ, nhưng không lâu sau liền chứng minh chiêu này chẳng cao minh. Bày trận như thế phạm vi công kích của cung tiễn thủ bị giới hạn ở ngay phía trước, phương pháp phá giải đơn giản hết sức, chỉ cần chạy đường xéo là được rồi. Cung tiễn thủ nếu như đuổi theo mục tiêu chạy theo đường xéo ấy, rất nhanh sẽ phát hiện mình ngắm ngay chính cái mông đồng bạn mình.

Trước khi nghĩ ra cách giải quyết, trực tiếp ném hàng cung tiễn thủ ra đầu tiên là phương pháp đơn giản nhất rồi.

Mà bảng hiệu của Đối Tửu Đương Ca hiển nhiên không phải cung tiễn thủ, pháp trận được huấn luyện nghiêm chỉnh của nhóm pháp sư mới là chiêu bài của bọn họ, cho nên cung tiễn thủ chính là một vòng xếp hàng mang tính tượng trưng thôi. Điều này, nhưng lại là thứ bảo đảm đầu tiên cho phương án thư tư có thể tiến hành thuận lợi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK