• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong nháy mắt thân thể Văn Đào liền tiến vào trạng thái chiến đấu, nếu như một người bình thường khi gặp tình huống này hẳn sẽ rất hoảng sợ nhưng Văn Đào gặp phải tình huống này lại thể hiển vẻ kinh hãi. Là một cao thủ ngoại gia công phu đã đạt đến cảnh giới tiên thiên bị kẻ khác không một tiếng động lặng yên đến dưới cửa sổ, tự nhiên trong lòng kinh ngạc đến vô cùng.

“Mời … vào”. Văn Đào ngồi trong phòng làm việc của mình, hắn nghe thấy tiếng gõ cửa như người bệnh bình thường đến khám, nếu đối phương đã gõ cửa Văn Đào cũng lấy lễ tiếp đón trước đã, cho nên bề ngoài hắn cũng không có một chút biến hóa nào.

Cửa sổ bị kéo ra, ngay sau đó một mỹ nữ xinh đẹp nhảy vào trong nhà.

Lăng Lan … mặc dù lúc này Lăng Lan khác với lần trước mình gặp khá nhiều bất luận là vẻ mặt, khí sắc hay là trang phục, đều giống như là hai người vậy. Dù sao khi đó cũng là lúc nàng bị thảm hại nhất, bị địch nhân đánh bị thương, lại gặp phải tiểu thiên kiếp, có thể tốt mới là lạ.

Mà lúc này biểu hiện của Lăng Lan lại khác hẳn, tốt hơn nhiều, mỗi động tác giơ tay hay nhấc chân cũng lộ ra vẻ kiều mỵ vô cùng, cả người tản mát ra mị lực vô cùng vô tận.

“Bác sĩ Văn …” tu chân giới tự nhiên cũng có quy định của tu chân giới, Lăng Lan chắp tay quỳ lạy, chẳng qua chủ nhân của nàng – bác sĩ Văn lại lộ ra vẻ không phối hợp.

“Uhm” đã biết rõ quy củ này của tu chân giới nên Văn Đào cũng không ngăn cản nàng làm lễ, tùy ý để nàng quỳ lạy rồi mới nói :

“Đứng lên đi, không nghĩ tới ngươi lại trở về nhanh như vậy.”

Văn Đào sai Lăng Lan đi hái các loại dược liệu trong tu chân giới, bất luận là có tác dụng thế nào, trừ việc mình muốn nghiên cứu ra còn một nguyên nhân nữa là tránh cho nàng ít xuất hiện ở nơi này. Không có chuyện gì Văn Đào cũng tận lực để cho mình ít có quan hệ, liên lạc với người trong tu chân giới, coi như là phòng ngừa các rắc rối có thể xuất hiện. Ít nhất trong giai đoạn này hắn cũng không muốn tiếp xúc với người trong tu chân giới quá nhiều, tránh được thì nên tránh.

Điểm này ngay từ lúc ban đầu hắn trợ giúp sư phụ của Cổ Hàn độ kiếp phi thăng đã đạt được hiệp nghị với Thục Sơn kiếm phái, ngay cả khi Thục Sơn kiếm phái có người chuẩn bị độ kiếp phi thăng muốn nhờ sự trợ giúp của Văn Đào cũng chỉ có một mình chưởng môn có thể biết được. Những người khác đều phải giữ bí mật, không cho biết, đến cuối cùng mới được chưởng môn dẫn đến gặp Văn Đào rồi được hắn trợ giúp độ kiếp phi thăng.

Đây là một loại phương pháp Văn Đào dùng để bảo vệ bản thân.

Lăng Lan cung kính đứng một bên trả lời :

“Ta có một bằng hữu, là một người chuyên luyện đan chế thuốc, hơn nữa cửu vĩ thiên hồ nhất tộc bọn ta lại có cảm ứng đối với linh dược, đối với các dược vật bình thường cũng có chút quen thuộc, cho nên ta đến gặp vị bằng hữu đó trước nhất là thăm hỏi sau đó là lấy một chút dược vật từ người đó để cho bác sĩ Văn sử dụng. Sau này ta sẽ không ngừng đi hái nhiều dược vật hơn nữa cho ngài”

Thì ra là như vậy, nghe Lăng Lan trả lời rồi nhìn tình huống bây giờ của nàng, Văn Đào thật sự có ý định muốn giữ nàng bên cạnh để hỗ trợ hắn, bởi vì gần đây phòng khám bệnh Thư Tâm quá bận rộn, còn cần tuyển thêm nhiều người nữa, hiện tại chỉ tuyển thêm được một vị bốc thuốc cùng với chị Lý và hộ lý Ngạn Lâm, nếu như có thêm nhiều người nữa thì tốt.

Chẳng qua hiện tại tuyển người Văn Đào cũng muốn tuyển người có tính tình tương đối hợp với hắn, người tương đối có kinh nghiệm trợ giúp mình trực tiếp ghi đơn thuốc rồi xem xét khám một số bệnh thông thường, như vậy mọi việc mình không phải làm cả tiết kiệm được không ít sức lực và thời gian.

Nhìn Lăng Lan, toàn thân mặt mũi đều hấp dẫn trầm ổn, tỉnh táo, làm việc tỉ mỉ, cũng là một nhân tuyển thích hợp. Đáng tiếc, sau khi cân nhắc thiệt hơn Văn Đào vẫn quyết định bỏ ý nghĩ này đi. Thôi thì cứ đợi một thời gian nữa tuyển thêm hai người, sau đó để Ngạn Lâm làm việc bên cạnh mình, dần dần hướng dẫn bồi dưỡng nàng trở thành phụ tá cho mình.

Chính mình vẫn ở chung với người bình thường là tốt nhất, nếu như giữ Lăng Lan ở lại bên cạnh làm việc với mình chỉ sợ sau này lại gặp rắc rối với người trong tu chân giới, lại rước lấy phiền toái không cần thiết, vẫn tránh đi là hơn. Văn Đào cũng thích tu chân giới chẳng qua hiện tại hắn không có thực lực, còn không thể tiếp xúc được.

Hai tay Lăng Lan cung kính đem một chiến trữ vật giới chỉ dâng lên, Văn Đào cũng không nhận lấy mà nói :

“Hiện tại ta không có biện pháp thông qua linh khí sử dụng chiếc trữ vật giới chỉ này, ngươi bố trí sóng tinh thần làm trận pháp nhận chủ sau đó ta trích máu tiến hành nhận chủ”

“ …” Lăng Lan giật mình nhìn Văn Đào, từ lúc bắt đầu gặp gỡ cho đến bây giờ Văn Đào đem đến cho nàng quá nhiều sự ngạc nhiên, chẳng qua điểu làm cho nàng không nghĩ tới là một người có khả năng giúp mình vượt qua tiểu thiên kiếp nhẹ nhàng như giơ tay nhấc chân nhưng ngay đến cả linh khí cũng không có biện pháp sử dụng, chẳng lẽ thật sự hắn chỉ là một người bình thường? Không thể nào! Tuy nhiên nàng là một cửu vĩ thiên hồ, ngày đó nàng đã phát ra lời thể cho nên dù Văn Đào chỉ là một đứa trẻ nít nàng cũng sẽ tuân thủ lời thề của mình.

Lăng Lan đứng ngây ra một lúc, sau đó nói:

“Bác sĩ Văn, trận pháp này ta không biết cách sử dụng, đó là trận pháp tương đối ít thấy trong tu chân giới, một tu chân giả bình thường nắm được giữ trận pháp không nhiều, mà trận pháp khống chế sóng tinh thần thuộc về trận pháp cực kỳ cao cấp, chỉ có những môn phái lớn mới có mà trong đó cũng chỉ có những môn hạ có địa vị cao mới biết cách sử dụng.”

Nga! Thì ra là như vậy, bây giờ Văn Đào mới biết hóa ra phương pháp để cho mình có thể nhận chủ trữ vật giới chỉ cũng là một trận pháp không đơn giản. Bởi vì lúc trước những người mà Văn Đào tiếp xúc sử dụng phương pháp này rất đơn giản nên Văn Đào cũng không biết trận pháp này thế nào và lại càng không biết độ khó khăn của trận pháp.

Văn Đào suy nghĩ một chút sau đó mở trữ vật giới chỉ của mình ra để cho Lăng Lan đem đồ vật trong chiếc trữ vật gới chỉ kia chuyển qua trữ vật giới chỉ của mình, như thế tuy có một chút phiền toái nhưng cũng không cần nhiều thời gian.

Sau khi hoàn thành việc chuyển dược vật Văn Đào cũng không nói nhiều, phân phó Lăng Lan rời đi, tuy nhiên hắn cũng nói cho nàng không cần tìm kiếm gấp gáp, sau này cứ cách mỗi một tháng hoặc hai tháng đưa đến một lần là tốt rồi, hơn nữa Văn Đào cũng nói cho nàng biết nàng chỉ cần xem việc hái thuốc là việc phụ thôi, không cần lãng phí thời gian cho việc này, bình thường muốn làm cái gì hoặc nên làm cái gì thì cứ làm chỉ cần thỉnh thoảng điểm qua việc hái thuốc là được.

Lăng Lan cũng không nghĩ đến chẳng những Văn Đào để cho nàng được tự do không câu thúc mà bây giờ lại còn để cho nàng được thoải mái làm việc của mình, tất nhiên trong lòng rất cảm kích. Chẳng qua Lăng Lan cũng không phải là người giỏi biểu đạt cảm xúc ra ngoài, nàng chỉ khấu tạ hắn sau đó lắc mình rời đi.

Nhìn nàng phi thân rời đi, Văn Đào đứng tại chỗ mặc sức tưởng tượng, khi nào mình mới có thể thoải mái tự do bay lượn trong thiên địa được đây, tuy nhiên xem ra con đường tu chân cũng vô cùng cô đơn. Nếu như bây giờ mình không thể tu chân, vô duyên với thiên đạo thì cứ hảo hảo cảm thụ cuộc sống đặc sắc này vậy.

Bất quá lại nghĩ đến vừa nãy Lăng Lan tiến đến gần hắn lặng im không một tiếng động, trong lòng Văn Đào tự nhủ, mình muốn là có thể tự do tu luyện, bằng vào nhiều pháp bảo như vậy, sao có thể nhẹ nhàng đến gần mà mình không hay biết như vậy.

Nghĩ đến việc này hắn bắt đầu điều phối sử dụng phương pháp duy nhất tụ tập lại một chút linh khí , trong nháy mắt hắn khởi động quần áo tụ linh. Chỉ trong phút chốc thông qua trận pháp bên trong quần áo tụ linh, linh thức Văn Đào được mở rộng, ngàn thước chung quanh đều nằm trong phạm vi bao phủ của linh thức. Loại trạng thái này chính là phương pháp bảo vệ phòng ngự của tụ linh quần áo, nếu như lúc trước hắn khởi động cái này thì Lăng Lan không thể nào đến bên cạnh hắn không một tiếng động được.

Chẳng qua hiện tại Văn Đào cũng chỉ có thể mở quần áo tụ linh ra trong mấy phút ngắn ngủi mà thôi, chẳng qua lúc này tự nhiên nổi hứng nên mới khởi động chức năng phòng hộ của quần áo tụ linh.

Nhưng không nghĩ ra ngay khi mở ra linh thức lập tức Văn Đào cảm nhận được không đúng, tốc độ của Lăng Lan cũng chưa được triển khai toàn bộ, hơn nữa khi bay xa được một đoạn liền hạ xuống, dù sao nàng cũng không dám nghênh ngang phi hành trong thành thị.

Làm cho Văn Đào kinh ngạc chính là có kẻ đang đuổi theo phía sau Lăng Lan, thậm chí có đến ba tên lực lượng cũng không kém so với Lăng Lan.

Dù nói thế nào hiện tại Lăng Lan cũng là thủ hạ của mình, ba tên này cũng không phải là kẻ bình thường, lén la lén lút, âm thầm đuổi theo khẳng định là không có ý tốt, lập tức Văn Đào nhảy ra khỏi cửa sổ, thừa dịp trong lúc linh thức vẫn còn tác dụng nhanh chóng lao đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK