• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thì ra là Khổng hiền chất, hôm nay ta phải xử một chút chuyện, chúng ta dựa theo thời gian đã hẹn lúc trước rồi gặp nhau nói chuyện sau.” Khổng Kiệt đối với Vương Trữ Hiên và Hoàng Vân Thù hoàn toàn bất đồng. Chỉ bằng một câu nói cũng có thể thấy Vương Trữ Hiên rất bất đắc dĩ.

Xem ra Vương Trữ Hiên nghĩ Khổng Kiệt là người đứng đằng sau Văn Đào. Mặc dù Văn Đào không có cùng Khổng Kiệt trao đổi, nhưng nhìn thần thái của Khổng Kiệt là biết Khổng Kiệt hôm nay là cố ý vì Văn Đào mà đến.

Khổng Kiệt hẳn là vì chuyện phát triển liên minh võ thuật mà có va chạm với Vương Trữ Hiên. Lấy thế lực của Khổng Kiệt không thể nào không chú ý đến nhất cử nhất động của đám người Vương Trữ Hiên. Cho nên mới biết hôm nay Vương Trữ Hiên cố ý đến tìm mình, vì vậy mà thuận đường đến đây.

“Tốt, chuyện giữa chúng ta lần sau bàn lại, nhưng hôm nay ta gặp được huynh đệ tốt của ta, muốn cùng huynh đệ của ta cùng đi đến chỗ kia của Vương đổng ngồi một chút, có thể chứ?”

Đối với sự tính cách bá đạo của Khổng Kiệt, Vương Trữ Hiên cũng chỉ có thể cau mày, cũng không có lập tức phát tác ra ngoài. Bởi vì sau lưng Khổng Kiệt có một nhân vật bọn họ vô cùng kiêng kỵ - Khổng gia lão gia tử, mà người này lại thương yêu Khổng Kiệt nhất.

Một gã hậu thiên đỉnh phong như Khổng Kiệt, bọn họ không coi trọng, nhưng sau lưng hắn có Khổng gia, còn có vị kia, nên không ai dám trêu chọc hắn làm gì.

Hảo ý của Khổng Kiệt trong lòng Văn Đào hiểu rõ, hắn lấy tay vỗ bả vai Khổng Kiệt rồi khẽ vuốt cằm nói: “Đại ca, chuyện ta để tự ta giải quyết là được rồi, yên tâm đi, không có việc gì đâu.”

“Huynh đệ, Vương Trữ Hiên mặt ngoài nhìn đạo mạo nhưng thật ra bản chất là một tên rất xấu xa. Lần này hắn liên kết với những nhà khác đối nghịch ta. Thời gian vừa rồi ta bận rộn chuyện liên minh võ thuật và hội vờ vây nên cũng không để ý, lúc trước mới nhận được tin tức Vương Trữ Hiên mang theo hai tên trưởng lão đi tới Thượng Hải, mới đầu còn tưởng hắn đối phó với ta, sau này mới biết là hắn nhằm vào ngươi, cho nên ta mới cố ý tới đây. Chỉ cần có ta ở đây, hắn tuyệt đối không dám làm loạn.” Lời này tự nhiên không thể nói ra cho nên Khổng Kiệt truyền âm cho Văn Đào. Loại nội công truyền âm này, trừ khi là người đạt tới Tiên Thiên cấp sáu siêu cấp cường giả, nếu không rất khó phát hiện ra.

Bất quá đối với Văn Đào, nếu người khác dùng loại nội công truyền âm này căn bản là không thể gạt được linh thức của hắn.

Văn Đào không dùng truyền âm, nơi này hắn không thể sử dụng bát âm trấn hồn địch. Nhưng hắn rất kiên định nói: “Một mình ta là đủ.”

Vương Trữ Hiên mặc dù không nghe được Khổng Kiệt nói gì với Văn Đào, nhưng khoảng cách gần như vậy, hắn cũng biết là Khổng Kiệt truyền âm cho Văn Đào. Hiện tại Văn Đào đã đồng ý một mình đi, so với ý muốn của hắn rất hợp nên hắn vui sướng bàng quang đứng đó. Về phần đối phó Khổng Kiệt, một nhà khẳng định là không được, mượn cơ hội này kéo mấy nhà khác cùng theo, hảo hảo thương lượng một chút.

Nhưng hiện tại, Văn Đào cùng Khổng Kiệt có tầng quan hệ này, vậy kế hoạch ban đầu cũng phải thay đổi. Bất luận thế nào cũng phải khống chế được hắn, bản thân không thể sử dụng thì cũng không để Khổng Kiệt hay người khác sử dụng.

Hừ, Khổng gia lớn lối lâu như vậy, lần này Khổng Kiệt đắc tội nhiều người như vậy, vừa lúc mượn cơ hội này đả kích chúng.

Văn Đào đã nói như thế, Khổng Kiệt chỉ có thể đồng ý, nhưng hắn vẫn nói với Vương Trữ Hiên: “Lời vừa nãy của Vương đổng nói rất là êm tai a, ta cũng thích nghe. Huynh đệ của ta trước hết nhờ ngươi chiếu cố, nếu như hắn xảy ra chuyện gì, ta sẽ tìm ngươi tính sổ.”

Xung quanh âm nhạc vẫn vang lên như cũ, nhưng thanh âm của Khổng Kiệt vẫn khiến nhiều người nghe được, tuyệt đối là không để cho Vương Trữ Hiên chút mặt mũi nào. Bất quá, Vương Trữ Hiên cũng coi như là một quan chức lớn, trên mặt vẫn miễn cưỡng nở nụ cười gật đầu, nhanh chóng rời đi.

Văn Đào cũng theo sau rời đi, hắn cũng muốn nhìn xem Vương Trữ Hiên có thể chơi ra cái dạng gì.

“Cẩn thận một chút…” Vốn thấy Văn Đào và Khổng Kiệt là bạn tốt, Khổng Kiệt còn cố ý tới giúp hắn, Bích Kỳ rất cao hứng, nhưng không nghĩ tới cuối cùng kết quả là thế này, nàng chỉ có thể nói Văn Đào cẩn thận.

Điều này khiến cho nàng cảm nhận được, người nam nhân có nụ cười thuần phát kia rất kiên định và kiên cường không gì sánh được. Hắn sẽ không vì bất luận kẻ nào, hắn chỉ dựa vào chính mình mà làm việc.

Trên đường đi, Văn Đào và Vương Trữ Hiên cùng ngồi một xe. Vương Trữ Hiên rót rượu, Văn Đào nói thẳng là hắn vừa mới uống, không muốn uống nữa.

Sau đó, Vương Trữ Hiên cũng nói thẳng, lúc này chỉ có hai người, hắn cũng không so đo chuyện trước kia, chỉ cần Văn Đào đồng ý đến Vương gia, hắn cũng đưa ra một tờ chi phiếu 5 ức ra cùng với đồng ý rất nhiều điều kiện.

Một Tiên Thiên tam cấp cường giả giá trị cũng vượt quá một ức, huống chi Văn Đào còn là cường giả đánh bại Tiên Thiên tam cấp. Vương Trữ Hiên nói chỉ cần Văn Đào đồng ý thì 5 ức này chỉ là chào hỏi, sau này hắn còn có thể nhận được nhiều chỗ tốt hơn nữa.

Cao thủ Tiên Thiên cao cấp bất đồng với Tu Chân giả. Tu Chân giả dưới Nguyên Anh kỳ ở thế tục cũng rất cần tiền. Chỉ khi nào đạt tới Nguyên Anh thì tiền bạc mới không còn là vấn đề nữa, nhưng Văn Đào không phải là cao thủ Tiên Thiên bình thường , tiền bạc đối với hắn không phải không có lực hấp dẫn chẳng qua là không lớn mà thôi. Bởi vì chỉ cần hắn muốn, tiền không phải là vấn đề. Vương Trữ Hiên muốn thông qua điều này để đả động hắn thật là sai lầm.

“Dùng biện pháp khác đi.” Văn Đào tựa vào ghế nói thẳng biện pháp này không thể thực hiện được, hắn biết Vương Trữ Hiên còn có biện pháp dự phòng khác.

Vương Trữ Hiên liền thu hồi chi phiếu, không nói thêm gì nữa, đoàn xe của Vương gia từ từ ra ngoại thành đến một căn biệt thự được xây dựng theo kiểu tứ hợp viện đời nhà Thanh.

Vương Trữ Hiên dẫn Văn Đào đến hậu viện, nơi này có hai lão giả thoạt nhìn cũng hơn 70 đang ngồi trên một băng ghế. Vương Trữ Hiên cung kính hành lễ rồi lui ra ngoài.

“Văn Đào, hai vị trưởng lão nhà chúng ta nghe nói ngươi rất có thiên phú võ học, muốn ngươi theo bọn họ một thời gian hảo hảo nghiên cứu một phen.” Nói xong, Vương Trữ Hiên vô cùng tự tin rời đi làm chuyện khác.

Vốn hắn nghĩ nếu Văn Đào không đồng ý thì bắt Văn Đào trước rồi thông qua các thủ đoạn khống chế Văn Đào. Bất quá hiện giờ Văn Đào có quan hệ với Khổng Kiệt, tạm thời không thể làm như thế, trước hết để hai vị trưởng lão vây Văn Đào ở đây, chờ đối phó Khổng Kiệt xong lại tới thu thập hắn.

Ta không tin còn không trị phục hắn được. Đến lúc đó Khổng Kiệt tự lo còng không xong, ta chỉ việc dùng dược vật khống chế hắn là trong tay ta lại có thêm một nhất lưu cao thủ nữa.

Mới vừa rồi, Vương Trữ Hiên gọi hai người này là Đại trưởng lão và Tam trưởng lão. Nhìn khí thế của hai người, tuyết không phải hai huynh đệ lần trước có thể sánh bằng. Hai lão đầu này thoạt nhìn chỉ khoảng 70 tuổi nhưng đoán chừng cũng phải hơn 100 tuổi rồi. Văn Đào vừa tiến tới, hai người đã khoá chặt Văn Đào lại.

Vị Đại trưởng lão này đã bước đầu nắm giữ được một chút cách sử dụng linh thức, cả sân đều là phạm vi khống chế của hắn.

Dựa theo trong sách ghi lại thì chỉ có Tiên Thiên cao thủ lục cấp mới có thể hoàn toàn khống chế linh thức tương đương với Ngưng Đan kỳ tu chân giả. Vị Đại trưởng lão kia không có phát hiện ra linh thức của mình, chứng tỏ hắn còn còn chưa đạt tới lục cấp, chắc hẳn là đang ở Tiên Thiên ngũ cấp.

Còn vị Tam trưởng lão kia so với hắn còn yếu hơn một chút, Văn Đào trong lòng đã có phán đoán, bất quá thực lực hai người này cũng không kém, hắn cũng không dám buông lỏng.

Mà trong mắt hai vị trưởng lão kia thì người trẻ tuổi trước mắt này quá kỳ quái, hắn vẫn có thể bình tĩnh dưới khí thế áp bách của hai người. Hơn nữa, nhìn không ra được chút thực lực nào trên người hắn. Quá kỳ quái! Chẳng lẽ hắn thực sự là Tiên Thiên ngoại công cao thủ?! Nhưng bất kể như thế nào, Vương gia Đại trưởng lão cùng Tam trưởng lão cũng rất tự tin, dưới sự khống chế của bọn họ, người này tuyệt đối không thể trốn thoát.

Muốn vây khốn mình, bọn họ có thể sao!

Văn Đào đột nhiên động, xông tới trước mặt hai vị trưởng lão kia, quả đám trong nháy mắt đã đến trước mặt họ, hơn nữa quyền ảnh còn lấp đầy không gian trước mặt họ.

“To gan…” Hai người hét lớn một tiếng, vô hình hộ thân cương khí bộc phát ra.

“Bành… bành ….bành…. ầm …” Quả đám của Văn Đào như đạn pháo nện xuống, hai người không nghĩ tới quả đấm của Văn Đào có thể mạnh như vậy. Bọn họ ngay cả đạn cũng có thể dùng hộ thân cương khí đỡ được, mà ở dưới trọng quyền của Văn Đào lại có chút không chịu nổi.

Đại trưởng lão hoàn hảo, Tiên Thiên ngũ cấp cường giả dưới một vòng trọng quyền của Văn Đào chỉ có chút khí huyết dao động. Mà Tam trưởng lão vừa đạt tới Tiên Thiên tứ cấp thì không có may mắn như thế, đánh giá sai lực lượng của Văn Đào, kết quả bị Văn Đào trực tiếp làm cho hộc máu.

Nếu không phải là Đại trưởng lão xoay người ngăn trở thế công của Văn Đào, thì Tam trưởng lão đã có thể chết dưới trọng quyền của Văn Đào rồi.

Bọn họ lấy được tư liệu chủ yếu là từ Võ Khiêm huynh đệ đã từng giao thủ với Văn Đào, biết Văn Đào có thực lực đánh bại cao thủ Tiên Thiên tam cấp, nhưng cũng không quá mạnh. Sao có thể nghĩ tới thực lực của Văn Đào lại vừa có đột phá, hôm nay mặc dù chỉ là Tiên Thiên ngoại công nhị cấp cường giả, nhưng uy lực so với lúc trước đề cao gấp mấy lần, hắn liều mạng thì bọn họ có thể an nhàn được sao!

“Tiểu bối muốn chết!” Tam trưởng lão lau vết máu dính trên khoé miệng, giận dữ rống lên, bất kể ý tứ của Vương Trữ Hiên, muốn giết chết Văn Đào.

“Giết ta? Chỉ bằng các ngươi cũng xứng sao?” Văn Đào lấy một chọi hai nhưng không sợ hãi chút nào.

Chiêu thức của Văn Đào rất đơn giản, một quyền là một quyền, một cước là một cước, nhưng đã hưởng qua tư vị quả đấm của Văn Đào nên vị Đại trưởng lão cùng Tam trưởng lão biết quả đấm kia tuyệt đối không dễ chịu chút nào.

Tiên Thiên ngũ cấp cường giả quả nhiên không giống bình thường, kinh nghiệm cũng vô cùng phong phú, mặc dù lực lượng không bằng Văn Đào nhưng Văn Đào cũng không dễ dàng phá vỡ được hộ thân cương khí của hắn, trong khoảng thời gian ngắn rất khó tốc chiến tốc thắng.

Văn Đào vừa rồi đã thả linh thức ra nên biết nơi này trừ hai vị trưởng lão này vẫn còn bố trí một số người khác, ngay cả một ít vũ khí nóng cũng có, Vương Trữ Hiên quả nhiên âm hiểm.

Văn Đào dưới sự công kích mãnh liệt của Tam trưởng lão cũng bị trúng mấy cái, nhất là công kích của Đại trưởng lão, tương đối có uy hiếp. Cường giả Tiên Thiên ngũ cấp một kích toàn lực ngay cả Văn Đào cũng sẽ bị thương nhẹ, nhưng cũng không có vấn đề gì. Dưới tình huống như vậy, hai vị trưởng lão càng thêm cảnh giác, bắt đầu công kích vào các bộ vị yếu hại như mắt, lỗi tai, cổ họng, hạ bộ của Văn Đào.

Ngạnh kháng thì vị Đại trưởng lão kia cũng không kém mình bao nhiêu, mà vị Tam trưởng lão kia bị một đấm của Văn Đào đã chuyển sang du đấu. Nếu không phá vỡ được hộ thân cương khí của bọn họ thì rất khó gây tổn thương cho họ được. Văn Đào tâm ý nhất động, ngân châm đã xuất hiện trong tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK