Mục lục
[Dịch] Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Địa tinh đại lục, đại lục mới của địa tinh ngày nay, cách Quang Minh đại lục cực kỳ xa xôi, diện tích khoảng một phần ba Quang Minh đại lục. có dạng hình tròn, hải vực chung quanh có không ít đảo nhỏ.

Năm đó toàn tộc địa tinh di dân đến tận đây, đánh bại các thổ dân nhỏ yếu ở nơi này, bắt làm nô dịch bọn họ, vì thế trở thành bá chủ duy nhất, xây dựng nên vương quốc địa tinh mới, bắt đầu một cuộc sống mới. Cho đến năm trăm năm trước, một nhóm người Lưỡng tê tộc đến, làm bọn họ mất đi vị trí bá chủ duy nhất, chiến tranh cũng từ đó mà đến.

Hiện tại thế lực trên địa tinh đại lục đã bị phân ra thành đông tây, đông bộ là Lưỡng tê tộc, tây bộ là địa tinh. Từ khi Lưỡng tê tộc đến, hai tộc đã đánh nhau hơn trăm năm, tích oán sâu đậm.

Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn chiếm được chính là cấm địa, tên là Cát Khâu sơn lĩnh, nằm tại tỉnh phương bắc của địa tinh vương quốc trên giải đất hướng đông, gần với Vưu Cát Nhĩ thành ở bờ biển phía bắc.

Địa tinh vương quốc vì phòng ngừa Lưỡng tê đế quốc đánh lén từ thuỷ lộ, tại phần lãnh thổ tiếp giáp biển đều có bố trí phòng tuyến, bố trí lượng lớn binh lực. Vưu Cát Nhĩ thành là phòng tuyến tổng bộ của bờ biển phía bắc, một lượng lớn địa tinh phòng thủ ở đây.

Diệp Phong từ miệng của tù binh địa tinh, biết được tình hình đại khái của địa tinh đại lục, lập tức thu dọn chiến trường, lệnh cho lôi đình trung đội áp giải địa tinh tù binh về trú địa bí mật, thông báo cho Lộ Lộ tứ nữ, hắn sẽ lập một trú địa bí mật trên địa tinh đại lục. Tĩnh Hương cùng Mộng Hinh chỉ huy lôi đình trung đội và những thành viên còn lại áp giải địa tinh. Sau đó mang theo Mạn Nộ Ai Nhĩ, đi đến Truyện Tống chi môn ma pháp trận khắc trên mặt đất của Cát Khâu sơn lĩnh, rồi đào lên mang đi, dẫn bộ đội chủ lực của Tư Lược đoàn rời khỏi Cát Khâu sơn lĩnh, tiến đến dãy núi Mạt Lạp Đặc ở phía đông, ẩn mình chờ thời.

Bởi vì địa tinh bộ đội đóng ở Vưu Cát Nhĩ thành quá đông, so với thực lực hiện tại của Tư Lược đoàn, hắn rõ ràng không có khả năng khoa trương đối với địa tinh vương quốc. Lúc đầu chỉ có thể hoạt động trong bóng tối, khi đã đứng vững, thì một lần nữa đánh cướp lưỡng đại quốc gia ở đại lục này.

Khi Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn rời khỏi dãy núi Cát Khâu, phụ trách phòng thủ ở Vưu Cát Nhĩ thành của địa tinh tộc là Khố Nại - Bì Da tướng quân, liền chỉ huy đại bộ đội tới cấm địa tăng viện, kết quả là chỉ thấy thi thể của đồng bọn, vốn không thấy tung tích của địch nhân, ma pháp trận của Truyện Tống chi môn đều bị mang đi, làm y tức giận cực độ, phái quân lính toả ra lùng kiếm chung quanh.

Tổng kết lại, địa tinh quốc vương thấy cấm địa hơn sáu nghìn năm qua chưa từng có ngoại tộc xâm lấn, đã lơ là đi. Nếu như là lúc đầu, mỗi cấm địa đều có ba binh đoàn địa tinh thương thủ, ba đại đội địa tinh hỏa pháo, bọn người Diệp Phong căn bản không có khả năng nhanh chóng công chiếm cấm địa.

Bất quá địa tinh quốc vương giảm bớt binh sĩ tại cấm địa, cũng là vì không còn cách nào khác. Dù sao nơi này những năm qua không có chuyện ngoài ý muốn phát sinh, ngoại giới còn có Lưỡng tê tộc xâm phạm, chắc chắn là phải điều binh đối phó kẻ địch hiện hữu.

Truyện Tống chi môn từ địa tinh đại lục liên với Quang Minh đại lục tổng cộng có bốn cái. Trừ một cái bị vong linh vu sư phá hủy ba trăm năm trước. Những năm gần đây, địa Tinh quốc vương hiện tại, vì giảm đi mối họa ẩn tàng và gánh nặng từ cấm địa, đã không để ý đến tổ huấn nữa. Tại ba cái Truyện tống chi môn khác, chọn ra hai cái điều đi tất cả binh lực, lấy Truyện Tống thủy tinh xuống, làm chúng trở nên vô dụng để trừ khử mối họa ẩn tàng. Nói cách khác, hiện tại ở địa tinh đại lục, ngoài trừ Truyện Tống chi môn mà Diệp Phong và mọi người vừa sửa chữa phục hồi, chỉ còn một tòa có thể kết nối với Quang Minh đại lục.

Từ Truyện Tống chi môn bị vong linh vu sư phá hỏng, đột nhiên xuất hiện địch nhân không rõ lai lịch chém giết, bắt giữ quân đồn trú tại cấm địa, hơn nữa đem đào ma pháp trận lên mang đi. Sự kiện đặc biệt lớn này được Khố Nại tướng quân từ thành báo lại, làm cả địa tinh vương quốc khiếp sợ, khiến địa tinh quốc vương thập phần lo lắng địch quân còn ở trong quốc nội, phái xuất một lượng lớn địa tinh bộ đội, truy tìm tung tích địch nhân khắp nơi.

Mạt Lạp Đặc sơn mạch, vị trí tại biên giới giữa tỉnh phía bắc của địa tinh vương quốc và Lưỡng tê đế quốc, độ cao bình quân bốn ngàn mét so với mực nước biển, thế núi liên miên dài mấy trăm dặm, trong núi quái thạch dựng lên như rừng, cây cối tươi tốt, hoa thơm chim hót, cảnh tượng mê người. Đây là dãy phòng tuyến tự nhiên phía bắc lãnh địa của cả hai vương quốc. Bởi vì cả hai đế quốc đều không thể vượt qua dãy sơn mạch này để tấn công lãnh địa địch quân bên kia.

Địa Tinh tộc và Lưỡng Tê tộc gặp vấn đề không thể vượt qua núi, nhưng không thể ngăn cản Mạt La hoàng gia Tư Lược đoàn vốn có thể bay trên không hay xuyên trong lòng đất tiến nhập vào lãnh thổ bên trong hai đế quốc.

Có năng lực đào hang siêu cường của Đại địa xuyên sơn giáp, thêm vào linh ngưu chiến sĩ không biết mệt mỏi, cộng với lực lượng siêu cường của Kì Lạp Tư cự nhân, Diệp Phong dẫn đầu thành viên chủ lực của Tư Lược đoàn chạy tới sau Mạt Lạp Đặc sơn mạch, lập tức tại một nơi bình thường ở vùng đất trung tâm, cho tất cả thành viên dựa theo cấu trúc của trú địa bí mật tại Vọng Triều sơn khai tạc thành một tòa sơn động bí mật rộng lớn. Nó trở thành một trú địa bí mật mới của Tư Lược đoàn ở địa tinh đại lục.

Màn đêm phủ xuống, hắc ám bao trùm địa tinh đại lục, giải đất trung tâm Mạt Lạp Đức sơn mạch, tại đại sảnh của trú địa bí mật, Mạn Nỗ Ai Nhĩ hao phí không ít khí lực, rốt cục cũng nối liền được ma pháp trận Truyện Tống chi môn đã đào được, mô phỏng quy mô của nơi trú ẩn Vọng Triều sơn, liên tiếp thành công nối liền các tiểu động.

Sau khi dùng ma sủng thí nghiệm không có sai sót, Diệp đại đoàn trưởng lập tức dẫn đầu từ Truyện Tống tiểu động trở về trú địa bí mật tại Vọng Triều sơn, cao hứng cười to: “Lộ Lộ, Nguyệt Nhi, Tĩnh Hương, Hinh nhi, bổn đoàn trưởng đã về rồi...ha ha ha...”

“Thiếu gia!”

Từ lúc Diệp Phong đến địa tinh đại lục lựa chọn nơi bố trí trú địa bí mật, Lộ Lộ mỗi ngày đều lo lắng quanh quẩn tại Truyện Tống tiểu động bên ngoài đại sảnh công chúng, chờ đợi thiếu gia mà nàng yêu nhất quay về. Lúc này nghe được tiếng cười của Diệp Phong, lập tức lao tới Truyện Tống tiểu động, nhào vào lòng hắn.

“Hắc hắc, nhiều ngày không thấy bảo bối Lộ Lộ của ta, thật sự là không quen. Đến đây, để thiếu gia yêu thương.” Tên sắc lang Diệp Phong này gần đây bận rộn sự tình của trú địa bí mật tại địa tinh đại lục, không có Lộ Lộ tứ nữ bên cạnh, dục hỏa đã sớm khó chịu đựng nổi. Bởi vậy Lộ Lộ vừa tựa vào lòng ngực, hai cái tay của tên gia hỏa này liền sờ soạng không có quy củ. Cái miệng rộng ngấu nghiến hôn lấy đôi môi anh đào của Lộ Lộ.

“Lão công, chàng rốt cuộc đã trở lại, sao lại đi nhiều ngày vậy? Không biết mọi người rất lo cho chàng sao...” Tĩnh Hương, Mộng Hinh, U Nguyệt Nhi tam nữ cũng trước sau chạy tới, Mộng Hinh đã thấy Diệp Phong ngọt ngào cùng Lộ Lộ, lập tức nhiệt tình đi tới đón, tại trong lòng người yêu làm nũng.

“Ha ha ha, nhớ ta à?” Diệp Phong trái ôm phải ấp Lộ Lộ và Mộng Hinh, cực kỳ hưng phấn cười to hỏi.

“Ừ, nhớ!” Lộ Lộ và Mộng Hinh trước sau trả lời, Diệp Phong buông các nàng ra đi đến Tĩnh Hương cùng U Nguyệt Nhi gần phía trước, ôm lấy nhị nữ vào lòng, rồi hôn mỗi người một cái, hắc hắc cười nói: “Lão bà đại nhân, Nguyệt Nhi thị nữ, các nàng cũng nhớ ta không!”

“Nhớ cái đầu đáng chết chàng đó.” Tĩnh Hương thấy tình nhân bình an quay về, tâm tình lo lắng cũng được buông thả, nhìn bộ dạng không đàng hoàng của hắn, kiều mị giận dữ điểm một cái lên trán hắn, cuối cùng cũng không quên cho hắn một ánh mắt phong tình vạn chủng. U Nguyệt Nhi cũng dựa vào ngực Diệp Phong, kiều mị nhìn hắn gật gật đầu.

“Ha ha, bốn vị đại tẩu khỏe a, bổn kỵ sĩ cũng về rồi!” Khải Đặc cùng số thành viên Tư Lược đoàn còn lại trước sau cũng thông qua truyền tống trận, nhìn Lộ Lộ tứ nữ vây quanh Diệp Phong, lập tức trên mặt cười nịnh hi hi ha ha. Thành viên Tư Lược đoàn theo sau gã và Ai Đức mặt dày cười hi hi với bốn vị giai nhân của Diệp Phong.

“Trời ạ, lão đại, các người mới vừa về a, bọn địa tinh bị giam giữ không thật sự nghe lời như ta muốn. Con mẹ nó thật là buồn bực.” Trừ lôi đình trung đội lúc này đang canh giữ bên ngoài tù cấm tiểu động thì Ai Đức cùng Ba Nhĩ và thành viên còn lại của Tư Lược đoàn đều đã tới.

“Trú địa bên Địa Tinh đại lục đã chuẩn bị tốt chưa? Không có xuất hiện cái gì nguy hiểm chứ?” Tĩnh Hương dựa vào ngực người trong lòng, nhìn tình huống xung quanh, quan tâm hỏi.

Diệp Phong ôm chặt Tĩnh Hương, hưởng thụ nhục cảm từ đôi cự nhũ trước ngực nàng, miệng ha ha cười nói: “Đương nhiên, bổn đoàn trưởng tự thân xuất mã, há có thể thể thất bại? Trú địa bí mật bên kia đã chuẩn bị tốt, quy cách gần giống như bên này, mời mọi người cùng đến trú địa mới mở tiệc ăn mừng...ha ha ha...”

“Có thể cao hứng ăn mừng...” Đông đảo thành viên Tư Lược đoàn nghe được lời nói của đoàn trưởng đại nhân, lập tức vang lên một đợt hoan hô, đặc biệt là một số thành viên chưa thấy qua nơi trú ẩn mới, tất cả đều nôn nóng muốn đi xem nơi trú ẩn bí mật.

“Đám địa tinh kia tình hình thế nào rồi, có gì không ổn không?” Diệp Phong tả ủng hữu bão ôm Tĩnh Hương cùng Nguyệt nhi vào lòng, ngậm cây Thanh sảng tiêu hồi, trong lòng thầm kêu lớn ôm người đẹp nhu nhuyễn trong ngực thật thoải mái, miệng thì hướng Ai Đức hỏi.

“Hừ hừ, chỉ bằng đám vô dụng này còn dám không an phận sao? Ta đùa giỡn chúng không chết đâu!”. Ai Đức cũng ngậm một cây Thanh sảng tiêu hồi, cười hung ác, “Hiện bọn địa tinh tại đây tuyệt đối nghe lời, ta bảo bọn chúng sang đông, bọn chúng tuyệt đối không dám sang tây!”

“Ngươi nói thì hay lắm. Mấy ngày hôm trước ngươi thiếu chút nữa là đánh chết tên địa tinh đội trưởng kia. Bọn chúng không phải nghe lời mà là sợ hãi!” Tĩnh Hương tức giận trừng mắt liếc Ai Đức.

“Hắc hắc, đại tẩu, nếu không đối xử tàn nhẫn với đám nô tài kia, bọn chúng sao có thể nghe lời người được?” Ai Đức mập mạp cười hắc hắc nịnh nọt.

“Chỉ cần bọn địa tinh trung thành đi theo, tuyệt đối có thể, miễn là không được giết, để chúng nghe lời thì dùng biện pháp gì cũng tốt. Sau khi ta sẽ cho bọn chúng làm ra nhiều thứ đồ tốt cho Tư Lược đoàn!” Diệp Phong thở ra một hơi mỉm cười tuyên bố : “Được rồi, bây giờ thành viên có nhiệm vụ phụ trách bên này thì ở lại, còn lại đều theo lão tử về trú địa mới ăn mừng!”

“Úc, đến trú địa mới!”

Chúng thành viên Tư Lược đoàn cao hứng hoan hô, chỉ có thành viên phụ trách công tác tối nay đều buồn bực. Diệp Phong thấy thế lập tức tỏ vẻ sau đó sẽ phái người đến thay bọn họ, rồi dắt theo mọi người vội vã nhằm hướng trú địa bí mật ở địa tinh đại lục đi tới.

Đối với đại lục mới, bọn người Lộ Lộ vừa đến đây, trước tiên đều vui mừng đi khắp nơi quan sát một phen, sau đó tất bật sửa soạn yến tiệc thịnh soạn. Đám nam thành viên vô cùng cao hứng, uống rượu vung quyền triển khai một trường náo nhiệt.

Cuộc sống thế này mới gọi là sảng khoái a. Diệp Phong cùng bốn vị giai nhân ngồi cùng một hàng, mỉm cười nhìn bọn thủ hạ đang cao hứng uống rượu, trong lòng thập phần vui mừng.

“Lôi Ân, chuyện về trú địa bí mật trên địa tinh đại lục, chàng không định báo cáo với bệ hạ sao?” Tĩnh Hương ngồi bên trái Diệp Phong, nhìn hắn trầm tư hỏi.

“Ừ, trú địa bí mật tất nhiên là không thể tiết lộ ra một cách dễ dàng. Yên tâm đi, con số hai mươi phần trăm lợi nhuận của thu nhập dành để cống cho quốc gia sẽ được ta đế ý, tất sẽ không thiếu một phân. Ta quyết sẽ không để cho lão bà đại nhân khó xử đâu.” Diệp Phong há miệng đớp một miếng thịt do Lộ Lộ đưa tới, còn tay trái thì ôm lấy Tĩnh Hương, mỉm cười an ủi nàng.

“Tể tướng đại nhân gần đây có dùng tín điểu truyền thư cho chúng ta biết, Thiên Vũ đế quốc hiện nay đang điều tập binh lực để chuẩn bị xâm chiếm tỉnh tây bắc. Nếu có chiến sự, chàng có đi hỗ trợ không?” Tĩnh Hương nghe Diệp Phong nói sẽ không để cho lão bà đại nhân bị khó xử thì trong lòng rất vui vẻ, suy nghĩ một chút rồi cất giọng ôn nhu hỏi.

“Có việc này ư? A, thật là có ý tứ nha. Nếu quốc gia cần đến, thì ta cũng sẽ giúp một tay. Dù sao đi nữa thì bổn đoàn trưởng cũng là một nam tước của Mạt La đế quốc chứ. Huống hồ, đối với ta mà nói, chiến tranh chính là cơ hội để phát tài…..hắc hắc……” Diệp Phong ngửa mặt lên trời cười lớn.

“Chàng nha, chẳng hề nghiêm túc gì cả, lại chỉ biết tự tư tự lợi, tìm cách khiến cho bản thân phát tài mà thôi!” Tĩnh Hương thấy tình lang bảo sẽ vì quốc gia mà ra sức nên trong lòng rất vui mừng, đồng thời cũng dựa đầu vào ngực hắn nũng nịu thốt lên như thế.

“Lão công, bây giờ đã có trú địa bí mật rồi, sau này chàng sẽ làm sao để phát triển Tư Lược đoàn?” Mộng Hinh đang ngồi bên phải của Lộ Lộ, khẽ liếc Tĩnh Hương một cái, rồi nhìn tình lang, tò mò hỏi.

“Chuyện này cũng dễ thôi, giờ đây chúng ta đã có đủ hỏa thương hỏa pháo, cùng với một số lượng cương thiết chiến xa. Ngày mai sẽ bắt đầu để cho địa tinh giáo chỉ dạy cho bạch lang phụ nhân phương thức sử dụng cương thiết chiến xa. Nhân số của họ cũng vừa đủ để đảm nhiệm phần việc này. Còn năm mươi cỗ hỏa pháo thì cấp cho chú tạo trung đội, và hỏa thương thì cấp cho hương kì trung đội. Như vậy, sau này chúng ta sẽ có được hỏa pháo và hỏa thương trung đội. Còn về phần chủ lực binh đoàn, thì ta sẽ thống lĩnh bọn họ đi thám sát tình huống trên địa tinh đại lục, sẵn tiện sẽ tìm cơ hội vơ vét khoa kỹ sản vật mới nhất.” Diệp Phong uống một chén hương kỳ quả tửu, rồi từ tốn đáp.

“Như thế Tư Lược đoàn có thể xem như toàn dân đều đi lính hết.” Mộng Hinh mỉm cười cảm khái nhìn.

“Hắc hắc, lực chiến đấu càng mạnh càng tốt. Bốn vị mỹ nhân, đêm nay cùng ta vui vẻ?” Diệp Phong tả hữu, hai bêm ôm Lộ Lộ cùng Tĩnh Hương, nhìn các nàng cười dâm đãng.

“Xú mĩ”

“Nằm mơ!”

Tĩnh Hương cùng Mộng Hinh nghe vậy đồng thời mở miệng, sau đó liếc mắt nhau một cái.

Cáp, hai những nhân này ở cùng một chỗ vẫn không phải là chuyện tốt. Diệp Phong mỉm cười nhìn hình dáng của nhị nữ, rồi không nói đến vấn đề này, tiếp tục bàn chi tiết về phát triển của Tư Lược đoàn. Sau khi yến hội chấm dứt, mỉm cười xấu xa gọi Lộ Lộ và U Nguyệt Nhi ở lại. Ánh mắt u oán của Tĩnh Hương và Mộng Hinh bất mãn nhìn hắn, rồi họ đi vào phòng ngủ mới của mình.

Trong khoảng thời gian này chưa có cơ hội hảo hảo tiêu hồn một chút, Diệp Phong vẫn không thể chiến cùng tứ nữ. Dĩ nhiên phải chọn Lộ Lộ mà hắn thương yêu nhất, cùng U Nguyệt Nhi tiêu hồn nhất. Sự phối hợp ăn ý của nhị nữ, làm Diệp Phong rất là thích thú.

Lộ Lộ hôm nay mặc một bộ y phục dài tới đất màu trắng cùng với chiếc quần dài, trông thật thanh thuần điểu nhã. U Nguyệt Nhi thì mặt bộ màu đen cùng với chiến quần ngắn, để lộ ra cái đùi trắng nõn được che đậy bởi lớp vải mỏng màu đen. Diệp đại sắc lang vừa vào phòng ngủ, không muốn mất thời gian, liền ôm nhị nữ lên giường. Hưởng thụ đôi môi nóng bỏng của Lộ Lộ, hai tay thì đang sò mó nhục đồn của nàng.

U Nguyệt Nhi đã sớm biết rõ Diệp Phong thích gì. Nàng giúp hắn cởi y phục, rồi quỳ gối giữa hai chân hắn, cầm kiên đĩnh mà tiến hành kỹ thuật tuyệt vời, làm cho hắn có cảm giác sảng khoái. Không bao lâu đang hưởng thụ đôi môi nóng bỏng của Lộ Lộ, hắn đã nhắm mắt lại mà hưởng thụ.

Lộ Lộ thấy thiếu gia thích thú, cũng quỳ gối bên cạnh U Nguyệt Nhi. Nhị nữ cùng tiến hành việc tốt đẹp, Diệp Phong cùng lúc nhắm mắt mà hưởng thụ, trong lòng thầm khen, cuộc sống thật tuyệt vời biết bao.

“Nguyệt Nhi, nhảy cho thiếu gia xem một lúc!” Diệp Phong đang hưởng thụ kỹ thuật miệng của nhị nữ, mỉm cười xấu xa bảo Lộ Lộ tiếp tục, để U Nguyệt Nhi múa điệu thoát y cho hắn chiêm ngưỡng.

U Nguyệt Nhi dần dần đã khôi phục lại phong thái của ngày trước, nghe Diệp Phong đề nghị xong, nghĩ đến trước kia thường xuyên múa thoát y cho hắn chiêm ngưỡng, không chỉ miệng mỉm cười, mà cặp mắt còn gửi cho hắn vô vàn phong tình. Nàng xuống giường rồi bắt đầu tư thế của điệu múa thoát y mê người. Ngọc thủ từ từ cởi bỏ y phục của chính mình, để ngọc thể chậm rãi hiện ra trước con mắt đầy dục hỏa của Diệp Phong.

“Lộ Lộ, nàng cùng thiếu gia tiến hành!” Diệp Phong đang ngồi trên giường, nhìn U Nguyệt Nhi đi múa thoát y, kiên đĩnh của mình thì được Lộ Lộ đang tiếp tục hưởng thụ, hắc hắc mỉm cưới xấu xa, rồi bảo nàng đứng dậy, cởi quần dài và đế khố ra, sau đó ngồi trên người hắn để kiên đĩnh tiến nhập cái động thủy xà của nàng.

Mắt nhìn, phía dưới hưởng thụ, còn tay của Diệp Phong thì đang vuốt ve cái đùi ngọc bóng loáng trắng nõn của Lộ Lộ. Thấy U Nguyệt Nhi đã khỏa thân hoàn toàn, trong đầu lập tức có ý niệm đen tối, đặt Lộ Lộ nằm ngửa trên giường, rồi bảo U Nguyệt Nhi nằm lên người Lộ Lộ. Hai thân thể xích lõa đập vào mắt Diệp Phong. Hắn tiến vào nơi giữa hai chân của U Nguyệt Nhi, cùng lúc vỗ vào ngọc đồn của nàng, thêm nữa tay hắn còn vuốt ve cấm địa của Lộ Lộ. Ngoài miệng là nụ cười xấu xa.

“Thiếu gia, chàng nhanh lên một chút đi, như vậy không được, thật không thoải mái a… “ U Nguyệt Nhi đang nằm trên người Lộ Lộ, vừa quay đầu nhìn thiếu gia với vẻ hờn dỗi vũ mị, vừa vặn vẹo ngọc đồn.

“Hắc hắc, U Nguyệt Nhi của ta cuối cùng cũng khôi phục lại nguyên dạng, như vậy mới tốt a. Ta thích vẻ vũ mị và quyến rũ của nàng. Đêm nay sẽ hảo hảo cùng các nàng cho đã.” Diệp Phong mỉm cười xấu xa, nhìn hai thân thể xích lõa ở phía trước, nước miếng chảy ròng, tay thì vẫn không ngừng vuốt ve nhục đồn của U Nguyệt Nhi. Bất thình lình cây thương từ phía sau lưng của U Nguyệt Nhi mà tiến vào nơi cấm địa của nàng. U Nguyệt Nhi đau đến nổi cắn chặt hàm răng, run rẩy xin tha.

Đáng tiếc, Diệp Phong đang muốn sủng hạnh U Nguyệt Nhi, hoàn toàn không để ý đến lời cầu xin của nàng. Bàn tay vẫn ôm chặt ngọc đồn nhu nộn của nàng để tấn công liên tục, bảo Lộ Lộ dùng môi anh đào của nàng mà ở phía trước công kích những chỗ mẫn cảm của nàng ta. Khoái cảm bộc phát không thể thu hồi được, Diệp Phong tiếp tục và tiếp tục, sau đó dừng lại chuyển qua cấm địa của Lộ Lộ đang ở phía dưới, để an ủi Lộ Lộ đang chờ đợi.

Trên chiếc giường, Diệp Phong đang tấn công liên tục nhị nữ, cây thương cứ thế mà ra ra vào vào, làm cả phòng đều tràn ngập mùi hương cơ thể cùng những tiếng rên mê người của nhị nữ. Sau khi tên gia hỏa cuồng bạo phát tiết, rồi ôm thân thể mồ hôi đầm đìa của nhị nữ, ngã lên giường, chuẩn bị đi vào giấc ngủ.

Không nghĩ lúc này, Tĩnh Hương đột nhiên ngoài phòng ngủ mà gõ cửa, “Lôi ân, có một nhóm bộ đội tiến đến Vọng Triều sơn, chàng mau đến xem thử!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK