đang mê man bất tỉnh ngồi dựa vào tủ rượu, có vẻ
như cô đang không được ngủ một cách thoải
mái, chân còn đá một cái, khiến chai rượu bên
cạnh lăn tròn một vòng.
Bầu không khí trong hầm rượu đột nhiên trở
nên bức bối, mang theo không khí lạnh lẽo.
Như thể đây không phải là hầm rượu mà là
hầm băng vậy.
Quản gia Bào Điến đã ở Minh Uyến lâu như.
vậy rồi, nhưng chưa bao giờ phải chịu đựng bầu
không khí khủng khiếp như thế này.
Anh ta kinh hãi không dám nhìn mặt ngài Hải
Minh, cúi đầu xuống, vội vàng gọi Đào Anh Thy
không ngừng, tìm cách đánh thức tên đầu sỏ gây
ra chuyện này.
Hóa ra cô im lặng như vậy là bởi vì cô chính là
kẻ phá hoại trong hầm rượu!
Cô có biết những loại rượu đó quý như thế
nào không! Có bán cô cũng không thế đền nổi đâu!
Tất cả đều bị lãng phí như thế này!
“Cô Anh Thy? Cô Anh Thy? Dậy đi, ngài Hải
Minh đến rồi!” Quản gia Bào Điển ở bên cạnh kêu lên
Nhưng Đào Anh Thy lại xua tay, bực mình nói
“Tôi muốn ngủ, đừng làm ồn!”
“.. Trong long Quản gia Bào Điển sợ hãi,
đụng phải chỗ ngứa của ngài Hải Minh rồi, không.
ai có thể bảo vệ được bản thân nữa đâu! Anh ta
tiếp tục gọi Đào Anh Thy: “Cô Anh Thy? Cô Anh
Thy? Mau dậy đi, ngài Hải Minh đến rồi!”
Lần này giọng nói đã cao hơn một chút.
Đào Anh Thy vừa mới ngủ một ngày đã bị
người khác quấy rầy, vô cùng khó chịu, cố hết sức
mở mắt ra, lờ mờ nhìn bóng dáng người đang
đứng trước mặt, không thế nhìn rõ được mọi thứ.
“Cô Anh Thy? Cô có thế nhìn thấy tôi không?”
Quản gia Bào Điển vung tay trước mặt cô.
Hai mắt Đào Anh Thy đờ đẫn, nhìn thoáng
qua rồi nhảm mắt lại, lúc này đầu óc của cô đã
mất hết lý trí,bị rượu làm cho tê dại không nhẹ
Càng không thể nghĩ đến kế hoạch trước đó,
Quản gia Bào Điển bị dọa sợ chết khiếp, cô
vẫn không cảm nhận được chút nguy hiếm nào hay sao?
Quản gia Bào Điển quay lưng lại về phía Tư.
Hải Minh, chỉ cảm thấy có lưồng gió lạnh từ phía
sau đang hướng chui vào người mình, dọc theo
xương sống mà đi lên, khiến da đầu tê dại
Bóng đen của Tư Hải Minh đè lên, âm thanh
lạnh lẽo không hề có một chút ấm áp nào: “Không
cần phải gọi nữa” Sau đó, anh thô lỗ kéo Đào Anh
Thy lên khỏi mặt đất.
“A…” Đào Anh Thy đang chuẩn bị đi ngủ thì bị
người ta kéo, cực kỳ khó chịu! Cho dù đầu óc cô.
đang tê dại, nhưng vẫn cảm thấy cổ tay đang đau
nhói, xương cốt như sắp vỡ vụn: “Này… anh… anh
dùng lực nhiều quá, làm tôi đau
Sắc mặt Tư Hải Minh lạnh lùng dữ tợn, khí thế.
đáng sợ trên người anh khiến ma quỷ cũng run sợ.
mà tút lui, sau đó anh kéo người vào trong một
căn phòng rồi ném vào phòng tắm.
ào Anh Thy lảo đảo ngồi dưới đất, chỉ
cảm thấy đầu óc càng thêm choáng váng, khó
hiểu nhìn xung quanh, giống như cô đang không
rõ mình đang ở nơi nào.
Là ai đã ném cô…
Ngay khi Đào Anh Thy còn đang choáng váng,
vòi hoa sen trên đầu được bật lên, nước giội
xuống đầu của Đào Anh Thy, cô bị kích thích bởi
nước lạnh, hét lên.
“Này!”
Đào Anh Thy ôm đầu thu mình lại trong góc
của căn phòng, cô đã tỉnh táo hơn nhiều sau cơn
say vừa rồi, kinh ngạc nhìn Tư Hải Minh, như thể
không hiểu chuyện gì vừa xảy ra
“Bây giờ đã tỉnh táo lại chưa?” Nét mặt Tư Hải
Minh lạnh như băng, hỏi.
Đào Anh Thy chớp mắt, sau đó cụp mắt
xuống, như là đang suy nghĩ điều gì, lập tức vịn
vào tường đi về phía phòng tắm
Kéo vòi hoa sen nhỏ xuống, cầm nó trong tay
rồi đi đến trước mặt Tư Hải Minh. Mặt trước của
vòi sen hướng vào ngực của anh, một tay cô ấn
vào cái nút, nước được phun trực tiếp vào ngực
của Tư Hải Minh. Hơn nữa cái miệng nhỏ nhắn
của Đào Anh Thy còn phối hợp lồng tiến Tư Hải Minh.
Nước thấm ướt chiếc áo sơ mi của anh, tấm
vải đen dán chặt lên cơ thể anh. Nước chảy.
xuống, khuôn ngực ẩm ướt, lộ ra cơ ngực quyến
rũ, có cơ bụng tám múi, chiếc quần tây ống hẹp
bó sát vì nước mà bám chặt vào cặp đùi cường tráng,
Sắc mặt Tư Hải Minh lạnh lùng và miễn
cưỡng, anh giật lấy vòi hoa sen trong tay cô ném
xuống đất: “Tôi thấy cô chán sống rồi”