Cực kỳ giống một người mẹ vĩ đại.
Đào Anh Thy không nhắn tâm nói ra, liền trực tiếp cúp máy.
Liêu Ninh nói đúng suy nghĩ trong lòng cô, cô thiểu đi tình mẹ, cũng từng khát vọng tình mẹ, cho nên mới tha thứ cho hành vi vứt bỏ của Liêu Ninh.
Có điều, cô không cách nào quên được ngày đó trong xe, Liêu Ninh đã nói gì với cô.
Nhớ lại, trong lòng sẽ nhâm nhẩm đau.
Cô không biết mối quan hệ mẹ con của các nhà khác thế nào, chẳng lẽ cũng là như vậy, cô không hiểu...
Sau này cô và sáu đứa nhỏ cũng như vậy sao?
Không, cô sẽ không bao giờ dùng bất cứ chuyện gì đi uy hiếp con của mình, cho dù cô có phải đánh đổi cả mạng sống...
Cúp điện thoại, Liêu Ninh nghĩ đến lời Đào Anh Thy nói, cuối cùng cô cũng đồng ý hỏ trợ, mặc dù thái độ không khắng định, nhưng chỉ cần Đào Anh Thy nói như vậy đã chứng minh cô sẽ tận lực đi làm.
Bà rất chờ mong kết quả...
"Con sẽ chơi với Bảo Long" Tư Thái Lâm chạy tới, vẻ mặt chân thành.
Liêu Ninh cười xoa mặt cậu bé: “Con trai, phải nhớ, nhất định phải duy trì mối quan hệ với Bảo Long và mấy bạn còn lại, phải trở thành bạn tốt, biết chưa?”
"Vâng ạ! Con thích các bạn lắm!" Tư Thái Lâm nói.
Liêu Ninh liên yên tâm, chỉ cần Tư Thái Lâm và sáu đứa nhỏ chơi vui vẻ với nhau, quan hệ giữa bà và Đào Anh Thy sẽ không cách nào cắt đứt.
"Trò chuyện cùng bé" được phát sóng vào tám giờ tối thứ sáu.
Số liệu mở đầu khiến cho lòng người chấn động.
Toàn bộ đài truyền hình đều chú ý đến tiến độ người xem, đầu tiên là số liệu mười phút đầu, sau đó là nửa giờ, đến một giờ, mỗi lần đều phá kỷ lục xếp hạng trước đó.
Cho dù là số liệu phỏng vấn Võ Ái Nhi cũng không mạnh đến vậy.
Ngay cả khi chưa đến nửa đêm, số liệu này đã ổn định.
Người hạnh phúc nhất là Trương Thiên Di, rất nhiều đồng nghiệp đã đến chúc mừng cô.
Châu Lam cũng không quên đi ngang qua: “Chúc mừng nhé, không ngờ tỉ lệ người xem lại tốt như vậy!"
Trương Thiên Di kiêu ngạo ngẩng đầu: "Có gì mà không ngờ? Trong dự liệu thôi, năng lực như vậy không phải ai cũng có. Có điều cô chúc thì tôi vẫn muốn nói một tiếng cảm ơn."
Châu Lam không thấy giận mà còn cười nói: "Đừng khách sáo, xem ra chị đại trong đài truyền hình này là của cô rồi."
Trong lòng Trương Thiên Di không che giấu sự đác ý: "Ánh mắt của quần chúng sáng như sao."
Châu Lam không nói gì, cười rồi đi..
Trương Thiên Di quay mặt sang nói với Đào Anh Thy: "Thấy không? Miệng nam mô, bụng một bồ dao găm, còn nói cái gi mà không ngờ, sao, tỉ lệ người xem do tôi lập khiến người ta khó tin lắm à?”
Đào Anh Thy không có nhắm vào cái gì, chỉ nói: "Còn tốt hơn so với mong muốn, chị Di, chị thật lợi hại.
"Gần đây cô cũng vất vả rồi, nếu mà số đầu tiên này tiếng vang không tệ, thì phải làm công tác chuẩn bị cho mùa hai" Trương Thiên Di vỗ tay: "Các vị, sau mười hai giờ nếu không có vấn đề gì, tôi mời mọi người đi xả stress”
"Quá tuyệt vời!”
"Sảng khoái!"
"Cảm ơn chị Di!"
Tỉ lệ người xem khẳng định không có vấn đề gì.
Đào Anh Thy không muốn đi lắm, nhưng nếu không đi, Trương Thiên Di chắc chắn không thả người.
Với cả đây cũng là vinh dự của cả phòng, không đi thì không tốt lầm.
"Có phải tôi cũng có thể tham gia không?" Tần Diễm My xuất hiện, dáng vẻ người gặp người mê.
Trương Thiên Di cười: "Đương nhiên rồi, đến lúc đó cùng đi đi!"
Sau mười hai giờ, tỈ lệ người xem rất khả quan, Trương Thiên Di và Đào Anh Thy đều được tổng thanh tra gọi đến khen ngợi một phen, cổ vũ các cô không ngừng cố gắng.
Thậm chí còn cho tiền ra ngoài ăn chơi, việc này cũng để Trương Thiên Di được tiết kiệm.
Có tổng thanh tra trả tiền, mọi người ăn chơi càng thoải mái.
Trong quán rượu, bọn họ không thuê được phòng bao, đành ở ngoài chơi đùa.