“Vào đi” Tư Hải Minh kéo cô vào trong. Đế Anh Thy bước vào phòng tắm.
Thực tế cũng không có gì đặc biệt, thứ duy nhất khiến cô chú ý là một cái bồn tắm siêu lớn đặt ngay chính giữa, bốn năm người trưởng thành cùng tắm chung cũng sẽ không chật chội. Cô thâm nghĩ, người đàn ông này tắm rửa hay bơi lội mà dùng bồn lớn cỡ này?
“Thích không?”
Đế Anh Thy ngây người: “Đây là phòng của anh, hỏi tôi thích hay không làm gì?”
Tư Hải Minh không trả lời, sáp lại gân cô. Đế Anh Thy hoảng loạn lùi về sau, mãi tới khi lưng bị đặt trên tường, còn Tư Hải Minh thì đặt lên người mình.
Khoảng cách rất gần, hô hấp dây dưa với nhau, khí oxy bị pha loãng khiến cô đỏ mặt. Đôi mắt Tư Hải Minh tràn đầy cảm xúc khó hiểu, mang theo xâm lược, nhưng dừng lại không tiến lên, khàn giọng nói: “Phòng của em cũng tương tự như căn phòng này.”
“Hả? Cảm… cảm ơn” Đế Anh Thy cảm thấy cổ họng mình như bị bóp chặt, nói chuyện cũng lắp bắp.
“Cảm ơn cái gì?” Giọng Tư Hải Minh gợi cảm trâm thấp lan tràn trong phòng tắm, đụng chạm vào trái tim Đế Anh Thy khiến cô rung động.
“Anh… Anh thu xếp phòng cho tôi, tôi cũng nên cảm ơn một chút” Đế Anh Thy hụt hơi nói.
Tư Hải Minh nâng tay lên nhẹ nhàng vuốt ve cằm của cô, làn da mịn màng kích thích dòng máu mất bình tĩnh của anh: “Em có muốn ngủ chung không?”
“Tôi không ngủ với anh đâu!” Đế Anh Thy đề phòng.
Dáng vẻ bối rối đỏ mặt của cô khiển Tư Hải Minh cảm thấy đáng yêu đến ngộp thở: “Ngôi máy bay lâu, bây giờ không ngủ được hả?”
Lúc này Để Anh Thy mới hiểu ý anh, đôi mắt ngập nước trừng anh: “Anh nói trong nhà anh có con chó biết lộn nhào là lừa tôi đúng không?”
“Không phải, con chó ở nơi khác, ngày mai sẽ đưa nó đến đây”
“Vậy thì tôi muốn ra ngoài chơi.”
“Không mệt à?”
“Không mệt, tôi đã ngủ trên máy bay rồi.”
“Tắm rửa một chút, tối nay tôi dẫn em ra ngoài, được không?”
Phòng ở ngay bên cạnh, Đế Anh Thy vào phòng. Căn phòng này chỉ nhỏ hơn phòng của Tư Hải Minh một chút, còn những thứ khác đều tương tự, nhất phòng tắm cũng có một chiếc bồn tắm siêu bự.
“Để tôi xả nước cho em” Tư Hải Minh đi vào phòng tắm.
Đế Anh Thy đứng ở cửa nhìn Tư Hải Minh xả nước cho mình, thâm nghĩ sao anh ta lại tốt đến thế? Chắc là vì muốn ăn thịt thiên nga nên mới tốt với cô chứ gì?
Hừ, không cho anh ta ăn! Đế Anh Thy xoay người cười trộm, nụ hôn đầu tiên của cô vẫn còn, không biết hôn môi sẽ có cảm giác như thế nào nhỉ? Đế Anh Thy sực tỉnh, trong lòng buồn bực, mình đang nghĩ gì vậy? Thật là dơ bẩn! Mình chỉ tới đây du lịch, xem chó biết lộn nhào thôi, nghĩ nhiều như vậy làm gì? Đúng là…
“Anh Thy”
Giọng nói đột ngột vang lên khiến cô giật mình, khẩn trương nhìn Tư Hải Minh, lắp bắp: “Có… Có chuyện gì?”
Tư Hải Minh không trả lời, chỉ nhìn cô đỏ mặt.
Đế Anh Thy bị nhìn đến nỗi tim đập thình thịch, rũ mi mắt đi vào phòng tắm, đóng sầm cửa lại. Tư Hải Minh đứng yên trước cửa nhìn chăm chằm cánh cửa, tầm mắt như xuyên qua ván cửa dừng lại trên hình bóng thướt tha. Tư Hải Minh sờ môi, chẳng lẽ mới ngày đầu tiên mà đã muốn ăn cô ấy rồi? Anh càng ngày càng muốn chiếm lấy cô.
Cửa phòng tắm mở ra một khe hở, Đế Anh Thy thò đầu ra hỏi: “Anh sẽ không xông vào đúng không? Nếu anh xông vào thì tôi sẽ nói cho bạn của anh tôi..” Khi nhìn thấy ánh mắt nguy hiểm như muốn nuốt chửng mình của Tư Hải Minh, cô ngưng bặt, mặt đỏ bừng, lập tức đóng sầm cửa.
Đế Anh Thy ôm mặt, sao mình lại nhát gan như thế? Sợ gì chứ? Mình có phải là không thể chống cự đâu!
Đế Anh Thy cởi quần áo, ngâm mình vào bồn tắm. Bồn tắm thật sự rất lớn, bên cạnh còn có không ít thức khác, bao gồm tay vịn. Tay vịn dùng để làm gì? Sợ ngâm nước ấm đến mức chóng mặt không đứng dậy được sao? Bồn tắm trong nhà cô còn chưa lớn bằng thế này. Tư Hải Minh thật đúng là biết hưởng thụ. Đế Anh Thy tựa lưng vào thành bồn, nhắm mắt lại, hưởng thụ cảm giác sung sướng khi được dòng nước mát xa. Mãi tới khi có tiếng gõ cửa vang lên: “Anh Thy, không thể ngâm quá lâu, sẽ bị chóng mặt.”
Đế Anh Thy vừa nghe thấy giọng Tư Hải Minh là lại khẩn trương, cứ thể anh ta sẽ tiến vào bất cứ lúc nào. Cô vội vàng bước ra bồn tắm,mặc quần _’ áo rồi ra ngoài, gương mặt đỏ au như hoa sen mới nở. Tư Hải Minh nhìn cô không thể dời mắt, hô hấp cũng trở nên nặng nề, máu trong người không ngừng sôi trào.
Tôi… Tôi không mang theo quần áo nên mặc cái này. Chờ buổi tối mua đồ mới rồi thay..” Đế Anh Thy né tránh ánh mắt của anh. Không biết có phải là vì mới tắm hay không mà giọng cô mềm nhũn.
“Trong phòng thay đồ có quần áo” Tư Hải Minh nói, tâm mắt còn đang say mê, giọng nói khàn khàn.
“Của tôi hả?”
“ừ”
Đế Anh Thy đi vào phòng thay đồ. Mặc dù không lớn bằng phòng thay đồ của cô, nhưng cũng không hề nhỏ, bên trong treo đầy đồ dùng của phụ nữ.
“Nơi này… là quần áo của ai?” Đế Anh Thy kinh ngạc, quay lại nhìn Tư Hải Minh: “Vợ anh?”
“Của em”
“Đều là của tôi ư? Quần áo, giày, trang sức…đều là của tôi hết ư?”
“ừ”
Đế Anh Thy thật khó tin. Người này chuẩn bị mấy thứ này từ khi nào vậy? Anh ta tin chắc rằng mình sẽ tới thủ đô với anh ta sao? Tư Hải Minh thật chắc chắn về mình, cứ như nắm giữ mọi chuyện trong lòng bàn tay.
“Em không thích thì tôi sẽ kêu người đổi cái khác”
Giọng nói khàn khàn vang lên bên tai, Đế Anh Thy mới phát hiện Tư Hải Minh đã lặng lẽ tới gần mình từ khi nào, tư thế cúi đầu nhìn xuống có vẻ bá đạo. Rõ ràng bóng dáng của cô chiếm đầy đôi mắt của Tư Hải Minh, nhưng lại giống như bị nhốt vào đó, không thể tránh thoát…
Đế Anh Thy bị ôm eo kéo vào lồng ngực rắn chắc kia, chân nhón lên chỉ chạm được vào sàn nhà, thân thể kề sát có thể cảm nhận rõ ràng làn da và cơ bắp, khuôn mặt đỏ ửng, con ngươi vừa tắm rửa xong tràn đầy hơi nước, vô cùng xinh đẹp.
“Anh Thy, tôi không nhịn được…”
“Cái gì? Ưm..” Nụ hôn bất thình lình khiến Đế Anh Thy ngây người. Hơi thở bóng bỏng của anh, xúc cảm xa lạ mà mãnh liệt. Đế Anh Thy gần như không cảm nhận được hơi thở của mình, chỉ có tiếng tim đập thình thịch, giống như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực. Khi cô còn chưa hoàn hồn thì đôi môi đã bị nuốt chửng, khát vọng mãnh liệt.