*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
tiên
Đại lão đứng đầu bảng là ông xã của An Nhu?
Thụy đại thần không ngờ An Nhu sẽ nói toạc ra không chút giấu diếm, ngỡ ngàng đứng hình mất ba giây, sau đó chợt nhớ tới bài đăng trên weibo của cậu.
Hình như cậu thiếu niên từng công khai chuyện mình đã có bạn đời.
“Là vị tiên sinh họ Mạc trên weibo của em phải không?” Thụy đại thần đặt câu hỏi, sẵn tiện coi như giúp cậu giải thích với những người xem trên livestream.
“Dạ vâng.” An Nhu thẹn thùng gật đầu cái rụp, còn không quên cảm thán: “Sao trên đời này lại có một đàn ông vừa đẹp trai nhiều tiền mà còn là chồng của em nhỉ?”
Thụy đại thần có chút dở khóc dở cười, tuy lúc đó anh không nhìn kỹ người đàn ông trong bức ảnh nhưng anh dám khẳng định mười cái biệt thự mèo hạng sang kia đẹp hết chỗ chê.
Livestream cùng Thụy đại thần suốt gần hai tiếng đồng hồ, số lượng người xem đã sớm đột phá hơn 5 triệu, vô số bình luận gần như chiếm trọn toàn bộ màn hình, thậm chí còn có fans bị đá văng ra khỏi phòng livestream.
Cảnh tượng này ở trong mắt cậu quá mức hoành tráng, tâm trạng khó tránh khỏi có chút căng thẳng. Thụy đại thần biết ý đứng ra dẫn dắt An Nhu, thành thạo khống chế tiết tấu trong quá trình livestream, chủ động hướng dẫn cậu chơi game cùng mình.
An Nhu còn nhớ rõ số lượng người xem cao nhất khi Thụy đại thần livestream ở Mễ Trảo từng vượt qua 35 triệu người, phá vỡ kỷ lục số người xem livestream online cao nhất của nền tảng Mễ Trảo, nghe nói còn bị đánh sập cả server.
Thụy đại thần mới đến Mễ Trảo có một tháng mà mấy lập trình viên ở đây đều bị dày vò cho rụng tóc càng ngày càng nhiều, cảm xúc lẫn lộn vừa yêu vừa hận cái tên đầu sỏ gây tội.
Hiện giờ có cơ hội trực tiếp học tập quan sát, đương nhiên An Nhu vô cùng quý trọng. Cậu nghiêm túc đi theo sự dẫn dắt của Thụy đại thần, chăm chú nhìn kỹ thao tác của anh ấy.
An Nhu được lợi không ít từ buổi livestream, ngoài việc học được một số kinh nghiệm quý giá từ Thụy đại thần, điều đáng chú ý nhất chính là số lượng người theo dõi cậu đang không ngừng tăng lên, không những nhanh chóng đột phá ba trăm ngàn người mà còn có xu thế sắp cán mốc bốn trăm ngàn người.
Hai tháng cặm cụi livestream còn chẳng bằng một góc ké fame đại thần. Đối với những streamer bình thường khác, con số này gần như được xem là toàn bộ số liệu tăng trưởng trong vòng một năm.
Kết thúc livestream, An Nhu lập tức nhắn tin wechat gửi lời cảm ơn Thụy đại thần. Không lâu sau Thụy đại thần đã trả lời tin nhắn, anh nhiệt tình mời An Nhu nếu có thời gian rảnh nhớ ghé qua nhà mình chơi, còn nói thêm chị dâu Thụy cứ luôn miệng nhắc đến cậu.
Bỏ điện thoại xuống, tâm trạng An Nhu lâng lâng như đi trên mây, lướt xem số người theo dõi mình, mỗi lần reload lại tăng thêm mấy chục người. Cảm giác này sung sướng còn gì bằng!
Trước lúc đi ngủ, An Nhu chợt nhớ ra cậu chưa nói cho chú Mạc biết trường học yêu cầu sinh viên chạy bộ rèn luyện thân thể.
“Có lẽ ngày mai phải dậy sớm hơn mọi khi, em cũng phải cố gắng giải quyết bữa sáng nhanh hơn.” An Nhu có phần áy náy ngẩng đầu nhìn Mạc Thịnh Hoan. Bởi vì cậu phải thay đổi giờ giấc sinh hoạt, chú Mạc nhất định sẽ không dễ dàng thích ứng được.
Sắc mặt Mạc Thịnh Hoan vẫn bình thản như thường, giơ tay xoa đầu An Nhu, gỡ đồng hồ treo trên tường xuống, chỉnh kim dài sớm hơn hai mươi phút rồi treo lên tường lần nữa.
Vậy mà sớm hơn hai mươi phút đúng như mong muốn của cậu.
An Nhu không nhịn được mím môi, đoán chắc chú Mạc dựa theo thời gian biểu của cậu để chọn ra một con số thích hợp.
Còn mười phút nữa đến giờ đi ngủ, Mạc Thịnh Hoan say sưa lướt điện thoại, lát sau đưa qua cho cậu xem một loạt các kiểu giày thể thao mang vào chân cực kỳ thoải mái.
An Nhu ôm điện thoại, tim gan phèo phổi như được ngâm trong mật ngọt. Trước đây chú Mạc đã chăm sóc cậu rất nhiều, còn bây giờ chỉ thiếu điều chăm lo cho từng li từng tí luôn.
An Nhu tốn hết tám phút mới lựa được một đôi giày thể thao ưng ý, Mạc Thịnh Hoan nghiêng người dựa đầu vào bả vai cậu, liếc thấy cậu thiếu niên đã chọn xong, người đàn ông dựa theo size giày của mình nhanh tay đặt thêm một đôi giống y hệt.
“Hay là… Chúng ta mua thêm mấy bộ trang phục tình nhân nữa đi?” Hai mắt An Nhu sáng rực: “Cuối tuần này chúng ta sẽ mặc trang phục tình nhân đi ra ngoài hẹn hò.”
Mạc Thịnh Hoan nhìn An Nhu, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cậu.
Sáng sớm hôm sau, An Nhu tỉnh dậy trong lồng ngực Mạc Thịnh Hoan sớm hơn hai mươi phút. Lúc xuống lầu tình cờ bắt gặp nhà bếp tư nhân đưa đồ ăn đến đây.
An Nhu phụ thím Dương dọn thức ăn lên bàn, còn nói bắt đầu từ hôm nay mình phải đến trường thật sớm để chạy bộ tập thể, thím Dương nghe mà đau lòng.
“Cậu An không ở ký túc xá trường, bình thường phải chạy tới chạy lui giữa hai nơi đã đủ mệt lắm rồi. Bây giờ còn phải dậy sớm để chạy bộ, giấc ngủ cũng bị bớt đi hai mươi phút.”
An Nhu lắc đầu nhún vai, đúng lúc này trên lầu truyền đến tiếng động, ngay sau đó Mạc Thịnh Hoan cũng đi xuống lầu sớm hơn mọi ngày hai mươi phút. Có lẽ do vẫn chưa thích ứng nên đôi mắt còn lim dim mang theo vẻ ngáy ngủ.
“Chắc thím cũng phải xem xét rồi điều chỉnh giờ giấc sinh hoạt lại thôi.” Thím Dương cân nhắc: “Sau này nhà bếp tư nhân nên đưa đồ ăn tới sớm hơn một chút.”
Món cháo sáng nay nóng bốc khói nghi ngút khiến An Nhu phải tranh thủ vừa thổi vừa ăn để kịp giờ đến trường. Lúc cậu chạy đến sân tập thể dục, mấy người trong hội học sinh đang đứng đó điểm danh, mỗi người chỉ cần chạy vài vòng rồi quành trở về điểm danh thêm lần nữa là hoàn thành nhiệm vụ.
Có không ít sinh viên vẫn còn mắt nhắm mắt mở chưa tỉnh ngủ lười biếng trốn chạy bộ, sau khi điểm danh lần thứ nhất chỉ ngồi yên một chỗ chơi điện thoại, đợi lát sau lại điểm danh thêm lần nữa rồi quay về ký túc xá.
Lần chạy bộ này chẳng đọng lại chút ý nghĩa thiết thực nào ngoài việc thành công dựng đầu một đám sinh viên dậy sớm hơn hai mươi phút.
“Hôm qua sau khi chơi game với mọi người, tự dưng tối đó tớ kích động đến mức cả đêm không ngủ ngon.” Hai mắt Tề Trừng đã sắp mở không lên: “Sáng nay vừa bật dậy khỏi giường tớ đã tức tốc gọi điện cho ba mẹ, tớ cảm thấy chuyện này xứng đáng được ghi vào gia phả của nhà tớ.”
An Nhu cạn lời chỉ biết bật cười.
“Nói mới nhớ, đây là lần đầu tiên trong đời tớ được chứng kiến cảnh tượng Thụy đại thần livestream cùng streamer khác.” Tề Trừng nhìn An Nhu: “Khai mau, rốt cuộc cậu với Thụy đại thần có quan hệ gì, tại sao anh ấy lại đối xử với cậu tốt như vậy?”
“Thật sự chỉ vô tình gặp nhau ở Tam Á thôi.” Mỗi lần An Nhu nhớ lại đều cảm thấy giật mình khó tin, phải biết rằng đời trước cậu chưa bao giờ nhìn thấy Thụy đại thần livestream cùng bất kỳ streamer nào, sao tới lượt mình lại may mắn đến thế?
Cứ cho là có duyên mới gặp nhau, nhưng không cần nói cũng biết ngoài trừ cậu ra chắc chắn Thụy đại thần đã từng gặp được không ít streamer khác, vậy mà không thấy anh ấy từng dẫn dắt người nào cả.
Càng nghĩ càng cảm thấy kỳ quái, An Nhu trầm tư một hồi, cuối cùng không nhịn được nhắn tin wechat hỏi Thụy đại thần.
Thụy đại thần rất nhanh đã phản hồi, ngay câu đầu tiên đã đề cập đến chuyện cơ mật của Mễ Trảo.
[Nền tảng Mễ Trảo có tổ chức hoạt động “Người cũ dẫn dắt người mới”, tên em nằm trong danh sách người mới, em không biết sao?]
Đến tận bây giờ An Nhu không hề nhận được tin tức này, cậu liên tục hỏi có phải Thụy đại thần đã nhớ nhầm hay không.
[Không nhầm đâu.] Thụy đại thần nhanh chóng trả lời: [Chắc em không biết sau lưng Mễ Trảo chính là công ty trách nhiệm hữu hạn khoa học kỹ thuật Đại Miêu. Khoảng thời gian trước xuất hiện một vị cổ đông mới, người này dùng hơn 200 triệu đô la mỹ mua lại 39% cổ phần phổ thông loại B, nghiễm nhiên có được 57% quyền biểu quyết và quyền đưa ra quyết sách. Hoạt động “Người cũ dẫn dắt người mới” chỉ được công bố sau khi quyền lực bị thay đổi.]
(*) 200 triệu đô la mỹ = 4 ngàn 748 tỷ vnđ
(*) Cổ phần phổ thông: loại cổ phần phổ biến nhất trong các loại cổ phần. Người sở hữu được quyền tự do chuyển nhượng, có đầy đủ quyền biểu quyết đối với các quyết định của công ty tại đại hội cổ đông.
(*) Cổ phần loại B:
Khi có nhiều hơn một loại cổ phần được bán ra, các công ty thường quy định thành loại A và loại B. Cổ phần loại B có ít quyền biểu quyết hơn cổ phần loại A.
An Nhu không khỏi nhướng mày, nói như vậy chẳng khác nào gián tiếp chứng minh sau lưng Mễ Trảo xuất hiện một vị boss sau màn mới sao?
Coi bộ mình may mắn gặp thời rồi!
[Lại nói đến vị cổ đông này đúng là kỳ cục. Người khác vừa mới nhậm chức ít nhiều gì cũng ban hành vài ba chính sách nhằm ra oai phủ đầu, nhưng người này chẳng những không động vào các thành viên trong ban giám đốc mà sau khi đoạt được cổ phần còn yêu cầu Đại Miêu cứ tiếp tục duy trì hoạt động như cũ, thoạt nhìn đây chỉ đơn thuần là một nhà đầu tư sinh lời thôi.]
An Nhu nhanh nhảu phụ hoạ: [Đúng vậy, người gì đâu mà kỳ cục ghê.]
[Anh có ông bạn cũng là cổ đông của công ty Đại Miêu, lúc trước cậu ta còn từng kể lại rằng vị cổ đông này đã vắng mặt trong cuộc họp đại hội cổ đông, chỉ thông qua video tham dự đúng một lần hội nghị duy nhất. Nghe nói vị cổ đông thần bí này còn rất trẻ tuổi, tính tình cực kỳ lạnh lùng, trong suốt cuộc họp không phát ra một âm thanh nào, cứ như người ngoài đứng nhìn vậy.]
Nhìn đoạn tin nhắn dài lê thê mà Thụy đại thần gửi tới, An Nhu liên hệ đoạn trên với đoạn dưới, linh tính mách bảo có chút quen thuộc.
Không tham dự đại hội cổ đông, gọi video nhưng không hề nói chuyện, nhìn rất trẻ tuổi, tình cách lạnh lùng.
Mấy cái này… Thế quái nào lại giống y hệt với ông chú nhà mình vậy?
An Nhu hoang mang cực độ.
Thật ra nếu muốn kiểm chứng liệu chú Mạc có phải là cổ đông của công ty Đại Miêu hay không vô cùng đơn giản, chỉ cần xem điện thoại của chú Mạc là biết ngay, nhưng trong lòng An Nhu lại không muốn làm thế.
Đây thuộc về quyền riêng tư.
Chú Mạc cũng chưa bao giờ tự tiện lục lọi điện thoại của cậu.
[An Nhu này, không phải vì hoạt động “Người cũ dẫn dắt người mới” nên anh mới đồng ý livestream cùng em đâu.]
Thụy đại thần tiếp tục gửi tin nhắn.
[Vợ anh rất thích em, anh cũng cảm thấy em là một người bạn đáng để quen biết lâu dài.]
Trước đây Thụy đại thần từng bị bạn bè bán đứng, phải hủy hợp đồng với công ty cũ, thậm chí còn từng bị bịa đặt một trận thê thảm. Mặc dù sau tất cả đã quyết định đầu quân cho Mễ Trảo, nhưng chẳng sợ bị uy hiếp đền bù tiền hợp đồng cũng sẽ không dễ dàng vì báo đáp ân tình mà đồng ý dẫn dắt người mới.
Độ nổi tiếng của Thụy đại thần vẫn còn đó, cho dù không ký với Mễ Trảo thì cũng có các nền tảng livestream khác ra giá cao muốn ký hợp đồng, chẳng qua Mễ Trảo là bên đầu tiên tung cành ôliu, hơn nữa còn đưa ra một mức giá rất hợp lý.
Lúc đầu chỉ có thể nói do duyên phận đưa đẩy nên mới quay chung một đoạn video, mãi đến sau này vì nể mặt vị cổ đông mới tới kia mà chấp nhận dẫn dắt người mới, sau nữa lại có cơ hội livestream cùng nhau, đến tận đây Thụy đại thần mới thật sự nảy sinh ý định muốn làm bạn lâu dài với An Nhu.
An Nhu khôi phục tinh thần, vội nhắn: [Em biết rồi, cảm ơn Thụy đại thần và chị dâu Thụy. Nếu có thời gian rảnh em sẽ dẫn theo chồng em đến nhà hai người chơi.]
[Lúc nào cũng hoan nghênh em tới chơi.] Thụy đại thần trả lời, còn gửi thêm một sticker con thỏ vẫy tay chào.
An Nhu nhìn sticker kia, càng nhìn càng quen mắt, không kiềm được hỏi thử.
[Thụy đại thần, cái sticker này đáng yêu nhỉ?]
[À, đây là sticker mà ông bạn cổ đông của anh hay dùng.] Tin nhắn của Thụy đại thần gửi tới.
[Cậu ta nói lúc vị cổ đông kia mới bắt đầu giao tiếp với đám người bọn họ cứ thích dùng sticker này suốt, dần dà bọn họ cũng bắt chước theo.]
Nói xong lại gửi thêm sticker thỏ trắng ngồi dưới đất ngoan ngoãn gật đầu.
An Nhu nhìn chằm chằm sticker, đột nhiên nhớ đến lúc chú Mạc mới bắt đầu sử dụng điện thoại thông minh, chính tay cậu đã tải sticker này về máy trong lúc dạy đối phương cách gửi tin nhắn.
Chú Mạc có hai bộ sưu tập sticker, cái đầu tiên là mấy bé thỏ trắng, còn cái thứ hai là mấy em mèo trắng.
Nghe qua như sét đánh ngang tai!
Tâm trạng An Nhu hết sức phức tạp. Lúc đó chú Mạc vốn đã gặp khó khăn trong vấn đề giao tiếp với người khác, vì sao còn muốn mua lại cổ phần của Đại Miêu chứ?
Bởi vì thấy cậu livestream rất vất vả sao?
Hay muốn thầm lặng giúp đỡ cậu?
Đời này nói chung làm streamer cũng nhàn, mọi việc đều thuận buồm xuôi gió. Ký kết hợp đồng với Mễ Trảo nhanh gọn lẹ, không cần gia nhập hiệp hội cũng nhận được vị trí đề cử, còn không chỉ được đề cử một lần duy nhất.
Lúc sau phải hoàn tiền cho Mạc Thành Hoàn, ban đầu Mễ Trảo không chấp nhận nhưng sau đó lại sảng khoái đồng ý. Thậm chí còn không lề mề như mấy lần khác cần phải tốn ba ngày mới xử lý xong thủ tục hoàn tiền, gần như vừa báo lên cấp trên đã được thông qua ngay lập tức.
Tính cả việc đến bây giờ quen biết với Thụy đại thần, còn được đại thần mời livestream chung.
Cậu từng cho rằng bản thân mình gặp được may mắn, nhưng nào biết tất cả đều do chàng tiên âm thầm đứng sau lưng vươn tay ra ban phép màu may mắn đến cho cậu.
Lúc đó cậu đã suy nghĩ cái gì, còn cầm số tiền mỗi ngày kiếm được từng chút một khoe khoang với chú Mạc.
Phải biết chú Mạc đã tốn hơn hai trăm triệu đô la mỹ để mua lại cổ phần của công ty Đại Miêu đó!
An Nhu cúi đầu nhìn sticker thỏ trắng đáng yêu trên điện thoại, tâm tư dậy sóng.
Sao chú Mạc lại thương mình đến ngần ấy.
Cảm xúc trong lòng An Nhu quay cuồng nhộn nhào, buổi chiều sau khi tan học, cậu vội vã chạy về biệt thự, nhanh chóng tìm được Mạc Thịnh Hoan đang ngồi đọc sách trong thư phòng, tình cảm bỗng tuôn trào mãnh liệt xông tới ôm chầm lấy người đàn ông.
Mạc Thịnh Hoan cúi đầu nhìn xoáy tóc dễ cưng trên đỉnh đầu An Nhu, đặt quyển sách trong tay xuống ôm chặt cậu vào lòng.
Từ nay về sau có livestream đi nữa cũng là nhân viên làm công cho giai cấp tư bản Mạc Thịnh Hoan, cậu nhất định phải nỗ lực làm việc thật chăm chỉ, tuyệt đối không phụ lòng số đô la mỹ mà chú Mạc đã bỏ ra.
An Nhu dụi đầu vào lồng ngực Mạc Thịnh Hoan, đột nhiên sinh ra giác ngộ của phận làm công ăn lương.
“Chú Mạc ơi, cảm ơn chú vì tất cả.” An Nhu ngước đầu lên, không biết nên làm thế nào để bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc của mình dành cho đối phương.
Mạc Thịnh Hoan sờ đầu cậu, cúi xuống thơm nhẹ lên trán người trong lòng.
…
An Nhu chạy bộ hơn nửa tháng, trong khoảng thời gian đó số lượng sinh viên phản ánh vấn đề càng lúc càng nhiều, bất đắc dĩ nhà trường buộc phải thay đổi phương thức mới.
Không tiếp tục bắt sinh viên phải chạy bộ mỗi buổi sáng nữa, ngược lại yêu cầu mọi người tải xuống một cái app tính số quãng đường đi, một học kỳ bắt buộc phải chạy đủ tám mươi km quanh sân tập thể dục.
Mặc dù cũng là chạy bộ nhưng rõ ràng cách này càng được lòng mọi người hơn.
An Nhu về đến nhà còn chưa kịp thông báo tin vui này đã nhìn thấy thư ký Lý đứng bên cạnh chú Mạc.
Mạc Thịnh Hoan thay quần áo thường ngày thành vest đen sang trọng, tóc trên trán chải ngược ra đằng sau để lộ vầng trán trơn bóng cùng khuôn mặt sắc lạnh, một thân tây trang giày da càng thể hiện khí chất trầm ổn, quần âu thẳng thớm phác họa đôi chân thon dài, khí thế mạnh mẽ khiến người đối diện phải khiếp sợ.
An Nhu ngơ ngác nhìn người đàn ông đứng trước mặt, thật lâu không dời mắt nỗi.
– ——————-
Cuối chương tác giả có than phiền không vừa ý tên truyện mới cho lắm (tên cũ không dùng được nữa), nhưng suy nghĩ muốn trọc đầu cũng không nghĩ ra cái tên nào tốt hơn.
Cuối cùng tác giả quyết định trưng cầu ý kiến của độc giả bên dưới bình luận, nếu tên nào được tác giả chọn sẽ được tặng tiền mua các chương vip trên Tấn Giang + gối ôm hình trái đào (quả đào trùng với tên của tác giả, mà bả cũng tự xưng mình là Mao Đào – lông măng trên quả đào)