Vì bị Thời Giang bắt đứng đợi 30 phút, mà đây không phải lần đầu nên Minh Nguyệt quyết định phải chọn một nhà hàng thật đắt tiền cho bõ tức.
Nhưng vì điều kiện kinh tế eo hẹp, không mấy khi có cơ hội tới nhà hàng sang trọng nên Lại Minh Nguyệt chẳng biết chọn chỗ nào hết.
Cô đành phải lên google, tham khảo review của mọi người.
Lái xe lòng vòng qua mấy con phố, vẫn chưa thây Lại Minh Nguyệt đưa ra quyết định sẽ chọn nhà hàng nào, Chúng Thời Giang sốt ruột hỏi.
"Người đẹp muốn ăn gì đây?"
"Em không biết!"
"Em muốn ăn món Âu hay món Á?"
"Món Âu đắt hơn đúng không?"
"Tuỳ món, tuỳ nhà hàng"
"OK, vậy em muốn ăn món đất nhất, ở nhà hàng sang trọng nhất đất Hà Nội này"
Lại Minh Nguyệt dõng dạc tuyên bố.
"Em vui là được!"
Chúng Thời Giang đưa Lại Minh Nguyệt tới Grill 63, một trong 10 nhà hàng "đắt xắt ra miếng"
nổi tiếng bậc nhất Hà thành.
Trong thang máy, đi lên tầng 63 của khách sạn 5 sao Lottte, Chúng Thời Giang giải thích với Lại Minh Nguyệt.
"Grill 63 là thánh địa của món bít tết hảo hạng và rượu vang tuyệt phẩm bậc nhất đất thủ đô.
Nếu em là tín đồ của những lát thịt bò mềm, mướt, thơm ngon, đậm vị và thích nhâm nhi rượu vang chát chát thì em không thể không tới nơi đây."
"Thích là một chuyện, còn có tiền để tới ăn hay không lại là cả một vấn đề khác"
Lại Minh Nguyệt nói.
Qua quan sát của Lại Minh Nguyệt thì Grill 63 là một nhà hàng Âu được bố trí sang trọng, đơn giản nhưng rất tinh tế và lãng mạn.
Hơn nữa được thưởng thức steak từ tầng 63 của khách sạn 5 sao với tâm nhìn ngoạn mục, vươn ra cả thành phổ quả là một trải nghiệm đáng nhớ đối với Lại Minh Nguyệt.
Cô đang đưa mắt nhìn ngắm quang cảnh thành phố lên đèn thì bỗng dưng Chúng Thời Giang hỏi.
"Em không có gì muốn nói với anh à?"
Không nhìn Chúng Thời Giang, Lại Minh Nguyệt hỏi, "Nói gì?"
Chúng Thời Giang không muốn nói thẳng ra việc hôm trước Lại Minh Nguyệt vào nhầm nhà vệ sinh nam, và đã vô tình nhìn thấy cảnh đáng lẽ không nên thấy.
Anh vòng vo gợi ý.
Còn nếu không thì thôi, chúng ta coi như huề nhau"
Lại Minh Nguyệt thương lượng.
Thời Giang thở dài.
Anh đành phải chấp nhận bỏ qua cho Minh Nguyệt lân này vậy.
Khung cảnh thành phố ồn ào, náo nhiệt bên dưới bỗng chốc thu bé lại qua tấm kính khiến Lại Minh Nguyệt cảm thấy thật yên tĩnh và thư giãn.
Không biết bao giờ mới lại có cơ hội được đặt chân tới đây lần nữa nên cô tranh thủ chụp vài tấm hình làm kỉ niệm.
"Có muốn anh chụp ảnh hộ không?"
Chúng Thời Giang chủ động đề nghị.
Sực nhớ ra điều gì đó, Lại Minh Nguyệt vẫy vẫy tay ra hiệu cho Chúng Thời Giang qua chỗ mình đang ngồi.
"Anh qua đây đi!"
"Làm gì?"
Chúng Thời Giang ngơ ngác nhìn Lại Minh Nguyệt.
"Chụp mấy cái ảnh tình cảm gửi cho bố mẹ em"
cô thản nhiên trả lời.
"Đấy là thái độ nhờ vả người khác của em sao?"
"Anh có muốn ngày mai em hợp tác với anh khiến người yêu cũ của anh phải nuối tiếc vì đã bỏ anh đi lấy chồng không?"
Nói đúng ra, không phải Đinh Quỳnh Hương bỏ Chúng Thời Giang đi lấy chồng mà là cô ấy đề cập tới chuyện kết hôn, nhưng anh lắc đầu từ chối nên họ thành ra mỗi người một nơi.
Thời điểm đó anh vẫn chưa muốn bị ràng buộc trong một mối quan hệ, cũng không nghĩ tới việc nếu sau này anh chết sẽ để lại gì trên trần thế.
Nếu như cô có thể kiên nhẫn chờ tới bây giờ, biết đâu anh lại đồng ý lấy cô.
"Sao anh vẫn còn ngồi ngơ ra đấy, qua đây mau lên"