Cô ta bèn tắm gội, thay quần áo để ra ngoài.
Lúc từ lâu hai xuống, Câm Thanh Tú thấy Thẩm Toàn Đức vẫn đứng lù lù trong phòng khách nhà mình.
Cô ta trừng mắt nhìn hắn, quát: "Sao còn chưa đi? Hay còn đợi tôi gọi người tới khiêng anh ra?"
Mặt Thẩm Toàn Đức co rúm lại, vẻ đau khổ.
Hắn ta không dám bước lên phía trước vì sợ sẽ làm Cầm Thanh Tú trở nên kích động hơn.
Thẩm Toàn Đức khẽ khàng gọi: "Thanh Tú...
Câm Thanh Tú đáp lại thái độ có vẻ như chân thành của Thẩm Toàn Đức là sự dửng dưng.
Cô ta nói với tông giọng rất bình thường, nhưng Thẩm Toàn Đức có thể nghe ra sự giận dữ trong đó: "Kẻ đồi bại như anh không xứng để gọi tên tôi." . TruyenHD
Thẩm Toàn Đức vẫn già mồm: "Anh xin em hãy cho anh một cơ hội.
Anh sẽ chứng minh cho em thấy sự trong sạch của mình."
Câm Thanh Tú nổi quạu: "Tôi bảo anh cút khỏi nhà tôi, anh không hiểu à?"
Thẩm Toàn Đức đứng đực ra như ngỗng, trông vẻ mặt anh ta lúc này vừa khôi hài, vừa tội nghiệp.
Câm Thanh Tú cố tình nói như xát muối vào vết thương của Thẩm Toàn Đức: "Anh có biết vì sao tôi lại chọn một kẻ nghèo hèn như anh làm chồng không? Bởi vì anh thông minh và biết nghe lời.
Nên tốt nhất đừng làm tôi cáu."
Dù cảm thấy bị sỉ nhục, giận tới tím mặt nhưng Thẩm Toàn Đức vẫn nuốt uất hận vào trong.
Anh ta thầm nhủ: "Câm Thanh Tú cứ đợi tới ngày tôi làm lành được cô xem tôi sẽ trừng trị cô như thế nào."
Thẩm Toàn Đức tỏ vẻ ngoan ngoãn như một chú mèo con, mau chóng hối lỗi nhằm xoa dịu cơn giận của Câm Thanh Tú: "Vợ ơi, anh xin lỗi vì đã làm em giận."
Thấy Cầm Thanh Tú im lặng, Thẩm Toàn Đức càng được đà lấn tới.
Hắn líu lo như chim hót.
Nhưng Thẩm Toàn Đức không biết rằng lần này hắn đã đi quá giới hạn.
Cầm Thanh Tú mở túi xách, rút điện thoại gọi điện cho luật sư, bình thản nói: "Tiến hành thủ tục li hôn cho tôi luôn và ngay."
Anh ta ra ngoài nghe điện thoại.
Cầm Thanh Tú vẫn tiếp tục rót rượu rồi uống cạn.
Thấy Câm Thanh Tú uống rượu một mình, một người đàn ông gương mặt ưa nhìn, thân hình cân đối đi tới ngồi xuống bên cạnh cô ta.
Anh ta cười giả lả hỏi: "Anh mời em một ly được không?"
Cầm Thanh Tú ngước đôi mắt lờ đờ vì say của mình lên nhìn người đàn ông hỏi: "Anh là ai?"
"Anh là ai có quan trọng không?"
Cầm Thanh Tú cười ngây ngốc: "Không quan trọng!"
"Vậy anh có thể mời người đẹp một ly chứ?"
Câm Thanh Tú gật gật đầu: "Rót rượu đi"
Người đàn ông rót cho mình và Câm Thanh Tú mỗi người một ly rượu.
Rồi anh ta giơ ly rượu của mình lên giao hẹn: "Trăm phần trăm nhé?"
"Trầm phần trăm!"
Hai người cụng ly rồi uống cạn.
Người đàn ông nhìn những giọt rượu tràn xuống khóe miệng, xuống cái cổ cao cao, thanh mảnh của Câm Thanh Tú.
Anh ta gật đầu tỏ vẻ hài lòng, rồi giơ ngón tay cái lên với cô ta.
Đột nhiên Câm Thanh Tú quay sang nhìn người đàn ông hỏi: "Anh muốn nhảy một chút không?"