“”Đại Tiêu Tiêu, tại sao ngươi lại không lo lắng, lẽ nào đã tìm ra cách để ngăn chặn đối phương rồi sao?" Can Anh Túc nghi ngờ nhìn Lâm Tiêu và hỏi.
"Thiên cơ bất khả lộ, ngươi sẽ nhanh chóng biết thôi." Lâm Tiêu nói.
Điều này khiến cho răng của ni tử Anh Túc kêu lên răng rắc.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Mà ở hiện trường, Phó Thiên Hoa đã hoàn thành trận thắng thứ bảy và thứ tám. Hắn ta càng chiến đấu, càng thuận lợi và sự tham lam trong mắt hắn ta càng mãnh liệt.
Sắp chiến thắng đến trận thứ mười rồi, có muốn tiếp tục không? Hay là lấy phần thưởng đặc biệt của mười trận thắng này trước rồi tính tiếp?
Phó Thiên Hoa do dự một lúc nhưng hắn đã có quyết định rất nhanh.
Chiến!
Chiến đến trận thắng thứ mười rồi dừng lại.
Sau đó, sau khi nhận được phần thưởng đặc biệt là mười trận thắng, hãy tìm kiếm cơ hội khác để lên lôi đài tiếp.
Bùm!
Sau khi suy nghĩ về vấn đề này, hắn ta lại một lần nữa toàn lực ra tay, giết chết đối thủ thứ chín trên lôi đài và giành được chiến thắng thứ chín.
Đồng thời, trong lòng Phó Thiên Hoa đã có một kế hoạch.
Lôi đài thiên địa sinh tử này liệu có tồn tại lỗ hổng nào không?
Ví dụ, nếu muốn đào tạo một đệ tử chân truyền của Hoá Đỉnh cảnh sơ kỳ, thì phải dọn sạch các tu sĩ Hoá Đỉnh cảnh khác ở xung quanh lôi đài, sau đó phái một số tử sĩ cùng cảnh giới đi lên. Như vậy, một khi lôi đài chọn những tử sĩ đó, phần thắng của đệ tử chân truyền này có thể được đảm bảo 100%.
Cảnh tượng giành được phần thưởng cơ duyên thắng trăm trận liên tiếp sẽ là gì?
Phó Thiên Hoa càng nghĩ, đôi mắt càng sáng lên, nói không chừng cách này thực sự có thể thành công.
Trong khi hắn ta đang suy nghĩ về vấn đề này, ánh sáng lựa chọn đã xuất hiện và bắt đầu tìm kiếm đối thủ thứ mười của hắn.
Mọi người đều mong chờ, họ cũng muốn biết phần thưởng cho mười trận thắng sẽ là gì.
Mà những cường giả Sinh Tử cảnh viên mãn ở trong khu vực lựa chọn, sắc mặt đều không được tốt cho lắm.
Họ cũng không định bỏ chạy nữa, cho dù họ có chạy bao xa, họ vẫn sẽ bị khu vực lựa chọn đuổi kịp.
Trước khi Phó Thiên Hoa lên lôi đài, khu vực lựa chọn của lôi đài chỉ trong phạm vi 10 km. Bây giờ nó đã mở rộng ra bên ngoài hàng trăm lần, hàng nghìn lần.
Tuy nhiên, ngay lúc này, một giọng nói vui vẻ vang lên.
"Trận đấu thứ mười đúng không? Vậy thì để ta thách đấu thử xem."
Người này vừa dứt lời, hiện trường yên tĩnh lập tức giống như ném một viên đá xuống mặt hồ, khiến sóng gợn lăn tăn.
Mọi con mắt đều nhìn qua đó, ai là người đã nói điều này! Người này quá dũng cảm.
Những người khác đều tránh né còn không kịp, người này tự tin muốn lên lôi đài như vậy nhất định phải có chút thủ đoạn.
Chẳng lẽ, cường giả đại lão khác trong top 10 bảng Sinh Tử đã đến rồi sao?
Nhưng khi mọi người nhìn rõ người nói, đều có chút không nói nên lời.
Một tiểu tử Sinh Tử cảnh sơ kỳ? !
Người này là ai!
Mặc dù còn trẻ như vậy đã đạt tới Sinh Tử cảnh sơ kỳ thì cũng không yếu.
Nhưng Phó Thiên Hoa trên lôi đài là cường giả Sinh Tử cảnh viên mãn, ngươi lấy gì để thách đấu với hắn ? Hơn nữa, lôi đài thiên địa này cũng sẽ không chọn ngươi.
"Vị đạo hữu này, e là ngươi vừa mới tới nơi này, lôi đài thiên địa sinh tử này chỉ chọn người cùng cảnh giới, tu vi của ngươi kém một chút!" . Người này nhìn hắn rồi giải thích.
Người này vừa nhìn đã biết là muốn khoe khoang, biết mình sẽ không được lôi đài chọn, còn muốn đứng lên nói một câu thật to để thu hút sự chú ý của mọi người sao?
Nghe vậy, thiếu niên đó không đáp lại, như thể đang chờ đợi điều gì đó.
Ngay sau đó, chùm sáng dừng lại, mắt mọi người đột nhiên mở to, lộ ra vẻ kinh ngạc, ngay cả Phó Thiên Hoa trên sân khấu cũng kinh ngạc. Bởi vì người được chùm sáng lựa chọn chính là thiếu niên vừa rồi.
Vút!
Thiếu niên được truyền tống lên lôi đài.
"Như vậy cũng được sao? Thật sự chọn người này sao?"