Mục lục
Ma Tôn bất bại - Lâm Tiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Tiêu vung kiếm lên, dùng một sức mạnh khổng lồ đẩy lùi âm hồn. Nhưng số lượng âm hồn quá nhiều, vượt qua khả năng của hắn. Nếu chỉ mấy chục con, hoặc 100 con âm hồn biến dị thì hắn còn đối phó được.

Nhưng số lượng âm hồn biến dị trước mắt đã lên tới nghìn con. Hơn nữa còn không ngừng tăng lên.

Lâm Tiêu híp mắt, muốn thắng trận thì phải bắt tên cầm đầu. Nếu cứ để tình hình này thì sẽ chỉ càng ngày càng bế tắc. Đến lúc muốn trở mình thì đã không kịp rồi, lúc đó chỉ có nước chết thôi!

“Tên hỗn đãn, giao nghiệp ma của bản tôn ra đây, ta sẽ cho các ngươi toàn thây!!” loã giả tóc bạc mặt mày dữ tợn nói.

“Chỉ cần giết người thì mọi nguy hiểm sẽ biến mất đúng chứ.” Lâm Tiêu nhìn đối phương cười lạnh.

“Dựa vào ngươi?” Lão già tóc bạc vừa điều khiển chiếc đỉnh vừa cười lạnh.

“Chỉ sợ chưa tới vài cái chớp mắt toàn bộ Kiếm Ma tông của các ngươi đã trở thành nghĩa địa rồi.” Lão giả tăng tốc độ công kích của âm hồn.

Trận pháp phòng ngự của Kiếm Ma tông đang nứt dần ra, chỉ trong vài phút nữa nó sẽ vỡ toạc.

“Yên tâm, ngươi có là ma thì Kiếm Ma tông cũng sẽ không làm ma đâu.” Lâm Tiêu cười cười đáp.

“Trấn!”

Lúc trận pháp phòng ngự hoàn toàn vỡ vụn, trên bầu trời đột nhiên có một tòa tháp 9 tầng chụp xuống toàn bộ Kiếm Ma tông. Tất cả âm hồn khi chạm vào tháp đều lập tức tan biến.

“Cực đạo khí!” Hai mắt lão giả tóc bạc sáng lên.

Đôi mắt nhìn tòa bảo tháp chứa đầy sự tham lam. Mặc dù đâu không phải lần đầu nhìn thấy nhưng chỉ cần thấy khí tức của toà tháp toả ra, là lão ta lại thèm nhỏ dãi.

Tại sao lão ta lại vội vã từ Thiên Vực Thương Lan chạy tới đây, nếu chỉ vì một tia thần thức bị huỷ diệt thì chắc không cần như vậy. Nói trắng ra thì chính là vì tòa bảo tháp này.

May mắn thật.

Tu vi của tên nhãi ranh này còn chưa tới Hoá Đỉnh cảnh, cho nên không thể phát huy toàn bộ sức mạnh của bảo vật này. Nếu không lão ta cũng chả có tự tin để cướp bảo vật.

“Tên hỗn đản, kiếp sau ngươi hãy nhớ lấy, không phải ai ngươi cũng gây sự được đâu!” Lão già tóc bạc cười cười.

Không có bảo tháp hộ thân, đối phương chỉ dựa vào đặc tính huyết mạch, lão ta chắc chắn có cách giết được đối phương.

Lão giả tóc bạc đưa cả hai tay lên bắt quyết, chiếc đỉnh bắt đầu rung lắc dữ dội.

“kẹt kẹt kẹt……”

Một tràng âm thanh làm người ta rợn tóc gáy phát ra từ chiếc đỉnh. Sau đó là một thân hình to lớn không rõ hình dạng từ trong đỉnh bò ra.

Thân nó cao tới hàng trăm mét, hai mắt xanh lè, trong tay còn cầm một cái gậy đen xì. Con âm hồn này…..ít nhất cũng phải là Hoá Đỉnh cảnh.

Lúc âm hồn nhìn thấy Lâm Tiêu, hai mắt xanh của nó như khoá mục tiêu. Cả người nó lao nhanh về phía mục tiêu.

Điều này làm cho Lâm Tiêu cảm thấy, bất luận bản thân có chạy hướng nào thì thứ đáng sợ này cũng sẽ bắt được hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK