“Bọn họ chỉ là những người vô tội, tại sao lại giết bọn họ?” Tiểu Anh Túc bay lên trên biểu cảm lạnh lùng hỏi.
“Vô tội? Thì có làm sao, liên quan gì tới bọn ta, chỉ là những con kiến hôi tầm thường, chết cũng đã chết rồi. Yêu nữ, chả nhẽ ngươi đang thương cảm cho bọn chúng? Nói vậy ngươi cũng đã giết bao nhiêu người vô tội rồi?” Một kẻ trong số đó lên tiếng hỏi.
Tiểu Anh Túc nghe thấy thế thì toàn thân run lê phản bác: “Kẻ ta giết đều là kẻ đáng chết, kẻ ác ôn. Còn các ngươi chính là giết người vô tội!”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Hahaha, các ngươi đi tranh luận với một con nha đầu có tác dụng gì, giết cũng đã giết. Ta nói cho yêu nữ nhà ngươi. Ngươi ở Lôi Hổ Trại giết đệ đệ ta. Hôm nay ta sẽ phá nát hoàng cung Đại Can, giết tất cả người thân của ngươi, đến cả thằng nhóc đứng bên cạnh ngươi ta cũng sẽ dùng dao lóc từng miếng trên người nó trước mặt ngươi.”
Kẻ kia dùng ánh mắt lang sói nhìn chằm chằm tiểu Anh Túc. Mặc dù hắn cảm thấy điều bất thường trên người yêu nữ này nhưng cũng chả có lòng đi để ý. Thực lực tu vi chỉ là Luân Hải cảnh sơ kỳ trong mắt cường giả sinh tử cảnh chính là một hạt cát nhỏ, không có chút gì đáng để ý.
Tuy nhien sau khi hắn nói ra lời này chỉ nghe một tiếng vang. Làn sương đỏ từ trong cơ thể tiểu Anh Túc như thông qua từng lỗ chân lông bạo phát ra ngoài mái tóc đen dài cũng biến thành màu đỏ máu.
Lúc này một chiếc bóng quỷ thần màu đỏ cũng xuất hiện sau lưng nàng ta đồng thời sức mạnh bản thân cũng tăng lên gấp bội lần.
Bỗng một thân ảnh nhỏ bé đứng chắn trước mặt nàng trực tiếp ôm nàng vào trong ngực. Đó chính là Lâm Tiêu, hơn nữa lúc Lâm Tiêu chạm vào Can Anh Túc hắn cũng hấp thụ hết sự bạo phát của năng lượng sát sinh.
Đổi lại nếu là người khác làm như vậy chính là đi tự sát, nhưng ý cảnh sát sinh trên người hắn và tiểu nha đầu lại cùng chung một nguồn gốc. Cho nên với một kẻ ý cảnh sát sinh viên mãn như Lâm Tiêu kể cả tiểu nha đầu có bạo phát mạnh hơn nữa thì cũng không có vấn đề gì.
Tiểu Anh Túc mắt đang đỏ như máu dần dần thanh tỉnh.
“Lâm Tiêu, ngươi, ngươi đang làm cái gì? Tại sao trên người ngươi lại có nguồn năng lượng như của ta?” Tiểu Anh Túc kinh ngạc hỏi.
“Bởi vì chúng ta có mối quan hệ không hề bình thường, sau này ngươi sẽ hiểu. Hôm nay, để ta ra tay.” Lâm Tiêu xoa đầu tiểu Anh Túc cười nhẹ nói.
Hắn đại khái đã hiểu ra vì sao bản thân lại xuất hiện đúng khoảng thời gian này. Ba kẻ này có lẽ chính là người tạo ra tâm ma cho Can Anh Túc. Nếu bản thân hắn không xuất hiện ở đoạn thời gian này có lẽ ba tên này đã vào trong hoàng cung Đại Can, sau đó làm những việc đáng sợ trước mặt tiểu Anh Túc.
Từ đó làm nàng ấy bạo phát năng lượng sát sinh đáng sợ, tính cách cũng đại biến triệt để đi vào con đường giết chóc. Vậy hôm nay bản thân hắn phải diệt đi gốc rễ chuyện này rồi.
“Ngươi muốn ra tay! Nhưng, nhưng thực lực của ngươi có mạnh thì cũng không thể thắng được bọn họ” Tiểu Anh Túc kéo tay Lâm Tiêu, không muốn để hắn đi.
“Yên tâm, đối phó với mấy thứ rác rưởi này không có vấn đề gì. Chỉ là, lần sau muốn gặp mặt phải đợi tới lúc ngươi trưởng thành rồi.” Lâm Tiêu cười nói.
Sử dụng ý cảnh sẽ làm hao mòn thời gian hắn xuất hiện ở đây, muốn giải quyết ba tên cường giả sinh tử sợ rằng thời gian hắn còn ở đây sẽ chả còn là bao.
“Ngươi, ngươi muốn rời đi? Ngươi đi đâu? Ta, ta cũng đi cùng.” Tiểu Anh Túc nắm chặt tay Lâm Tiêu.
Hai người là lần đầu gặp mặt mặc dù lúc mới đầu không mấy vui vẻ nhưng sau một ngày nàng chợt phát hiện, ngày hôm nay là ngày vui nhất trong trí nhớ của nàng. Nghe thấy Lâm Tiêu nói muốn đi nàng đột nhiên cảm thấy không nỡ.
“Yên tâm, ta ở tương lai đợi ngươi.” Lâm Tiêu nói xong thì vỗ vào người tiểu Anh Túc một cái.