Ba cường giả Sinh Tử cảnh giữa không trung nhìn Lâm Tiêu với vẻ rất hứng thú. Cậu bé thực sự đã xua tan lực lượng bùng phát từ trên người yêu nữ này.
Hắn là ai?
Rõ ràng không cảm nhận được linh lực gì trong người đứa trẻ này, nhưng lại có thể bay trên không trung, xem ra người này không phải người bình thường.
Lúc hai đứa trẻ đang nói chuyện với nhau, đương nhiên là họ chú ý tới, nhưng cũng không lập tức hành động. Mục đích để xem hai người họ muốn làm gì.
Dù sao, theo thông tin của họ, người mạnh nhất trong toàn bộ vương triều Đại Can chỉ là Hoá Đỉnh cảnh sơ kì. Thực lực như vậy trước mặt họ, không chết một cách dễ dàng.
“Tiểu gia hỏa, tuổi còn nhỏ như vậy học được cách anh hùng cứu mỹ nhân rồi, không phải còn quá sớm sao?” Một trong ba vị cường giả Sinh Tử cảnh cười chế giễu nói.
Lâm Tiêu nhìn ba người bọn họ với ánh mắt cực kỳ lạnh nhạt, trầm giọng nói: "Ba tên súc sinh các ngươi thật là đáng chết!"
"Hả!?"
Khi nghe vậy, biểu cảm của ba cường giả Sinh Tử cảnh lập tức thay đổi. Họ không ngờ đứa trẻ này vừa mở miệng lại nói lời hung ác và khó nghe như vậy.
"Tiểu tử, xem ra người lớn trong nhà không dạy ngươi cách nói chuyện đúng không? Vậy hôm nay ta sẽ dạy ngươi!!" Một cường giả Sinh Tử Cảnh hừ lạnh một tiếng, thân hình vừa động liền biến mất.
Ông ta lao về phía Lâm Tiêu cực nhanh, trong nháy mắt đã đứng trước mặt Lâm Tiêu. Ông ta giơ tay lên, định dạy cho đứa trẻ này một bài học.
“Miệng, từ bây giờ hãy nói những lời dễ nghe—ôi!?” Cường giả Sinh Tử cảnh sững sờ.
Vì tay ông ta đang bị một bàn tay nhỏ gấp đôi tay mình nắm chặt. Ông ta đã cố gắng vùng vẫy hai lần, nhưng vẫn không thể thoát ra được.
Điều này có nghĩa là sức mạnh của cậu bé trước mặt ông ta lớn hơn ông ta, mà còn lớn hơn nhiều.
"Này, Trương sư đệ, đệ dừng lại làm gì?"
"Ta vốn tưởng Trương sư đệ sẽ tát đứa trẻ này một cái tát, không ngờ chỉ là hù dọa."
Hai cường giả Sinh Tử Cảnh khác vì tầm nhìn bị ảnh hưởng nên cũng không nhìn rõ tình huống phía dưới. Họ chỉ thấy Trương sư huynh đang định tát thì đã dừng lại.
"Lửa!~~" Lâm Tiêu nói ra một chữ.
Ầm ầm! !
Ngay lập tức.
Cường giả Sinh Tử cảnh- Trương sư đệ trước mặt hắn bị bao vây bởi ngọn lửa màu vàng tím, tiếng hét của ông ta vang vọng cả bầu trời.
Nhưng đó không phải là tất cả.
Tùng!
Lâm Tiêu đá thêm một cái nữa khác khiến ông ta bay lên trời.
Ngọn lửa màu vàng tím vẽ nên một hình parabol tuyệt đẹp trên bầu trời đêm, giống như ngôi sao băng.
Khi ngọn lửa đạt đến lúc cao điểm nhất,
“Bùm!!” Lâm Tiêu hừ lạnh một tiếng.
Uỳnh uỳnh uỳnh! !
Ngọn lửa màu vàng tím phân thành một vòng tròn ánh sáng khổng lồ và rực rỡ, chiếu sáng bầu trời đêm đen kịt, khung cảnh lúc này đẹp vô cùng.
Tiểu Anh Túc vẫn còn lo lắng cho Lâm Tiêu, đã chết lặng trước cảnh tượng tuyệt đẹp này.
“Đẹp, đẹp quá đi!!” Hai mắt cô bé hơi sáng lên, không nhịn được thốt lên.
Cô bé vô cùng ngạc nhiên trước cảnh tượng này.
Về phần hai cường giả Sinh Tử Cảnh khác, lúc này trên mặt đều tràn đầy vẻ sợ hãi.
Tình huống gì vâỵ? ?
Đã xảy ra chuyện gì thế?
Trương sư đệ đâu?
Cảnh tượng pháo hoa tuyệt đẹp vừa rồi bọn họ nhìn thấy, chẳng lẽ là Trương sư đệ?
"Tiểu tử, ngươi, ngươi là ai?" Trong mắt hai người tràn đầy sợ hãi và hoảng sợ.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Sợ hãi những điều chưa biết. Bất kể là ai, có tu vi thực lực gì, đối với tất cả những điều chưa biết đều sinh ra một cảm giác sợ hãi tự nhiên. Họ cũng không ngoại lệ.
Trương sư đệ là người yếu nhất trong ba người họ. Nhưng dù yếu đến đâu, ông ta vẫn là một cường giả Sinh Tử cảnh thực sự.
Còn đứa trẻ trước mặt này đã có thể ngay lập tức giết chết Trương sư đệ chỉ bằng một đòn.
Loại chuyện lật đổ tam quan này khiến họ không thể tin vào những gì mình thấy.
"Ta ư!? Thứ ta muốn là mạng của các ngươi." Lâm Tiêu mỉm cười với hai người bọn họ rồi xông tới.
Cú đánh vừa rồi có vẻ nhẹ nhàng, nhưng nó đã là lực tối đa mà cho đến hiện tại hắn có thể thi triển. Bởi vì ở cự ly gần, tận dụng sự khinh địch của đối phương nên có thể thành công chỉ bằng một đòn.
Hắn chỉ muốn nói với hai người tiếp theo, đừng chạy trốn. Nếu như cường giả Sinh Tử Cảnh cố gắng hết sức chạy trốn, hắn cũng không dễ đuổi theo .
Hơn nữa……
Lâm Tiêu cảm thấy rằng chỉ còn chưa đầy hai ngày nữa để tồn tại trong quá khứ này mà đòn này mất thời gian gần một ngày rồi.
Thấy Lâm Tiêu lao tới, hai cường giả Sinh Tử Cảnh đều kinh ngạc.
Bọn họ cũng không nghĩ nhiều, lập tức vận động linh lực toàn thân, thi triển thần thông bí thuật mà hai người thông thạo nhất.
Một trong hai người phát ra một tiếng hú dài và sắc bén, xuyên qua những đám mây, chói tai và xuyên thấu vào trong tâm hồn. Đây có lẽ là một lại tấn công tinh thần, linh hồn.
May mắn thay, mục tiêu công kích tập trung vào Lâm Tiêu, mặc dù Tiểu Anh Túc bên dưới nghe thấy tiếng hú chói tai nhưng cô chỉ cảm thấy buồn nôn, ngoài ra không có bất thường gì khác.
"Hắn đã trúng công kích thần hồn của ta, chúng ta cùng nhau tiêu diệt tiểu tử quái đản này đi!" Sau khi tiếng hú dài chói tai, người này nhanh chóng nói.
Sau đó, một luồng sát ý cuồng bạo từ trong người ông ta trào ra, nhanh chóng hội tụ trong không khí, hoá thành vô số lưỡi đao sắc bén, hung hãn chém về phía Lâm Tiêu.
"Tốt!!" Người kia hừ một tiếng và liên tục vẫy tay.
88 64 cây kim âm chấn động tán loạn, một luồng uy áp mạnh mẽ bao phủ lấy kim âm, bay ra.
Tuy nhiên, khi bí thuật thần thông của cả hai đã bay được nửa đường.
Một luồng khí tức đáng sợ và khủng khiếp hơn từ trên người Lâm Tiêu truyền tới.
"Đây cũng đáng được gọi là công kích thần hồn sao? !" Lúc này, ánh mắt Lâm Tiêu cực kỳ sắc bén.
Hư không xung quanh hắn bắt đầu rạn nứt.
"Ngươi, tại sao ngươi không bị ảnh hưởng? Không, không thể nào! Cho dù ngươi là cường giả Sinh Tử Cảnh, khi bị tập kích bất ngờ cũng không có khả năng ngăn cản, ngươi. . . " Người này còn chưa nói xong, kim quang trong mắt Lâm Tiêu đột nhiên bùng phát.
Bùm! !
Giọng nói của người này khựng lại, sinh ý trong mắt ông ta đã biến mất. Cơ thể sống cũng chỉ là một xác biết đi.
Trong chớp mắt, hai cường giả Sinh Tử cảnh chết ngay tại chỗ mà giết người học chỉ là một đứa trẻ bảy tám tuổi.
Chuyện kỳ lạ như vậy trực tiếp khiến người cuối cùng gần như phát điên. Người cuối cùng này là cường giả Sinh Tử cảnh muốn báo thù cho đệ đệ của Lôi Hổ trại.
Tại thời điểm này, ông ta đâu còn muốn trả thù. Chạy trốn mới điều quan trọng nhất trong những điều quan trọng.
Hiện tại ông ta không muốn suy nghĩ, tại sao đứa nhỏ này lại lợi hại như vậy, tại sao đứa nhỏ này lại xuất hiện ở đây, ông ta đã hoàn toàn bị dọa cho sợ mất mật rồi.
Vút! !
Cường giả Sinh Tử cảnh cuối cùng lập tức dồn hết sức lực bỏ chạy về phía sau.
Nhưng vừa bay ra ngoài khoảng cách một nhịp thở, một luồng khí tức chấn động linh hồn, khiến toàn thân ông ta run rẩy và bị áp chế xuống.
Ngay lập tức, ông ta cảm thấy rằng tất cả các huyết mạch và khí huyết của mình đều bị đóng băng.
"Đại, Đại Đế... Vì sao... Vì sao có thể có khí tức của Đại Đế!!!" Cường giả Sinh Tử cảnh trợn to hai mắt, kinh hãi kêu lên.
Và khi ông ta quay đầu nhìn qua thì kinh ngạc phát hiện người phát ra khí tức Đại Đế chính là một cậu bé bảy tám tuổi kia.
"Ngươi, cút quay đây cho ta!!"
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK