Mục lục
Ma Tôn bất bại - Lâm Tiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàng vạn tia sáng thoát ra từ trong cơ thể hắn bắn về phía đại quân tà ma. Sau đó vô số tà ma lại bị hấp thụ vào trong người Lâm Tiêu.

“Đây là loại thần thông gì vậy? Nho đạo của chúng ta còn có loại thần thông này sao?”

“Lần đầu tiên ta nhìn thấy!”

“Này, tiểu hữu này đang làm gì vậy?”

“Tiểu hữu này…….sao lại hấp thụ tà ma vào trong cơ thể?”

“Hình như ta hiểu rồi, lúc Nho đạo chúng ta diệt quỷ, kể cả có diệt sạch đến đâu cũng sẽ lưu lại tàn khí của lũ tà ma. Đây lại còn là một đại quân tà ma, tàn khí lưu lại chắc chắn sẽ làm tổn thương tới sinh linh xung quanh.”

“Ngươi, ngươi ý nói là bán thánh Nho đạo làm thế này, là để bảo vệ sinh linh sao?”

“Nếu không thì sao, sao lại hấp thụ tà ma vào trong cơ thể chứ, ngươi không biết làm như vậy đối với Nho đạo chúng ta sẽ phải chịu tổn thương sao?”

Các Nho gia khi nhìn thấy một màn này đều kinh ngạc không thôi. Bọn họ hình như đã hiểu tại sao bán thánh lại làm như vậy rồi. Bởi vì ngoài cách lý giải đó ra thì chả còn cách lý giải nào khác.

Lão Đằng đứng phắt dậy, sắc mặt vô cùng vội vã hét lớn: “Lâm Tiêu tiểu hữu, mau dừng lại. Làm vậy sẽ đại thương nguyên khí trong cơ thể.”

Tổn thương nguyên khí còn là nhẹ, nếu hấp thụ cả một đại quân tà ma như vậy. Tất cả đều hấp thụ vào trong cơ thể, sau này không biết sẽ chịu tổn thương nghiêm trọng tới thế nào.

Lâm Tiêu đang hấp thụ đến là vui vẻ tự nhiên nghe tiếng Đằng lão khuôn mặt nhăn nhó lạ thường.

Dừng lại? Dừng là dừng thế nào?

Đây là nơi chứa nhiều điểm kinh nghiệm tà ma nhất hắn từng gặp, bỏ lỡ ở đây đến bao giờ mới có được cơ hội này. Những con tà ma cấp thấp đã bị hắn dùng chính khí diệt sạch. Còn lại đều là những con chất lượng cao.

Dừng lại đồng nghĩa mất cơ hội.

Lâm Tiêu nhìn Đằng lão và những Nho gia khác, lòng cũng hiểu bọn họ đang nghĩ gì.

“Đằng lão, chuyện này cần có người đứng ra thu dọn tàn cục, vậy…..ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục.”

Lâm Tiêu vừa nói xong câu này, Đằng lão và các Nho gia khác đều kinh hãi.

“Hay cho câu ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục.”

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

“Tiểu hữu Lâm Tiêu này…..”

“Bán thánh Nho đạo……”

“Thảo nào có thể thu hút nhiều chính khí thiên địa tụ hội tới vậy.”

Loại suy nghĩ này bọn họ có bao giờ nghĩ được, các Nho gia cảm động từ tận linh hồn. Tuy nhiên bọn họ vẫn chưa phải người sốc nhất, người sốc nhất lúc này chính là các đệ tử Phật môn.

Sau khi Lâm Tiêu nói xong câu này, tám vị hoà thượng Phật đạo hoàn toàn trấn kinh. Đến cả chiếc chuông trấn hồn đang nằm trên đất cũng phải rung lên, ma khí trên chuông đã tiêu tan vài phần.

Tám vị Phật môn này đưa mắt nhìn nhau, mặt ai cũng lộ ra sự kinh hoàng.

“Sư huynh, hắn vừa nãy…..hình như, hình như thu hút được Phật đạo.”

“Hắn, hắn là bán thánh Nho đạo mà? Vậy làm sao có thể thu hút được Phật đạo?”

“Sư huynh, chuông trấn hồn đã bị ma khí ăn mòn cũng có phản ứng, ngươi nói xem, lời tiểu tử này vừa nói có thật không? Hắn thật sự hồi phục lại được uy lực của chuông trấn hồn?”

“Phật đạo đại địch? Kẻ như thế này mà là Phật đạo đại địch!”

Các đệ tử Phật môn bắt đầy nghị luận, ngay cả những đệ tử có niềm tin vững chắc ở sư huynh hòa thượng cũng đã bắt đầu nghi hoặc. Bọn họ đưa mắt chăm chú nhìn vào thiếu niên kia.

Người này, rốt cuộc là ai?

Cả một đại quân tà ma số lượng lớn như vậy bắt đầu giảm dần. Ánh mắt các Nho gia nhìn Lâm Tiêu càng lúc càng đầy sự thành kính.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK