Ba chữ ngắn gọn này khiến Lưu Sùng Hằng chấn động, nội tâm vô cùng hoảng hốt!
Không ngờ lại là vua Bắc Lương uy danh hiển hách?
Người ông ta trêu chọc lại là vua Bắc Lương, chủ soái chiến khu cao nhất Hoa Quốc ư?
Chủ soái Bắc Lương chống lại trăm triệu đại quân, chủ soái vô địch trong quân đội kia sao?
Khoảnh khắc đó, mồ hôi lạnh trên trán của Lưu Sùng Hằng chảy xuống như thác nước!
Không hề chần chừ do dự, ông ta lập tức chống người quỳ xuống đất, cũng được coi là bò lổm ngổm dưới đất, đầu áp sát vào mặt đất, toàn thân run rẩy, nói năng lắp bắp: “…Chủ, chủ soái, tôi sai rồi, Thanh Vân Tông sai rồi, cầu xin chủ soái khai ân, đừng hủy diệt Thanh Vân Tông của tôi… Sau này tôi làm trâu làm ngựa tuân theo mệnh lệnh của chủ soái, vẫn mong chủ soái nương tay tha cho bố con chúng tôi, tha cho Thanh Vân Tông…”
Lúc này, Lưu Sùng Hằng hoàn toàn mất đi ý nghĩ phản kháng!
Người trước mắt là vua Bắc Lương – sát thần nhân gian đấy!
Dưới quyền có bát đại long tướng, ba trăm nghìn quân Phá Long Bắc Lương, đủ để tiêu diệt Thanh Vân Tông khỏi thế giới này!
Đồng thời, trong lòng Lưu Sùng Hằng cũng vô cùng tức giận!
Đứa con trai ngu xuẩn của mình sao lại trêu chọc vua Bắc Lương thế chứ!
Đây chính là một tấm bia lớn của Hoa Quốc, chỉ riêng sức ép thôi cũng có thể đè chết Thanh Vân Tông rồi!
Cùng lúc này, đám người hóng hớt vây xem bên ngoài đều có vẻ mặt đầy hoảng sợ, trợn tròn mắt!
Bọn họ cũng không dám tưởng tượng, tông chủ của Thanh Vân Tông, chưởng môn của tông môn y dược lớn nhất nhì Giang Trung, một đại sư võ đạo lại quỳ xuống cầu xin tha thứ trước mặt người đàn ông kia như vậy!
Mặc dù không nghe rõ bọn họ đang nói gì, nhưng cảnh tượng này đủ để khiến bọn họ ghi nhớ cả đời!
Quá đáng sợ, không thể tưởng tượng được!
Thì ra Thanh Vân Tông cũng có kẻ địch mạnh hơn bọn họ… Lúc này, Tiêu Chính Văn lạnh lùng quay đầu, nhíu mày đưa mắt nhìn xuống Lưu Sùng Hằng đang quỳ dưới đất, khóe mắt lóe lên vẻ lạnh lùng.
“Lưu Sùng Hằng, nếu ông thành tâm hối cải, vậy bản soái cũng không phải người không nói lý lẽ. Ông thấy vụ làm ăn vừa nãy thế nào?”
Tiêu Chính Văn lạnh lùng hỏi, giọng điệu bình tĩnh, nhưng câu nói đơn giản này lại khiến toàn thân Lâm Sùng Hằng run mạnh lên, không dám phản bác!
Ông ta ra sức dập đầu: “Tốt! Rất tốt ạ! Cứ theo như chủ soái vừa nói, một tỷ tệ, Thanh Vân Tông tôi lập tức dâng lên một tỷ tệ! Ngoài ra, từ hôm nay trở đi Thanh Vân Tông chính là đối tác của tập đoàn Vy Nhan…”
“Không!”
Đột nhiên Tiêu Chính Văn ngắt lời ông ta.
Một chữ không đơn giản này, khiến Lưu Sùng Hằng luống cuống ngay lập tức, lắp bắp hỏi: “… Chủ soái cảm thấy chỗ nào chưa vừa ý?”
Tiêu Chính Văn cười hờ hững: “Không phải đối tác, mà là quan hệ phụ thuộc. Bắt đầu từ hôm nay, Thanh Vân Tông chính là tông môn y dược dưới quyền tập đoàn Vy Nhan, trên dưới Thanh Vân Tông đều phải làm việc theo ý của tập đoàn Vy Nhan. Ông, Lưu Sùng Hằng trực tiếp tiếp nhận sự điều khiển và sai khiến của vợ tôi, nếu bên ngoài hỏi thì cứ nói Lưu Sùng Hằng ông chính là giám đốc bộ phận nghiên cứu y dược của tập đoàn Vy Nhan. Điều kiện này, ông thấy thế nào?”
Một câu nói ngắn gọn khiến Lưu Sùng Hằng sững sờ tại chỗ.
Mặc dù trong lòng ông ta không muốn, nhưng tình hình trước mắt ông ta không thể không đồng ý.
Sau khi do dự chốc lát, Lưu Sùng Hằng gật đầu trả lời: “Tất cả nghe theo ý của chủ soái, từ hôm nay Thanh Vân Tông chính là tông môn y dược phụ thuộc tập đoàn Vy Nhan, trên dưới cả tông môn kể cả tôi, sẽ tiếp nhận điều khiển và mệnh lệnh của tổng giám đốc tập đoàn Vy Nhan”.
“Được! Hiểu rõ thời thế mới là người tài giỏi, tông chủ Lưu không hổ là tông chủ một tông môn, đúng là suy nghĩ thông minh, cút đi”.
Tiêu Chính Văn lạnh lùng nói.
Lưu Sùng Hằng vội bò dậy, cúi người chín mươi độ, vội vã bảo đệ tử còn có thể bò dậy đưa Lưu Nhân Vân tàn phế chạy khỏi tập đoàn Vy Nhan nhanh như bay.
Nửa tiếng sau, video Thanh Vân Tông chịu thua thiệt ở cổng tập đoàn Vy Nhan và video tông chủ Lưu Sùng Hằng quỳ xuống cầu xin bị phân tán khắp nơi trên mạng xã hội Giang Trung!
Địa đa số tông môn y dược lớn nhỏ và công ty y dược của Giang Trung đều đang bàn tán chuyện này.
“Mọi người nói xem, Thanh Vân Tông này nói thế nào cũng là tông môn y dược lớn nhất nhì Giang Trung chúng ta, ngang tài ngang sức với Linh Khê Tông, sao lại chịu thua một tên nhóc từ nơi khác không tên không tuổi chứ?”
“Không phải chứ, Lưu Sùng Hằng này không phải là đại sư võ đạo sao? Vậy mà ngay cả một tên nhóc vắt mũi chưa sạch cũng không đánh lại, tôi xem video rồi, hình như là bị đánh bại bằng một chiêu… Đại sư võ tông này, lẽ nào yếu như vậy sao? Hay là bên ngoài chỉ đang phóng đại tin đồn về Thanh Vân Tông thôi?”
“Tập đoàn Vy Nhan này, bây giờ quả thật khó giải quyết rồi, phát triển quá mạnh, hình như phía sau có một thế lực không nhỏ đang ủng hộ sự phát triển của nó. Cứ như vậy mãi, thị trường y dược của Dược Đô Giang Trung chúng ta chẳng phải sẽ bị một công ty từ nơi khác thao túng sao?”
Câu nói này khiến bầu không khí trong phòng họp của hiệp hội y dược Giang Trung nhanh chóng trở nên ngột ngạt bí bách.
Người ngồi đây đều là nhân vật đại biểu của tông môn y dược và công ty doanh nghiệp Giang Trung, lúc này vẻ mặt đầy lo lắng và khó coi.
Thanh Vân Tông – tông môn y dược lớn của Giang Trung lúc này lại nghiêng về phía tập đoàn Vy Nhan, hoàn toàn mang đến cho bọn họ áp lực vô cùng lớn!
Dưới sự giúp đỡ của Thanh Vân Tông, tập đoàn Vy Nhan này còn không phải sẽ phất lên như diều gặp gió sao?
Đây là cục diện mà tất cả mọi người đều không muốn thấy, cho nên mới có cuộc họp hôm nay.
“Cho dù thế nào cũng phải áp chế sự phát triển của tập đoàn Vy Nhan! Theo như tôi biết, bây giờ một phần năm thị trường y dược Giang Trung đều bị tập đoàn Vy Nhan nắm giữ, điều này quá nguy hiểm với chúng ta!”
“Không sai! Mọi người buộc phải đứng chung một chiến tuyến, chống lại doanh nghiệp dược từ bên ngoài!”
“Tôi đồng ý!”
… Trong nháy mắt, mọi người đều đồng ý quyết định lần này, đó là liên kết đối đầu với tập đoàn Vy Nhan!
Nhưng ngay sau đó, sắc mặt của mọi người lại u ám trở lại.
Bởi vì bọn họ đều biết, bây giờ thứ bọn họ đối mặt không chỉ là tập đoàn Vy Nhan, mà còn có Thanh Vân Tông.
Cộng thêm Thanh Vân Tông, bây giờ tập đoàn Vy Nhan có thể nói là đã chiếm một phần hai thị trường y dược của Giang Trung, đây là điều bọn họ hoàn toàn không ngờ được!
“Giải quyết Thanh Vân Tông thế nào? Nhân vật lớn như vậy, cho dù mấy ngày trước từng chịu tổn thất nhưng vẫn không phải là người chúng ta có thể chống lại”.
“Hội trưởng Lý nói không sai, thật ra tập đoàn Vy Nhan chưa đủ gây sợ hãi, cái tên nhóc Tiêu Chính Văn kia cũng chưa đủ gây sợ, chúng ta tìm vài sát thủ là có thể giải quyết rồi. Chủ yếu là Lưu Sùng Hằng mới là một phiền phức lớn”.
“…”
Mọi người im lặng.
Mà lúc này, cửa phòng họp bị đẩy ra.
Một người đàn ông dáng người cao lớn, trẻ trung phong độ, mặc vest trắng, hai tay đút trong túi quần, nghênh ngang đi vào.
“Thanh Vân Tông thôi mà, giao cho Linh Khê Tông chúng tôi là được. Còn về tên Tiêu Chính Văn kia, Linh Khê Tông tôi có thể phái mười cao thủ đến giải quyết”.
Người đàn ông phong độ kia lạnh lùng lên tiếng.
Phía sau có sáu tên vệ sĩ mặc vest đen đi theo, còn có một người đàn ông trung niên kẹp cặp xách.
Nếu Lưu Nhân Vân ở đây nhất định sẽ nhận ra người đàn ông này chính là chủ tịch của tập đoàn y dược Ích Khí đã gặp mặt hắn lúc trước – Phương Minh Học!