• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

(…)

Lưu Sương ra ngoài trở về thấy Giai Yên đang thất thần ngồi trên ghế, ngón tay thì đưa lên môi sờ qua sờ lại không biết chán.

"Tiểu thư tôi trở về rồi!"

Giai Yên vẫn ngồi bất động đăm chiêu suy nghĩ, cô liền gọi lại:

"Tiểu thư…tiểu thư…"

Nhưng Giai Yên vẫn ngồi im không động đậy

"…"

Lưu Sương đi đến lại gần hét lớn lên vào tai cô

"Tiểu thư…..!"

Giai Yên lúc này mới giật mình tỉnh lại "Hả…có chuyện gì vậy?"

Lưu Sương nhìn sắc mặt đỏ rực hồng hào của Giai Yên, môi lại còn sưng lên rồi có một vết nứt ở môi. Cô cúi đầu sát lại mặt Giai Yên gương mặt tỏ vẻ nguy hiểm rà soát hỏi:

"Tiểu thư đang suy nghĩ cái gì mà chú tâm quá vậy?"

Giai Yên ngả người về sau tránh né cái nhìn sắc bén của Lưu Sương, cô đỏ mặt ấp a ấp úng nói, ánh mắt lơ đễnh không dám nhìn thẳng vào mặt của cô

"Không…không có gì cả!"

"…" Lưu Sương vẫn không di chuyển tầm nhìn ánh mắt cô nhíu lại tỏ vẻ không tin nhìn sâu vào đôi mắt của Giai Yên.

"Thật đấy!" Giọng Giai Yên rất bình tĩnh, không hề thấy chột dạ một chút nào.



"Vậy tại sao môi của tiểu thư lại sưng lên như vậy, mặt lại còn đỏ nữa"

Giai Yên bất giác đưa tay lên sờ mặt rồi lại sơ môi, ánh mắt đảo xung quanh cô cười ngu ngốc tìm một lý do nói:

"Ha ha có sao? Chắc tại trong phòng nóng quá ấy mà"

Nói xong Giai Yên liền đứng dậy tỏ vẻ rất nóng rồi cô vội vàng đi thẳng vào trong phòng đóng cửa lại.

"Phù…!" Cô thở dài đưa tay lên mặt mình che đi sự xấu hổ vừa rồi.

Giai Yên thực sự rất tò mò thân phận trước kia của mình, cô muốn xem rốt cuộc trước kia cô và Phong Dạ Đình có quan hệ gì.

Cô mở máy tính lên gõ tìm kiếm ba chữ Phong Dạ Đình thì lập tức rất nhiều bài báo có liên quan đến anh ta. Nhưng những thông tin liên quan đến Phong Dạ Đình hầu như toàn là kinh doanh tài chính không có bất kì một bài báo nào viết về cuộc sống đời tư của anh.

Đông Phương Giai Yên cau mày mệt mỏi tắt máy tính đi cô nhắm mắt nằm trên giường suy nghĩ. Rốt cuộc Phong Dạ Đình và cô có quan hệ gì mà đến cả ông ngoại và mọi người cũng giấu không muốn cho cô biết.

Ngày hôm sau…

Theo như kế hoạch ban đầu thì công ty của Giai Yên trụ sở chính ở bên Mĩ, hiện tại đây lại là thành phố Đế Đô cô cũng không có chỗ nào làm việc nên Phong Dạ Đình đã sắp xếp cho cô một chỗ làm việc mới ở trong tập đoàn của anh để tiện trao đổi công việc.

Việc sắp xếp này đương nhiên là do trợ lý thân cận nhất của Giai Yên đảm đương. Cô ấy quá hiểu tính cách của sếp, muốn cho sếp của mình một không gian làm việc thoả mái nên cô đã yêu cầu vấn đề phòng làm việc phải thật sạch sẽ, rộng rãi thoáng mát tốt nhất là có thể nhìn được ra bên ngoài để thư giãn khi làm việc mệt mỏi.

Tống Vũ cũng không do dự mà đồng ý dẫn Lưu Sương lên tầng cao nhất xem nơi làm việc này có thích hợp hay không?

Lên đến nơi Lưu Sương nhìn không gian ở nơi tầng cao nhất này thì phải há miệng ngạc nhiên cả một tầng cao này mà không có một nhân viên nào ngoài phòng bên cạnh là của tổng giám đốc Phong thì mọi thứ đều rất tốt, rất yên tĩnh view nhìn ra bên ngoài cũng rất đẹp không có chỗ nào để chê cả.

"Cô có hài lòng không?"

"Rất tốt!"

"Vậy tổng giám đốc của cô có thể đến đây làm việc bắt đầu từ hôm nay. Nếu các cô muốn cần gì thì cứ nói với tôi"



"Được! Tôi sẽ về báo cáo với sếp của chúng tôi."

(…)

Phong Dạ Đình ngồi bên trong phòng thi thoảng không tập trung lại gõ bút xuống bàn, Tống Vũ đứng bên ngoài gõ cửa

"Vào đi"

"Tổng giám đốc theo như sự sắp xếp của ngài thì tôi đã để thiếu phu nhân làm việc ngay bên cạnh phòng của ngài ạ"

"Trợ lý của cô ấy có yêu cầu gì nữa không?"

"Không có ạ tôi thấy cô ta có vẻ rất hài lòng với không gian làm việc ở đây. Hôm nay rất có thể thiếu phu nhân sẽ đến đây làm việc luôn"

Phong Dạ Đình đưa mắt liếc cánh cửa kính che mất tầm nhìn của mình, nếu có cánh cửa này chắc chắn anh không thể nào nhìn thấy rõ cô được

Phong Dạ Đình lập tức ra lệnh cho Tống Vũ:

"Cậu cho người tháo lớp kính đối diện ra ngay cho tôi"

Tống Vũ nhìn lớp kính ngăn cách thì ai oán trong lòng, sếp à ngài không thể kiềm chế lại một chút sao? Có cần nhất thiết phải làm như vậy không?

"Vâng ạ" Trong lòng nghĩ thế nhưng câu trả lời của Tống Vũ lại hoàn toàn khác \=)))

Tống Vũ liền lập tức sai người tháo lớp kính ngăn cánh ra, với vị trí ngồi của Phong Dạ Đình anh chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhìn thấy toàn bộ phòng làm việc của cô, vì bây giờ hai căn phòng bị tháo lớp kính ngăn cách ra chẳng khác nào trở thành một căn phòng chỉ có điều là kích thước lớn hơn thôi.

Như vậy đây gọi là hai người làm chung một phòng rồi chứ làm gì có chuyện mỗi người làm riêng một phòng nữa.

Sếp đúng là thật nguy hiểm, tôi e là chắc cả ngày sếp chỉ đến công ty ngắm thiếu phu nhân mà không tập trung vào làm việc mất.

(…)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK