Thời gian đã làm thay đổi đi tất cả Đông Phương Giai Yên của ngày nào bây giờ đã trở nên mạnh mẽ quyết đoán hơn trước kia rất nhiều.
Cô càng ngày càng ra dáng một nữ doanh nhân thành đạt. Năm đầu vì có sự góp sức của tập đoàn Đông Phương nên việc làm ăn của công ty phát triển rất thuận lợi, chỉ có một chút khó khăn ban đầu nhưng về sau Giai Yên vẫn xử lý hoàn hảo mà không cần nhờ đến sự giúp đỡ của ai cả.
Bây giờ tập đoàn Ava đã hoạt động được gần hai năm trên đất nước Mĩ và cô đã có thể tự lập một mình, tự đứng trên đôi chân của chính bản thân mình mà không cần sự giúp đỡ của ai nữa khiến cho Đông Phương gia không phải thất vọng về cô nữa rồi. Cuối cùng cô cũng làm được rồi.
Tập đoàn của Đông Phương Giai Yên càng ngày càng nhiều việc nên Giai Yên phải chuyển ra ngoài ở. Lúc đầu ông ngoại và mọi người không đồng ý nhưng cô nhất quyết muốn chuyển ra ngoài sống một mình cô làm đủ mọi cách lấy lòng ông và mọi người thì ông ngoại lúc ấy mới miễn cưỡng để cho cô ra ngoài ở. Nhưng với một điều kiện là cuối tuần phải về biệt thự thăm ông và mọi người trong nhà.
Giai Yên gật đầu đồng ý! Nhưng từ khi cô chuyển ra ngoài ở gần công ty cho thuận tiện đi lại hơn ông ngoại đã sắp xếp cho cô một người giúp việc mới. Ông sợ cô ở một mình không quen với lại không chăm sóc tốt cho bản thân nên đã thuê một người giúp việc đến ở cùng.
Giai Yên càng ngày càng trở lên chín chắn trưởng thành hơn cô cũng học được rất nhiều những quy tắc ngầm trong giới tài chính này, mà trở lên thâm sâu khó đoán hơn trước rất nhiều. Những công ty lần đầu hợp tác với tập đoàn Ava cũng phải tấm tắc khen ngợi với trí thông minh của cô, nhưng lại chưa bao giờ thấy cô xuất hiện đàm phán mà toàn kêu trợ lý đi thay. Điều này cũng làm cho mọi người khá tò mò danh phận của cô.
Từ ngày nhậm chức có rất nhiều lời đồn đoán rằng người đứng đầu tập đoàn Ava là một người phụ nữ xấu xí không dám lộ diện, chắc tuổi đã cao nên toàn sai bảo trợ lý đi gặp đối tác như vậy là không coi trọng khách hàng.
Đông Phương Giai Yên cũng không quan tâm đến những câu nói đó, họ không muốn hợp tác với công ty của cô thì cũng sẽ tự động có những công ty khác tìm đến.
Lúc này Giai Yên đang ngồi trong phòng chủ tịch thì trợ lý Lưu Sương gõ cửa đi vào
Cô đặt tập tài liệu lên bàn nói:
"Tiểu thư đây là dự án mới của công ty chúng ta"
Giai Yên cầm lên lật sang xem "Hợp tác với Phong thị sao?"
"Vâng ạ! Tập đoàn Phong thị rất có tiếng tăm trong thị trường tài chính. Vào những năm gần đây Phong thị luôn dẫn đầu với lượng kinh doanh đầu tư khủng khiếp nên chính vì vậy đây là một trong những tập đoàn có sức ảnh hưởng mạnh nhất trong giới kinh doanh."
"Tôi biết rồi! Vậy bao giờ chúng ta sẽ bàn bạc với họ"
"Tôi nghe nói tổng giám đốc của Phong thị sẽ không bàn bạc cùng với nữ mà chỉ bàn bạc hợp tác với nam thôi ạ vậy nên chúng ta rất khó có thể hợp tác được với họ."
"…Vậy ư? Hắn ta không muốn bàn bạc hợp tác với nữ chẳng lẽ là 'gay' sao?"
"Cái này tôi cũng không rõ! Nhưng cũng có một vài luồng ý kiến cho rằng đúng là như vậy ạ."
"Ồ!" Cô quả thật có hứng thú với người đàn ông này. Lần này cô sẽ đích thân ra mặt, vì việc hợp tác với Phong thị nên cô bắt buộc phải có được nó.
"Chuẩn bị cho tôi một vé máy bay đến Trung Quốc vào ngày mai, tôi thật muốn xem xem rốt cuộc tổng giám đốc Phong thị là một người đàn ông như thế nào mà đến cả phụ nữ hắn ta cũng không dám lại gần."
"Vâng tôi sẽ đi chuẩn bị liền."
Vì ngày mai phải đi lên hôm nay Giai Yên sẽ về biệt thự cùng ông ngoại.
"Ông ngoại!" Cô vừa về đến cửa đã vui mừng chạy đến ôm ông.
"Ui con bé này mới có mấy ngày không gặp mà con lại gầy đi nhiều rồi!" Ông cụ vui vẻ xoa đầu cô cháu gái nhỏ
Giai Yên bĩu môi cầm tay ông nói:
"Đâu có cháu còn đang cảm thấy mình đã tăng cân lên không ít vì có cô giúp việc ông thuê đến nấu ăn rất là ngon luôn"
"Ha ha ha con bé này thật là dẻo miệng"
"Ông này ngày mai con phải bay sang Trung Quốc nên hôm nay con đến đây muốn nói với ông một tiếng"
Gương mặt của ông cụ đang vui vẻ bỗng chốc chuyển sang không vui, ông cau mày hỏi:
"Công ty có việc gì sao mà đích thân cháu phải đi"
"Ừm! Đúng là có một chút việc, công ty của cháu bây giờ vẫn cần phải hợp tác với những công ty khác thì mới có cơ hội phát triển lên được. Nên lần này là dự án lớn cháu muốn đích thân đến đó, ông cũng không cần phải lo cho cháu đâu xong việc cháu sẽ lập tức về ngay" Giai Yên nắm cánh tay già nua của ông lắc qua lắc lại cô làm gương mặt nhỏ nhắn đáng thương khiến ông cụ lúc nào cũng phải mềm lòng mà đồng ý.
Nhưng lần này lại khác ông dứt khoát không cho cô đi "Không được! Một mình cháu đi đường xa rất nguy hiểm. Không hợp tác được thì nhờ Mặc Quân giúp đỡ"
Giai Yên vẫn cố nài nỉ ông cô làm gương mặt vô cùng đáng thương ánh mắt ngập nước ươn ướt nói:
"Anh Mặc Quân có rất nhiều việc, với lại trước kia anh ấy cũng đã giúp đỡ cháu rất nhiều rồi. Cháu cũng không thể nào nhờ vả anh ấy mãi được, đây là công ty của mẹ cháu để lại cháu, cháu cũng phải có chính kiến của mình chứ ai lại đi nhờ người khác giúp đỡ công ty mình phát triển bao giờ. Như vậy có phải cháu rất vô dụng rồi không."
"…"
"Ông à cháu hứa xong việc sẽ trở về mà, với lại đâu có phải một mình cháu đi đâu còn có là Lưu Sương trợ lua của cháu nữa mà. Cô ấy có thể ở bên cạnh chăm sóc tốt cho cháu, nên ông cứ yên tâm mà cho cháu đi nha!"
"…"
"Đi mà ông, ông ngoại ông là người tốt với cháu nhất mà. Ông cho cháu đi đi…"
Ông cụ cũng hết cách với cô, ông đành thở dài
"Được rồi! Đừng nói nữa, xong việc nhất định phải về ngay đấy"
Giai Yên nghe vậy liền vui vẻ ôm lấy ông thật chặt "Yeah! Ông là tốt nhất. Cháu yêu ông nhấtttt…ha ha ha chụt" Cô hạnh phúc không khác gì một đứa trẻ con được ngừơi lớn cho quà cô hôn vào má ông một cái.
"Hừ! Con bé này chỉ biết nịnh ông là giỏi, thôi tránh ra đi ông còn phải đi cho cá ăn nữa" Ông đứng dậy đi lấy thức ăn cho cá
Giai Yên thấy ông đi cho cá ăn cô cũng muốn đi theo liền gọi với ông:
"Ông ơi! Chờ con với để con đi cho cá ăn cùng ông"
Cô càng ngày càng ra dáng một nữ doanh nhân thành đạt. Năm đầu vì có sự góp sức của tập đoàn Đông Phương nên việc làm ăn của công ty phát triển rất thuận lợi, chỉ có một chút khó khăn ban đầu nhưng về sau Giai Yên vẫn xử lý hoàn hảo mà không cần nhờ đến sự giúp đỡ của ai cả.
Bây giờ tập đoàn Ava đã hoạt động được gần hai năm trên đất nước Mĩ và cô đã có thể tự lập một mình, tự đứng trên đôi chân của chính bản thân mình mà không cần sự giúp đỡ của ai nữa khiến cho Đông Phương gia không phải thất vọng về cô nữa rồi. Cuối cùng cô cũng làm được rồi.
Tập đoàn của Đông Phương Giai Yên càng ngày càng nhiều việc nên Giai Yên phải chuyển ra ngoài ở. Lúc đầu ông ngoại và mọi người không đồng ý nhưng cô nhất quyết muốn chuyển ra ngoài sống một mình cô làm đủ mọi cách lấy lòng ông và mọi người thì ông ngoại lúc ấy mới miễn cưỡng để cho cô ra ngoài ở. Nhưng với một điều kiện là cuối tuần phải về biệt thự thăm ông và mọi người trong nhà.
Giai Yên gật đầu đồng ý! Nhưng từ khi cô chuyển ra ngoài ở gần công ty cho thuận tiện đi lại hơn ông ngoại đã sắp xếp cho cô một người giúp việc mới. Ông sợ cô ở một mình không quen với lại không chăm sóc tốt cho bản thân nên đã thuê một người giúp việc đến ở cùng.
Giai Yên càng ngày càng trở lên chín chắn trưởng thành hơn cô cũng học được rất nhiều những quy tắc ngầm trong giới tài chính này, mà trở lên thâm sâu khó đoán hơn trước rất nhiều. Những công ty lần đầu hợp tác với tập đoàn Ava cũng phải tấm tắc khen ngợi với trí thông minh của cô, nhưng lại chưa bao giờ thấy cô xuất hiện đàm phán mà toàn kêu trợ lý đi thay. Điều này cũng làm cho mọi người khá tò mò danh phận của cô.
Từ ngày nhậm chức có rất nhiều lời đồn đoán rằng người đứng đầu tập đoàn Ava là một người phụ nữ xấu xí không dám lộ diện, chắc tuổi đã cao nên toàn sai bảo trợ lý đi gặp đối tác như vậy là không coi trọng khách hàng.
Đông Phương Giai Yên cũng không quan tâm đến những câu nói đó, họ không muốn hợp tác với công ty của cô thì cũng sẽ tự động có những công ty khác tìm đến.
Lúc này Giai Yên đang ngồi trong phòng chủ tịch thì trợ lý Lưu Sương gõ cửa đi vào
Cô đặt tập tài liệu lên bàn nói:
"Tiểu thư đây là dự án mới của công ty chúng ta"
Giai Yên cầm lên lật sang xem "Hợp tác với Phong thị sao?"
"Vâng ạ! Tập đoàn Phong thị rất có tiếng tăm trong thị trường tài chính. Vào những năm gần đây Phong thị luôn dẫn đầu với lượng kinh doanh đầu tư khủng khiếp nên chính vì vậy đây là một trong những tập đoàn có sức ảnh hưởng mạnh nhất trong giới kinh doanh."
"Tôi biết rồi! Vậy bao giờ chúng ta sẽ bàn bạc với họ"
"Tôi nghe nói tổng giám đốc của Phong thị sẽ không bàn bạc cùng với nữ mà chỉ bàn bạc hợp tác với nam thôi ạ vậy nên chúng ta rất khó có thể hợp tác được với họ."
"…Vậy ư? Hắn ta không muốn bàn bạc hợp tác với nữ chẳng lẽ là 'gay' sao?"
"Cái này tôi cũng không rõ! Nhưng cũng có một vài luồng ý kiến cho rằng đúng là như vậy ạ."
"Ồ!" Cô quả thật có hứng thú với người đàn ông này. Lần này cô sẽ đích thân ra mặt, vì việc hợp tác với Phong thị nên cô bắt buộc phải có được nó.
"Chuẩn bị cho tôi một vé máy bay đến Trung Quốc vào ngày mai, tôi thật muốn xem xem rốt cuộc tổng giám đốc Phong thị là một người đàn ông như thế nào mà đến cả phụ nữ hắn ta cũng không dám lại gần."
"Vâng tôi sẽ đi chuẩn bị liền."
Vì ngày mai phải đi lên hôm nay Giai Yên sẽ về biệt thự cùng ông ngoại.
"Ông ngoại!" Cô vừa về đến cửa đã vui mừng chạy đến ôm ông.
"Ui con bé này mới có mấy ngày không gặp mà con lại gầy đi nhiều rồi!" Ông cụ vui vẻ xoa đầu cô cháu gái nhỏ
Giai Yên bĩu môi cầm tay ông nói:
"Đâu có cháu còn đang cảm thấy mình đã tăng cân lên không ít vì có cô giúp việc ông thuê đến nấu ăn rất là ngon luôn"
"Ha ha ha con bé này thật là dẻo miệng"
"Ông này ngày mai con phải bay sang Trung Quốc nên hôm nay con đến đây muốn nói với ông một tiếng"
Gương mặt của ông cụ đang vui vẻ bỗng chốc chuyển sang không vui, ông cau mày hỏi:
"Công ty có việc gì sao mà đích thân cháu phải đi"
"Ừm! Đúng là có một chút việc, công ty của cháu bây giờ vẫn cần phải hợp tác với những công ty khác thì mới có cơ hội phát triển lên được. Nên lần này là dự án lớn cháu muốn đích thân đến đó, ông cũng không cần phải lo cho cháu đâu xong việc cháu sẽ lập tức về ngay" Giai Yên nắm cánh tay già nua của ông lắc qua lắc lại cô làm gương mặt nhỏ nhắn đáng thương khiến ông cụ lúc nào cũng phải mềm lòng mà đồng ý.
Nhưng lần này lại khác ông dứt khoát không cho cô đi "Không được! Một mình cháu đi đường xa rất nguy hiểm. Không hợp tác được thì nhờ Mặc Quân giúp đỡ"
Giai Yên vẫn cố nài nỉ ông cô làm gương mặt vô cùng đáng thương ánh mắt ngập nước ươn ướt nói:
"Anh Mặc Quân có rất nhiều việc, với lại trước kia anh ấy cũng đã giúp đỡ cháu rất nhiều rồi. Cháu cũng không thể nào nhờ vả anh ấy mãi được, đây là công ty của mẹ cháu để lại cháu, cháu cũng phải có chính kiến của mình chứ ai lại đi nhờ người khác giúp đỡ công ty mình phát triển bao giờ. Như vậy có phải cháu rất vô dụng rồi không."
"…"
"Ông à cháu hứa xong việc sẽ trở về mà, với lại đâu có phải một mình cháu đi đâu còn có là Lưu Sương trợ lua của cháu nữa mà. Cô ấy có thể ở bên cạnh chăm sóc tốt cho cháu, nên ông cứ yên tâm mà cho cháu đi nha!"
"…"
"Đi mà ông, ông ngoại ông là người tốt với cháu nhất mà. Ông cho cháu đi đi…"
Ông cụ cũng hết cách với cô, ông đành thở dài
"Được rồi! Đừng nói nữa, xong việc nhất định phải về ngay đấy"
Giai Yên nghe vậy liền vui vẻ ôm lấy ông thật chặt "Yeah! Ông là tốt nhất. Cháu yêu ông nhấtttt…ha ha ha chụt" Cô hạnh phúc không khác gì một đứa trẻ con được ngừơi lớn cho quà cô hôn vào má ông một cái.
"Hừ! Con bé này chỉ biết nịnh ông là giỏi, thôi tránh ra đi ông còn phải đi cho cá ăn nữa" Ông đứng dậy đi lấy thức ăn cho cá
Giai Yên thấy ông đi cho cá ăn cô cũng muốn đi theo liền gọi với ông:
"Ông ơi! Chờ con với để con đi cho cá ăn cùng ông"