Mục lục
Hãy Dùng Cả Một Đời Này Để Yêu Em! - Võ Nhật Ly
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô ta vừa nhét bi vừa nhìn thái độ của gã đàn ông trước mặt. Mỗi một viên bi chuẩn bị đưa vào, cô ta vừa sướng lại vừa sợ. “Anh, đưa vào như thế này lát không lấy hết ra được thì sao?”

“Em cứ tiết đủ nước tự nó sẽ trôi ra, còn không thì đi viện.” Gã ta thờ ơ nói, chúng tỏ trò chơi này không phải lần đầu ép người khác làm.

Bích Liên lại nghĩ tới cái chết của hai người vợ trước, đột nhiên cảm thấy run rẩy.

Cảm xúc sợ hãi đan xen hứng phấn đánh úp lại khiến cô ta như đang dần u mê chìm sâu vào trong trò chơi biến thái này. Rất nhiều viên bi đã được đưa vào, lúc này Bích Liên còn có thể cảm nhận được bụng dưới của cô ta đang bị sức nặng của chúng níu xuống đè vào khung xương phía sau.

“Đủ rồi.” Đạo diễn Hà chợt lên tiếng cản lại động tác của Bích Liên.

Sau đó ông ta đứng dậy mở thắt lưng kéo khóa, trút bỏ cả quần ngoài và quần trong giải phóng cây gậy to đen gân guốc của mình ra ngoài.

Không chờ cho Bích Liên kịp suy nghĩ là sẽ làm thế nào, cây gậy của Hà đã kê ngay cửa hang rồi trực tiếp xông vào.


Trong cửa hang chật chội lúc nhúc các viên bi, cây gậy thô to cứ thế cưỡng ép đi vào, từ từ đẩy đám bi lăn ra. Hang động nhỏ hẹp bị dị vật xỏ xuyên, toàn bộ vách hang căng hết cỡ.

Cây gậy không những đưa đám bi đi lăn khắp các ngả nếp gấp, mà còn tiến thẳng vào tận sâu, thuận lợi chạm tới miệng tử cung, kích thích Bích Liên tới sung sướng run rẩy.

Cô ta ưỡn người ra saun ngực nhô cao lên rên rỉ thống khoái.

Cảm giác đám bi lăn qua lăn lại theo từng cú thúc của người đàn ông làm cho Bích Liên không còn biết trời đâu đất đâu, cả cơ thể chỉ còn lại cơn kêu gào thèm khát muốn được nhận nhiều hơn, nhanh hơn, mạnh hơn nữa!

Hà nhếch miệng cười, hông càng mạnh mẽ dùng sức va chạm. Gã ta cúi đầu ngậm lấy một bên nụ hoa nhe răng day cắn như con thú hoang, một bên khác thì được nắm ở trong tay thô bạo nắn bóp thành đủ mọi loại hình dạng.

Cơn đau đớn trên ngực kết hợp với cơn vui sướng ở hạ thân trong tích tắc tạo ra một dòng điện trực tiếp tác động lên đại não làm Bích Liên trợn mắt lên co giật phóng thích thêm một lần nữa.

"Dâm phụ, em thấy chưa, có phải là rất sung sướng hay không? Em sinh ra đúng là để dành cho anh, nhìn xem, chúng ta thật thích hợp!" Hà nói xong lập tức cắn mạnh vào nụ hoa trước ngực của cô ta khiến nó đỏ lên rớm máu thì mới thôi. Ngọn núi phía bên kia cũng chung số phận, bị những nốt cấu véo tới sưng đỏ lên mới chịu dừng.

Bích Liên cắn chặt răng, hai chân vòng lên cuộn chặt lấy eo Hà. Ngực cô ta vừa đau vừa sướng, hang thịt bên dưới làm ra phản xạ siết chặt cây gậy, cô ta muốn khiến gã đàn ông này cũng nhanh chóng cao trào, chỉ có thế thì chuyện này mới có thể kết thúc.

Nhưng gã đàn ông đâu chịu thỏa hiệp, gã ta vẫn liên tục thúc mạnh, còn cố tình chạm tới miệng tử cung chọc ra một khe hở nhỏ. Bàn tay thô to giữ chặt lấy eo của Bích Liên nhanh chóng dùng sức đưa đẩy, tàn nhẫn tấn công thêm mấy chục cái.

Miệng tử cung rốt cuộc không chịu nổi, hoàn toàn bị khai phá, đỉnh gậy thô cứng thuận lợi tiến sâu vào nơi cấm địa phía bên trong.

“A... ân... ưm...” Bích Liên bị đau liền bật lên tiếng khóc, nhưng nghe ra lại càng giống như âm thanh rên rỉ dụ hoặc hơn.

Cơ thể cô ta đang ở trong trạng thái căng thẳng tột độ, đột nhiên từ trong tử cung một dòng nước ấm lại xối xả phun ra, tưới đẫm lên đỉnh gậy. Gã đàn ông phải ghì cứng người cô ả lại để không bị tước vũ khí theo, cây gậy bất động chôn chặt tại một chỗ.

Lát sau cây gậy lại tiếp tục vận động, còn ác ý chọc xiên đi khắp nơi lùa đám bi lăn qua lăn lại.

“Đừng, anh... em chết mất, quá đau rồi...” Bích Liên nức nở nói như van xin. Cả người cô ả lúc này đang mềm nhũn nằm ngửa ra trên mặt bàn mặc cho gã ta ép tới.

Không biết qua bao lâu, gã đàn ông vẫn đang chăm chỉ cày cấy lại đột nhiên thay đổi tư thế. Gã ta xoay người Bích Liên nằm úp sấp xuống mặt bàn, hai chân banh rộng ra như hình chữ V, gã từ phía sau cuồng mãnh tiến vào.

Tư thế này khiến đám bi theo trọng lực đều tụ hết lại bụng trước, theo lần tiến công của đạo diễn Hà chúng lại lọc cọc lăn đi sau đó lăn lại va chạm vào nhau phát ra tiếng kêu lạch cạch.

Hang thịt lập tức co rút mãnh liệt.

Đạo diễn Hà chợt vỗ vào mông cô ta: "Thả lỏng, em muốn kẹp chết anh đấy hả?"

"Đừng... Đừng như thế… em rất khó chịu... hu hu!!!" Bích Liên toàn thân run rẩy nhỏ giọng năn nỉ.

Nhưng gã đàn ông nào biết thương hoa tiếc ngọc, chỉ cười nhẹ một tiếng: "Em đang muốn diễn một vai lẳng lơ cơ mà, cố gắng diễn cho đạt vào, không đạt sẽ bị phạt.”

"A..." Bích Liên nghẹn một cục uất hận không sao nói lên được lời gì.

Nếu có thể cô ta sẽ đạp thẳng gã đàn ông này ra, nhưng hiển nhiên đây chỉ là trong suy nghĩ.

Sức lực của cô ta đã hoàn toàn bị rút cạn.

Đến nước này rồi mà gã ta còn nghĩ tới muốn trừng phạt, có thể nào sẽ gây ra án mạng hay không?

Dù sao đây cũng chẳng phải là lần đầu tiên gã ta hại chết vợ mình, có khi còn vài người tình khác nữa… Nghĩ vậy Bích Liên liền im lặng chịu đựng, nửa câu không thoải mái cũng chẳng dám thốt ra.

Dòng nước mắt uất hận lặng lẽ rơi ra, nhỏ xuống mu bàn tay nóng hôi hổi.

Bất ngờ, gã đàn ông lại tát một phát lên mông cô ta mắng chửi: “Mẹ nó, em đúng là rất hợp với những vai diễn ba xu thế này mà, chỉ cần đứng đó cũng đã khiến cho kẻ khác nổi lên cơn hứng thú. Làm anh đây chơi sướng thế này, thực ngoan. Không uổng công ngày hôm nay anh vì em mà bị người ta làm cho bẽ mặt.”

“Nhưng em yên tâm, đã là vợ của anh đây rồi thì nhất định không thể để em chịu thiệt. Anh xem qua kịch bản rồi, vai nữ phụ kia đúng là rất hợp với em. Em làm tốt chắc chắn sẽ thành công.”

“Thật sao?” Bích Liên đang ủ rũ chợt như được tiếp thêm sức lực.

“Không tin chồng mình?” Gã hung ác tát tiếp một cái nữa. Cặp mông trắng của cô ta lập tứ hiện thêm năm dấu ngón tay hằn đỏ nổi lươn lên.

Bích Liên bị tiếng quát làm cho kinh sợ, hang thịt liền co rút ép chặt lấy cây gậy, nhịp tim cũng vì căng thẳng mà chợt đập loạn xạ: "Anh nhẹ nhàng một chút, thật sự sẽ chơi chết em đấy!"

Hà cười khoái trá: “Anh chơi chết em, đúng là rất muốn chơi chết em!”

Càng nói, Hà càng dùng thêm sức đâm chọc: "Ai bảo em chính là một dâm phụ chuyên đi câu dẫn đàn ông? Thiếu đàn ông là không chịu được. Một vai diễn chính kịch của người ta mà cũng biến thành gái lầu xanh được. Đang đời!”

"Không có... Em đâu có diễn gái lầu xanh, em là diễn hai người yêu nhau mà!” Bích Liên vẫn còn gân cổ lên cãi.

“Mạnh miệng nhỉ, vẫn không biết mình ngu chỗ nào!” Đạo diễn Hà rút cây gậy ra gần phía ngoài rồi theo lời nói bất ngờ cắm mạnh vào phía trong.

“Á…”

“Biết ngu ở chỗ nào chưa?”

“Em… em biết rồi.”

“Sai ở đâu?”

“Không nên chọn vai diễn đoan trang, phải diễn vai lẳng lơ…” Bích Liên vừa nức nở khóc vừa nói.


“Rất tốt, ngoan lắm! Hôm nay tha cho em!” Gã ta nhếch miệng cười. Thái độ phục tùng này của cô ta khiến Hà rất hài lòng.


Gã ta lập tức giống như máy đóng cọc tàn nhẫn cắm thẳng vào trong tử cung, bàn tay to lớn không chút lưu tình bóp chặt eo của cô ta, cuồng dã cắm vào rút ra nhiều lần chạm tới miệng tử cung.


Bích Liên lại được đẩy lên cao trào, âm thanh rên rỉ không ngừng vang lên kích thích Hà hung hăng nhấp mông, đâm thêm vài cái rồi phun mật dịch đặc sệt vào trong cơ thể cô ta hòa trộn cùng với đám bi đang chạy hỗn loạn.


Bích Liên cũng hét lên một tiếng rồi cao trào, toàn thân cô lực nằm sấp sõng soài trên mặt bàn. Hang nhỏ chưa kịp khôi phục lại hình dạng, tràn ra từng luồng dịch thể đặc sệt bốc mùi tanh nồng, thoạt nhìn vô cùng dâm mỹ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK