• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cuối cùng thì cũng đã đến giờ cơm, mọi người bây giờ đang tập trung quây quần bên một bàn ăn rất lớn và rất dài, không cần nói cũng biết những món trên bàn đều là món mà Lạc Như Song thích.

Cô ta còn vui vẻ gắp thức ăn cho Trình Đinh, nhưng Trình Đinh bị “chính thất” nhìn đến nảy lửa nên không dám ăn, cuối cùng thì cậu ta cũng chỉ viện vài lý do rồi đẩy về phía của cô ta, nhưng Lạc Như Song còn tưởng rằng Trình Đinh quan tâm mình.

Tuy nhiên, thứ mà mọi người trong nhà chú ý bây giờ chính là Tiêu Uẩn, anh đang cặm cụi lựa gừng ra khỏi bát canh sau đó mới đưa cho cô, nhỏ giọng nói:

- Dù không thích những em nên ăn một chút, đợi lát nữa về nhà anh đưa em đi ăn sau.

Đến lúc này thì thím út của cô - Bành Khanh Khanh mới đặt vào bát của cô một ít thịt cá, còn cười dịu dàng nói:

- Thím nhớ Vô Song rất thích ăn cá đúng không? Thím đã lừa xương hết rồi, con yên tâm nha.

- Cảm ơn thím út ạ.

Lúc này Nhiếp Linh Vân mới chú ý, từ khi bắt đầu bữa ăn thì cô không hề chủ động gắp món gì cả, bà ấy nghĩ rằng những món ở đây không hợp với khẩu vị của cô nên cô mới ăn ít… Nhưng bây giờ cho dù bảo bà ấy làm những món cô thích thì bà ấy cũng chẳng biết cô thích món gì, nên rồi lại thôi.

Lúc này thì Hàng Thái Phi lại đưa đổi ly rượu của Lạc Vô Song thành một ly nước lọc, từng hành động tỉ mỉ của từng người trong nhà quan tâm cô cũng đủ hiểu họ cũng rất chú ý đến cô. Đặc biệt chính là người thím út và Hàng Thái Phi, trong Lạc gia to lớn này và đông đúc như thế này chắc hẳn chỉ có hai người họ là thật lòng với cô mà thôi.

Nghĩ đến đây thì Lạc Vô Song lại nhìn thím út rồi nói:

- Phải rồi thím út, năm nay Lạc Thụ và Lạc Chinh cũng mười sáu rồi nhỉ?

- Đúng rồi.

- Thím có nghĩ đến cho hai đứa nhỏ học ở trường nào không ạ?

Bành Khanh Khanh liền lắc đầu, nói sao thì hai đứa nhỏ của bà ấy cũng học hành khá được chứ không tài giỏi, mặc dù hai đứa nó cũng rất thích máy tính nhưng chắc chắn bảo hai đứa thi vào Thiên Sơn thì chắc là khó lắm.

- Con có quen với một giáo sư khoa máy tính, nếu thím muốn gửi gắm thì con cũng sẽ giúp hai đứa nhỏ… Con thấy Lạc Thụ rất có tiềm năng đó ạ.

Lạc Vô Song vừa dứt lời thì cả bàn ăn cũng im bặt, đặc biệt là Lạc Thiết Vinh và Nhiếp Linh Vân, hai người họ chỉ nghĩ cô là một sinh viên giỏi nên được giáo sư Chung Tẫn Hoa chú ý nhiều hơn, nhưng tại sao một sinh viên khoa máy tính lại còn quen biết với giáo sư khoa máy tính nữa chứ?

Mà giáo sư khoa máy tính thì có mấy người, hiển nhiên Trình Đinh cũng biết rõ cô đang nói đến ai. Ngay lúc đó thì Trình Đinh liền nhìn sang hai đưa bé đằng kia, rồi lại nói với Lạc Vô Song:

- Được đó Vô Song, để cô vụt mấy khoa máy tính là cha tôi rất đau lòng rồi. Bây giờ cô đem cho ông ấy hai đứa nhỏ, vậy thì chắc ông ấy sẽ rất vui luôn cho mà xem.

Trình Đinh vừa dứt lời thì Lạc Như Song liền nhìn sang anh ta, bất chợt lại hỏi ý anh ta là sao. Lúc đó Trình Đinh còn ngạc nhiên hỏi lại Lạc gia không biết gì sao? Trên dưới Lạc gia cứ như một bộ lạc bị cách biệt với xã hội loài người, ai nấy đều lắc đầu không biết.

Đến đây thì Trình Đinh mới nói rằng cha của anh ta là Trình Kiêu Ức, cũng chính là cha đẻ của Trình thị, đồng thời cũng là giáo sư Trình của khoa máy tính, người từng ngỏ ý đưa Lạc Vô Song về team nhưng đã bị cô từ chối một cách phũ phàng.

Tuy nhiên thì sau khi gặp lại cha của anh ta đã hứa sẽ dẫn dắt người mà Lạc Vô Song giới thiệu, ban đầu Lạc Vô Song còn định từ chối, nhưng có vẻ như bây giờ cô có người để gửi gắm rồi.

Trình Đinh nói xong thì mọi người lại nhìn về phía của Lạc Vô Song, nhưng rồi Trình Đinh lại ngạc nhiên hỏi:

- Vậy chắc chuyện Vô Song được các giáo sư khác nhìn trúng mọi người cũng không biết đâu nhỉ? Để xem nào… Theo như cha tôi kể thì có cha tôi nè, giáo sư khoa hóa Lý Nghiệp Thành, giáo sư báo chí Hạ Mạnh Di, giáo sư khảo cổ Bạch Mộng Linh, giáo sư tài chính Hựu Thích, rồi còn có nhiều người nữa. Nhưng cuối cùng cô ấy lại một lòng với khoa sinh vật, nên đã chọn giáo sư Chung Tẫn Hoa.

Một màn thể hiện sương sương cũng đủ làm cho Lạc gia choáng ngợp. Bây giờ nếu nói đến chuyện sư phụ của Lạc Vô Song không chỉ có Lão tướng mà còn có cả hiện trưởng học viện Zina thì chắc bọn họ sẽ sốc chết mất… Hừm, nói thẳng ra thì không phải chỉ hiệu trưởng Zina mà đúng hơn là danh y Tác Đạc.

À đúng rồi, cô còn quen với giáo sư bí ẩn như Stella nữa.

Thật sự xung quanh Lạc Vô Song có quá nhiều bí mật khiến cho họ mãi vẫn không hiểu hết được con người của cô. Nhưng lúc này Lạc Thiết Vinh lại hỏi:

- Vô Song, chuyện con là đồ đệ của Lão tướng là sao vậy? Cha chưa từng nghe con nhắc đến?

#Yu~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK