Cuối cùng sau ngày hôm đó Tiêu Tú Trân đã phải làm tổng cộng là năm bài kiểm tra, khi đến bài thứ tư là cô ấy nản lắm rồi nhưng vẫn phải kiên cường làm tiếng. Lạc Vô Song thật sự nhìn thấy được khát vọng muốn đi chơi của đứa trẻ đó, nên bài thứ năm cô đã cho đề khá đơn giản.
Quả nhiên Tiêu Tú Trân đã được sáu mươi ba điểm, là điểm thật của cô ấy chứ Lạc Vô Song không hề nương tay gì cả. Vậy là chốt kèo hôm đó Lạc Vô Song sẽ cùng Tiêu Tú Trân đến nông trường.
Và sau hơn gần một tuần náo nức thì ngày hôm nay cũng đã đến, không chỉ có Lạc Vô Song, Tiêu Tú Trân mà ngay cả Vũ Hàn và Lý Tinh Thần cũng đến. Ban đầu thì cô và Tiêu Tú Trân ngồi với nhau trên xe buýt của lớp, nhưng sau một trận cãi vã kịch tính thì Tiêu Tú Trân đã xuống ngồi với Vũ Hàn, còn Lạc Vô Song thì cùng ngồi với Lý Tinh Thần.
Ban đầu khi Lý Tinh Thần nghe giảng viên nói về buổi du khảo này thì cô ấy hoàn toàn không có hứng thú tham gia, nhưng sau đó Vũ Hàn lại tham gia, cô ấy còn nghe nói Lạc Vô Song cũng tham gia, nên trong ngày hôm đó Lý Tinh Thần cũng đăng kí tham gia. Việc cả ba học bá đều cùng đi đã làm bùng nổ diễn đàn một khoảng thời gian, bọn họ còn từng đồn thổi về chuyện Lý Tinh Thần chuyển chuyên ngành nữa mà.
Theo như tin lá cải của diễn đàn thì biết rằng Trình Đinh và Lý Tinh Thần đã hẹn hò nhưng vì sự chen chân của Lạc Như Song nên chia tay, vì Lý Tinh Thần không có năng khiếu ca hát nên chẳng chuyển đến khoa thanh nhạc được, cuối cùng đành phải chuyển sang lớp một để học cùng Lạc Vô Song. Mục đích của cô ấy là nhắm đến ngôi vị thủ khoa của trường, không chỉ thế mà còn muốn lợi dụng Lạc Vô Song để trả thù tình ái.
Hiển nhiên khi Lạc Vô Song và Vũ Hàn đọc báo thì cái tên đầu vàng kia đã cười đến rơi nước mắt, còn Lạc Vô Song thật sự nghi ngờ nhân sinh quan của đám người dám viết ra một câu chuyện còn hư cấu hơn cả truyện cổ tích này nữa. Riêng Lý Tinh Thần không nói gì, cô ấy cũng không có ý định sẽ giải thích về lời đồn, vì dù sao chuyện nhắm đến ngôi thủ khoa cũng là sự thật mà! Tuy nói rằng mối quan hệ của Lý Tinh Thần và Lạc Vô Song bây giờ là bạn, nhưng cạnh tranh vị trí thì vẫn phải cạnh tranh chứ, đâu thể nhường nhịn được.
- Cậu thấy sao?
- Hừm, bánh này ăn khá tệ.
Lý Tinh Thần trực tiếp cạn lời, cô ấy hỏi là hỏi về chuyện trên diễn đàn mấy hôm nay, ai đâu mà hỏi về cái bánh cô đang ăn chứ. Cái đứa thủ khoa này muốn chọc tức cô ấy đúng không hả!
- Cậu biết rõ tớ không hỏi về bánh mà.
- Hửm? Vậy cậu hỏi về cái gì?
- Diễn đàn.
Bây giờ Lạc Vô Song mới bày ra vẻ mặt ngạc nhiên, còn “Ồ” một tiếng khích lệ, nhưng rồi cũng chỉ lắc đầu nói không biết. Lý Tinh Thần cuối cùng cũng hiểu được tại sao khi Vũ Hàn ở bên cạnh Lạc Vô Song đều chí chóe rồi, hóa ra thủ khoa cũng có cái nết ẩm ương như vậy. Quả nhiên là chọc tức người khác mà!
Còn Lạc Vô Song thì không quá để ý, nói chung những chuyện vô vị trên diễn đàn thì cô chẳng có hứng thú để quan tâm. Thứ cô quan tâm bây giờ chính là việc…
Tại sao Lạc Như Song ở khoa thanh nhạc lại xuất hiện ở trên xe của khoa sinh vật vậy!
Không chỉ có Lạc Như Song mà ngay cả ba đứa bạn thân của chị ta cũng ở trên xe này luôn mới tài đó! Không chỉ thế mà bọn họ còn ngồi ở trung tâm chánh điện nữa chứ, hoàn toàn thu hút sự chú ý của các nam sinh… Trừ tên đầu vàng Vũ Hàn đang bận “đấm nhau” với Tiêu Tú Trân ra.
Hiển nhiên Lạc Như Song cũng có qua chào hỏi cô rồi, hơn nữa túi bánh quy này là của chị ta đưa cho cô đó chứ. Nhưng phải công nhận, Lạc Như Song ngoại trừ giọng hát và khả năng cảm nhạc thì làm gì cũng dở tệ… Đang ăn bánh quy mà cô tưởng đâu cắn nhầm khúc cây nào không đó, khó ăn chết đi được.
Lý Tinh Thần thì cũng không quá quan tâm, nói chung thì cô ấy cùng Trình Đinh bây giờ vẫn ổn định, chỉ là không muốn công khai mà thôi, đơn giản vì Lý Tinh Thần vẫn muốn xem Lạc Như Song sẽ còn chơi cái gì với cô ấy nữa.
- Phải rồi Tinh Thần, cậu biết cưỡi ngựa không?
- Biết một chút thôi. Trước khi “anh ấy” cũng có đưa tớ đến trường đua ngựa, có cưỡi mấy lần.
Nghe đến hai chữ “anh ấy” thì Lạc Vô Song cũng biết Lý Tinh Thần đang nhắc đến ai rồi. Nếu như chốt lại thì Lý Tinh Thần biết một chút, Vũ Hàn thành thạo, cô cũng biết cưỡi… Suy ra người không biết gì chỉ có Tiêu Tú Trân thôi nhỉ, nếu vậy thì đơn giản hơn rồi.
Tuy là cuộc trò chuyện giữa “những người bạn” rất bình thường, nhưng sao qua cái miệng của đám bạn Lạc Như Song thì không còn bình thường như vậy nữa.
Lúc này thì Trần Thảo Hi, một cô gái ăn mặc nhẹ nhàng “nhất” đã lên tiếng nói:
- Thật là không hiểu chuyện gì cả. Đã biết Như Song với Lý Tinh Thần không hợp nhau, vậy mà vẫn cố ý nói chuyện với cô ta. Như Song à, đứa em gái này của cậu đúng là hết dùng rồi.
Ngay sau đó thì Kim Ánh Mi cũng gật đầu đồng ý, lại nói:
- Còn không phải bây giờ người ta là Tiêu thiếu phu nhân rồi sao? Chim sẻ bay lên cành cao thành phượng hoàng rồi, ăn nói với chị gái cũng không còn kính nể gì cả.
Đã có hai người lên tiếng thì sao thiếu được người thứ ba, cô ta là Đỗ Thúy, liền nói tiếp:
- Nếu không phải Như Song thấy cô ta quá tội nghiệp nên mới nhường hôn sự tốt như thế cho cô ta sao? Chẳng những không biết ơn mà còn nói với Như Song đừng làm phiền cô ta nữa chứ, đúng là cái đồ bạch nhãn lang, nuôi ong tay áo nuôi cáo trong nhà!
Và cuối cùng, theo kịch bản “bình thường” của những người biên kịch “bình thường” thì Bạch Liên Hoa sẽ xuất hiện, và người đó chính là Lạc Như Song đang giả vờ nhỏ giọng “giảng hòa”:
- Mấy cậu đừng nói Vô Song như vậy, tớ biết con bé không thích tớ mà, nhưng không sao hết… Vô Song hạnh phúc là tớ vui rồi.
Ôi chu choa mạ ơi, sao trên đời này lại có người bán “thảm” nhiều như vậy chứ? Còn tự biến mình thành nạn nhân luôn, quả nhiên cô nói đúng mà… Lạc Như Song không chỉ biết hát, chị ta còn diễn rất giỏi nữa, sao không làm diễn viên luôn đi, chắc chắn là sẽ nổi tiếng như cồn luôn đó.
Vũ Hàn và Tiêu Tú Trân ở sau đã nghe rõ hết từng câu từng chữ mà nhóm Lạc Như Song đã nói, cậu ta bây giờ đã tức đến mức muốn xé rách cái miệng của bốn cô ả rồi. Hiển nhiên sau đó Vũ Hàn và Tiêu Tú Trân đã tạm đình chiến, còn nhanh chóng bắt tay nhau chọc ngoáy.
- Còn người nào đó thì lại hay bán “thảm”, đến chuyện em gái là thủ khoa còn không dám nói cho cha mẹ biết cơ mà.
- Phải đó phải đó, hơn nữa nha, cô em gái vừa thông minh lại xinh đẹp gấp trăm lần cô chị, nghĩ mà xem là sinh đôi đó… Sao mà khác nhau dữ vậy không biết.
- Còn không phải sao? Người ta đẹp từ học thức đến cả khí phách, vừa đặt chân vào trường đã có vô số giáo sư theo đuôi, chỉ mong cô ấy vào lớp của mình, điểm thi còn là tuyệt đối, là tuyệt đối đó… Chứ đâu như ai kia, được cộng thêm điểm mới đứng hạng thứ ba mươi toàn Đế Đô. Ôi trời, đúng là không biết nhục mà!
Cứ như thế mà Vũ Hàn một câu, rồi Tiêu Tú Trân một câu, hai người mỗi người một câu châm qua chọc lại khiến Lạc Như Song đỏ hết cả mặt, hiển nhiên Lạc Vô Song và Lý Tinh Thần cũng đưa mắt nhìn họ, sau đó cô cũng chỉ biết cười trừ.
Hai cái miệng này quả nhiên là không thiện lành là mấy, còn tưởng là nuôi tốn cơm tốn gạo rồi chứ, xem ra thì vẫn còn dùng được… Bảo đao chưa cùn!
#Yu~
Quả nhiên Tiêu Tú Trân đã được sáu mươi ba điểm, là điểm thật của cô ấy chứ Lạc Vô Song không hề nương tay gì cả. Vậy là chốt kèo hôm đó Lạc Vô Song sẽ cùng Tiêu Tú Trân đến nông trường.
Và sau hơn gần một tuần náo nức thì ngày hôm nay cũng đã đến, không chỉ có Lạc Vô Song, Tiêu Tú Trân mà ngay cả Vũ Hàn và Lý Tinh Thần cũng đến. Ban đầu thì cô và Tiêu Tú Trân ngồi với nhau trên xe buýt của lớp, nhưng sau một trận cãi vã kịch tính thì Tiêu Tú Trân đã xuống ngồi với Vũ Hàn, còn Lạc Vô Song thì cùng ngồi với Lý Tinh Thần.
Ban đầu khi Lý Tinh Thần nghe giảng viên nói về buổi du khảo này thì cô ấy hoàn toàn không có hứng thú tham gia, nhưng sau đó Vũ Hàn lại tham gia, cô ấy còn nghe nói Lạc Vô Song cũng tham gia, nên trong ngày hôm đó Lý Tinh Thần cũng đăng kí tham gia. Việc cả ba học bá đều cùng đi đã làm bùng nổ diễn đàn một khoảng thời gian, bọn họ còn từng đồn thổi về chuyện Lý Tinh Thần chuyển chuyên ngành nữa mà.
Theo như tin lá cải của diễn đàn thì biết rằng Trình Đinh và Lý Tinh Thần đã hẹn hò nhưng vì sự chen chân của Lạc Như Song nên chia tay, vì Lý Tinh Thần không có năng khiếu ca hát nên chẳng chuyển đến khoa thanh nhạc được, cuối cùng đành phải chuyển sang lớp một để học cùng Lạc Vô Song. Mục đích của cô ấy là nhắm đến ngôi vị thủ khoa của trường, không chỉ thế mà còn muốn lợi dụng Lạc Vô Song để trả thù tình ái.
Hiển nhiên khi Lạc Vô Song và Vũ Hàn đọc báo thì cái tên đầu vàng kia đã cười đến rơi nước mắt, còn Lạc Vô Song thật sự nghi ngờ nhân sinh quan của đám người dám viết ra một câu chuyện còn hư cấu hơn cả truyện cổ tích này nữa. Riêng Lý Tinh Thần không nói gì, cô ấy cũng không có ý định sẽ giải thích về lời đồn, vì dù sao chuyện nhắm đến ngôi thủ khoa cũng là sự thật mà! Tuy nói rằng mối quan hệ của Lý Tinh Thần và Lạc Vô Song bây giờ là bạn, nhưng cạnh tranh vị trí thì vẫn phải cạnh tranh chứ, đâu thể nhường nhịn được.
- Cậu thấy sao?
- Hừm, bánh này ăn khá tệ.
Lý Tinh Thần trực tiếp cạn lời, cô ấy hỏi là hỏi về chuyện trên diễn đàn mấy hôm nay, ai đâu mà hỏi về cái bánh cô đang ăn chứ. Cái đứa thủ khoa này muốn chọc tức cô ấy đúng không hả!
- Cậu biết rõ tớ không hỏi về bánh mà.
- Hửm? Vậy cậu hỏi về cái gì?
- Diễn đàn.
Bây giờ Lạc Vô Song mới bày ra vẻ mặt ngạc nhiên, còn “Ồ” một tiếng khích lệ, nhưng rồi cũng chỉ lắc đầu nói không biết. Lý Tinh Thần cuối cùng cũng hiểu được tại sao khi Vũ Hàn ở bên cạnh Lạc Vô Song đều chí chóe rồi, hóa ra thủ khoa cũng có cái nết ẩm ương như vậy. Quả nhiên là chọc tức người khác mà!
Còn Lạc Vô Song thì không quá để ý, nói chung những chuyện vô vị trên diễn đàn thì cô chẳng có hứng thú để quan tâm. Thứ cô quan tâm bây giờ chính là việc…
Tại sao Lạc Như Song ở khoa thanh nhạc lại xuất hiện ở trên xe của khoa sinh vật vậy!
Không chỉ có Lạc Như Song mà ngay cả ba đứa bạn thân của chị ta cũng ở trên xe này luôn mới tài đó! Không chỉ thế mà bọn họ còn ngồi ở trung tâm chánh điện nữa chứ, hoàn toàn thu hút sự chú ý của các nam sinh… Trừ tên đầu vàng Vũ Hàn đang bận “đấm nhau” với Tiêu Tú Trân ra.
Hiển nhiên Lạc Như Song cũng có qua chào hỏi cô rồi, hơn nữa túi bánh quy này là của chị ta đưa cho cô đó chứ. Nhưng phải công nhận, Lạc Như Song ngoại trừ giọng hát và khả năng cảm nhạc thì làm gì cũng dở tệ… Đang ăn bánh quy mà cô tưởng đâu cắn nhầm khúc cây nào không đó, khó ăn chết đi được.
Lý Tinh Thần thì cũng không quá quan tâm, nói chung thì cô ấy cùng Trình Đinh bây giờ vẫn ổn định, chỉ là không muốn công khai mà thôi, đơn giản vì Lý Tinh Thần vẫn muốn xem Lạc Như Song sẽ còn chơi cái gì với cô ấy nữa.
- Phải rồi Tinh Thần, cậu biết cưỡi ngựa không?
- Biết một chút thôi. Trước khi “anh ấy” cũng có đưa tớ đến trường đua ngựa, có cưỡi mấy lần.
Nghe đến hai chữ “anh ấy” thì Lạc Vô Song cũng biết Lý Tinh Thần đang nhắc đến ai rồi. Nếu như chốt lại thì Lý Tinh Thần biết một chút, Vũ Hàn thành thạo, cô cũng biết cưỡi… Suy ra người không biết gì chỉ có Tiêu Tú Trân thôi nhỉ, nếu vậy thì đơn giản hơn rồi.
Tuy là cuộc trò chuyện giữa “những người bạn” rất bình thường, nhưng sao qua cái miệng của đám bạn Lạc Như Song thì không còn bình thường như vậy nữa.
Lúc này thì Trần Thảo Hi, một cô gái ăn mặc nhẹ nhàng “nhất” đã lên tiếng nói:
- Thật là không hiểu chuyện gì cả. Đã biết Như Song với Lý Tinh Thần không hợp nhau, vậy mà vẫn cố ý nói chuyện với cô ta. Như Song à, đứa em gái này của cậu đúng là hết dùng rồi.
Ngay sau đó thì Kim Ánh Mi cũng gật đầu đồng ý, lại nói:
- Còn không phải bây giờ người ta là Tiêu thiếu phu nhân rồi sao? Chim sẻ bay lên cành cao thành phượng hoàng rồi, ăn nói với chị gái cũng không còn kính nể gì cả.
Đã có hai người lên tiếng thì sao thiếu được người thứ ba, cô ta là Đỗ Thúy, liền nói tiếp:
- Nếu không phải Như Song thấy cô ta quá tội nghiệp nên mới nhường hôn sự tốt như thế cho cô ta sao? Chẳng những không biết ơn mà còn nói với Như Song đừng làm phiền cô ta nữa chứ, đúng là cái đồ bạch nhãn lang, nuôi ong tay áo nuôi cáo trong nhà!
Và cuối cùng, theo kịch bản “bình thường” của những người biên kịch “bình thường” thì Bạch Liên Hoa sẽ xuất hiện, và người đó chính là Lạc Như Song đang giả vờ nhỏ giọng “giảng hòa”:
- Mấy cậu đừng nói Vô Song như vậy, tớ biết con bé không thích tớ mà, nhưng không sao hết… Vô Song hạnh phúc là tớ vui rồi.
Ôi chu choa mạ ơi, sao trên đời này lại có người bán “thảm” nhiều như vậy chứ? Còn tự biến mình thành nạn nhân luôn, quả nhiên cô nói đúng mà… Lạc Như Song không chỉ biết hát, chị ta còn diễn rất giỏi nữa, sao không làm diễn viên luôn đi, chắc chắn là sẽ nổi tiếng như cồn luôn đó.
Vũ Hàn và Tiêu Tú Trân ở sau đã nghe rõ hết từng câu từng chữ mà nhóm Lạc Như Song đã nói, cậu ta bây giờ đã tức đến mức muốn xé rách cái miệng của bốn cô ả rồi. Hiển nhiên sau đó Vũ Hàn và Tiêu Tú Trân đã tạm đình chiến, còn nhanh chóng bắt tay nhau chọc ngoáy.
- Còn người nào đó thì lại hay bán “thảm”, đến chuyện em gái là thủ khoa còn không dám nói cho cha mẹ biết cơ mà.
- Phải đó phải đó, hơn nữa nha, cô em gái vừa thông minh lại xinh đẹp gấp trăm lần cô chị, nghĩ mà xem là sinh đôi đó… Sao mà khác nhau dữ vậy không biết.
- Còn không phải sao? Người ta đẹp từ học thức đến cả khí phách, vừa đặt chân vào trường đã có vô số giáo sư theo đuôi, chỉ mong cô ấy vào lớp của mình, điểm thi còn là tuyệt đối, là tuyệt đối đó… Chứ đâu như ai kia, được cộng thêm điểm mới đứng hạng thứ ba mươi toàn Đế Đô. Ôi trời, đúng là không biết nhục mà!
Cứ như thế mà Vũ Hàn một câu, rồi Tiêu Tú Trân một câu, hai người mỗi người một câu châm qua chọc lại khiến Lạc Như Song đỏ hết cả mặt, hiển nhiên Lạc Vô Song và Lý Tinh Thần cũng đưa mắt nhìn họ, sau đó cô cũng chỉ biết cười trừ.
Hai cái miệng này quả nhiên là không thiện lành là mấy, còn tưởng là nuôi tốn cơm tốn gạo rồi chứ, xem ra thì vẫn còn dùng được… Bảo đao chưa cùn!
#Yu~