• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đương nhiên Lạc Vô Song biết rằng tên này đang giả ngu rồi, nên cô cũng rất kiên nhẫn mà nhắc anh bước xuống, nhưng làm gì có con mèo nào ngu đến mức mỡ dâng đến miệng mà không ăn chứ? Nhân cơ hội này thì Tiêu Uẩn cũng giả vờ cúi xuống sát với gương mặt của cô, làm cho Lạc Vô Song sợ hãi mà nhắm chặt hai mắt.

Chỉ cần nhìn biểu hiện này thôi là anh thấy đủ vui vẻ rồi, sau đó anh lại không làm gì cả. Nhưng Lạc Vô Song có thể ngửi được mùi hương của anh vẫn còn ở đó nên mãi mà không dám mở mắt, cuối cùng Tiêu Uẩn đành phải chơi chiêu, anh nhẹ nhàng dùng tay chạm vào eo của cô. Vì bây giờ cô đang căng thẳng, với lại bộ váy này rất mỏng nên khi bị anh chạm vào thì cô liền kêu “ah” lên một tiếng, chớp lấy thời cơ thì Tiêu Uẩn cũng cúi xuống hôn lấy môi của cô, đồng thời còn đưa lưỡi thăm dò khoang miệng của cô nữa.

Bị anh tấn công đột ngột cũng làm cho Lạc Vô Song bị giật mình, hai mắt cũng mở to, nhưng toàn thân lại không có chút kháng cự nào. Một lúc sau thì cô dần dần cũng bắt được nhịp điệu của anh, chầm chậm, từ từ đáp lại nụ hôn đó. Ngay khi nhận được sự đáp lại thì Tiêu Uẩn đã rất vui, anh còn choàng tay qua eo nhấc bổng cơ thể nhỏ nhắn của cô lên, nhưng vẫn không muốn rời khỏi cánh môi ngọt ngào đó, cuối cùng đã đặt toàn bộ cơ thể của Lạc Vô Song ngồi trên người mình, ra sức điên cuồng hôn lấy cô.

Có lẽ là lần đầu tiên hôn nên Lạc Vô Song vẫn chưa có kinh nghiệm, cô chỉ biết nín thở rồi đi theo nhịp của anh, đến mức bản thân sắp tắt thở mới vùng vằng muốn thoát khỏi, đương nhiên Tiêu Uẩn thấy không thỏa mãn nhưng vẫn phải lưu luyến buông cô ra. Ngay khi lấy được không khí thì cô liền hít lấy hít để, nhìn cô như vậy Tiêu Uẩn lại thấy buồn cười, còn đưa tay chỉ vào mũi của cô, nói:

- Phải thở chứ.

- Anh… Anh… Anh đột ngột như vậy… Ai… Ai mà phản ứng kịp. Ch𝗎yê𝓃 t𝐫a𝓃g đọc t𝐫𝗎yệ𝓃 _ 𝐓 𝗥 𝗎 M 𝐓 𝗥 𝑈 Y e N.V𝓃 _

Lạc Vô Song vừa nói vừa thở, càng làm cho Tiêu Uẩn thấy cô gái này rất đáng yêu. Chết tiệt, không lẽ bây giờ anh làm cầm thú rồi đè cô xuống ăn chứ, nhưng mối quan hệ của họ chỉ mới tốt hơn một chút, anh không muốn vì chuyện này mà khiến cả hai có khoảng cách đâu.

Còn Lạc Vô Song đột nhiên không nghe anh nói gì nữa cũng lấy làm lạ, còn nghiêng đầu nhìn anh, nhưng Tiêu Uẩn vẫn đang nhìn cô, sau đó anh lại nói:

- Vô Song… Nếu anh nói bây giờ anh rất muốn… Rất muốn động phòng với em thì sao?

- Anh… Anh… Anh nói gì vậy? Anh đừng có nói linh tinh chứ.

Nhưng với nét mặt đó của Tiêu Uẩn thì cô nghĩ anh đang nói thật, nói sao thì anh cũng là đàn ông mà, trong trường hợp như thế này mà có ham muốn thì vẫn bình thường, còn nếu như trong tình huống này mà không nảy ra ý đồ xấu với cô thì mới bất bình thường chứ. Tuy nhiên Lạc Vô Song còn có kinh nghiệm yêu đương thì làm sao có kinh nghiệm trong mấy chuyện phòng the được chứ… Cô có chút sợ.

Tiêu Uẩn biết là cô sẽ sợ, nhưng anh thật sự không dám tin tưởng bản thân sẽ không động đến cô, nói anh suy nghĩ bằng nửa thân dưới cũng được. Chứ nghĩ thử mà xem, vợ của mình vốn dĩ đã xinh đẹp, nay còn ăn mặc gợi cảm như thế này lượn đi lượn lại trước mặt, thằng đàn ông nào mà không ham muốn chứ?

- Nếu em không thích thì thôi. Anh sẽ không nhắc đến nữa.

Lạc Vô Song biết Tiêu Uẩn là người sống lý trí, nhưng đến mức này mà vẫn giữ được lý trí thì đúng là kì tích đó. Nói sao thì cô đã sẵn sàng cho việc làm vợ anh rồi, chỉ là cô quên mất “làm vợ” cũng bao gồm cả việc vợ chồng cần làm… Gương mặt của Lạc Vô Song bất chợt lại đỏ lên, cô nhỏ giọng nói:

- Em… Em không biết nên làm gì nữa… Em chưa từng… Ưm…

Chỉ cần nghe vế đầu thôi là Tiêu Uẩn đã biết cô đã đồng ý cho anh làm việc mà mình nên làm, ngay sau đó anh liền hôn lên cổ của cô, vì kích thích nên Lạc Vô Song cũng đã kêu lên một tiếng, dù là rất nhỏ nhưng cũng đủ để Tiêu Uẩn phải điên cuồng. Vì để làm không khí nóng lên, Tiêu Uẩn lại nhẹ nhàng hôn lên môi cô một cái, sau đó nói:

- Vậy chúng ta bắt đầu từ xem phim nhé?

Lạc Vô Song ngạc nhiên, xem phim á? Xem phim trong tình huống như thế này cơ á?

Tiêu Uẩn! Rốt cuộc anh đang nghĩ gì vậy chứ!

Tuy nhiên ngay sau đó Lạc Vô Song phải rút lại dòng suy nghĩ của mình, phim mà anh nói chính là hai người đang hôn nhau điên cuồng, hôn say đắm đến mức còn kéo ra được một sợi chỉ bạc, tiếp theo sau đó là hôn cổ, cuối cùng thì… Cuối cùng thì Tiêu Uẩn lại tắt đi, Lạc Vô Song cũng ngạc nhiên nhìn anh đầy khó hiểu, nhưng Tiêu Uẩn chỉ bá đạo nói:

- Em chỉ có thể nhìn của anh mà thôi.

Vốn dĩ xem phim không quá ngại ngùng nhưng tại sao qua cái miệng của anh thì lại thấy có gì đó lạ lắm… Thật sự thấy rất là lạ luôn.

Lúc này Tiêu Uẩn đặt cô nằm xuống giường, bắt từ hôn, từ một nụ hôn nhẹ, hôn nhẹ, rồi sau đó say đắm hơn một chút, rồi lại điên cuồng hơn một chút. Cứ như vậy mà Lạc Vô Song bắt đầu cảm nhận được sự nóng bỏng từ Tiêu Uẩn.

Hôn nhau được một lúc thì Tiêu Uẩn đã ngồi dậy, sau đó cởi áo của mình ra, để lộ thân thể vô cùng rắn chắc. Bình thường đứng bên cạnh đã thấy anh rất to lớn rồi, không ngờ phía sau lớp áo lại là một cơ thể đồ sộ như vậy, bàn tay của Lạc Vô Song vô thức lại đưa lên, giống như là muốn chạm vào bụng anh vậy, cuối cùng Tiêu Uẩn cũng nắm tay cô và để nó chạm vào.

Hiển nhiên Lạc Vô Song cũng rất tò mò tại sao lại có thể được như vậy, hai mắt của cô còn sáng lên nữa, Tiêu Uẩn thấy có chút buồn cười, sau đó lại trêu chọc nói:

- Em thấy thế nào?

- Cứng lắm… Còn cứng hơn bụng của Vũ Hàn nữa.

- Vũ Hàn?

Đột nhiên Lạc Vô Song lại thấy sắc mặt của Tiêu Uẩn thay đổi, gương mặt tối sầm, sau đó lại cắn nhẹ lên cổ của cô, khiến cô phải kêu lên một tiếng. Rồi anh lại nói:

- Em sờ qua cơ bụng của Vũ Hàn rồi?

- Ưm… Không có… Là sờ qua lớp áo… Tiêu Uẩn… Đừng cắn… Ah…

Nghe vậy thì Tiêu Uẩn mới không cắn thêm lên cổ của cô, nhưng anh cũng nhỏ giọng nói:

- Sau này chỉ có thể sờ anh, em nghe rõ chưa!

Lạc Vô Song liền bật cười, người nam nhân này lạ thật đó, tự nhiên lại nói những lời kì quái gì thế này? Tuy nhiên sau đó cô lại thấy ánh mắt của anh trông không giống đang đùa, chẳng lẽ…

Tiêu Uẩn ghen sao?

#Yu~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK