Mục lục
Vô Địch Lục Hoàng Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kỷ Nhã nhi trông còn khá trẻ, ước chừng khoảng hai mươi tuổi.

Nguyên Tốc, lão già này, đúng là “trâu già gặm cỏ non”.

Nhưng mà, chuyện này cũng bình thường thôi. Ai bảo người ta là Cừu Trì vương chứ?

Không chỉ thời xưa, ngay cả thời hiện đại, chỉ cần có tiền có quyền thì “trâu già gặm cỏ non” vẫn xảy ra như thường.

Thấy Vân Tranh cứ nhìn chằm chằm vào Kỷ Nhã nhi, Kỷ Mạc trong lòng thầm mừng rỡ, vội vàng lấy lòng: “Vương gia, thật ra tiểu nữ vẫn còn là thân xử nữ…”

“Thân xử nữ?” Vân Tranh kinh ngạc nhìn Kỷ Mạc.

Chuyện này có hơi khó tin nha?

Kỷ Nhã nhi cũng được coi là một đại mỹ nhân, Nguyên Tốc lại không sủng hạnh nàng?

Chẳng lẽ, Nguyên Tốc “bất lực”?

Thấy Vân Tranh không tin, Kỷ Mạc vội vàng giải thích.

Thực ra, Kỷ Nhã nhi chưa đến 20 tuổi, cách đây không lâu mới vừa tròn mười tám.

Ban đầu, Kỷ Nhã nhi định gả cho đích tôn của một vị đại thần trong triều. Nhưng do trời xui đất khiến, Nguyên Tốc gặp được Kỷ Nhã nhi, thế là muốn nạp nàng làm phi.

Người nhà họ Kỷ không dám phản kháng, chỉ đành ngoan ngoãn nghe theo.

Kết quả là, Kỷ Nhã nhi vừa mới vào cung được vài ngày thì biên quan liên tục truyền đến tin xấu. Nguyên Tốc cả ngày bận rộn xử lý chính sự, không có tâm tư sủng hạnh Kỷ Nhã nhi.

Vì vậy, Kỷ Nhã nhi vẫn còn là thân xử nữ.

“Thì ra là thế!”

Vân Tranh bừng tỉnh đại ngộ cười cười, lại tán dương: “Nàng này quả là một mỹ nhân! Đứng lên đi!”

Nghe Vân Tranh khen ngợi Kỷ Nhã nhi, Kỷ Mạc càng thêm vui mừng, vội vàng nói với con gái: “Nhã nhi, Vương gia cho con đứng dậy rồi kìa, còn không mau cảm ơn Vương gia?”

“Tạ ơn Vương gia.”

Kỷ Nhã nhi lặng lẽ liếc nhìn Vân Tranh, cung kính quỳ lạy xong mới chậm rãi đứng lên.

“Ngươi ở lại đây, cùng phụ thân ngươi dẫn bản vương đi dạo một vòng.”

Vân Tranh mỉm cười với Kỷ Nhã nhi, sau đó phân phó Phùng Ngọc: “Phái người đưa những người còn lại đi trông giữ cẩn thận, không được phép làm nhục họ. Kẻ nào dám chống đối, g·iết!”

“Tuân lệnh!”

Phùng Ngọc lĩnh mệnh, lập tức phái người đưa đám mỹ nữ kia đi trông giữ.

Thấy Vân Tranh cố ý giữ Kỷ Nhã nhi lại, Kỷ Mạc trong lòng càng thêm phấn khởi, vội vàng nháy mắt ra hiệu cho con gái phải cố gắng lấy lòng vị Vương gia này.

“Tiếp tục dẫn đường!”

Vân Tranh phất tay với hai cha con Kỷ Mạc.

Hai cha con không dám thất lễ, lập tức dẫn đường.

“Huynh thích nàng ta sao?”

Diệu Âm đến bên cạnh Vân Tranh, cười tủm tỉm hỏi nhỏ, trong lòng có chút kinh ngạc.

Vân Tranh háo sắc, đây là chuyện mà mấy tỷ muội các nàng đều công nhận.

Nhưng Vân Tranh tuyệt đối không phải loại người thấy mỹ nhân là muốn kéo lên giường.

Vân Tranh giữ Kỷ Nhã nhi lại, quả thật có chút nằm ngoài dự đoán của Diệu Âm.

Vân Tranh cười mà không nói, chỉ nháy mắt mấy cái với Diệu Âm.

Diệu Âm mỉm cười, không hỏi thêm nữa.

Dưới sự dẫn dắt của hai cha con Kỷ Mạc, bọn họ cuối cùng cũng đi tới đại điện của vương cung.

Vân Tranh tùy ý nhìn quanh một vòng, đi đến trước vương vị trên đại điện.

Nhìn vương vị trước mắt, Vân Tranh không khỏi thầm cảm thán.

Đã sớm nghe nói Cừu Trì sản xuất nhiều ngọc thạch, không ngờ vương vị này lại được điêu khắc từ một khối bạch ngọc thượng hạng lớn như vậy.

Chuyện này… nếu đặt ở Đại Càn, chỉ riêng cái ghế mà Cừu Trì vương ngồi cũng có thể bán được với giá trên trời!

Thật là phung phí của trời!

Vân Tranh sờ lên vương vị, sau đó chậm rãi ngồi xuống.

Thực ra, ngồi trên cái ghế “nhặt bảo” này không thoải mái lắm.

Nhưng mà, nghĩ đến việc mình đang ngồi trên một núi vàng, Vân Tranh lại cảm thấy thoải mái không ít.

“Phùng Ngọc!”

Vân Tranh khẽ gọi.

“Có mạt tướng!”

Phùng Ngọc tiến lên một bước.

Vân Tranh đưa tay chỉ về phía Kỷ Nhã nhi, “Nàng này thế nào?”

Câu hỏi bất ngờ của Vân Tranh khiến Phùng Ngọc ngẩn người.

Sắc mặt Kỷ Mạc biến đổi, sau đó nhanh chóng trở lại bình thường.

Sau một thoáng thất thần, Phùng Ngọc hơi đỏ mặt, gật đầu nói: “Tốt, rất tốt!”

Vân Tranh hài lòng cười cười, quay sang nhìn Kỷ Mạc, “Đây là Phùng Ngọc, là đại tướng dưới trướng của bản vương. Bản vương muốn gả con gái ngươi cho hắn, ngươi thấy thế nào?”

“Mọi chuyện xin nghe theo Vương gia.” Mặc dù trong lòng thất vọng, nhưng Kỷ Mạc không dám không tuân theo.

Ông ta vốn hy vọng Vân Tranh có thể coi trọng con gái mình.

Không ngờ, Vân Tranh lại trực tiếp ban thưởng Kỷ Nhã nhi cho Phùng Ngọc.

Tuy nhiên, nghĩ đến việc Phùng Ngọc là đại tướng dưới trướng của Vân Tranh, Kỷ Mạc lại cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

Có thể leo lên làm đại tướng dưới trướng của Vân Tranh cũng không tệ, ít nhất cũng coi như có chỗ dựa.

Với tầng quan hệ này, cộng thêm công lao đầu hàng của ông ta, ít nhất Kỷ gia sẽ không sụp đổ.

“Đã không ai có ý kiến, vậy chuyện này cứ quyết định như vậy!”

Vân Tranh cười ha hả, “Phùng Ngọc, còn không mau bái kiến nhạc phụ?”

Phùng Ngọc vội vàng quay người, khom mình hành lễ với Kỷ Mạc, “Bái kiến nhạc phụ!”

“Hiền tế không cần đa lễ.”

Kỷ Mạc vội vàng cười ha hả đỡ Phùng Ngọc dậy.

“Thời gian không còn sớm, Phùng Ngọc, ngươi dẫn người hộ tống nhạc phụ và phu nhân tương lai về phủ, nhân tiện làm quen luôn!”

Vân Tranh phân phó Phùng Ngọc, sau đó dặn dò: “Kỷ đại nhân, ngươi phái người thông báo cho bá quan, tối nay bản vương còn có việc quan trọng cần xử lý, tạm thời không tiếp kiến bọn họ! Sáng mai, bản vương sẽ tiếp kiến bá quan ở đây!”

“Tuân lệnh!”

Rất nhanh, Phùng Ngọc dẫn theo một trăm binh lính hộ tống hai cha con Kỷ Mạc rời đi.

Bọn họ đi rồi, Vân Tranh cũng đứng dậy.

Ừm, vương vị này… lát nữa phải phái người chở đi.

Đây chính là bảo tọa của Cừu Trì vương, làm gì cũng phải bán được giá tốt!

Sau đó, Vân Tranh sai người đi điều tra khắp hoàng cung, tất cả những thứ đáng giá đều lục soát ra.

“Đi thôi, chúng ta đi xem những Tần phi và công chúa của Cừu Trì!”

Vân Tranh nắm tay Diệu Âm, trên mặt tràn đầy nụ cười.

Diệu Âm cười duyên, trêu ghẹo: “Huynh còn phải đích thân đi chọn vợ cho các tướng quân dưới trướng sao?”

“Bản vương không thể tự chọn cho mình một nha hoàn ấm giường sao?” Vân Tranh cười gian hỏi.

Diệu Âm bĩu môi, sau đó liếc mắt đưa tình với Vân Tranh, ghé sát vào tai hắn, nhỏ giọng nũng nịu: “Vương gia, nô gia sai rồi! Nô gia không nên nghi ngờ huynh có ý với Kỷ Nhã nhi, tối nay nô gia nhất định sẽ chuộc lỗi với Vương gia…”

Vừa nói, Diệu Âm còn thổi hai luồng khí nóng vào tai Vân Tranh.

Tai Vân Tranh tê dại, bụng dưới không khỏi nóng lên.

Yêu tinh!

Xử lý xong chính sự, bản vương nhất định phải “xử lý” ngươi thật “nghiêm khắc”!

Vân Tranh thầm nghĩ “hung dữ”, nhưng vẫn không quên trừng mắt nhìn Diệu Âm.

Diệu Âm chẳng những không sợ, còn liếc mắt khiêu khích, trêu chọc đến mức Vân Tranh muốn “giải quyết” yêu tinh này ngay tại chỗ!

Không lâu sau, Vân Tranh đến nơi giam giữ các Tần phi và công chúa.

Thấy Vân Tranh đến, đám mỹ nữ lại quỳ xuống, lo lắng bất an.

“Đều ngẩng đầu lên!”

Vân Tranh uy nghiêm ra lệnh.

Chúng nữ trong lòng thấp thỏm, cẩn thận ngẩng đầu lên.

Vân Tranh nhìn lướt qua, khẽ gật đầu.

Ừm, không tệ!

Ngoại trừ một số ít Tần phi lớn tuổi, những người còn lại đều rất xinh đẹp.

Lát nữa đóng gói tất cả mang đi!

Cũng coi như là giúp binh lính Bắc Phủ Quân giải quyết vấn đề cá nhân.

Tuy nhiên, cách thưởng như thế nào vẫn cần phải xem xét kỹ lưỡng.

Những người này đều có quan hệ mật thiết với Cừu Trì vương.

Đừng để các nàng thổi gió bên gối khiến đám tướng quân dưới trướng tạo phản, vậy thì phiền phức to!

Thôi, vấn đề này để sau hãy suy nghĩ cẩn thận!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
kczxV83887
04 Tháng tư, 2024 14:35
đang hay lòi ra vị hôn thê vô dụng ***
Bum
02 Tháng tư, 2024 12:17
nay mình lên chương lại nhé, cố gắng kịp tác trong ngày đi,
Bum
02 Tháng tư, 2024 12:17
Chương nào bị lỗi name hoặc từ nào không đúng thì mấy bạn vào phần báo lỗi chương đó, ghi rõ nội dung xong báo cáo để mình sửa lại, cảm ơn
Anh Dũng
01 Tháng tư, 2024 00:45
Truyện việt à. Văn phong giống truyện dịch vậy
Giảm stress
30 Tháng ba, 2024 22:15
drop r à
rBdVo39193
19 Tháng ba, 2024 08:45
hơn 600 chương rồi tác dịch chậm quá
Trùm Phản Diện
16 Tháng ba, 2024 09:01
Truyện này dịch thuần việt thế nhỉ cứ như tác việt viết
Nhạc Khởi La
14 Tháng ba, 2024 20:25
Chương mới ad ơi huhu
Giảm stress
13 Tháng ba, 2024 22:47
k thấy chương rồi ad
Hùng08
12 Tháng ba, 2024 17:00
Sao k ra chương nữa v admin
qFfsL28037
10 Tháng ba, 2024 22:40
*** con thẩm nhạn lạc như đầu đất bực mình *** , chuyện gì cũng cần giải trình giải thích , thiết kế nhân vật đéo gì coi người đọc toàn kẻ ngốc chắc
qFfsL28037
10 Tháng ba, 2024 21:50
nói chung chuyện khá chi tiết , nội tâm nhân vật , tình tiết , mỗi tội chương ngắn , hợp nhất 2 chương làm 1 còn hợp lí
Mai quang linh
10 Tháng ba, 2024 14:23
nước này sâu quá,hơm trăm c chưa ra khỏi thành,bần đạo chim cút đêy
Minh Duc HN
10 Tháng ba, 2024 02:26
Chương bao nhiêu thì ra khỏi thành thế ae, câu chương ghê quá
Lão Phạm Nhìn Trời
10 Tháng ba, 2024 02:20
câu chương vãi l.....
Tiểu Hắc Tử
09 Tháng ba, 2024 18:15
dài lê thê
saTQD70988
07 Tháng ba, 2024 22:26
Bộ này bên Trung ra 600 chương rồi
qFfsL28037
07 Tháng ba, 2024 17:38
chắc phải chương 150 mới ra khỏi hoàng thành :))
DLkck23607
07 Tháng ba, 2024 09:23
Ad tung convert đi thôi, truyện này không đáng bỏ công sức để dịch.
tzYRM22249
07 Tháng ba, 2024 02:16
em thích đọc thể loại như này, nhưng mà nói thật, truyện này em không thấm nổi - câu chương đã khó chịu rồi, còn thêm; Quan - Vua chẳng có tôn ti trật tự gì, đành rằng có công cứu giá, kết giao huynh đệ từ nhỏ, nhưng Vua còn sợ... thua rồi
rBdVo39193
05 Tháng ba, 2024 20:56
câu chương vừa thôi ***
Guard Infinity
05 Tháng ba, 2024 20:34
Hằng Hằng đi qua nơi này
13662
04 Tháng ba, 2024 11:16
thơ mà bác dịch như vậy thì thấy ngang quá….
rBdVo39193
03 Tháng ba, 2024 19:40
từ chương 1 tới chương 63 chưa ra được sóc bắc nữa câu chương vừa thôi tác ơi
rBdVo39193
03 Tháng ba, 2024 19:37
tự nhiên vào thanh lâu xàm hết 10 chương.lạc đề định câu chương à
BÌNH LUẬN FACEBOOK