Mục lục
Vô Địch Lục Hoàng Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quỷ Phương.



Dưới áp lực ngày càng tăng từ Bắc Phủ Quân, Thác Đát và các tướng lĩnh của Quỷ Phương cảm thấy gánh nặng ngày càng đè nặng.



Tin tốt duy nhất là Bắc Phủ Quân chưa phát động bất kỳ cuộc t·ấn c·ông nào. Thay vào đó, họ sử dụng nhiều chiến thuật khác nhau, cố tình lộ ra sơ hở.



Người sáng suốt đều nhận ra rằng, Bắc Phủ Quân đang cố dụ họ t·ấn c·ông, để tiêu diệt kỵ binh của họ trong một trận đánh.



Điều này phù hợp với phong cách chiến đấu nhất quán của Vân Tranh.



Thác Đát đã nghe nói rằng, Vân Tranh khi giao chiến, bất kể quân lực mạnh hay yếu, luôn thích dùng mưu kế để chiến thắng, thay vì t·ấn c·ông trực diện.



Đối với Thác Đát, đây cũng được coi là một tin tốt!



Hiện tại, họ cần thời gian.



Họ cần hội quân với đạo quân khác, đồng thời cần đợi tin tức từ những người được cử đi tìm nguồn nước.



Cuối cùng, người của Thác Đát đã trở về.



Họ đã tìm thấy nguồn nước ở phía nam Ô Bố Lỗ Sa Địa.



Tuy nhiên, dựa theo tốc độ hành quân của họ, sẽ mất khoảng mười ngày để đến được nguồn nước đó.



Nhưng điều này không phải là vấn đề đối với Thác Đát và các tướng lĩnh của Quỷ Phương.



Họ mang theo lương thực, nên không thể di chuyển nhanh.



Nhưng họ có thể cử kỵ binh đi lấy nước!



Một kỵ binh có thể mang về hàng chục túi nước đầy, hoàn toàn không có vấn đề gì!



Chỉ cần có nguồn nước, họ có thể rút lui về phía bên kia của hồ lớn.



Chỉ cần q·uân đ·ội của họ rút lui đến vùng đất hồ lớn, họ sẽ có thể phòng thủ.



Đến lúc đó, cho dù Vân Tranh có thủ đoạn thông thiên cũng không thể làm gì được họ!



“Hô …”



Thác Đát thở dài một hơi, lập tức ra lệnh: “Truyền lệnh cho các bộ phận, lập tức rút lui về phía hồ lớn! Truyền lệnh cho Mộc Lực Cư, lập tức thay đổi lộ trình rút lui, hội quân với ta tại hồ lớn! Xích Diên, lập tức dẫn 1 vạn kỵ binh theo dõi quân địch, đề phòng quân địch phát hiện ý đồ của chúng ta, bất ngờ t·ấn c·ông chúng ta…”



Đang lúc Thác Đát ra lệnh, một giọng nói đột ngột vang lên.



“Đại Vương, không xong! Không xong…”



Sau khi xác định được lộ trình rút lui, tâm trạng của Thác Đát vốn rất tốt, nhưng theo tiếng kêu hoảng hốt này vang lên, tâm trạng tốt của Thác Đát ngay lập tức bị phá hỏng.



Nhìn tiểu tốt đang chạy tới loạng choạng, Thác Đát cau mày hỏi: “Chuyện gì xảy ra?”



Tiểu tốt hoảng hốt trả lời: “Bẩm Đại Vương, phụ tử quốc tướng đã dẫn hơn ngàn kỵ binh chạy về phía quân địch, còn g·iết hơn mười người ngăn cản họ…”



“Cái gì?”



Sắc mặt Thác Đát kịch biến, gầm lên giận dữ: “Xích Diên, lập tức dẫn quân đuổi bọn hắn trở về! Bản vương muốn chém bọn hắn thành muôn mảnh!”



Cơn giận vô tận trào dâng trong lòng Thác Đát.



Phụ tử Thoát Hoan dẫn người chạy về phía Bắc Phủ Quân, còn g·iết người của họ, đương nhiên không thể nào là muốn xuất quân quyết chiến với Bắc Phủ Quân.



Đầu hàng địch!



Bọn hắn đang muốn đi đầu hàng địch!



Thoát Hoan c·hết tiệt!



Lão già này quả nhiên đã sớm có ý định đầu hàng địch!



Trước đây, mình không nên do dự, mà nên trực tiếp g·iết c·hết lão già này!



Xích Diên không dám chậm trễ, lập tức đi điểm binh.



“Người đâu!”



Cơn giận của Thác Đát vẫn chưa nguôi, lập tức gọi cận vệ của mình, “Lập tức bắt Khoát Cách, Làm Ân, Nhã Kho, phái người canh giữ cẩn thận!”



Mấy người này đều là những người trước đây đã giúp Thoát Hoan cầu xin tha thứ.



Bây giờ, việc phụ tử Thoát Hoan dẫn binh đầu hàng địch đã trở thành sự thật.



Hắn nhất định phải bắt hết mấy người kia!



Lúc này, thà g·iết nhầm còn hơn bỏ sót!



Tuyệt đối không thể để cho mấy người kia có cơ hội dẫn binh đầu hàng địch nữa!



Tinh thần của họ đã rất suy sụp, nếu những chuyện tương tự xảy ra nữa, tinh thần của họ sẽ nhanh chóng sụp đổ.



Hắn không dám tưởng tượng hậu quả của việc sĩ khí sụp đổ.



Rất nhanh, mấy tướng lĩnh đã giúp Thoát Hoan cầu xin tha thứ đều b·ị b·ắt.



Thác Đát thậm chí không cho bọn hắn cơ hội giải thích, trực tiếp chọn mấy người từ quân cận vệ của mình để tạm thời thay thế vị trí của ba người kia.



Bây giờ là thời kỳ bất thường, hắn nhất định phải nắm vững quân quyền!



Mặc dù đã sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa, nhưng cơn giận của Thác Đát vẫn chưa nguôi.



Mỗi khi nghĩ đến việc phụ tử Thoát Hoan dẫn binh đầu hàng địch, Thác Đát lại hận không thể chém bọn hắn thành muôn mảnh.



“Báo, báo…”



Cơn giận của Thác Đát còn chưa nguôi, thì ở đằng xa lại có mấy binh lính lấm lem bụi đất thúc ngựa chạy nhanh đến.



Rất nhanh, mấy người lính dưới sự dẫn dắt của sĩ tốt chạy đến trước mặt Thác Đát.



Nhìn thấy bộ dạng của người tới, Thác Đát suýt chút nữa ngã ngựa.



Mộc Lực Cư!



Người tới lại là Mộc Lực Cư?



Hơn nữa, hắn còn mặc giáp trụ của binh lính bình thường!



Ngay cả khi Mộc Lực Cư chưa mở lời, Thác Đát cũng đã đoán được Mộc Lực Cư muốn nói gì.



Mộc Lực Cư hoảng hốt nhảy xuống ngựa, “bịch” một tiếng quỳ xuống đất, rên rỉ: “Bẩm Đại Vương, khi mạt tướng dẫn quân rút lui đã bị Bắc Hoàn tập kích, quân ta giao chiến với Bắc Hoàn, lại bị Bắc Phủ Quân đánh lén, quân ta đại bại…”



Những lời tiếp theo, Thác Đát gần như không nghe thấy.



Trong đầu Thác Đát, chỉ có lời nói trước đó của Mộc Lực Cư không ngừng vang lên.



Đạo quân khác của họ lại thua!



Ngay cả chủ tướng Mộc Lực Cư cũng phải thay đổi giáp trụ của binh lính để chạy trốn, có thể thấy đạo quân đó đã thảm bại đến mức nào.



Thậm chí có thể nói là toàn quân bị diệt!



Nếu không, Mộc Lực Cư dù thế nào cũng không đến nỗi chỉ dẫn theo mấy người như vậy chạy trốn về!



Lúc xuất binh, họ hùng hổ như vậy, nhưng chưa đầy một tháng, chỉ còn lại chút nhân mã này!



Bây giờ, Thác Đát không còn tâm trí để kiểm tra xem Bắc Phủ Quân đã g·iết người như thế nào.



Hắn chỉ biết rằng, nếu quân địch từ phía bên kia g·iết tới, chút nhân mã này của bọn hắn tuyệt đối không thể ngăn cản được quân địch.



Xong rồi, tất cả đều xong rồi!



Khuôn mặt Thác Đát tràn đầy tuyệt vọng.



Ngay sau đó, một cảm giác trời đất quay cuồng ập đến.



Thác Đát gần như ngay lập tức mất đi ý thức, trực tiếp ngã ngựa, phát ra một tiếng động nặng nề.



“Đại Vương!”



Mộc Lực Cư kêu lên thảm thiết, vội vàng đỡ Thác Đát.



“Đại Vương! Đại Vương…”



Mặc cho Mộc Lực Cư gọi thế nào, Thác Đát cũng không có bất kỳ phản ứng nào.



“Nhanh đưa Đại Vương lên xe ngựa!”



Mộc Lực Cư hoàn hồn lại, vừa giao Thác Đát cho cận vệ, vừa hoảng hốt dặn dò: “Mau gọi Vương tử Xích Diên đến đây! Phong tỏa tin tức, nghiêm cấm bất kỳ ai tiết lộ tình hình của Đại Vương…”



“Vương tử Xích Diên đã dẫn quân đi truy kích Thoát Hoan phụ tử đào tẩu!” Cận vệ cũng hoảng loạn thấy rõ.



Cái gì?



Ngay cả quốc tướng cũng sợ hãi mà bỏ trốn?



Cơ thể Mộc Lực Cư lảo đảo, suýt chút nữa ngã xuống đất.



Cố gắng ổn định thân hình, Mộc Lực Cư túm lấy một cận vệ, gầm lên tuyệt vọng: “Còn đứng đó làm gì? Mau phái người đi gọi Vương tử Xích Diên trở về!”



“Rõ, rõ…”



Cận vệ bối rối gật đầu.



Ngay khi cận vệ chạy ra ngoài, Mộc Lực Cư lại ngồi phịch xuống đất.



Phụ tử quốc tướng phản bội, bỏ trốn đầu hàng địch.



Đại Vương rơi vào hôn mê.



Mà 4 vạn đại quân do hắn dẫn dắt, gần như toàn quân bị diệt!



Hắn không dám tưởng tượng, nếu 3 tin tức này truyền ra trong q·uân đ·ội, hậu quả sẽ như thế nào.



Sau một lúc lâu, Mộc Lực Cư đau đớn nhắm mắt lại, trên mặt tràn đầy tuyệt vọng.



Thua!



Thua hoàn toàn!



Thảm bại hơn cả lần thua dưới tay Bắc Hoàn 6 năm trước!



Quỷ Phương, vận mệnh đã an bài!



Có thể kéo dài hơi tàn, đã là may mắn lắm rồi…


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13662
04 Tháng ba, 2024 11:16
thơ mà bác dịch như vậy thì thấy ngang quá….
rBdVo39193
03 Tháng ba, 2024 19:40
từ chương 1 tới chương 63 chưa ra được sóc bắc nữa câu chương vừa thôi tác ơi
rBdVo39193
03 Tháng ba, 2024 19:37
tự nhiên vào thanh lâu xàm hết 10 chương.lạc đề định câu chương à
Sieucapvippro
03 Tháng ba, 2024 13:22
bộ này đứa nào cũng não tàn, từ main đến nvp, hoàng tử với hoàng đế mà chả có tý phong phạm nào.
HamiHime
03 Tháng ba, 2024 11:48
con thẩm lạc nhạn phiền quá
Sieucapvippro
03 Tháng ba, 2024 11:43
thấy dịch nhiều đoạn thiếu dấu phẩy quá, đọc không ngắt nghỉ gì. Với cả bạn dịch mấy lời thoại nhân vật cảm giác nó cứ lê thê. Cỡ hoàng đế với đại thần thì họ nói phải ngắn gọn dứt khoát, chứ ai đời hoàng đế mà lại nói " ...nếu ko vào sẽ bị g·iết c·hết", nghe giống lời 1 ông thái giám truyền lời hơn.
volevominh
02 Tháng ba, 2024 21:51
nổ thêm chương nào bác ei
gTKzB72609
02 Tháng ba, 2024 15:13
** con Thẩm Lạc Nhạn khó chịu ***
Trần Vương
02 Tháng ba, 2024 11:42
Thứ 7, 02 tháng 03 năm 2024.
Thuốc
02 Tháng ba, 2024 02:00
Nghe giới thiệu sẽ edit xuôi tiếng việt là ưng bụng lắm, nhưng cái thể loại lsqs này toàn loanh quanh làm trò con bò bợ đít vua, xem chán vãi. Cái này có khác ko đạo hữu?
Bum
01 Tháng ba, 2024 20:23
Mọi lượt đọc, cmt, đề cử, tặng quà, đánh giá điều là một phần động lực để cho mình edit chương nhanh hơn ạ@@
Bum
01 Tháng ba, 2024 20:23
Dạ mình thật sự xin lỗi mọi người khi tốc độ của truyện này sẽ không như tất cả mọi truyện khác, một phần là mình vừa edit vừa đọc thứ hai là mình không ngắt chương, chỉnh sửa văn xuôi tiếng việt, dễ hiểu nên chậm, mong mọi người thông cảm…
Lãnh Sương
01 Tháng ba, 2024 20:12
Bản gốc bn chữ rồi bác
Mr Sảng Văn
01 Tháng ba, 2024 17:47
up liền luôn đi, chờ tối lâu lắm. 80 chương mới viết đánh giá đc
Bum
01 Tháng ba, 2024 17:40
Để tối nay mình rán đăng thêm 15c nữa :((
Mr Sảng Văn
01 Tháng ba, 2024 15:13
đủ chương đâu mà đánh giá ?
Bum
01 Tháng ba, 2024 13:25
Mình xin đánh giá bản dịch 5 sao với mọi người ơi! Cho mình có động lực dịch kĩ hơn ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK