Mục lục
Vô Địch Lục Hoàng Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cừu Trì và Đại Nguyệt không tiếp tục t·ấn c·ông, mà chọn cách hạ trại nấu cơm ngay trước mắt quân Bắc Phủ.



Nhìn thấy quân địch ngạo mạn như vậy, Tần Thất Hổ là người đầu tiên không kìm được, nói: "Hiền đệ, quân địch quá coi thường chúng ta! Có nên để ta dẫn Huyết Y Quân, thừa dịp chúng đang nấu cơm mà đánh úp một trận không?"



"Quân địch đang đợi chúng ta làm điều đó đấy!"



Vân Tranh khẽ gật đầu, rồi nghiêm túc nhắc nhở Tần Thất Hổ: "Ta nhắc lại ngươi một lần nữa, Huyết Y Quân tuyệt đối không được tự ý hành động! Bây giờ, hãy giấu Huyết Y Quân cho kỹ! Đến lúc cần thiết, sẽ có trận chiến dành cho ngươi!"



Hắn vẫn luôn giấu Huyết Y Quân.



Huyết Y Quân là quân bài tẩy của hắn, không thể để lộ cho địch sớm như vậy.



Một khi Huyết Y Quân xuất chiến, hoặc là phải khiến địch tổn thất nặng nề, hoặc là phải thay đổi cục diện chiến trường, thậm chí là giành thắng lợi quyết định.



Trước đó, hắn lo lắng những binh lính tập kích quân địch sẽ rơi vào tay giặc, không chịu nổi t·ra t·ấn mà tiết lộ về Huyết Y Quân.



Cho nên, hắn mới lệnh cho Tần Thất Hổ và Đặng Bảo đi đánh nghi binh.



Bằng không, hắn đã có cơ hội tiêu diệt một phần lực lượng của Cừu Trì, cho hắn một bài học nhớ đời rồi.



Đối mặt với ánh mắt nghiêm túc của Vân Tranh, Tần Thất Hổ không khỏi cười khan một tiếng: "Ta nhớ lời dặn của ngươi, ta chỉ là... ngứa tay thôi."



"Ngứa tay thì dễ thôi!"



Vân Tranh mỉm cười: "Ngươi mà thật sự ngứa tay, ta có thể cho ngươi ba trăm Thân Vệ Quân, để ngươi tham chiến ở hai cánh! Chuyên đi tiêu diệt mãnh tướng của địch."



"Được, được!"



Tần Thất Hổ liên tục đáp ứng, rồi nói thêm: "Chỉ cần đừng bắt ta ngồi xem là được!"



"..."



Nhìn Tần Thất Hổ như vậy, Vân Tranh không khỏi bất đắc dĩ cười.



Gã này đúng là một kẻ cuồng c·hiến t·ranh!



Trước mặt đại địch, hắn còn sợ không có trận chiến để đánh sao?



Gã này sinh ra là để làm một mãnh tướng xung trận.



Muốn bồi dưỡng hắn thành một đại tướng độc lập đảm đương một phương, không biết phải tốn bao nhiêu công sức.



Một lúc sau, Cừu Trì và Đại Nguyệt lại tiến quân về hai cánh của bọn họ.



Binh lính của họ cũng theo sát phía trước.



Nhưng mà, các cánh quân địch dừng lại khi còn cách phòng tuyến của họ khoảng hai trăm thước.



Nhìn qua, dường như không có ý định t·ấn c·ông.



Hành động của quân địch khiến Vân Tranh có chút khó hiểu.



Quân địch muốn làm gì?



Chẳng lẽ, muốn kéo dài đến tối, rồi phát động t·ấn c·ông ban đêm?



Nhưng bọn họ dựa vào tường thành để phòng thủ, t·ấn c·ông ban đêm cũng không có ý nghĩa gì lắm mà?



Kỳ lạ!



Rốt cuộc chủ soái của địch đang toan tính điều gì?



Thấy quân địch chần chừ không t·ấn c·ông, Vân Tranh chỉ có thể ra lệnh cho các binh sĩ nâng cao cảnh giác, thay phiên nhau nghỉ ngơi.



Quân địch không vội, bọn họ cũng không cần phải gấp.



Vân Tranh dùng Thiên Lý Nhãn để quan sát hoạt động của địch quân mỗi một khoảng thời gian.



Ở khoảng cách này, thông qua Thiên Lý Nhãn, có thể nhìn rõ từng cử động của địch.



Tuy nhiên, dường như không có gì bất thường trong trận địa địch.



Một số binh lính nằm trên mặt đất nghỉ ngơi, một số lau chùi v·ũ k·hí, và một số khác sẵn sàng chiến đấu, đề phòng họ đột nhiên t·ấn c·ông.



Rõ ràng, quân địch chắc chắn sẽ t·ấn c·ông.



Nhìn điệu bộ này của địch, có khả năng cao là sẽ t·ấn c·ông sau khi trời tối.



Hạ Thiên Lý Nhãn xuống, Vân Tranh bắt đầu suy nghĩ, nếu đổi vị trí cho mình và chủ soái của địch, mình sẽ làm thế nào để phá vỡ phòng tuyến của địch với t·hương v·ong tối thiểu?



Tấn công ban đêm, quân địch có thể có được lợi thế gì?



Trong khi Vân Tranh đang âm thầm suy nghĩ, Đồng Cương và Đặng Bảo cùng nhau đi tới.



"Điện hạ, quân địch không đông lắm, chúng ta có nên chủ động xuất kích không?"



Ánh mắt của Đặng Bảo lóe lên chiến ý, hắn phân tích: "Đại doanh của địch cách đây năm, sáu dặm, binh lính của bọn hắn ở tuyến đầu chỉ khoảng ba vạn người, chúng ta chủ động t·ấn c·ông, hoàn toàn có cơ hội tiêu diệt ba vạn người này!"



"Nói bậy!"



Vân Tranh tức giận trừng mắt nhìn Đặng Bảo: "Bản vương có thể tiêu diệt ba vạn người này với mười phần nắm chắc! Nhưng sau khi tiêu diệt ba vạn người này, chúng ta còn lại bao nhiêu người?"



Tiêu diệt ba vạn quân địch không khó.



Thậm chí, Vân Tranh có thể khống chế t·hương v·ong của mình dưới một nửa so với địch.



Nhưng bọn họ ít người như vậy, không thể đổi mạng với địch.



Cho dù bọn họ đổi một người lấy ba người của địch, hắn cũng cảm thấy không đáng!



Trừ phi là dùng quân tay sai để đổi!



Nếu dùng tinh nhuệ của bọn họ để đổi, tuyệt đối là thua thiệt lớn.



Đối mặt với ánh mắt của Vân Tranh, Đặng Bảo không khỏi lúng túng cười.



Đồng Cương cười nhìn Đặng Bảo, rồi thăm dò hỏi: "Điện hạ, nếu chúng ta phái một đội tinh kỵ lao thẳng vào đại doanh của địch, liệu có cơ hội đốt lương thảo của bọn hắn không?"



"Quả thật có cơ hội."



Vân Tranh không phủ nhận điều này: "Nhưng tương tự, những người chúng ta phái đi đốt lương thảo của địch cũng rất có thể sẽ c·hết hết!"



Muốn đi đốt lương thảo của địch, phải đột phá kỵ binh ngay trước mặt địch.



Khi bọn họ vừa động, kỵ binh ở đại doanh của địch chắc chắn sẽ là những người đầu tiên đón đầu, đại doanh phía sau cũng sẽ phòng thủ nghiêm ngặt.



Cho dù hắn phái toàn bộ mười lăm ngàn tinh kỵ của Đặng Bảo và Phùng Ngọc, cũng chưa chắc có thể đột phá tầng tầng phòng thủ của địch.



Cho dù bọn họ thực sự đốt cháy lương thảo của địch, mười lăm ngàn tinh kỵ này e rằng cũng sẽ không còn lại bao nhiêu.



Đốt lương thảo đúng là một phương pháp hiệu quả.



Nhưng cũng phải xem xét tình hình thực tế, càng phải xem xét t·hương v·ong của phe mình.



Đồng Cương á khẩu không trả lời được trước những vấn đề mà Vân Tranh chỉ ra.



"Thôi, đừng nghĩ đến chuyện chủ động xuất kích nữa."



Vân Tranh dập tắt ý định của hai người: "Có thời gian này, các ngươi nên suy nghĩ, nếu các ngươi là chủ tướng của địch, các ngươi sẽ t·ấn c·ông như thế nào!"



Nghe Vân Tranh nói, hai người không khỏi rơi vào trầm tư.



Tấn công như thế nào?



Ngoại trừ t·ấn c·ông trực diện, còn có cách nào khác sao?



Trong khi bọn họ đang suy nghĩ, Vân Tranh cũng đang suy nghĩ.



Nghĩ đi nghĩ lại, trong lòng Vân Tranh đột nhiên lóe lên một ý nghĩ, sau đó hắn lại cầm lấy Thiên Lý Nhãn, bắt đầu cẩn thận quan sát tình hình trong trận địa địch.



Theo Thiên Lý Nhãn di chuyển, Vân Tranh cuối cùng tập trung vào những binh lính ở phía sau chiến trận của địch.



Những binh lính đó đang thu thập cỏ khô!



Ngay lập tức, Vân Tranh xác nhận phỏng đoán của mình.



Hỏa ngưu trận!



Khó trách quân địch phải đợi đến ban đêm để t·ấn c·ông!



Hóa ra là đang chờ bọn họ ở đây!



Chủ soái của địch quả là thông minh.



Trong tình huống này, sử dụng hỏa ngưu trận có thể giảm thiểu t·hương v·ong của họ, đồng thời gây ra một số hỗn loạn cho quân Bắc Phủ.



Chỉ cần quân Bắc Phủ vừa loạn, với khoảng cách ngắn như vậy, quân địch có thể nhanh chóng xông vào từ mọi khe hở.



Mẹ kiếp!



Đây là muốn lấy phương pháp của mình để đối phó với mình sao!



May mà mình đã nghĩ đến điều này.



Nếu thật sự bị địch dùng chiến thuật này để t·ấn c·ông, mình chắc chắn sẽ tức đến hộc máu.



"Quân địch có lẽ muốn dùng hỏa ngưu trận!"



Vân Tranh hạ Thiên Lý Nhãn xuống, nhìn Đồng Cương và Đặng Bảo: "Bây giờ các ngươi có thể suy nghĩ một chút, dùng biện pháp gì để phá giải kế sách của địch! Tốt nhất là có thể khiến địch tự gậy ông đập lưng ông!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13662
04 Tháng ba, 2024 11:16
thơ mà bác dịch như vậy thì thấy ngang quá….
rBdVo39193
03 Tháng ba, 2024 19:40
từ chương 1 tới chương 63 chưa ra được sóc bắc nữa câu chương vừa thôi tác ơi
rBdVo39193
03 Tháng ba, 2024 19:37
tự nhiên vào thanh lâu xàm hết 10 chương.lạc đề định câu chương à
Sieucapvippro
03 Tháng ba, 2024 13:22
bộ này đứa nào cũng não tàn, từ main đến nvp, hoàng tử với hoàng đế mà chả có tý phong phạm nào.
HamiHime
03 Tháng ba, 2024 11:48
con thẩm lạc nhạn phiền quá
Sieucapvippro
03 Tháng ba, 2024 11:43
thấy dịch nhiều đoạn thiếu dấu phẩy quá, đọc không ngắt nghỉ gì. Với cả bạn dịch mấy lời thoại nhân vật cảm giác nó cứ lê thê. Cỡ hoàng đế với đại thần thì họ nói phải ngắn gọn dứt khoát, chứ ai đời hoàng đế mà lại nói " ...nếu ko vào sẽ bị g·iết c·hết", nghe giống lời 1 ông thái giám truyền lời hơn.
volevominh
02 Tháng ba, 2024 21:51
nổ thêm chương nào bác ei
gTKzB72609
02 Tháng ba, 2024 15:13
** con Thẩm Lạc Nhạn khó chịu ***
Trần Vương
02 Tháng ba, 2024 11:42
Thứ 7, 02 tháng 03 năm 2024.
Thuốc
02 Tháng ba, 2024 02:00
Nghe giới thiệu sẽ edit xuôi tiếng việt là ưng bụng lắm, nhưng cái thể loại lsqs này toàn loanh quanh làm trò con bò bợ đít vua, xem chán vãi. Cái này có khác ko đạo hữu?
Bum
01 Tháng ba, 2024 20:23
Mọi lượt đọc, cmt, đề cử, tặng quà, đánh giá điều là một phần động lực để cho mình edit chương nhanh hơn ạ@@
Bum
01 Tháng ba, 2024 20:23
Dạ mình thật sự xin lỗi mọi người khi tốc độ của truyện này sẽ không như tất cả mọi truyện khác, một phần là mình vừa edit vừa đọc thứ hai là mình không ngắt chương, chỉnh sửa văn xuôi tiếng việt, dễ hiểu nên chậm, mong mọi người thông cảm…
Lãnh Sương
01 Tháng ba, 2024 20:12
Bản gốc bn chữ rồi bác
Mr Sảng Văn
01 Tháng ba, 2024 17:47
up liền luôn đi, chờ tối lâu lắm. 80 chương mới viết đánh giá đc
Bum
01 Tháng ba, 2024 17:40
Để tối nay mình rán đăng thêm 15c nữa :((
Mr Sảng Văn
01 Tháng ba, 2024 15:13
đủ chương đâu mà đánh giá ?
Bum
01 Tháng ba, 2024 13:25
Mình xin đánh giá bản dịch 5 sao với mọi người ơi! Cho mình có động lực dịch kĩ hơn ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK