• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người đều bắt đầu nhắm đến Ngọc Uyển Quân muốn hỏi ra mọi chuyện, nhưng vệ sĩ theo bên cạnh đã chặn lại tất cả những người muốn làm càn.

Khương Phong Dũng thấy tình hình không được ổn cho lắm, anh nhìn người bên cạnh đã muốn có động tĩnh gì đó! Anh nắm chặt lấy tay cô, vẻ mặt dịu dàng như tiếp sức cho cô vậy! Dù sao đâu cũng là buổi họp báo trực tiếp, toàn thành phố, thậm chí là toàn nước đều biết đến.

Ngọc Uyển Quân buông tay anh ra, hướng bục đi lên, vệ sĩ vẫn theo sát bảo vệ cô. Lộ Dao thấy cô đi đến, vẻ mặt đắc ý nhìn cô nói, từng câu từng chữ đều muốn dồn cô vào đường cùng.

_ Ngọc Uyển Quân, hôm nay tôi sẽ chôn vùi cô tại buổi họp báo này! Dễ đến nhưng khó đi, để tôi xem, cô làm sao thay đổi được cục diện.


Ngọc Uyển Quân không quan tâm, đi lướt qua cô ta rồi chạm tay vào micro. Hướng mắt nhìn xuống bên dưới, cục diện vẫn chưa muốn ngừng, vẫn muốn tìm hiểu nguyên nhân đằng sau nó!

Ngọc Uyển Quân dõng dạc nói vọng vào micro, không hề để lộ một chút gì được gọi là mất bình tĩnh.

_ Xin chào, tôi là Ngọc Uyển Quân. Mọi người chỉ nhìn vào một bức ảnh mà đã nói tôi ngoại tình, nói tôi chẳng ra làm sao! Vậy mọi người đã tìm hiểu kĩ nguyên nhân của nó chưa? Một bức ảnh có thể ghép, cũng đâu thể dựa vào một ý kiến từ một phía mà phán ra tội danh của người khác!

Đám người bên dưới đã bắt đầu giữ im lặng, Nhậm Hào và Lộ Dao thấy tình hình không ổn nên đã đi đến muốn để cô ngừng lại những lời nói tiếp theo. Nhưng vừa chuẩn bị chạm vào cô thì đã bị vệ sĩ giữ lại, kéo ra xa.

Khương Phong Dũng từ dưới đi lên, đi đến chỗ điều khiển máy tính của Nhậm Hào. Vài thao tác đơn giản đã đưa ra những bức ảnh gốc, còn kèm theo đoạn clip nhạy cảm bị làm mờ kia.

Phóng viên nhanh chóng chụp lại tất cả những gì hiện trên màn hình. Lộ Dao thấy mình bị lật tẩy mọi chuyện, ra sức vùng vẫy để thoát khỏi tay vệ sĩ. Miệng thì không ngừng chửi mắng Ngọc Uyển Quân, ánh mắt hận không thể xé xác cô ra.

_ Con khố* Ngọc Uyển Quân, mày nghĩ mày là ai mà lại có thể được Khương Phong Dũng cưng chiều. Được sinh ra trong gia đình có đầy đủ ba mẹ, được nhiều người để mắt đến. Mày nghĩ mày xứng đáng với những hào quang này sao? Nếu không có mày thì có lẽ, danh phận Khương thiếu phu nhân này đã là của tao rồi! Mày ép tao phải lấy một người đàn ông chẳng ra gì! Mày như vậy mà lại nhẫn tâm hại đời tao.

Ngọc Uyển Quân lắc đầu chán nản, đến bây giờ mà Lộ Dao vẫn chưa hiểu mọi chuyện xảy ra! Là do cô ta muốn bản thân mình được sung sướng, muốn hưởng thụ tất cả những thú vui của cuộc sống.

Vậy mà sau khi chẳng còn gì trong tay, lại quay sang đổ lỗi cho cô. Có phải cô hiền quá nên ai cũng muốn bắt nạt? Thôi thì cô sống đúng với danh hiệu này vậy!

Từ bên ngoài, người đàn ông đối với cô là xa lạ nhưng đối với Lộ Dao có lẽ là người quen thuộc hơn ai hết! Người mà cô ta đã ghét mà còn hận, hận vì hắn vì thú vui tao nhã mà hại cô ta cưới một người mà cô ta chẳng muốn dính líu đến. Hận không thể giết chết hắn ngay khi vừa nhìn thấy.

Phú Nhuận từ từ đi đến trước mặt Lộ Dao, nhìn gương mặt vừa tức giận vừa xinh đẹp kia của cô ta mà hắn cười khẩy. Người con gái mà hắn từng rất yêu nhưng chỉ vì một chuyến quay về nước mà từ bỏ hắn.

Lại muốn dùng đoạn clip kia để uy hiếp cô ta ở lại nhưng lại phát hiện chiếc USB lại biến mất. Cứ thế nhìn người ấy quay đi mà không thể níu kéo.

Hắn nhìn Lộ Dao rất lâu, tay đưa lên vuốt nhẹ gương mặt đỏ lên vì tức giận. Lộ Dao né tránh đi cái sờ má thân mật kia, giọng nói như cả hai chẳng ai quen biết ai.

_ Anh là ai thế hả? Tôi nhớ là mình chưa từng quen anh.

_ Dao Nhi, chưa đến hai tháng mà em đã từ mặt anh luôn rồi sao? Nhưng hôm nay anh sẽ chính tay vứt bỏ cuộc tình ba năm ngay tại đây! Món quà này anh dành tặng riêng em đấy!

_ Đồ khố* nạn, anh không được như vậy! Anh đã hại tôi một lần rồi, bây giờ lại muốn hại tôi thêm một lần nữa sao? Tôi hận anh.

Phú Nhuận đã đi đến chỗ Ngọc Uyển Quân, cô không nói không rằng chỉ tiện đường nhường chỗ cho hắn ta. Phú Nhuận nháy mắt với cô, chưa kịp vui đã nhận được ánh mắt đầy sát khí của Khương Phong Dũng. Biết điều nên làm nhanh nhiệm vụ của bản thân rồi nhận thù lao, sau đó biến mất.

Đưa ánh mắt đào hoa vừa mình nhìn xuống bên dưới, quan sát hết một lượt rồi mới bắt đầu vào vấn đề chính. Lộ Dao đã đứng không vững nữa, ngã quỵ ra đất nhìn hình ảnh Phú Nhuận đứng cách đó không xa.

Nhậm Hào biết hôm nay sẽ là ngày tàn của hắn, bây giờ nếu như có vùng vẫy hay làm điều gì đó không đúng nữa thì chắc chắn kết quả sẽ không hề tốt đẹp.

_ Xin chào, tôi là Phú Nhuận, chính là người đàn ông trong bức hình trên. Hình ảnh của tôi và Ngọc tiểu thư là giả, còn tôi và Lộ Dao mới là thật. Tôi và cô ta yêu nhau ba năm khi cô ta du học ở nước ngoài. Sau khi hoàn thành khóa học, cô ta đến tìm tôi và đề nghị chia tay để quay về nước. Tôi đơn thuần đồng ý và trả lại sự tự do cho cô ta. Còn những chuyện sau đó thì tôi lại không hay biết gì!

Các phóng viên bên dưới như đang lượm tiền, ra sức chụp ảnh ghi hình các kiểu. Có lẽ tin này sẽ chiếm top trending trong nhiều ngày tới đây!

Sau khi giải thích mọi chuyện, cảnh sát lại bắt ngờ xuất hiện áp giải Lộ Dao và Nhậm Hào đi mất. Còn nói thêm một câu trước khi đưa đi:

_ Hai người bị tố cáo về tội bắt cóc và cố ý gây thương tích.

Hai người họ như vừa từ trên trời rơi xuống, chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra. Ngọc Uyển Quân cũng bắt ngờ đến chuyện này, cứ tưởng sẽ chỉ giải quyết ở đây thôi, không ngờ cảnh sát cũng nhập cuộc.


Cảnh sát trưởng đi đến trước mặt Khương Phong Dũng, đưa tay bắt tay chào anh, nghiêm túc lên tiếng:


_ Cảm ơn anh đã hợp tác với chúng tôi. Bên phía băng nhóm xã hội đen đã bị chúng tôi tóm sạch. Những bằng chứng của anh rất có ích, sẽ tìm hai người để hỏi vài chuyện.


_ Rất sẵn lòng để hợp tác.


Hiện trường cũng được giải tán, mọi người cũng đã mệt mỏi với nhiều chuyện xảy ra như vậy! Nhưng giờ đây đã không còn những ngày tháng bị người khác dòm ngó để gây chuyện nữa! Khoảng thời gian sắp tới sẽ là những ngày tươi vui hạnh phúc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK