Mục lục
Vô Địch Lục Hoàng Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau, Già Diêu rời khỏi Cố Biên.



Vân Tranh bắt đầu hăng hái điều binh khiển tướng, chuẩn bị chiến đấu.



Kẻ địch muốn chiến thì cứ đánh!



Huống hồ, lương thảo của Bắc Phủ Quân còn tương đối dồi dào.



Ra tay trước sẽ chiếm thế thượng phong!



“Lệnh: Độc Cô Sách lập tức điều động một trăm học viên từ học viện quân sự đến Cố Biên, nếu không đến trong vòng năm ngày, tất cả sẽ b·ị c·hém!”



“Lệnh: Phó Thiên Diễn, Khuất Trì, Phùng Ngọc, lập tức chỉnh đốn binh mã, mang theo lương thảo và vật tư, tiến vào c·hiếm đ·óng vùng thảo nguyên chăn nuôi ngựa phía Tây! Xây dựng doanh trại ngay tại chỗ!”



“Lệnh: Đặng Bảo suất lĩnh bộ binh mã của mình, mang theo lương thảo và vật tư, tiến vào c·hiếm đ·óng đại doanh Nhạn Hồi Sơn!”



“Lệnh: Tả Nhậm lập tức điều động năm nghìn binh sĩ từ chân núi phía Bắc quan, hành quân nhẹ, phải đến Định Bắc trong vòng mười ngày! Thủ tướng của chân núi phía Bắc quan tạm thời do Ngụy Du tiếp quản!”



“Cao Cáp, Chu Mật, hai người các ngươi lập tức chuẩn bị 2 vạn quân dự bị, sáng sớm mai đi đến Định Bắc áp giải lương thảo......”



“......”



Từng mệnh lệnh được phát ra từ miệng Vân Tranh.



Nghe mệnh lệnh của Vân Tranh, mọi người đều cảm thấy sợ hãi.



Không ai biết Vân Tranh lần này muốn đánh đến mức nào.



Nhưng chỉ cần nghe mệnh lệnh của Vân Tranh là biết, đây chắc chắn là một trận đại chiến!



Quy mô của trận chiến này, có lẽ là trận chiến lớn nhất kể từ khi Vân Tranh nắm quyền Bắc Phủ Quân.



Theo mệnh lệnh của Vân Tranh, nếu tính cả quân dự bị, số lượng người tham chiến lần này có thể lên tới 10 vạn.



Binh sĩ của bọn họ không phải là loại q·uân đ·ội 4 vạn người tác chiến với 6 vạn dân phu.



Ngay cả quân dự bị của Bắc Phủ Quân, đặt ở nơi khác, về cơ bản cũng được coi là tinh binh.



Trong nháy mắt, không khí căng thẳng của đại chiến sắp xảy ra lan tràn.



Trong mơ hồ, mọi người có chút phấn khích.



Nếu thắng trận chiến này, đó sẽ là công lao mở mang bờ cõi!



Mặc dù bọn họ cũng đã lập công trên người Bắc Hoàn, nhưng ai cũng không ngại có thêm công lao mở mang bờ cõi!



Chờ các tướng lĩnh nhận lệnh riêng và rời đi, Tần Thất Hổ vẫn nhìn chằm chằm Vân Tranh.



Tuy nhiên, cho đến cuối cùng, Vân Tranh vẫn không sắp xếp nhiệm vụ cho Tần Thất Hổ.



Thấy Vân Tranh định rời đi, Tần Thất Hổ vội vàng kéo Lư Hưng lại để ngăn Vân Tranh, “Hiền đệ, sao không có chuyện của chúng ta vậy? Chiến mã và áo giáp của chúng ta vừa mới được chuẩn bị đầy đủ, ta còn muốn thể hiện sức mạnh của mình, ngươi cái này......”



“Gấp cái gì?”



Vân Tranh cười nhìn Tần Thất Hổ, “Chính ta đây cũng còn chưa có nhiệm vụ mà?”



“A?”



Tần Thất Hổ hơi sững sờ, nhìn Vân Tranh với vẻ không hiểu.



Lư Hưng phản ứng nhanh hơn, lập tức hiểu ý của Vân Tranh, vội vàng nói với Tần Thất Hổ đang nóng lòng muốn thử sức: “Ý của điện hạ là, để Huyết Y Quân ở lại bên cạnh hắn để nghe lệnh!”



“Thật sao?”



Mắt Tần Thất Hổ đột nhiên sáng lên, vẻ u ám trên mặt hắn biến mất ngay lập tức.



“Chứ còn gì nữa?”



Vân Tranh liếc Tần Thất Hổ một cái, “Độc Cô tướng quân bọn họ không phải đều chưa đến sao? Ngươi gấp cái gì? Ta đã đầu tư rất nhiều vào Huyết Y Quân, ngươi nghĩ ta sẽ để Huyết Y Quân đứng xem náo nhiệt sao?”



Tên ngốc này, điển hình là kẻ hiếu chiến.



Ngay cả Tả Nhậm đóng quân ở chân núi phía Bắc cũng bị điều động đến đây!



Sao có thể quên Huyết Y Quân được?



Biết được kế hoạch của Vân Tranh, Tần Thất Hổ lập tức vui mừng, không nói nhiều với Vân Tranh nữa, lập tức gọi Lư Hưng trở về doanh trại, dự định huấn luyện Huyết Y Quân thật tốt trước khi khai chiến.



Huyết Y Quân là đội quân tinh nhuệ nhất của Bắc Phủ Quân.



Dù thế nào cũng phải thể hiện uy phong của Huyết Y Quân!



Rất nhanh, lính liên lạc từ Cố Biên phi ngựa ra ngoài, chạy đến mọi hướng để truyền đạt mệnh lệnh của Vân Tranh.



Theo những mệnh lệnh này được truyền đạt, cỗ máy c·hiến t·ranh của Sóc Bắc nhanh chóng vận hành trở lại.



Trong khi chờ Độc Cô Sách và những người khác đến, Vân Tranh lại dẫn người đi dạo quanh những nơi khác.



Vài ngày trôi qua, Vân Tranh xử lý nhiều người đã mua quan mà bị hắn bỏ rơi ở Tam Biên Thành, thu hoạch được một đợt lòng dân.



Bốn ngày sau, Độc Cô Sách suất lĩnh một trăm học viên phi ngựa đến Cố Biên.



Vân Tranh nhận được tin tức, lập tức dẫn người trở về Cố Biên.



Không đợi Độc Cô Sách và những người khác hành lễ, Vân Tranh đã giơ tay ngăn họ lại, “Thời gian cấp bách, chúng ta nói ngắn gọn!”



“Rõ!”



Mọi người cùng nhau nhận lệnh, tỏ vẻ sẵn sàng lắng nghe.



“Đồng Cương!”



Vân Tranh ngước mắt nhìn Đồng Cương, “Một trăm học viên này, giao cho ngươi!”



“Rõ!”



Đồng Cương nhận lệnh.



Chuyện này, Vân Tranh đã thông báo cho hắn trước đó.



Hắn sẽ sử dụng 100 người này làm nòng cốt, lại điều động 4000 người từ quân dự bị, cộng thêm Thân Vệ Quân vốn có của Vân Tranh, tạo thành một đội quân Thân Vệ Quân 5000 người.



Vân Tranh không cần nhiều người như vậy để bảo vệ, mà là muốn sử dụng họ để huấn luyện trong chiến đấu.



Nếu bắt được tù binh, toàn bộ số người này sẽ được phân tán, sử dụng những người này làm nòng cốt, sắp xếp tù binh địch vào đội ngũ của bọn họ, tạo thành một đội quân tay sai quy mô lớn hơn.



Với số người này làm nòng cốt, quân tay sai sẽ không thể nổi loạn.



Ý tưởng của Vân Tranh rất đơn giản.



Cố gắng giảm thiểu t·hương v·ong cho người Đại Càn.



Rất nhanh, Đồng Cương dẫn 100 người đó đi.



Chờ Đồng Cương và những người khác rời đi, Độc Cô Sách mới lo lắng nói: “Điện hạ, lần này chúng ta làm hơi lớn phải không? Điều động nhiều người như vậy, e là lương thảo của chúng ta không đủ để tiêu hao!”



Độc Cô Sách đã biết kế hoạch của Vân Tranh.



Theo kế hoạch của Vân Tranh, số lượng binh lính tham chiến lần này sẽ lên tới hơn 10 vạn.



Nếu chiến sự kéo dài, về sau chắc chắn sẽ phải điều động thêm một lượng lớn Điền Binh và quân dự bị đến để áp giải lương thảo.



Như vậy, lượng lương thảo tiêu hao của bọn họ sẽ vô cùng lớn.



Tình hình của Sóc Bắc, Độc Cô Sách vẫn tương đối rõ ràng.



Lương thảo của bọn họ tạm thời không thiếu.



Nhưng trận đại chiến này đánh xuống, Sóc Bắc e là cũng sẽ rơi vào tình cảnh thiếu lương.



“Không sao.”



Vân Tranh cười nhạt, “Chúng ta không có lương thảo, có thể đi c·ướp! Theo kế hoạch của ta, khi chúng ta giao chiến với quân địch, có lẽ là thời điểm thu hoạch mùa thu của địch quốc!”



Lương thực thu hoạch mùa thu của địch quốc chính là lương thực của bọn họ.



Nghe Vân Tranh nói, Độc Cô Sách không khỏi sững sờ.



Sau một thoáng thất thần, Độc Cô Sách ngạc nhiên nói: “Điện hạ điều động nhiều người như vậy, chẳng lẽ là để c·ướp lương thực từ địch quốc áp giải trở về sao?”



“Đúng là có ý nghĩ này.”



Vân Tranh gật đầu cười, “Ba nước kia đã không an phận như vậy, chúng ta cũng đừng khách khí với bọn họ! Đợi đến khi bọn họ cũng thiếu lương, bản vương xem bọn họ còn có thể nhảy nhót được nữa không!”



“Ha ha, thì ra điện hạ đang chờ bọn họ ở đây.”



Độc Cô Sách bừng tỉnh đại ngộ cười cười, nhưng lại lo lắng nói: “Nhưng chúng ta tập trung đại quân ở phía trước, binh lực phía sau sẽ rất trống rỗng, nếu quân địch có kỵ binh g·iết tới, hậu phương của chúng ta e là nguy hiểm rồi!”



“Mối nguy hiểm này chắc chắn là có.”



Vân Tranh gật đầu nói: “Cho nên, ta nghĩ phải ra tay trước để chiếm thế thượng phong, không cho bọn họ cơ hội tổ chức kỵ binh tập kích hậu phương của chúng ta!”



“Ừ, đạo lý đúng là như vậy.” Độc Cô Sách thoáng trầm ngâm, “Nhưng mạt tướng cho rằng, chúng ta lao sư viễn chinh, cuối cùng sẽ bất lợi cho chúng ta! Quân ta nên phòng thủ thật tốt, lấy tĩnh chế động, có thể sẽ có lợi hơn một chút?”



“Ý kiến của ngươi quả thật có lý.” Vân Tranh tán đồng gật gật đầu, đột nhiên lại chuyển lời, “Tuy nhiên, trong mắt ta, cách phòng thủ tốt nhất chính là t·ấn c·ông!”



Cách phòng thủ tốt nhất chính là t·ấn c·ông?



Độc Cô Sách kinh ngạc, trong lòng lại âm thầm cảm khái.



Xem ra, mình thật sự già rồi, không còn lòng cầu tiến như những người trẻ tuổi này nữa.



Cũng được!



Vân Tranh muốn t·ấn c·ông thì cứ t·ấn c·ông!


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13662
04 Tháng ba, 2024 11:16
thơ mà bác dịch như vậy thì thấy ngang quá….
rBdVo39193
03 Tháng ba, 2024 19:40
từ chương 1 tới chương 63 chưa ra được sóc bắc nữa câu chương vừa thôi tác ơi
rBdVo39193
03 Tháng ba, 2024 19:37
tự nhiên vào thanh lâu xàm hết 10 chương.lạc đề định câu chương à
Sieucapvippro
03 Tháng ba, 2024 13:22
bộ này đứa nào cũng não tàn, từ main đến nvp, hoàng tử với hoàng đế mà chả có tý phong phạm nào.
HamiHime
03 Tháng ba, 2024 11:48
con thẩm lạc nhạn phiền quá
Sieucapvippro
03 Tháng ba, 2024 11:43
thấy dịch nhiều đoạn thiếu dấu phẩy quá, đọc không ngắt nghỉ gì. Với cả bạn dịch mấy lời thoại nhân vật cảm giác nó cứ lê thê. Cỡ hoàng đế với đại thần thì họ nói phải ngắn gọn dứt khoát, chứ ai đời hoàng đế mà lại nói " ...nếu ko vào sẽ bị g·iết c·hết", nghe giống lời 1 ông thái giám truyền lời hơn.
volevominh
02 Tháng ba, 2024 21:51
nổ thêm chương nào bác ei
gTKzB72609
02 Tháng ba, 2024 15:13
** con Thẩm Lạc Nhạn khó chịu ***
Trần Vương
02 Tháng ba, 2024 11:42
Thứ 7, 02 tháng 03 năm 2024.
Thuốc
02 Tháng ba, 2024 02:00
Nghe giới thiệu sẽ edit xuôi tiếng việt là ưng bụng lắm, nhưng cái thể loại lsqs này toàn loanh quanh làm trò con bò bợ đít vua, xem chán vãi. Cái này có khác ko đạo hữu?
Bum
01 Tháng ba, 2024 20:23
Mọi lượt đọc, cmt, đề cử, tặng quà, đánh giá điều là một phần động lực để cho mình edit chương nhanh hơn ạ@@
Bum
01 Tháng ba, 2024 20:23
Dạ mình thật sự xin lỗi mọi người khi tốc độ của truyện này sẽ không như tất cả mọi truyện khác, một phần là mình vừa edit vừa đọc thứ hai là mình không ngắt chương, chỉnh sửa văn xuôi tiếng việt, dễ hiểu nên chậm, mong mọi người thông cảm…
Lãnh Sương
01 Tháng ba, 2024 20:12
Bản gốc bn chữ rồi bác
Mr Sảng Văn
01 Tháng ba, 2024 17:47
up liền luôn đi, chờ tối lâu lắm. 80 chương mới viết đánh giá đc
Bum
01 Tháng ba, 2024 17:40
Để tối nay mình rán đăng thêm 15c nữa :((
Mr Sảng Văn
01 Tháng ba, 2024 15:13
đủ chương đâu mà đánh giá ?
Bum
01 Tháng ba, 2024 13:25
Mình xin đánh giá bản dịch 5 sao với mọi người ơi! Cho mình có động lực dịch kĩ hơn ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK