Mục lục
Vô Địch Lục Hoàng Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một câu nói của Vân Tranh đã giúp Chương Hư tìm được mục tiêu.

Chương Hư thay đổi thái độ lạnh nhạt trước đó đối với Vân Tranh, trở nên vô cùng nhiệt tình.

Sự thay đổi chóng mặt trong thái độ của Chương Hư khiến Vân Tranh trở tay không kịp.

Giữa trưa, Chương Hư nhất định kéo Vân Tranh đến tửu lâu tốt nhất Hoàng thành.

Hắn phải khoản đãi vị tri âm này thật chu đáo.

"Điện hạ, ngần ấy năm trôi qua, cuối cùng ta cũng tìm được người hiểu mình!"

"Điện hạ không biết những năm qua ta đã sống khổ sở thế nào!"

"Cũng bởi vì ta không biết học hành nghiên cứu, chẳng biết làm thơ phú, ta làm gì cũng sai."

Trong tửu lâu, Chương Hư vừa uống rượu vừa than thở với Vân Tranh.

Nói đến chỗ xúc động, hai mắt Chương Hư đỏ hoe.

Vân Tranh cũng hiểu được nỗi khổ của Chương Hư.

Gia gia hắn chính là Đại học sĩ Văn Hoa Các, cũng là đế sư.

Trong một gia đình như vậy lớn lên, không biết đọc sách cũng chẳng biết nghiên cứu học vấn, chính là tội lớn nhất.

Chương Hư uống một hơi rượu, rồi nói: "Không gạt điện hạ, mỗi tháng mười lăm, ta đều không dám đến bên này, nếu phải đi nơi khác mà phải đi qua đây, ta sẽ phải đi vòng qua khác."

"Tại sao?"

Vân Tranh không hiểu, "Ngươi cũng không giống người nhát gan sợ phiền phức mà!"

Tên này trước mặt còn dám chỉ mặt hoàng tử này là cây dâu mà mắng cây hòe, thế mà lại sợ nơi này như vậy ư?

"Đây không phải chuyện gan lớn hay không có gan."

Chương Hư cười khổ hỏi: "Điện hạ biết tửu lâu này đi ra ngoài rẽ phải, đi thêm khoảng trăm trượng là nơi nào không?"

Vân Tranh lắc đầu: "Ta ít khi ra khỏi cung lắm, ta thực sự không biết."

Chương Hư nở một nụ cười ranh ma, "Đó là thanh lâu lớn nhất, nổi tiếng nhất Hoàng thành, Quần Phương Uyển."

Thanh... Thanh lâu?

Khuôn mặt Vân Tranh sầm lại, "Thanh lâu thì liên quan gì đến ngươi? Hay là ngươi sợ Chương Các Lão..."

"Không phải, không phải!"

Chương Hư vội xua tay, lại bày ra vẻ đau khổ sâu xa, "Quần Phương Uyển này bị bệnh! Ngươi nghĩ xem, một cái thanh lâu phá nào đó, cứ mỗi tháng mười lăm lại tổ chức cái thi gì đó làm quái gì!"

Thi hội?

Vân Tranh chợt hiểu ra, chế nhạo nói: "Ngươi không biết làm thơ phú nên đành phải đi vòng?"

"Ừ."

Chương Hư khẽ gật đầu, buồn bã nói: "Nếu như Quần Phương Uyển tổ chức thi hội mà có tác phẩm đạt giải xuất sắc, chỉ cần lọt đến tai gia gia ta, lão gia hỏa đó sẽ không hỏi han đầu đuôi, trước tiên sẽ lao đến mắng ta một trận..."

Vậy sao?

Vân Tranh không nhịn được cười lên, chế nhạo nói: "Vậy nghĩa là ngươi cũng rất ghét Quần Phương Uyển đúng không? Cũng như cách ngươi khó hiểu ghét ta trước đây?"

Nói đến chuyện này, mặt Chương Hư không khỏi đỏ lên, cười gượng nói: "Thường ngày, ta ngược lại khá thích Quần Phương Uyển, điện hạ có lẽ không biết, những người phụ nữ trong Quần Phương Uyển, người nào người nấy đều da trắng như mỡ đông, dáng vẻ như tiên nữ, khi lên giường, người nào người nấy cũng là yêu tinh hấp dẫn, hương vị kia..."

Chương Hư dần thả lỏng.

Nói đến những người phụ nữ của Quần Phương Uyển, hắn bày ra vẻ mặt xán lạn, lớp mỡ trên mặt dồn lại làm mắt hắn chỉ còn lại một khe hở.

Vẻ mặt như vậy trông càng thêm hèn mọn.

"Khụ khụ..."

Phải đến khi Cao Cáp đứng cạnh khẽ ho, Chương Hư mới nhận ra không ổn.

"Ha ha, lạc đề rồi."

Chương Hư cười ha hả, rồi tự nghĩ ra: "Nếu như Quần Phương Uyển bất lực với cái thi hội phá nào đó, thì càng tốt cho ta."

"Không cần phải trốn tránh, sợ cái gì chứ!"

Vân Tranh nở một nụ cười nửa miệng, "Ngươi không biết làm thơ phú, nhưng ngươi có óc kinh doanh mà! Ngươi thử nghĩ xem, nếu ngươi đưa một tờ ngân phiếu một vạn lượng ra đấy, thì ai mà không hầu hạ ngươi như tổ tông?"

Ừ?

Nghe lời Vân Tranh nói, Chương Hư đột nhiên đờ ra.

Nghĩ kỹ lại, Chương Hư lập tức phấn khích, mặt mũi tràn đầy kích động nói: "Lời điện hạ nói, giống như đang khai sáng cho ta vậy!"

"Ta quyết định, hai ngày nữa khi thi hội diễn ra, ta nhất định sẽ đi tham gia!"

"Ta sẽ gọi mười mấy cô nương phục vụ, nằm đó như một ông hoàng, để cho đám tài tử chó c·hết đó phải đỏ mắt, ha ha ha!"

"Điện hạ anh minh thần võ quá, tài năng của điện hạ, ông trời sinh ra ít người..."

Chương Hư phấn khởi vung tay múa chân, điên cuồng thổi phồng Vân Tranh.

Những lời này lọt vào tai Vân Tranh lại khiến hắn sầm mặt đi.

Tên này sẽ không thực sự làm vậy chứ?

Nếu để Chương Các Lão biết đây là chủ ý hắn chỉ cho Chương Hư, không biết Chương Các Lão có giơ đao xông đến phủ của Lục hoàng tử này không.

"Khụ khụ..."

Vân Tranh cắt ngang lời của Chương Hư đang phấn khích, "Chúng ta đừng nói đến chuyện thi hội nữa, vẫn nên bàn đến chính sự quan trọng hơn đi!"

"Chính sự?"

Chương Hư nghi hoặc, thốt lên: "Chúng ta tụ tập ở đây, còn có thể bàn bạc chuyện gì quan trọng khác chứ?"

"Ta..."

Vân Tranh có chút cứng lại.

Mẹ kiếp!

Hợp lại là hai tên phế vật của Hoàng thành tụ tập với nhau, chỉ có thể làm những trò vô bổ mà thôi?

Chương Hư nhận ra vẻ mặt của Vân Tranh không ổn, lúc này mới cười gượng nói: "Điện hạ cứ nói."

Vân Tranh lặng lẽ liếc hắn một cái, mới nói tiếp: "Ngươi hẳn là đã nghe Chương Các Lão nói, ta đã đọc một cuốn sách cổ có tên là《Cách Vật》, trong sách có ghi lại rất nhiều kỹ thuật kỳ diệu, nếu có thể làm được những món đó, nhất định sẽ kiếm được nhiều tiền..."

Nghe xong, Chương Hư lập tức vỗ ngực nói: "Điện hạ cứ giao cho ta, ta Chương Hư chẳng biết làm gì khác, nhưng chế đồ chơi thì rất lành nghề! Đến lúc đó kiếm được bạc thì chúng ta sẽ chia đều!"

Thừa cơ!

Nếu không thì còn nói tên này là một tay làm ăn sao!

Chính hắn còn chưa nói đến chuyện hợp tác, mà tên kia đã ngầm hiểu rồi.

Đã khi Chương Hư đã đề nghị, Vân Tranh cũng thuận theo đáp ứng.

Đang khi hai người nói chuyện say sưa, lại có mấy người bước lên lầu hai của tửu lâu.

Đó là lão tứ, Vân Đình?

Vân Tranh hơi cau mày, không ngờ khi đi ra ăn một bữa cơm mà lại gặp lão tứ!

Thấy Vân Tranh, Vân Đình cũng hơi bất ngờ.

Khi nhìn thấy Vân Tranh lại ngồi nhậu với tên phế vật chẳng biết học hành gì như Chương Hư này, mặt Vân Đình lập tức hiện lên vẻ chế giễu.

Hai tên phế vật nổi tiếng, vậy mà lại đi với nhau?

Điểu đó đúng là vật họp theo loài, người phân theo nhóm thật!

"Lão Lục, thật là trùng hợp!"

Vân Đình chào hỏi chua ngoa, rồi bước đến chỗ Vân Tranh.

"Đúng thế, Tứ ca! Thật là trùng hợp!"

Vân Tranh cười ha hả nhìn Vân Đình, "Tứ ca, phụ hoàng đã đ·ánh đ·ập ngươi một trận, thương thế của ngươi đã đỡ hơn chút nào chưa?"

Nghe lời Vân Tranh nói, sắc mặt Vân Đình đột nhiên tối sầm lại.

Vân Tranh công khai nói chuyện hắn bị Văn Đế đánh trước mặt mọi người, chẳng phải đang đánh vào mặt mũi hắn sao?

"Lão Lục, gần đây ngươi được sủng ái, gan cũng lớn hơn nhỉ!"

Vân Đình sắc mặt khó coi nhìn Vân Tranh.

Trước đây, mỗi khi hắn nhìn Vân Tranh bằng ánh mắt như vậy, Vân Tranh sẽ sớm sợ hãi mà nịnh bợ van xin.

Nhưng bây giờ, Vân Tranh lại không thèm để bụng.

"Tứ ca, ngươi hiểu lầm ta rồi."

Vân Tranh lắc đầu, nghiêm chỉnh nói: "Ta là quan tâm Tứ ca!"

"Quan tâm?"

Vân Đình nắm chặt tay, sắc mặt khó coi nói: "Gần đây ngươi dường như rất đắc ý! Muốn Tứ ca quan tâm ngươi một chút không?"

"Ta thực sự rất quan tâm Tứ ca!"

Vân Tranh nghiêm mặt nói: "Không gạt Tứ ca, ta thấy trong cuốn sách cổ kia có ghi lại một loại nước ép ớt đặc trị thương tích, ta nghĩ, nếu thương tích của Tứ ca vẫn chưa lành, ta sẽ làm một bình nước ép ớt để đưa cho Tứ ca..."



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TLJbK22145
09 Tháng chín, 2024 14:51
moa cưới con vợ gi cũng biết, mỗi cái không biết….điều
TLJbK22145
08 Tháng chín, 2024 20:08
mới xem 100c thấy cũng dc, nhưng có 1 thắc mắc mãi ko hiểu, vì sao lúc nào main cũng có ý định… tạo phản?? thấy hoàng đế cũng khá thương iu đưa con này nhưng vì sao main luôn có ý định tạo phản phụ hoàng của mình vậy??? main ko biết là khi tạo phản sẽ phải c·hết bao nhiêu người sao?? rồi cha con , anh em g·iết nhau à ??
hoBXH04721
26 Tháng tám, 2024 15:31
ko ra nữa à
Gumine
23 Tháng sáu, 2024 22:32
cũng được mà, trong lúc kiếm truyện khác sẽ đọc truyện này
Chìm Vào Giấc Mơ
10 Tháng sáu, 2024 15:04
Loại main xuyên qua mà vẫn còn đối nhân xử thế như thời hiện đại khách khí với bọn nô tài,thị nữ rồi kêu ngồi ăn cơm chung bàn như người thường,nó không khinh thường mới lạ.
Chìm Vào Giấc Mơ
10 Tháng sáu, 2024 15:01
Mấy thể loại hoàng triều mà có siêu phàm sức mạnh thì hay hơn
Bùi Kim Thịnh
04 Tháng sáu, 2024 11:42
becks diện
PiMec23095
01 Tháng sáu, 2024 11:33
văn phong không hợp. thiếu tính trầm ổn,cô đọng, nhấn nhá. kiểu kiểu trẻ trâu cà lơ phất phơ sao sao đấy. nói về mưu quyền vương triều thì khánh dư niên mình thấy hay hơn. hoặc kiểu pha trộn với huyền huyễn thì có bộ đạo quân .
Buithaivi
22 Tháng năm, 2024 18:24
Bộ này hay mà ít người đọc thế nhỉ
Nghịch
09 Tháng năm, 2024 09:24
cvter cover loạn xưng hô quá nhé, đọc cover mà hơi hướng thuần Việt quá rồi, nuốt ko zô đây
Yellow
05 Tháng năm, 2024 23:10
Sao lại tự xưng là “người ta” đọc thấy gay cấn quá =))
saTQD70988
14 Tháng tư, 2024 20:12
Tác viết nhân vật Đế Vương đỉnh vãi
Buithaivi
13 Tháng tư, 2024 21:24
tôi thấy hay mà, ko biết sao mấy ông ở dưới chê nhỉ
WVMBG61332
09 Tháng tư, 2024 22:16
Main rác nhất từng đọc. Thề.
Hoàng Khải Lê
09 Tháng tư, 2024 03:42
truyện này nên Drog , ae đừng xem main như thằng bê đê
MingYi
06 Tháng tư, 2024 13:18
Con Thẩm lạc nhạn đầu đất ***, báo đời còn ***, thg main định tạo phản mà cưới nó chưa c·hết đúng phước tu mấy đời
kczxV83887
04 Tháng tư, 2024 14:35
đang hay lòi ra vị hôn thê vô dụng ***
Bum
02 Tháng tư, 2024 12:17
nay mình lên chương lại nhé, cố gắng kịp tác trong ngày đi,
Bum
02 Tháng tư, 2024 12:17
Chương nào bị lỗi name hoặc từ nào không đúng thì mấy bạn vào phần báo lỗi chương đó, ghi rõ nội dung xong báo cáo để mình sửa lại, cảm ơn
Anh Dũng
01 Tháng tư, 2024 00:45
Truyện việt à. Văn phong giống truyện dịch vậy
Giảm stress
30 Tháng ba, 2024 22:15
drop r à
rBdVo39193
19 Tháng ba, 2024 08:45
hơn 600 chương rồi tác dịch chậm quá
Trùm Phản Diện
16 Tháng ba, 2024 09:01
Truyện này dịch thuần việt thế nhỉ cứ như tác việt viết
Nhạc Khởi La
14 Tháng ba, 2024 20:25
Chương mới ad ơi huhu
Giảm stress
13 Tháng ba, 2024 22:47
k thấy chương rồi ad
BÌNH LUẬN FACEBOOK