Chương 546:
Bạch Nhược Hi ngồi trên sô pha, dùng điện thoại di động đối mặt với ba đứa trẻ đang bò dưới đất: “Ba đứa trẻ này rất nghịch ngợm, mình phát điên mất.”
“Để mình xem nào…”
Bạch Nhược Hi chĩa máy ảnh về phía ba đứa trẻ, Lam Tuyết không khỏi nở nụ cười: “Không phải là sinh ba sao?
Tại sao chúng không giống nhau chút nào?”
“Khác trứng, vì vậy chúng trông không giống nhau.”
“Vậy, chồng cậu đâu?”
“Trong quân đội mấy ngày nay có nhiệm vụ, nên về nhà muộn.”
“Hầu hết cuộc đời và thời gian của người lính đều cống hiến cho đất nước, khi bọn trẻ trưởng thành đừng để chúng theo bước cha, đóng góp cho đất nước là sự nghiệp lớn, nhưng đi lính thực sự quá nguy hiểm.”
Bạch Nhược Hi cười khổ và hiểu những gì Lam Tuyết nói.
Mỗi lần, chỉ cần cô nghe nói Kiều Huyền Thạc có nhiệm vụ, trái tim cô đều như thắt lại, mỗi lần ra ngoài đều coi như lần cuối cùng gặp nhau, cô lo lắng không yên từng phút từng giây khi anh xa nhà.
“Mình hiểu ý cậu. Mình sẽ không can thiệp vào mong ước của chúng.
Mình chỉ mong chúng lớn lên sẽ giống như cha chúng, trở thành những người đàn ông có trách nhiệm. Không quan trọng chúng có phải là quân nhân hay không.”
Lam Tuyết mỉm cười: “ thật ra những đứa trẻ lớn lên ít nhiều cũng bị ảnh hưởng bởi cha chúng, khi lớn lên chắc chắn sẽ làm nên chuyện.”
“Những ngày tháng sau này ai có thể đoán được, hãy cứ sống tốt cho hiện tại đã.”
“Phải, hãy sống cho hiện tại.”
Cả hai mỉm cười đầy ăn ý, sự quan tâm chân thành hiện ra trong nụ cười của họ.
Có lẽ ở hai nơi khó gặp nhau.
Ngay cả trên màn hình, bạn vẫn có thể cảm nhận được khoảng cách.
Vì đi công tác nên Hách Nguyệt thường xuyên trở về Tịch quốc để gặp gỡ bạn bè, nhưng để bảo vệ tổ ấm, anh không bao giờ để con mình và Lam Tuyết rời khỏi đất nước này, đây cũng chính là sự bất lực của Lam Tuyết.
Có được và mất, cô ấy đã nhìn mọi việc thoáng hơn.
Bạch Nhược Hi chợt nhớ ra điều gì đó và xúc động nói: “Tuyết, anh Ba đã đồng ý với mình và nói rằng lần sau sẽ đưa các con đến thăm cậu vào kỳ nghỉ.”
“ Có thật không?”
“ Ừm, thật 100%.”
“Tuyệt quá.” Lam Tuyết nhảy cẫng lên vì sung sướng, ánh mắt đầy phấn khích.
Lưu ý: ngoại truyện về Hách Nguyệt đã hết, tiếp theo là Doãn Đạo và Lư Tiểu Nhã. Thời lượng ngắn và nội dung ngọt ngào, các chị em nào thích Doãn Đạo thì có thể xem qua ngoại truyện một chút nhé. Gần đây, một cuốn sách mới đang được chuẩn bị. Nhân vật chính của cuốn sách mới là con trai của Kiều Huyền Thạc. Nghề nghiệp của anh ấy là đội trưởng bộ đội đặc chủng tinh anh, được gọi tắt là bộ đội đặc chủng. Anh ấy cũng là một người lính. Cuốn sách mới sắp ra mắt gặp bạn vào tháng 1. Bạn có thể chú ý đến cuốn sách nhỏ của tôi: Đậu đậu không phải là yêu quái.
Khi nào có cuốn sách mới, tôi sẽ cho bạn biết.
Gió thu ảm đạm, hoàng hôn rực rỡ.
Những đám mây đỏ giăng kín cả vùng đất, những người đi bộ trên đường phố Tịch thành cũng vội vã.
Doãn Đạo đi ra khỏi tòa nhà tập đoàn, vừa nhìn đồng hồ đã nhanh chóng đi về phía chiếc xe đang đậu ở cửa.
Các nhân viên của công ty đã kính cẩn chào khi nhìn thấy anh, tự động lùi lại nhường đường để anh đi trước.
“Chủ tịch, hợp đồng của Khoa học kĩ thuật bóng đêm đã được ký kết.” thư ký tới đưa tài liệu cho anh ta.
Doãn Đạo buông xuống một câu: “Để ở phòng làm việc cho tôi, ngày mai sẽ nói chuyện.”