Mục lục
Ngọn Sóng Tình Yêu - Bạch Nhược Hy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 336

Mấy bác sĩ hai mặt nhìn nhau, sợ vi phạm đạo đức nghề nghiệp, nhưng càng sợ nhân vật trước mắt hơn.

Kiều Huyền Thạc nhìn ra nỗi kiêng kị của bọn họ, lui lại một bước nói: “Rút máu của tôi làm kiểm tra với máu của Bạch Nhược Hy, bất kể kết quả như thế nào, cũng điền không có quan hệ thân thích. Tôi sẽ chịu mọi hậu quả, anh chỉ cần nghe lệnh của tôi là được”

Bác sĩ an tâm hơn chút, lập tức quay người đi tìm trong đống giấy tờ.

Tìm được đơn của Bạch Nhược Hy và Kiều Huyền Hạo, anh ta liền vội bảo y tá: “Lấy mẫu máu của hai người kia đến đây.”

“Vâng” Một y tá vội đi lấy máu Kiêu Huyền Thạc xắn ống tay áo sơ mi trắng lên, nhìn về phía y tá ra lệnh: “Rút máu của tôi để kiểm tra đi”

“Vâng, vâng” Y tá đi lại lung tung, tìm dụng cụ rút máu khắp nơi.

Kiều Huyền Thạc nhìn xung quanh một vòng, cảm thấy một ánh mắt nóng bỏng nhìn chäm chằm vào mặt anh, khi nghiêng đầu, anh chạm vào ánh mất nóng bỏng của y tá.

Khuôn mặt y tá bỗng chốc ửng đỏ, ngượng ngùng lúng túng nhanh chóng cúi đầu xuống, lắng lặng đứng trong góc nhỏ.

Kiều Huyền Thạc còn đang nghi hoặc vì sao ánh mắt của đối phương lại như thế, đã thấy cô ấy e sợ ngẩng đầu liếc trộm anh, lúc mắt chạm mắt, cô ấy lại ngượng ngùng cúi đầu xuống, mím môi cười khẽ, khuôn mặt càng đỏ hơn.

Đổi lại là trước kia, có lẽ anh không hiểu.

Nhưng Bạch Nhược Hy thường xuyên nhìn lén anh ngượng ngùng như này, dáng vẻ đỏ mặt ngượng ngùng đó rõ ràng là sinh ra cảm giác hứng thú với anh.

Kiều Huyền Thạc lạnh nhạt quay đầu sang một bên khác, không muốn để cho y tá hiểu lầm quá nhiều.

Một y tá khác cầm dụng cụ tới rút máu cho.

Kiều Huyền Thạc, Kiều Huyền Thạc cụp mắt xuống, ánh mắt nhìn về phía thùng rác trước mặt, chờ rút máu.

Nhưng mà, trong thùng rác có một tờ giấy như bảng điền, bởi vì vị trí thùng rác rất gần, anh láng máng nhìn thấy hai chữ Doãn Đạo.

Y tá đang rút máu, Kiều Huyền Thạc cúi người, đưa tay cấm lấy tờ đơn trong thùng rác.

Anh nhìn tờ đơn chăm chú, sắc mặt càng lạnh lẽo u ám hơn Y tá rút máu nhìn thấy anh nhặt tờ đơn lên, căng thẳng đến nỗi run tay, bối rối.

Trên cột kiểm tra viết tên Doãn Đạo, Doãn Nhụy, kiểm tra quan hệ huyết thống DNA.

Có rất nhiều người trùng tên trùng họ, nhưng cơ hội gặp được hai người cùng lúc thì rất ít, anh không chắc canh nhìn về phía y tá: “Chuyện gì đây?”

Y tá sợ hãi hai chân như nhũn ra, cúi đầu run lẩy bẩy: “Xin lỗi, xin lỗi, tôi… tôi không cố ý, thứ này, thứ này chỉ là không cẩn thận rơi vào thùng rác, không cẩn thận thôi.”

Một bác sĩ đi tới: “Thiếu một tờ đơn, thì ra là ở đây, xin lỗi đại tướng, mời đưa tờ đơn cho tôi, đây là đơn của người khác.”

Kiều Huyền Thạc không đưa tờ đơn cho bác sĩ, mà là trở tay đưa cho A Lương, chậm rãi ra lệnh: “Điều tra xem số điện thoại trên đây có phải của Doãn Đạo không”

A Lương lập tức nhận lấy, lấy điện thoại ra gọi vào số trên tờ đơn.

A Lương kết ni ¡ một câu đơn giản, xác định thân phận của đối phương, rồi cúp máy không lời giải thích.

“Cậu Ba, là số điện thoại của Doãn Đạo. A Lương lại đưa tờ đơn cho Kiều Huyền Thạc.

Kiều Huyền Thạc nhướng mày, cười khẽ, rất ngạc nhiên.

Anh nghĩ mãi mà không rõ tại sao Doãn.

Đạo lại làm kiểm tra DNA, hơn nữa còn là với Doãn Nhụy làm.

Chẳng lẽ nghi ngờ bà Doãn ngoại tình?

Kiều Huyền Thạc kéo một cái ghế đến để cách mình không xa, chỉ vào ghế nói với A Lương: “Có thể sẽ chờ mấy tiếng, ngồi xuống đi.”

“Vâng” A Lương cung kính ngồi xuống bên cạnh Kiều Huyền Thạc.

Hai người ngồi sóng vai, khí thế mạnh mẽ khiến cả phòng kiểm tra trở nên nặng nề.

Bốn tiếng trôi qua.

Trời đã tối.

A Lương đang cầm điện thoại di động, cúi đầu mải mê chơi trò chơi, mà hai y tá thì vây quanh A Lương, chăm chú nhìn anh ta chơi game.

Thi thoảng còn cổ vũ, khen ngợi mấy câu “Anh trai à, anh lợi hại thật” Y tá hôm qua mới thất tình bởi vì bên cạnh có hai người đàn ông khôi ngô tuấn tú, hơn nữa còn là quân nhân uy nghiêm không thể x: phạm, tâm hồn yêu đương của cô ấy nhộn nhạo: “Thì ra anh chơi game lợi hại như vậy, có phải đánh nhau cũng rất giỏi không?”

A Lương im lặng không nói gì, tiếp tục chơi game, không để ý tới y tá này.

Mà một y tá khác đang ngồi yên nhìn anh chơi, hình như còn ngáp, tự dưng bị giam lỏng ở chỗ này không được đi ra, không ai được phép rời đi, cho nên cô ấy cũng mệt rồi.

A Lương đang chơi nhập tâm, bên tai truyền đến một câu: “Gà kinh”

Ý của gà nghĩa là kém cỏi.

A Lương khẽ giật mình, ngẩng đầu nhìn sang y tá bên cạnh, thấy đối phương đã ngáp, còn đang nhìn anh chơi game.

“Tiểu Khiết, đừng nói lung tung, anh lính này giỏi lắm, ngoại hình đẹp mà chơi cũng hay” Nói rồi, y tá vừa thất tình lại liếc về đàn ông đẹp trai đều nộp cho quốc gia hết rồi, bảo sao chúng ta không tìm thấy bạn trai”

Tiểu Khiết: “Hôm qua cậu mới…”

Đối phương lập tức cất ngang: “Đừng nói lung tung”

Tiểu Khiết ngậm miệng lại, A Lương nhìn vào đôi mắt mệt mỏi của cô ấy, cười khẽ đưa di động cho cô ấy: “Cô chơi đi, như vậy sẽ có tinh thân hơn đấy”

Tiểu Khiết lấy điện thoại ra khỏi đồng phục y tá: “Tôi có mà, chơi chung đi”

“Được” A Lương cười hào hứng, lập tức quay người đối mặt với Tiểu Khiết, đưa tay kéo một ghế để Tiểu Khiết ngồi xuống.

Anh ta lén liếc nhìn y tá xinh đẹp động lòng người này, dưới đôi mắt hiện lên vẻ ngượng ngùng chăm chú chơi game với cô gái.

Y tá còn lại thì không dám đi bắt chuyện với Kiều Huyền Thạc lạnh lùng như băng, khí thế mạnh mẽ, nhàm chán nằm sấp ở một bên ngủ thiếp đi Lại qua một tiếng nữa.

Đã hơn mười một giờ khuya, ba bác sĩ nam đi ra khỏi phòng kiểm tra, cầm bốn tờ giấy đi đến trước mặt Kiều Huyền Thạc.

Kiều Huyền Thạc căng thẳng đứng lên, giọng thể hiện sự sốt ruột: ‘Kết quả thế nào?”

Bác sĩ bày bốn tờ giấy trên bàn, nói rất nghiêm túc: “Hai đôi đều không phải quan hệ người thân: Tảng đá treo trong lòng Kiều Huyền Thạc.

bỗng chốc biến mất, giờ phút này, anh mừng rỡ như điên, cho dù nhìn bề ngoài rất bình tĩnh, song trái tim anh đã nhảy cẵng.

Anh cầm lấy số liệu, lại hoàn toàn không xem hiểu, không khỏi nhíu mày: “Các anh giải thích rõ hơn đi.”

Bác sĩ cầm lấy hai tờ giấy để so sánh, nói: “Chúng tôi đã phân tích rất nghiêm túc, Kiều Huyền Hạo và anh có quan hệ người thân, phân tích xử lý nhiềm sắc thể, chiếm phần trăm…

Kiều Huyền Thạc lập tức ngất lời: “Đừng nói thuật ngữ chuyên nghiệp với tôi, nói cho tôi kết quả là được rồi”

“Anh và Kiều Huyền Hạo có quan hệ thân thích, nhưng hai anh đều không có quan hệ thân thích với Bạch Nhược Hy, không phải người thân”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK