Tay cầm kiếm run run, người trước mắt nhìn chòng chọc vào Yunho và Jaejoong, cười gằn:“Tam hoàng tử Jung Yunho, sao ta lại không nhớ chứ. Khi ngươi còn ngồi học ở thư phòng thì ta đã là vị quận chúa cao cao tại thượng rồi! Nhưng…’’Yunho nhướng mày, hỏi:“Sao?”
“Jung Yunho, vì ngươi, tất cả vì ngươi, vì ngươi mà thế gia của ta đầu rơi máu chảy. Ngươi là ác quỷ, là kẻ máu lạnh. Ngay cả người thân ruột thịt cũng có thể ra tay được!’’“Ác quỷ? Máu lạnh? Ha ha, quận chúa cao quý, vậy với bà như thế nào mới là thiện lương? Là lợi dụng cháu mình hại một người cháu khác rồi phủi tay, đợi anh trai mình chết thì dẫn người ào vào chiếm ngai vị, sau đó đày ải hoàng tẩu và các cháu ra pháp trường chém giết, như vậy mới là thiện lương? Hay âm thầm bày mưu tính kế độc chết một đứa bé gọi ngươi một tiếng cô cô vẫn chưa thành hình, năm lần bảy lượt bóp chết sự sống của nó mới là đúng?’’Yunho một hơi nói hết, hắn nhìn người đàn bà trước mặt, người mà đáng lẽ đã chết hơn chục năm trước, nay lại có thể quay lại đe dọa hắn, Jaejoong và con của hắn cùng cậu, mà tạo cơ hội ấy lại chính là sai lầm của hắn năm xưa. Càng nghĩ hắn càng thấy máu huyết khắp cơ thể mình sôi lên, nếu không vì bảo vệ Jaejoong cùng bảo bảo, hắn có thể trực tiếp xông đến bóp chết ả đàn bà này.Jaejoong ở ngay bên cạnh có thể cảm thấy cơ bắp của Yunho đang gồng lên, thậm chí lằn lên cả gân xanh, chứng tỏ lúc này hắn đang tức giận cỡ nào và dồn nén ra sao. Nhìn vào đôi mắt lay láy sát ý của hắn cậu có thể đoán trước được kết cục của người kia. Khuất sau long bào, Jaejoong nhíu mày, đảo mắt ngẫm nghĩ, cậu mỉm cười rồi rất nhanh trở lại trạng thái bình thường.Yunho siết chặt tay cầm kiếm đang muốn xông lên chợt cảm thấy vòng tay Jaejoong trên người mình siết mạnh, cơ thể cậu lại càng dán sát vào hơn, ở bên tai hắn thì thầm:“Yunnie, ta thấy hơi mệt, để ta xuống dưới trước được không?’’“Jaejoong, đệ thấy không thoải mái ở đâu? Chỗ nào? Có phải vừa nãy lúc thoát ra đệ bị thương ở đâu không?’’ – Yunho liên tiếp hỏi, mắt cũng nhìn cậu kỹ càng.Lợi dụng lúc này, người trước mắt liền đưa kiếm tới nhắm thẳng yết hầu Yunho đâm tới. Jaejoong thấy vậy hoảng loạn kêu:“YUNHO, CẨN THẬN!’’Trong lúc đang xem xét cho Jaejoong, Yunho thấy một khí thế đánh ập tới liền nghiêng người về một bên, ôm chặt Jaejoong bay lên, đá một cước vào bả vai kẻ lao đến. Sự việc diễn ra quá nhanh, đến khi tiếng kêu của Jaejoong vang lên thì Yunho đã ôm cậu an toàn ở trên cao, cách xa một khoảng cách nhất định đảm bảo tránh bị tổn thương.Người kia chưa kịp thu kiếm, bị Yunho đá phải thì văng ra đập vào một thân cây gần đó, đổ ập cả thân thể nặng nề xuống dưới. Tuy vậy nhưng ả lại cố gượng dậy, một tay cầm kiếm phi người lên nhìn như quyết đâm xuyên qua ngực Yunho, nhưng tay khác lại âm thầm giấu ám khí nhằm thẳng mi tâm của Jaejoong hướng đến phóng ra.Yunho đang bảo hộ Jaejoong thấy có biến liền phi mạnh thanh kiếm trong tay về phía trước, nhanh chóng vòng người kéo Jaejoong vào trong ngực, trực tiếp dùng nội công đánh bật những ám khí đang bay về phía mình, một tay ôm cậu siết chặt, tay kia vừa thu về liền đưa lên che ngang tầm mắt của Jaejoong ngăn cậu nhìn cảnh đang diễn ra.Sự thay đổi bất ngờ khiến Chil Hyun phía bên kia đang giao tranh với một đám người cũng phải ngạc nhiên, thậm chí Cẩm Y vệ và Ám vệ cùng Han công công và những người phía dưới cùng phải ngừng lại sững sờ.Chỉ trong chớp mắt, một cánh tay đã văng ra khỏi cơ thể theo thanh kiếm ghim chặt vào thân cây phía sau, nhìn thân thể đang khuỵu xuống kia còn có những ngân kim cắm sâu vào da thịt, trong đêm tối nhờ tàn lửa có thể nhìn thấy được máu từ nơi đó chảy ra là một màu đen kịt chứng tỏ ám khí kia tẩm loại kịch độc cỡ nào. Vừa phải bảo hộ người trong lòng, vừa tránh được đòn hiểm lại phát lực phi một cây kiếm khiến cánh tay trên cơ thể bị xé rách, cùng lúc lại vận nội công dội ngược ám khí đâm sâu trở lại cũng đủ biết người kia thực lực không tầm thường. Không chỉ đám tàn quân mà ngay cả Cấm Vệ quân, Cẩm Y vệ và Ám vệ cùng quân lính cũng phải lạnh sống lưng. Han công công đứng phía dưới dùng ánh mắt ngưỡng mộ, sùng bái hướng đến hoàng thượng của mình.Jaejoong được Yunho ôm chặt, đầu chôn trong lồng ngực vững trãi của hắn nhưng cũng cảm giác được kình lực phát ra trong nháy mắt khi nãy, dù không nhìn thấy hết và trực tiếp nhưng như vậy cũng đủ khiến cậu thấy gai người. Mùi máu thoang thoảng bên ngoài bị mùi long tiên hương trên người Yunho át đi khiến cậu không thấy khó chịu, Jaejoong nhắm chặt mắt ôm lấy thân thể của hắn.Yunho đang muốn tiến đến xem xét ả đàn bà kia nhưng lại thấy thân thể trong tay mình căng cứng, liền hoảng hốt:“Jaejoong, đệ sao vậy? Có phải bị ám khí thương tổn không?’’Jaejoong mặt đối mặt với hắn, khuôn mặt tái nhợt:“Không phải, nhưng Yunnie, đệ thấy đau bụng! Rất khó chịu!’’“ Đừng lo, ta sẽ đưa đệ đến chỗ thái y!’’Yunho luống cuống ôm cậu, phi thân thẳng đến Thái y viện, bỏ mặc lại phía sau những ánh mắt sững sờ ngạc nhiên.“Quả thực Kim quân là đệ nhất sủng phi được hoàng thượng cưng chiều nhất hậu cung!’’“Vừa nãy mọi người có nhìn rõ được Kim quân không? Ta chỉ nhìn thoáng qua!’’“Ta nhìn không rõ, cũng chỉ thoáng qua, có vẻ rất đẹp. Nhưng gương mặt ngài ấy hơi tái.’’“Đúng rồi, ngài ấy đang mang long thai. Có phải đã ảnh hưởng gì không?’’“Hừ, không phải do bọn khốn kiếp kia sao, chắc chắn ngài ấy bị hoảng loạn quá!’’“Đúng thế, bọn khốn kiếp ấy, chúng ta xông lên giết hết bọn chúng!’’“Đúng thế! Đúng thế!’’Hàng nghìn người câu trước câu sau vang lên, lại xông đến tiếp tục cuộc chiến, đám người áo đen chưa kịp khôi phục lại khỏi bất ngờ bị đánh ập tới thì khó khăn chống đỡ.Han công công cũng trực tiếp xoay người hướng Thái y viện chạy tới, lúc này ông nên túc trực bên cạnh Hoàng thượng và Kim quân, ở đây đã có An tướng quân lo liệu.Chil Hyun cũng đang ôm Jessica chật vật đánh bật những kẻ bám riết bên cạnh, ý định tiến đến xem xét ả đàn bà kia. Nhưng khi đến nơi thì người lại biến mất không dấu vết, hắn nhíu chặt hai hàng lông mày, xoay người cũng hướng Thái y viện dùng khinh công phi người đến, trước khi rời đi để lại câu nói tan theo gió:“Donghae, Kyunhyun. Hai ngươi bám theo dấu vết mang bà ta về đây!’’Cả Dong Hae và Kyung Hyun đang tập trung chém giết nghe thế liền phi người thoát khỏi đao kiếm đến chỗ tàng cây, lần theo vệt máu nhanh chóng đuổi theo.Ở một góc khuất khác, tiếng hét thảm của một cung nữ vang lên rồi tắt lịm, người bên cạnh nhanh chóng lột đồ trên thi thể ra rồi trùm bộ đồ đen của mình vào, sau đó trực tiếp dùng sức ném thi thể sau khi tân trang vào đám than hồng vẫn còn làn lạt hơi lửa tàn bốc lên rồi phi thân nương theo lùm cây, lợi dụng đêm tối biến mất. Đến khi hơi sức cạn dần thì khuỵu xuống lẩm bẩm:“Jung Yunho, muốn tóm được ta sao? Ngươi đừng mơ, cứ đợi đấy, nhất định ta sẽ quay lại!’