• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thái y sợ quá liền khom người xuống, run rẩy nói:“Da..dạ…là do Kim quân cơ thể chưa khỏe, lại bị kích động nên…”“Kích động?’’ Yunho ngạc nhiên thốt lên, sau đó liền quay sang hỏi Min Hae:“Vừa nãy ai đã gặp Jaejoong?’’“Dạ, vừa nãy lúc về, chủ tử có gặp qua Hwang phi ạ!’’“Hwang phi? Có chuyện gì nữa?’’

Min Hae lén liếc về phía Jaejoong đang nằm trên giường, rồi nhỏ giọng đáp:“Lúc đó chủ tử và Hwang phi ở cách chúng nô tì một đoạn nên không nghe rõ ạ!’’Cả Yunho và Chil Huyn đều nhíu mày, sau chỉ có Yunho lên tiếng hỏi:“Thế sau đó thái độ của Kim quân như thế nào?’’Min Hae nắm nhẹ vạt váy, âm thanh hơi run run:“Lúc về đến cung….chủ tử liền đi vào trong phòng ngủ, trực tiếp nằm xuống giường…. sau chỉ nói muốn ăn điểm tâm nên nô tì cùng một cung nữ nữa xuống nhà bếp sai người chuẩn bị, khi quay về chủ tử đã xảy ra chuyện ạ…..’’Yunho nhíu mày, ôm chặt Jaejoong. Chuyện như vậy thì chỉ chờ Jaejoong tỉnh dậy, hắn mới biết rõ để giải quyết được. Mà lúc này, Chil Huyn trầm lặng không noí gì, nhưng hai tay hắn siết chặt thành quyền, cố gắng kìm nén. Lát sau Chil Huyn mới cất tiếng:“Hoàng thượng, chuyện thần bàn với người có lẽ để sau. Việc nhà của người có lẽ cần giải quyết trước. Thần xin phép được cáo lui!’’Yunho hiển nhiên lúc này mới để ý đến sự có mặt của người trước mặt, lúc nãy hắn quá vội vã nên không biết Chil Huyn cũng đi theo cùng đến đây. Ánh mắt thoáng lộ tia không vui, nhưng nhanh chóng cất giấu đi, hắn nhàn nhạt nói:“Vậy phiền An tướng quân trở về phủ trước vậy!”An Chil Huyn dễ dàng nhận ra tâm tình của Yunho không vui nên biểu cảm lúc này của hắn cũng không quá khẩn trương, chỉ đáp một tiếng rồi rời bước đi khỏi Tuyết Nguyệt cung.Yunho hỏi thái y cụ thể về tình hình của Jaejoong, sau cũng phất tay để mọi người ra ngoài, Han công công hiểu ý, liền đưa tất cả mọi người ra ngoài. Chỉ còn lại một mình, Yunho cởi bỏ giày, nằm xuống ôm Jaejoong, đau lòng nói:“Là ta bảo hộ đệ không tốt, cực khổ cho đệ rồi. Hãy cho ta thời gian, ta nhất định đảm bảo không để đệ chịu một chút ủy khuất nào cả. Tin ta!’’Vừa trở về đến phủ của mình, Chil Huyn liền gọi Dong Hae đến, phân phó:“Ngươi cho người đi tìm hiểu hôm nay giữa Hwang phi và Kim quân xảy ra chuyện gì’’Dong Hae nhận lệnh liền nhanh chóng lui ra, lúc này ở thư phòng chỉ còn có một mình An Chil Huyn, hắn từ từ khép đôi mắt, tay nắm chặt, lầm bẩm:“Hwang Mi Young ,tốt nhất người đừng nghĩ động đến đệ ấy!”Lúc này, ở trong cung, Jaejoong sớm đã tỉnh lại, bởi vì có tiếng động nhẹ, Yunho liền mở choàng mắt ra, nhận thấy Jaejoong đã dậy, hắn vội vàng hỏi:“Jaejoong, đệ thấy thế nào rồi? Jaejoong?’’Hắn hỏi dồn dập, nhưng lại không thấy cậu phản ứng, liền chồm người dậy nhìn cậu, lại vô cùng lo lắng khi thấy gương mặt thất thần của cậu, ánh mắt ngây dại, ngay khi hắn muốn gọi thêm lần nữa thì Jaejoong chợt phản ứng, nghiêng đầu qua, nhìn đến hắn, rồi từ từ đưa tay lên, sờ vào một bên má của hắn, thì thầm nói:“Yun, Yunnie!”Yunho vội nằm lấy bàn tay cậu đang đặt trên má hắn, vội nói:“Ta đây, đệ cảm thấy trong người hiện tại như thế nào? Có thấy chỗ nào không thoải mái không?’’Bàn tay của Jaejoong run run, giọng nói mơ hồ cũng nghẹn ngào:“Ta nằm mơ, thấy có người cầm cây lao hướng về phía huynh lao đi….. ta ….. ta cố chạy đến để chắn lại, nhưng không kịp, nó vẫn lao đến phía huynh, đâm xuyên qua ngực huynh…. máu chảy xuống….nó không ngừng chảy. Ta đứng đó, thấy tất cả, lại chợt thấy lồng ngực mình nhói đau…đau lắm…ở chỗ này này…Yunnie…’’ Jaejoong vừa nói, vừa cầm bàn tay Yunho để lên ngực mình, nơi quả tìm của cậu đang run rẩy kịch liệt, giấc mơ đó quá thực, ngay cả cảm giác đau nhói cũng khiến cậu gần như mất hết sức lực.Yunho sững lại, ánh mắt hiện lên vẻ tang thương, khung cảnh tang thương mười lăm năm trước bên thác nước kia lại lần nữa hiện lên trong đầu hắn. Chẳng phải giờ cậu đã trở về hay sao, cớ sao lại dày vò cậu bằng những hình ảnh quá khứ kia chứ, tạo hóa là đang trêu ngươi sao? Cúi xuống ôm ghì chặt Jaejoong vào lòng, Yunho thấy đau đớn vô cùng, hắn chỉ biết thì thầm vào tai cậu không ngừng:“Không sao, đã có ta ở đây, sẽ không có chuyện gì, không có chuyện gì nữa!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK