• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chủ tử, hôm qua hoàng thượng sao vậy ạ?’’Buổi sáng hôm sau, khi Yunho dùng bữa sáng với Jaejoong xong và rời đi thiết triều, Min Hae mới dám lên tiếng hỏi. Lúc này Jaejoong lại đang mân mê miếng ngọc bội, không nói gì, thật lâu sau mới cất lời:“Không có gì! Phải rồi, dạo này Hwang phi có động tĩnh gì không?’’“Dạ, muội nghe mấy cung nữ bên đó nói với nhau, dạo này Hwang phi suốt ngày ở trong phòng, có ra ngoài, chỉ lượn lờ ở gần khu rừng Nam!”

“Rừng Nam?”“Vâng! Đó là nơi cấm của hoàng cung, không hiểu vì sao Hwang phi lại qua đó!”Jaejoong nghi hoặc, suy nghĩ một lúc nói:“Có bản đồ hoàng cung không?’’“Dạ, có ạ! Chủ tử đợi chút, muội đi lấy!”Min Hae chạy đi, lúc sau quay về mang theo tấm bản đồ ước chừng dải hết một chiếc bàn. Jaejoong cầm lấy, đi vào gian phòng, trải ra xem. Cậu liếc qua toàn bộ tấm bản đồ, liền chỉ tay vào một chỗ nói:“Đây là khu rừng Nam đúng không?’’Min Hae nhìn vào, liền gật đầu. Jaejoong nheo mắt lại gần quan sát, khu rừng này ở ngay cạnh khu lãnh cung, theo như thấy thì diện tích không nhỏ, nhưng không có chú thích nhiều, chỉ thấy ghi là khu vực cấm. Cậu gấp lại bản đồ cho vào trong người, phất tay nói:“Đến chỗ Hwang phi một chuyến!”“Dạ?’’ Min Hae nghi hoặc đi theo Jaejoong.Mi Young đang ngồi trong phòng, liền có cung nữ chạy vào thưa:“Nương nương, bên ngoài có Kim quân xin gặp ạ!”“Kim quân?’’ Mi Young nhíu mi, không hiểu vì sao Jaejoong lại đến đây, nhưng vẫn nói:“Được, cho vào!”Liền sau đó, Jaejoong cùng Min Hae bước vào, lúc đi cậu không mang theo nhiều người, chỉ có mình cậu cùng Min Hae. Mi Young thấy vậy, ngạc nhiên vô cùng, cất tiếng:“Kim quân, không biết hôm nay có chuyện gì mà lại thân chinh đến chỗ ta vậy?’’Jaejoong thản nhiên ngồi xuống, liếc mắt Mi Young nói:“A, ta là có hứng thú với khu rừng Nam một chút, không biết Hwang phi có thời gian cùng bàn luận không?’’Mi Young nghe vậy liền thay đổi sắc mặt, liếc mắt cho cung nữ ra khép cửa lại, trầm giọng nói:“Ngươi muốn gì?’’Thấy phản ứng của Mi Young không ngoài dự đoán của mình, Jaejoong mỉm cười nói tiếp:“Chỉ là ta có chút hứng thú với khu rừng đó, chỉ là muốn thỏa lòng hiếu kỳ thôi’’, nói xong cậu đưa tay lên chống cằm nhìn thẳng Mi Young, khẽ cười:“Nếu Hwang phi không giúp được, ta đành nhờ hoàng thượng vậy, hẳn là người sẽ không từ chối thỉnh cầu của ta đâu”Dứt câu, Jaejoong lại vô cùng tao nhã cầm chén trà đã pha sẵn do cung nữ vừa nãy dâng lên nhấp một ngụm. Mà bên này Mi Young nắm chặt tay, nhìn chằm chằm cậu, hung ác nói:“Ngươi biết những gì? Nếu ngươi không nói, thì đừng nghĩ còn toàn mạng bước ra khỏi đây!”Đặt chén trà xuống, Jaejoong nhẹ cười:“A, sao lại nặng lời vậy chứ. Cũng chỉ là muốn nhập hội cùng đường thôi mà!’’“Cùng đường? Ai cùng đường với ngươi’’“Ủa vậy sao, thế ta nhầm mất rồi, xin cáo từ!”Jaejoong nói xong liền đứng dậy làm bộ bước ra về, liền bị Mi Young goi dật lại:“Khoan đã, ngươi chắc chắn sẽ không nói chuyện này với ai?’’Jaejoong xoay người lại, mỉm cười:“Một lời đã định. Hwang phi, chốn hậu cung này, có liên kết mới tồn tại. Hiện nay lợi thế đang ở chỗ ta, nàng không muốn thử chút vận số của mình sao?’’Mi Young cắn môi suy nghĩ thật lâu, sau mới cất tiếng:“Được, ta tin ngươi, ngươi lại đây!’’Jaejoong tươi cười bước qua, lúc này mấy cung nữ liền lui ra một khoảng xa, cậu hiểu ý, liếc nhìn Min Hae bên cạnh, nàng cũng liền lùi lại một khoảng.Không ai biết Mi Young đã nói gì với Jaejoong, chỉ biết lúc lâu sau, cậu mỉm cười cùng Min Hae rời khỏi chỗ Mi Young trở về Tuyết Nguyệt cung. Về đến nơi, Min Hae sốt ruột lại gần chủ tử của mình hỏi:“Chủ tử, người và Hwang phi nói chuyện gì vậy ạ?’’Jaejoong không nói gì, chỉ âm thầm cười. Thấy vậy, Min Hae càng lo lắng đứng cạnh.“Muội yên tâm, với chuyện này, chúng ta tuyệt đối có lợi, không có hại’’ Jaejoong bỗng nhiên cất tiếng khiến cho Min Hae giật mình. Jaejoong phi tiếu tựa vào thành cửa sổ, nhìn bao quát khung cảnh xung quanh, nói:“Min Hae, muội biết không, ác qủy mang bộ dạng kinh khủng không hề sợ, đáng sợ nhất là ma quỷ mang bộ mặt thiên thần”Min Hae mờ mịt bên cạnh không hiểu gì, thấy vậy, Jaejoong bật cười:“Nhân nhượng là tự sát, độc ác là huy hoàng!”Nét cười vương trên khóe miệng Jaejoong như ngạo kiều với nhân gian. Hoàng cung đêm nổi gió!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK