Mục lục
Vô Địch Lục Hoàng Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chưa đầy một khắc, Hột A Tô và Thoát Na Ca hớt hải chạy vào đại trướng, tim đập chân run khi thấy Hô Yết Thân Vệ Quân uy nghiêm đứng đó. Cả hai dè dặt hỏi: “Công chúa, đã xảy ra chuyện gì?”

Già Diêu thở dốc, phẫn nộ ngập tràn trong lòng, đành để hai Thân Vệ Quân kể lại thảm cảnh cho Hột A Tô và Thoát Na Ca. Nghe tin Hô Yết cùng Hải Triết đồng loạt t·ử t·rận, đầu óc hai người bỗng chốc ong ong, choáng váng.

Chưa kịp hoàn hồn, Già Diêu gầm lên, sát khí ngút trời: “Bản công chúa sẽ đích thân dẫn một vạn binh mã truy kích Vân Tranh cùng tàn quân của hắn! Hai người các ngươi ở lại trấn thủ đại doanh, chất hết vật tư lên xe. Nếu địch quân áp sát, lập tức dẫn quân theo hướng vương đình triệt thoái!”

Già Diêu dù phẫn uất tột độ nhưng vẫn giữ được lý trí. Nàng hiểu rõ, thảo nguyên chăn nuôi ngựa đã không còn giữ được. Giờ đây, họ phải từ bỏ nơi này, lui binh về phía sau để bảo toàn lực lượng. Trong vòng ba năm tới, họ không còn sức tái chiến. Chỉ có giữ được mạng sống, tương lai mới có thể rửa sạch mối nhục này với Đại Càn!

Tuy nhiên, họ không thể lập tức rút lui toàn bộ. Nếu làm vậy, quân địch ở Vệ Biên chắc chắn sẽ tràn lên ngay. Nàng cần Hột A Tô và Thoát Na Ca câu giờ để nàng tìm Vân Tranh báo thù!

“Công chúa, người không thể mạo hiểm thêm nữa!” Hột A Tô hoàn hồn, vội vàng can ngăn: “Để mạt tướng suất quân truy kích địch!”

“Ngươi không xứng!” Già Diêu nghiến răng, gương mặt phẫn nộ tột cùng: “Ta phải tự tay g·iết Vân Tranh!”

Cả Tần Thất Hổ và Thẩm Lạc Nhạn nữa! Nàng muốn tự tay kết liễu bọn chúng, báo thù cho phụ vương và Hải Triết!

“Công chúa!” Hột A Tô đột nhiên cao giọng: “Chúng ta liên tiếp thất bại, cần phải củng cố lại tinh thần! Giờ đây, chỉ có người và Luân Đài vương tử mới có thể ổn định cục diện! Người không thể mạo hiểm thêm nữa!”

Việc này, Già Diêu không thể làm!

Quân địch tuy tổn thất nặng nề nhưng vẫn còn sức chiến đấu. Bọn chúng vừa mới chém g·iết Hô Yết Đan Vu cùng Hải Triết, sĩ khí đang hừng hực. Cho dù họ dẫn một vạn đại quân đi chăng nữa, cũng chưa chắc là đối thủ của địch. Tinh binh đã theo Hô Yết ra trận cả rồi. Lực lượng một vạn người còn lại mạnh yếu ra sao, hắn hiểu rõ. Nói trắng ra, Già Diêu dẫn quân đi chẳng khác nào ôm ý quyết tử cùng Vân Tranh.

“Không được!” Già Diêu lạnh lùng lắc đầu: “Ta nhất định phải tự mình đi! Quyết định như vậy đi! Các ngươi lập tức chuẩn bị lương thảo, kẻ nào dám lơ là, chém!”

Chữ "chém" vừa thốt ra, sát khí từ Già Diêu bỗng chốc lan tỏa khắp đại trướng. Hột A Tô và Thoát Na Ca há hốc miệng, định nói thêm nhưng ánh mắt lạnh lẽo của Già Diêu khiến họ lập tức im bặt.



Trời vừa hửng sáng, Du Thế Trung nhận được tin từ trinh sát. Quân địch ở đại doanh Nhạn Về Núi có dị động, dường như một nhóm quân đã rời trại trong đêm. Nghe động tĩnh, số lượng hẳn là không ít, nhưng cụ thể bao nhiêu thì không rõ.

“Rời trại?” Du Thế Trung nhíu mày.

Quân địch rời trại trong đêm để làm gì?

Chẳng lẽ muốn dụ họ vào bẫy?

Hay là, bọn chúng định tập kích một vạn nhân mã của hắn?

Nếu thật sự muốn tập kích, hắn cũng không sợ. Độc Cô Sách dẫn hai vạn kỵ binh, trưa nay sẽ hội quân cùng họ. Quân địch dám đến, vừa hay thừa dịp sĩ khí đang lên cao mà đánh một trận!

Suy nghĩ một hồi, Du Thế Trung lại hỏi: “Ngoài nghe được động tĩnh, còn phát hiện gì khác không?”

Trinh sát lắc đầu: “Quân địch phái rất nhiều thám tử, chúng ta không dám áp sát quá gần, không rõ tình hình bên trong doanh trại.”

Không rõ tình hình sao?

Du Thế Trung chau mày nhưng không trách cứ trinh sát. Tối lửa tắt đèn, địch lại có thám tử hoạt động bên ngoài, không nhìn thấy cũng là chuyện bình thường. Có thể nghe được động tĩnh đã là tốt lắm rồi.

Vậy rốt cuộc quân địch muốn làm gì?

Rời trại trong đêm, đơn giản chỉ có hai khả năng.

Hoặc là bọn chúng cố ý làm ra động tĩnh, khiến đại doanh có vẻ trống rỗng, dụ họ tập kích, thực chất là giăng bẫy chờ họ chui đầu vào rọ.

Hoặc là, bọn chúng có hành động khác.

Có thể là muốn tập kích bọn họ, cũng có thể là có nhiệm vụ khác.

Nghĩ tới nghĩ lui, mí mắt Du Thế Trung bỗng giật giật.

Trước đó, Đỗ lão đại phái người đưa tin báo!

Lần này, Hô Yết Đan Vu đích thân dẫn quân đi t·ruy s·át Bột Loan!

Đỗ lão đại đã dẫn Huyết Y Quân cưỡng ép vượt sông tham chiến!

C·hết tiệt!

Điện hạ bọn họ sẽ không phải đang bị truy kích bởi Hô Yết Đan Vu, còn những kẻ này là đi tiếp ứng cho hắn ta chứ?

Hay là, Hô Yết đã bị g·iết?

Nếu vậy, đám Bắc Hoàn kia nhất định sẽ điên cuồng trả thù điện hạ bọn họ!

Không được!

Không thể tiếp tục án binh bất động!

Sắc mặt Du Thế Trung đại biến, hắn hét lớn: “Người tới, truyền lệnh xuống, toàn quân xuất phát! Phái người thông báo cho Độc Cô tướng quân, điện hạ bọn họ có thể gặp nguy hiểm, để hắn lập tức dẫn quân chi viện!”

Dưới mệnh lệnh nghiêm khắc của Du Thế Trung, đại quân cấp tốc xuất phát. Doanh trướng và những thứ khác đều bỏ lại, chỉ mang theo ít lương khô, đậu và quần áo mỏng nhẹ.

Họ vừa mới xuất phát không lâu, kỵ binh phía sau đã dẫn theo U mười một vội vã chạy tới. Thấy người của U Linh Thập Bát Kỵ, mí mắt Du Thế Trung giật giật.

U mười một đã chạy c·hết ngựa, phải dựa vào hai chân chạy tới. Hắn thở hổn hển: “Du Tướng quân, điện hạ suất bộ huyết chiến với quân của Hô Yết, tổn thất nặng nề! Điện hạ lệnh cho các ngươi… lập tức tập kích… đại doanh Nhạn Về Núi của địch… Khụ khụ…”

Nghe U mười một nói, sắc mặt Du Thế Trung đại biến.

C·hết tiệt!

Quả nhiên bị mình đoán trúng!

Du Thế Trung giật mình, hét lớn: “Mệnh lệnh, toàn quân…”

Nói được nửa câu, hắn đột nhiên dừng lại.

Bây giờ tập kích đại doanh Nhạn Về Núi thì có ích lợi gì?

Quân địch đêm qua đã xuất động đuổi bắt điện hạ bọn họ!

Bây giờ bọn họ tập kích, cho dù địch không đánh mà lui, đợi đến lúc họ chi viện thì e là đã muộn!

Nếu bị địch dây dưa, bọn họ càng không kịp chi viện!

Không được!

Không thể tập kích đại doanh Nhạn Về Núi!

Nghĩ tới đây, Du Thế Trung lập tức hạ lệnh cho truyền tin binh bên cạnh: “Lập tức phi ngựa tới hậu quân báo tin! Nói cho Độc Cô tướng quân, ta sẽ tìm chỗ nước cạn để vượt sông, khẩn cấp chi viện điện hạ bọn họ, để Độc Cô tướng quân dẫn quân tập kích đại doanh Nhạn Về Núi của địch!”

“Du Tướng quân, điện hạ lệnh cho các ngươi tập kích đại doanh Nhạn Về Núi!” U mười một nhắc nhở.

“Tập kích cái rắm! Điện hạ đâu biết quân địch lại điên cuồng như vậy!” Du Thế Trung trầm giọng: “Tướng ở ngoài, quân mệnh có thể không nhận!”

Du Thế Trung không rảnh nói nhiều với U mười một, lập tức sai người tìm chỗ nước cạn để vượt sông.

Đây là nhánh sông của Bạch Thủy Hà, càng về hạ lưu, nước càng cạn.

Từ chỗ nước cạn vượt sông chi viện, chẳng phải nhanh hơn là đi vòng qua đại doanh Nhạn Về Núi sao?

Lúc này, g·iết địch bao nhiêu cũng không quan trọng!

Bọn họ phải nhanh chóng chạy tới chi viện điện hạ bọn họ!

Không lâu sau, trinh sát báo cáo, hạ lưu sáu, bảy dặm có chỗ nước cạn.

Du Thế Trung đại hỉ, lập tức dẫn người chạy tới. Đến nơi, hắn lập tức hạ lệnh cho năm ngàn người xuống ngựa, đồng thời bắt đầu triệt thoái về phía sau, nhanh chóng hội quân với đại quân phía sau.

Còn hắn thì đích thân dẫn năm ngàn người, một người hai ngựa, nhanh chóng vượt qua chỗ nước cạn…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TLJbK22145
09 Tháng chín, 2024 14:51
moa cưới con vợ gi cũng biết, mỗi cái không biết….điều
TLJbK22145
08 Tháng chín, 2024 20:08
mới xem 100c thấy cũng dc, nhưng có 1 thắc mắc mãi ko hiểu, vì sao lúc nào main cũng có ý định… tạo phản?? thấy hoàng đế cũng khá thương iu đưa con này nhưng vì sao main luôn có ý định tạo phản phụ hoàng của mình vậy??? main ko biết là khi tạo phản sẽ phải c·hết bao nhiêu người sao?? rồi cha con , anh em g·iết nhau à ??
hoBXH04721
26 Tháng tám, 2024 15:31
ko ra nữa à
Gumine
23 Tháng sáu, 2024 22:32
cũng được mà, trong lúc kiếm truyện khác sẽ đọc truyện này
Chìm Vào Giấc Mơ
10 Tháng sáu, 2024 15:04
Loại main xuyên qua mà vẫn còn đối nhân xử thế như thời hiện đại khách khí với bọn nô tài,thị nữ rồi kêu ngồi ăn cơm chung bàn như người thường,nó không khinh thường mới lạ.
Chìm Vào Giấc Mơ
10 Tháng sáu, 2024 15:01
Mấy thể loại hoàng triều mà có siêu phàm sức mạnh thì hay hơn
Bùi Kim Thịnh
04 Tháng sáu, 2024 11:42
becks diện
PiMec23095
01 Tháng sáu, 2024 11:33
văn phong không hợp. thiếu tính trầm ổn,cô đọng, nhấn nhá. kiểu kiểu trẻ trâu cà lơ phất phơ sao sao đấy. nói về mưu quyền vương triều thì khánh dư niên mình thấy hay hơn. hoặc kiểu pha trộn với huyền huyễn thì có bộ đạo quân .
Buithaivi
22 Tháng năm, 2024 18:24
Bộ này hay mà ít người đọc thế nhỉ
Nghịch
09 Tháng năm, 2024 09:24
cvter cover loạn xưng hô quá nhé, đọc cover mà hơi hướng thuần Việt quá rồi, nuốt ko zô đây
Yellow
05 Tháng năm, 2024 23:10
Sao lại tự xưng là “người ta” đọc thấy gay cấn quá =))
saTQD70988
14 Tháng tư, 2024 20:12
Tác viết nhân vật Đế Vương đỉnh vãi
Buithaivi
13 Tháng tư, 2024 21:24
tôi thấy hay mà, ko biết sao mấy ông ở dưới chê nhỉ
WVMBG61332
09 Tháng tư, 2024 22:16
Main rác nhất từng đọc. Thề.
Hoàng Khải Lê
09 Tháng tư, 2024 03:42
truyện này nên Drog , ae đừng xem main như thằng bê đê
MingYi
06 Tháng tư, 2024 13:18
Con Thẩm lạc nhạn đầu đất ***, báo đời còn ***, thg main định tạo phản mà cưới nó chưa c·hết đúng phước tu mấy đời
kczxV83887
04 Tháng tư, 2024 14:35
đang hay lòi ra vị hôn thê vô dụng ***
Bum
02 Tháng tư, 2024 12:17
nay mình lên chương lại nhé, cố gắng kịp tác trong ngày đi,
Bum
02 Tháng tư, 2024 12:17
Chương nào bị lỗi name hoặc từ nào không đúng thì mấy bạn vào phần báo lỗi chương đó, ghi rõ nội dung xong báo cáo để mình sửa lại, cảm ơn
Anh Dũng
01 Tháng tư, 2024 00:45
Truyện việt à. Văn phong giống truyện dịch vậy
Giảm stress
30 Tháng ba, 2024 22:15
drop r à
rBdVo39193
19 Tháng ba, 2024 08:45
hơn 600 chương rồi tác dịch chậm quá
Trùm Phản Diện
16 Tháng ba, 2024 09:01
Truyện này dịch thuần việt thế nhỉ cứ như tác việt viết
Nhạc Khởi La
14 Tháng ba, 2024 20:25
Chương mới ad ơi huhu
Giảm stress
13 Tháng ba, 2024 22:47
k thấy chương rồi ad
BÌNH LUẬN FACEBOOK