Mục lục
Vô Địch Lục Hoàng Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối diện với Vân Tranh dò hỏi, Đồng Cương sắc mặt u ám, chậm rãi thuật lại những gì đã xảy ra.

Khi đang thăm dò tin tức phía sau lưng địch, bọn họ nhận được thông báo Hô Yết đích thân dẫn quân t·ấn c·ông Bột Loan. Đỗ Quy Nguyên lập tức dẫn quân quay về Vệ Biên, mong báo tin cho Vân Tranh.

Nào ngờ, khi đến Vệ Biên mới hay Vân Tranh đã xuất quân tiến vào thảo nguyên Mạc Bắc.

Đỗ Quy Nguyên vội phái một người đi báo tin cho Du Thế Trung, rồi lập tức dẫn quân đuổi theo.

"Các ngươi vượt sông bằng cách nào?" Vân Tranh lại hỏi: "Sao lại ra nông nỗi này?"

Đồng Cương đáp: "Quân số chúng ta ít, bèn cho những người bơi giỏi mang dây thừng sang bờ bên kia buộc chặt, số còn lại trực tiếp kéo dây dắt chiến mã qua sông..."

Binh sĩ Huyết Y Quân cũng không ít người ướt như chuột lột.

Quân phương bắc phần lớn không thông thạo thủy tính. Trước đây luôn là mùa đông, ngay cả Bạch Thủy Hà cũng đóng băng, Huyết Y Quân có huấn luyện thế nào cũng không thể đục sông băng mà tập bơi!

Thực ra, phương pháp vượt sông này bọn họ đã từng sử dụng khi tập kích q·uấy r·ối thảo nguyên Mạc Bắc.

Tuy nhiên, khi đó bọn họ sau khi vượt sông còn kịp tìm chỗ hong khô y phục.

Nhưng lần này, bọn họ vội vã đến trợ giúp Vân Tranh, căn bản không có thời gian hong khô quần áo trên người.

Mặc dù thời tiết đã dần ấm áp, nhưng mặc y phục ướt sũng chạy một đoạn đường dài, gió thổi qua vẫn lạnh thấu xương.

Thế là, Đỗ Quy Nguyên ra lệnh cho họ cởi bỏ quần áo ướt, chỉ mặc giáp trụ cho tiện.

Cho nên, Huyết Y Quân mới thành ra thế này.

Cũng chính vì vậy, Đỗ Quy Nguyên mới có thể dẫn Huyết Y Quân đuổi kịp trận đại chiến này.

Cũng chính vì như thế, Đỗ Quy Nguyên mới t·ử t·rận.

"Các ngươi đến thật đúng lúc!" Vân Tranh cảm khái nói: "Nếu không phải các ngươi kịp thời chạy đến, t·hương v·ong của chúng ta nhất định sẽ càng lớn hơn..."

Sự gia nhập của Huyết Y Quân đã giáng một đòn mạnh vào tinh thần quân địch.

Cũng từ khoảnh khắc Huyết Y Quân gia nhập, cục diện chiến trường đã thay đổi hoàn toàn.

Cũng may thể chất binh sĩ Huyết Y Quân đều đủ cứng.

Nếu là binh sĩ bình thường giống như bọn họ làm vậy, e rằng trên đường tập kích đã bệnh mất phân nửa.

Đồng Cương chỉ khẽ gật đầu, không biết nên nói gì.

Vân Tranh lặng lẽ thở dài một tiếng, phân phó: "Đi tìm quần áo khô thay! Cố gắng tìm quần áo của người Bắc Hoàn, những huynh đệ đã hy sinh, chúng ta tạm thời không mang theo được, đừng để họ c·hết rồi còn phải trần trụi..."

"Mạt tướng tuân lệnh!"

Đồng Cương trịnh trọng gật đầu.

Màn đêm buông xuống, Huyết Y Quân truy kích địch quân mới lục tục trở về.

Chiến tổn của họ cũng đã được thống kê.

Hai trận chiến cộng lại, hy sinh hơn năm ngàn ba trăm người.

Còn có hơn năm trăm người bị trọng thương.

Tổn thất gần sáu ngàn!

Trong đó, phần lớn t·hương v·ong là do cùng c·hết với nhân mã của Hô Yết.

Trận chiến trước đó với Hải Triết, t·hương v·ong của bọn họ thực ra không lớn.

Dù sao, bọn họ chiếm ưu thế tuyệt đối về quân số.

Chỉ hai cánh quân bắn tên đã gây ra tổn thất nặng nề cho địch.

Thực tế, số người sống sót của họ đáng lẽ phải nhiều hơn.

Nhưng thật không may, không ít thương binh rơi xuống ngựa đều c·hết dưới vó sắt của chiến mã.

Bọn họ như vậy, người Bắc Hoàn cũng thế.

Hai bên đều đã g·iết đỏ mắt, không ai có thể bận tâm đến thương binh rơi xuống ngựa.

Dưới sự xung kích liên tục của hai bên, thương binh b·ị t·hương nặng không kịp né tránh, rất nhiều người đều bị chiến mã giày xéo mà c·hết.

Không ai muốn cưỡi chiến mã giẫm đạp thương binh phe mình, nhưng đây là điều mà ai cũng bất lực thay đổi.

Khi đang liều mạng với kẻ thù, ai còn phân tâm để chiến mã đừng giẫm đạp thương binh phe mình, vậy thì nửa cái mạng của hắn cũng nằm trong tay địch nhân.

Đây chính là sự tàn khốc của c·hiến t·ranh!

Về phần thu hoạch, ngoại trừ chiến mã và giáp trụ, cũng không có gì đáng kể.

Tuy nhiên, chiến mã của Hô Yết và Hải Triết đều là tuấn mã ngàn dặm mới tìm được một con, tuyệt đối không giống với những con ngựa đạp tuyết mà Vân Tranh thả ở Vệ Biên.

Hai con tuấn mã này không b·ị t·hương, trở thành chiến lợi phẩm của bọn họ.

Thương vong trong trận chiến này lớn hơn dự đoán của Vân Tranh.

Hô Yết, vị Đại Đan Vu này, đích thân dẫn quân xung trận, đã cổ vũ tinh thần quân địch lên rất nhiều.

Ngay cả những bộ đội Bột Loan tạm thời quy hàng Hô Yết cũng bộc phát sức chiến đấu mạnh mẽ.

Bất kể nội bộ Bắc Hoàn đánh nhau như thế nào, đối với Bắc Hoàn mà nói, bọn họ mới thực sự là kẻ thù.

Hai bên đều ôm quyết tâm g·iết c·hết chủ soái của địch mà liều mạng.

Đánh thành như vậy, thắng cũng chẳng khác gì thua.

Tổn thất lớn như vậy, lại đau lòng mất đi Đỗ Quy Nguyên, tâm phúc ái tướng, trong lòng Vân Tranh thực sự không vui nổi.

Xương trắng phơi đầy như tuyết phủ, tướng quân chớ ngoảnh đầu nhìn đài hương.

Giờ khắc này, Vân Tranh tự mình cảm nhận được ý cảnh trong bài thơ này.

Ngoại trừ thảm liệt, vẫn là thảm liệt.

Loại thảm chiến này, cả đời hắn cũng không muốn đánh lại!

Chờ U Thập Thất dẫn năm trăm người trở về, Vân Tranh lập tức sai người dẫn thương binh và vật tư thu hoạch được bắt đầu rút lui.

......

Nửa đêm, hai bóng người bê bết máu xông vào đại doanh Nhạn Về Núi.

"Bịch..."

Nhìn thấy Già Diêu, hai người thẳng tắp quỳ xuống.

Nhìn thấy bộ dạng của hai người, thân hình Già Diêu đột nhiên loạng choạng, suýt nữa không đứng vững.

Nàng nhận ra hai người kia, họ đều là thân vệ quân của phụ vương!

Nhìn thấy hai người này, trong lòng nàng bỗng dưng sinh ra dự cảm không lành.

"Phụ vương... thế nào?"

Già Diêu cố gắng ổn định thân hình, run rẩy hỏi.

Một thân vệ quân nước mắt giàn giụa, nghẹn ngào nói: "Bộ lạc chúng ta giao chiến với Bột Loan, Vân Tranh đột nhiên dẫn theo đại đội kỵ binh Đại Càn từ sườn g·iết ra..."

"Ta đang hỏi các ngươi, phụ vương thế nào?"

Già Diêu đột nhiên nổi giận, cắt ngang lời thân vệ quân.

Lúc này nàng không có tâm tư truy hỏi Vân Tranh làm sao g·iết qua được.

Nàng chỉ muốn biết phụ vương sống hay c·hết.

Dù rằng, trong lòng nàng đã ẩn ẩn có đáp án.

Thân vệ quân cúi gằm mặt, nghẹn ngào nói: "Đại Đan Vu và Hải Triết vương tử, đều c·hết dưới tay địch, sau khi chúng ta thua trận, địch nhân lại t·ruy s·át suốt dọc đường, chúng ta chạy thoát, e rằng không đủ... trăm người..."

Phụ vương và Hải Triết đều c·hết thảm dưới tay địch?

Già Diêu loạng choạng, ngã ngồi xuống đất.

Sao có thể như vậy?

Phụ vương cứ vậy mà không còn?

Giả!

Nhất định là giả!

Phụ vương lúc còn trẻ cũng là dũng sĩ số một của Bắc Hoàn.

Phụ vương sao có thể dễ dàng bị địch nhân g·iết c·hết như vậy?

"Giả, nhất định là giả!"

"Phụ vương sẽ không c·hết, phụ vương nhất định không sao..."

Già Diêu không muốn chấp nhận sự thật này, ôm đầu thống khổ.

Hai thân vệ quân chật vật ngẩng đầu, chậm rãi nhìn về phía Già Diêu đang không thể tin nổi sự thật.

Hai người khẽ mấp máy môi, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Già Diêu ngơ ngác hồi lâu mới chật vật lấy lại tinh thần.

Già Diêu ngẩng đầu lần nữa, run rẩy hỏi: "Các ngươi... tận mắt thấy phụ vương bị địch nhân g·iết c·hết?"

Thân vệ quân do dự một chút, ấp úng nói: "Đại Đan Vu bị một nữ nhân... một thương... một thương xuyên ngực, lại... lại bị một người cầm đại đao cán dài chém đầu..."

Chém đầu!

Phụ vương cư nhiên bị người chém đầu!

Nữ nhân cầm trường thương!

Thẩm Lạc Nhạn!

Người cầm đại đao cán dài!

Tần Thất Hổ!

Già Diêu trong nháy mắt liền nghĩ đến hai người kia.

Nàng cũng chỉ có thể nghĩ tới hai người này.

Hai người kia, nàng cũng từng gặp qua!

Nàng thậm chí còn cùng Thẩm Lạc Nhạn cùng uống rượu!

Báo thù!

Mình nhất định phải báo thù cho phụ vương và Hải Triết!

Trong mắt Già Diêu lóe lên ngọn lửa cừu hận, đột nhiên đứng dậy, sát khí đằng đằng quát: "Truyền lệnh Hột A Tô và Thoát Cái Na, lập tức tới gặp ta!"

"Tuân lệnh!"

Thân binh bên ngoài lều vội vàng chạy đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13662
04 Tháng ba, 2024 11:16
thơ mà bác dịch như vậy thì thấy ngang quá….
rBdVo39193
03 Tháng ba, 2024 19:40
từ chương 1 tới chương 63 chưa ra được sóc bắc nữa câu chương vừa thôi tác ơi
rBdVo39193
03 Tháng ba, 2024 19:37
tự nhiên vào thanh lâu xàm hết 10 chương.lạc đề định câu chương à
Sieucapvippro
03 Tháng ba, 2024 13:22
bộ này đứa nào cũng não tàn, từ main đến nvp, hoàng tử với hoàng đế mà chả có tý phong phạm nào.
HamiHime
03 Tháng ba, 2024 11:48
con thẩm lạc nhạn phiền quá
Sieucapvippro
03 Tháng ba, 2024 11:43
thấy dịch nhiều đoạn thiếu dấu phẩy quá, đọc không ngắt nghỉ gì. Với cả bạn dịch mấy lời thoại nhân vật cảm giác nó cứ lê thê. Cỡ hoàng đế với đại thần thì họ nói phải ngắn gọn dứt khoát, chứ ai đời hoàng đế mà lại nói " ...nếu ko vào sẽ bị g·iết c·hết", nghe giống lời 1 ông thái giám truyền lời hơn.
volevominh
02 Tháng ba, 2024 21:51
nổ thêm chương nào bác ei
gTKzB72609
02 Tháng ba, 2024 15:13
** con Thẩm Lạc Nhạn khó chịu ***
Trần Vương
02 Tháng ba, 2024 11:42
Thứ 7, 02 tháng 03 năm 2024.
Thuốc
02 Tháng ba, 2024 02:00
Nghe giới thiệu sẽ edit xuôi tiếng việt là ưng bụng lắm, nhưng cái thể loại lsqs này toàn loanh quanh làm trò con bò bợ đít vua, xem chán vãi. Cái này có khác ko đạo hữu?
Bum
01 Tháng ba, 2024 20:23
Mọi lượt đọc, cmt, đề cử, tặng quà, đánh giá điều là một phần động lực để cho mình edit chương nhanh hơn ạ@@
Bum
01 Tháng ba, 2024 20:23
Dạ mình thật sự xin lỗi mọi người khi tốc độ của truyện này sẽ không như tất cả mọi truyện khác, một phần là mình vừa edit vừa đọc thứ hai là mình không ngắt chương, chỉnh sửa văn xuôi tiếng việt, dễ hiểu nên chậm, mong mọi người thông cảm…
Lãnh Sương
01 Tháng ba, 2024 20:12
Bản gốc bn chữ rồi bác
Mr Sảng Văn
01 Tháng ba, 2024 17:47
up liền luôn đi, chờ tối lâu lắm. 80 chương mới viết đánh giá đc
Bum
01 Tháng ba, 2024 17:40
Để tối nay mình rán đăng thêm 15c nữa :((
Mr Sảng Văn
01 Tháng ba, 2024 15:13
đủ chương đâu mà đánh giá ?
Bum
01 Tháng ba, 2024 13:25
Mình xin đánh giá bản dịch 5 sao với mọi người ơi! Cho mình có động lực dịch kĩ hơn ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK