Mục lục
Vô Địch Lục Hoàng Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ngươi không thể, để ta!" Vân Tranh dứt khoát, lời như lửa đổ thêm dầu vào cơn thịnh nộ của Già Diêu.

"Vân Tranh!" Già Diêu gầm lên, hai mắt như muốn phun ra lửa, sát khí ngùn ngụt: "Ta không muốn nói nhảm! Nếu ngươi không trả khoai lang, ta thề dù toàn quân tan tác, cũng phải chôn ngươi vĩnh viễn trên lãnh địa Bắc Hoàn!"

Cơn giận ngút trời như muốn t·hiêu r·ụi Già Diêu.

Nàng hiểu rõ, q·uân đ·ội mệt mỏi sau trường kỳ truy kích, chiến lực ắt suy giảm. Giao tranh với Vân Tranh lúc này, một vạn kỵ binh của nàng chưa chắc đã có thể nuốt trọn quân địch.

Nhưng nàng không thể chần chừ.

Phải đoạt lại khoai lang!

Chiến sự với Đại Càn đã khiến Bắc Hoàn tổn thất nặng nề. Khoai lang, với năng suất phi thường, nếu được gieo trồng rộng rãi, sẽ giúp Bắc Hoàn nhanh chóng phục hồi nguyên khí.

Chỉ có khôi phục nguyên khí, mới có thể rửa mối hận huyết hải với Đại Càn!

"Ngươi muốn chiến, bản vương奉陪到底!" Vân Tranh ánh mắt lạnh lùng, quát lớn: "Huynh đệ Đại Càn, dám cùng thiết kỵ Bắc Hoàn tranh hùng?"

"Giết!"

"Giết!"

"Giết!"

Gần chín ngàn kỵ binh Đại Càn đáp lại bằng một chữ duy nhất, sát khí ngút trời như muốn xé rách bầu trời.

Âm thanh tràn đầy sát ý ấy khiến Già Diêu không khỏi run rẩy.

Đại Càn liên tiếp chiến thắng, sĩ khí đang hừng hực.

Còn bọn họ?

Liên tiếp thất bại, vừa mới thu phục bộ lạc Tả Hiền Vương, toàn quân sĩ khí r·ối l·oạn.

Trận chiến này, thắng bại thật khó lường!

Già Diêu có ý rút lui, nhưng nghĩ đến khoai lang vất vả vun trồng, lòng lại đầy căm phẫn.

Suy nghĩ hồi lâu, ánh mắt nàng chợt lóe lên tia lạnh lẽo.

Chiến thì chiến!

Thiết kỵ Bắc Hoàn, chưa từng biết sợ!

Già Diêu trừng mắt nhìn Vân Tranh, đột ngột quay ngựa, gầm lên với thân binh: "Truyền lệnh toàn quân, chuẩn bị t·ấn c·ông!"

"Tuân lệnh!" Thân binh vội vã truyền đạt mệnh lệnh.

Già Diêu vừa thúc ngựa về phía trước trận, vừa quay đầu nhìn Vân Tranh.

Dù toàn quân tan tác, cũng phải chém g·iết Vân Tranh!

"Già Diêu dường như thật sự muốn liều mạng." Thẩm Lạc Nhạn thấp giọng nói với Vân Tranh.

"Liều mạng thì liều mạng!" Vân Tranh đầy tự tin: "Sĩ khí quân ta cao, bọn chúng mệt mỏi sau trường kỳ truy kích, chẳng lẽ chúng ta còn sợ giao tranh?"

"Xem ra, khoai lang kia thật là bảo bối." Diệu Âm nhìn Vân Tranh, cười khổ.

Ai ngờ Già Diêu lại vì khoai lang mà quyết tử chiến đến cùng.

"Đúng là bảo bối." Vân Tranh gật đầu, ra lệnh: "Đổi ngựa, chuẩn bị xung phong!"

"Đổi ngựa, chuẩn bị xung phong!" Du Thế Trung cùng cận vệ Vân Tranh đồng thanh hô vang.

Theo mệnh lệnh, mọi người bắt đầu đổi ngựa. Vân Tranh cũng bỏ Dạ Tuyết, đổi sang một chiến mã tịch thu từ Bắc Hoàn.

Trong lúc họ đổi ngựa, thiết kỵ Bắc Hoàn cũng đang làm điều tương tự.

"Tranh..." Mọi người rút v·ũ k·hí, ánh sáng lóe lên từ những lưỡi đao sắc bén dưới ánh mặt trời.

Thẩm Lạc Nhạn nhìn Diệu Âm, thấp giọng: "Vân Tranh thương thế chưa lành, lúc xung phong, ngươi đi theo bảo vệ hắn, đừng lo cho ta!"

Diệu Âm trầm mặc một lát, gật đầu.

Già Diêu trở lại trận địa, giơ cao một tay. Chỉ cần tay nàng hạ xuống, gần vạn thiết kỵ Bắc Hoàn sẽ lao về phía địch.

Ngay khi Già Diêu chuẩn bị ra lệnh t·ấn c·ông, một thám tử phi ngựa đến, "Công chúa, phía trước ba mươi dặm phát hiện đại lượng kỵ binh địch đang nhanh chóng tiếp cận!"

Cái gì?

Già Diêu biến sắc.

Viện quân Vân Tranh đến?

Sao nhanh vậy?

"Quân địch bao nhiêu người?" Già Diêu nghiến răng hỏi.

"Đông nghịt, không rõ, nhưng ít nhất trên vạn người!" Thám tử vội vàng đáp.

Trên vạn người?

Lòng Già Diêu tràn ngập bi phẫn.

Chỉ đối đầu với kỵ binh Vân Tranh, nàng đã không chắc thắng. Giờ lại thêm hơn vạn viện quân?

Già Diêu nắm chặt tay, toàn thân run rẩy.

Sau một hồi lâu, nàng buông tay, gầm lên đầy bi phẫn: "Toàn quân... rút lui!"

Nói ra hai chữ "rút lui", Già Diêu như muốn nôn ra máu.

Khoai lang kia, xem như không thể đoạt lại!

Vân Tranh!

Mối thù này, ta nhất định sẽ tính sổ với ngươi!

Mang theo phẫn nộ và căm hận, Già Diêu dẫn quân rút lui.

Lúc rút lui, nàng vẫn không quên quay đầu lại, sát khí đằng đằng nhìn Vân Tranh từ xa. Mặc dù không thấy rõ khuôn mặt, nhưng nàng như có thể cảm nhận được sự hiện diện của hắn trước trận.

"A, bọn chúng rút lui?" Thẩm Lạc Nhạn kinh ngạc nhìn thiết kỵ Bắc Hoàn như thủy triều rút đi.

Họ đã chuẩn bị tử chiến, vậy mà địch lại rút lui?

Vân Tranh cũng rất khó hiểu.

Già Diêu không phải muốn liều mạng sao?

Sao lại đột ngột rút lui?

"Có nên truy kích không?" Tần Thất Hổ chép miệng, có vẻ không cam lòng.

Hắn đã sẵn sàng đại khai sát giới, địch lại rút lui?

"Truy kích thì thôi." Vân Tranh lắc đầu: "Nhiệm vụ quan trọng là nhanh chóng đưa khoai lang về gieo trồng."

"Cũng đúng!" Tần Thất Hổ gật đầu, nháy mắt nhìn Vân Tranh: "Lần này, Già Diêu sợ là hận ngươi thấu xương!"

Nghe vậy, Thẩm Lạc Nhạn và Diệu Âm cũng gật đầu.

Bảo bối của Già Diêu bị Vân Tranh c·ướp mất.

Nàng không hận mới là lạ!

"Hận thì hận." Vân Tranh nhún vai: "Dù sao ta cũng không mong nàng thích ta."

Mọi người cười phá lên.

Thấy Già Diêu đã rút lui xa, Vân Tranh cũng dẫn quân đuổi theo đội ngũ phía trước.

Vừa đuổi kịp, trinh sát đã quay lại báo cáo, Độc Cô Sách dẫn một vạn kỵ binh đến trợ giúp.

Nhận được tin tức, mọi người mới hiểu ra.

Thảo nào Già Diêu đột ngột rút lui!

Hóa ra là phát hiện bọn họ có viện binh!

"Mệnh lệnh Độc Cô tướng quân, lập tức tiến sát đến bộ đội của ta!" Vân Tranh nhanh chóng ra lệnh.

Trong khi hai đội quân bắt đầu hội quân, Già Diêu vẫn đầy căm phẫn.

Giờ đây, chỉ cần nghĩ đến khoai lang bị Vân Tranh c·ướp đi, nàng lại muốn g·iết người.

Hít sâu mấy hơi, Già Diêu ép mình bình tĩnh lại.

Đã không thể đoạt lại khoai lang, vậy thì giải quyết rắc rối tiếp theo!

Không biết phụ vương có thành công dụ g·iết Bột Loan và mấy đứa con trai của hắn không.

Suy nghĩ một hồi, Già Diêu ra lệnh cho thân binh: "Truyền lệnh Hột A Tô, mang lương thảo rút lui về vương đình! Ngoài ra, báo cho các bộ lạc cũ của A Lỗ Đài, toàn bộ bắt đầu di chuyển về phía sau!"

Thống lĩnh thân binh biến sắc, vội hỏi: "Công chúa, chúng ta muốn toàn tuyến rút lui sao?"

"Không toàn tuyến rút lui thì sao?" Già Diêu nghiến răng: "Tình thế bất lợi, chỉ có thể rút lui trước! Chúng ta cần thời gian để chỉnh hợp lại các bộ lạc của A Lỗ Đài, nếu không, sớm muộn gì cũng sinh biến..."

Cần phải đánh tan các bộ lạc của A Lỗ Đài, sáp nhập chúng vào các bộ lạc khác.

Rút lui bây giờ là để bảo toàn lực lượng.

Dù họ rút lui, Đại Càn cũng không thể xây thành trên thảo nguyên trong thời gian ngắn.

Có cơ hội, bọn họ nhất định sẽ đánh trở lại!

Trăm năm trước, tổ tiên Bắc Hoàn b·ị đ·ánh bật đến phía bắc cát vàng hải, gần như diệt vong.

Sau đó, họ không phải đã đánh trở lại sao?

Có thể chiến thì chiến!

Không thể chiến thì rút lui!

Đây vốn là đạo lý sinh tồn.

Bảo toàn lực lượng, quan trọng hơn bất cứ điều gì...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13662
04 Tháng ba, 2024 11:16
thơ mà bác dịch như vậy thì thấy ngang quá….
rBdVo39193
03 Tháng ba, 2024 19:40
từ chương 1 tới chương 63 chưa ra được sóc bắc nữa câu chương vừa thôi tác ơi
rBdVo39193
03 Tháng ba, 2024 19:37
tự nhiên vào thanh lâu xàm hết 10 chương.lạc đề định câu chương à
Sieucapvippro
03 Tháng ba, 2024 13:22
bộ này đứa nào cũng não tàn, từ main đến nvp, hoàng tử với hoàng đế mà chả có tý phong phạm nào.
HamiHime
03 Tháng ba, 2024 11:48
con thẩm lạc nhạn phiền quá
Sieucapvippro
03 Tháng ba, 2024 11:43
thấy dịch nhiều đoạn thiếu dấu phẩy quá, đọc không ngắt nghỉ gì. Với cả bạn dịch mấy lời thoại nhân vật cảm giác nó cứ lê thê. Cỡ hoàng đế với đại thần thì họ nói phải ngắn gọn dứt khoát, chứ ai đời hoàng đế mà lại nói " ...nếu ko vào sẽ bị g·iết c·hết", nghe giống lời 1 ông thái giám truyền lời hơn.
volevominh
02 Tháng ba, 2024 21:51
nổ thêm chương nào bác ei
gTKzB72609
02 Tháng ba, 2024 15:13
** con Thẩm Lạc Nhạn khó chịu ***
Trần Vương
02 Tháng ba, 2024 11:42
Thứ 7, 02 tháng 03 năm 2024.
Thuốc
02 Tháng ba, 2024 02:00
Nghe giới thiệu sẽ edit xuôi tiếng việt là ưng bụng lắm, nhưng cái thể loại lsqs này toàn loanh quanh làm trò con bò bợ đít vua, xem chán vãi. Cái này có khác ko đạo hữu?
Bum
01 Tháng ba, 2024 20:23
Mọi lượt đọc, cmt, đề cử, tặng quà, đánh giá điều là một phần động lực để cho mình edit chương nhanh hơn ạ@@
Bum
01 Tháng ba, 2024 20:23
Dạ mình thật sự xin lỗi mọi người khi tốc độ của truyện này sẽ không như tất cả mọi truyện khác, một phần là mình vừa edit vừa đọc thứ hai là mình không ngắt chương, chỉnh sửa văn xuôi tiếng việt, dễ hiểu nên chậm, mong mọi người thông cảm…
Lãnh Sương
01 Tháng ba, 2024 20:12
Bản gốc bn chữ rồi bác
Mr Sảng Văn
01 Tháng ba, 2024 17:47
up liền luôn đi, chờ tối lâu lắm. 80 chương mới viết đánh giá đc
Bum
01 Tháng ba, 2024 17:40
Để tối nay mình rán đăng thêm 15c nữa :((
Mr Sảng Văn
01 Tháng ba, 2024 15:13
đủ chương đâu mà đánh giá ?
Bum
01 Tháng ba, 2024 13:25
Mình xin đánh giá bản dịch 5 sao với mọi người ơi! Cho mình có động lực dịch kĩ hơn ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK