• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 43: Cố San San chạm trán Tô Kiều Kiều(4)

Toàn bộ quá trình cũng mất ba giờ, đợi cho đến khi tinh thần của mọi người tỉnh táo lại, đã là mười một giờ đêm rồi.

Đoàn người ngồi ở khu nghỉ ngơi của viện nghỉ dưỡng SPA, Thịnh Thế nhìn đồng hồ, vẫn còn sớm, anh ta liền đề nghị mọi người đến “Kim Bích Huy Hoàng” đánh mạt chược một lúc.

Nhưng vừa hay là, mấy người cùng ăn cơm tối nay, đều là những người có gia đình, trong đó cũng có một người giơ tay lên nhìn đồng hồ, không ngừng sợ hãi: “Nha, cũng đã mười một giờ rồi, Thịnh tiên sinh, thật ngại quá, đêm nay tôi không thể đi chơi cùng được rồi, hôm khác có thời gian, tôi sẽ cùng cậu đi chơi, vợ tôi còn đang ở nhà chờ tôi đây!”

Đây là lấy vợ ra làm cái cớ,những người khác tự nhiên chẳng qua là nói hai câu giữ lại tượng trưng, liền để người này đi.

Những người còn lại đều ngồi lên xe của mình đến Kim Bích Huy Hoàng.

Vốn là có năm người, kết quả còn lại bốn người, đến nơi Thịnh Thế mới biết, trong đó có một người trong nhà có việc, bị vợ gọi về rồi.

Bốn người, vừa đủ một bàn mạt chược.

Thịnh Thế đêm nay vận khí rất tốt, thắng liền năm ván, lúc đến ván thứ sáu, Thịnh Thế vừa định sờ bài, di động của người ngồi đối diện anh ta reo lên, người kia nhìn vào điện thoại, liền nhanh chóng đứng lên, hướng về phía Thịnh Thế cùng mọi người trên bàn nói một câu:” ngại quá, tôi đi nghe điện thoại.”

Sau đó chạy đến bên cạnh nghe điện thoại.

Bọn họ không có các cô gái đến, trong phòng ai cũng không nói chuyện, âm thanh nói điện thoại của người kia mặc dù đã cố ý đè thấp xuống, nhưng Thịnh Thế vẫn loáng thoáng nghe được nội dung:” Vợ à, anh đang cùng mấy người bạn chơi mạt chược……Thật không có gọi gái đến, đều là đối tác làm ăn, nếu em không tin, bây giờ anh cho bọn họ nghe điện thoại để chứng minh……anh bảo đảm trước một giờ sẽ về nhà……”

Điện thoại của người này vẫn chưa nói xong, điện thoại của người ngồi bên phải Thịnh Thế cũng rung lên, Thịnh Thế nghiêng đầu, nhìn thoáng qua, điện thoại hiển thị rõ là “vợ”, người ngồi bên phải Thịnh Thế này cũng hướng Thịnh Thế cười cười vẻ áy náy, liền nhận điện thoại: “Sắp về rồi……Con đã ngủ chưa? Ừ……Uống không nhiều lắm, lái xe không có gì nguy hiểm cả……Em cũng mệt rồi, ngủ sớm đi, anh sẽ tìm lái xe đưa về nhà, em đừng tới đón anh……Em nói xằng cái gì vậy, anh đâu có sợ em bắt gian mà không cho em đến đón chứ……Tối nay anh cùng Bộ trưởng Lý và Thịnh tieenn sinh ăn cơm……Được rồi, tốt, vậy em mau tới đón anh đi……Kim Bích Huy Hoàng……”

Hai người cúp điện thoại, trở về vị trí của mình, tiếp tục đánh xong ván bài đang đánh.

Người ngồi bên phải Thịnh Thế cười cười thân thiện, đánh một hai quân bài, nói:” Ngại quá, chơi hết ván này, tôi không thể chơi được nữa rồi, chúng ta hôm khác lại tụ tập đi, vợ tôi đang đến đón tôi rồi……”

“Tôi cũng phải trở về rồi, vợ ta sắp ngủ rồi!” Người ngồi đối diện Thịnh Thế huých một chút, sau đó cũng tiếp lời:” Tôi chưa về nhà, vị kia nhà tôi không ngủ được, sáng mai cô ấy còn đi làm nữa.

Tiếp đến phiên người ngồi bên trái Thịnh Thế đánh bài, di dộng của anh ta để trên bàn cũng rung lên một chút, hắn không có vội vã sờ bài, ngược lại cầm lấy di động, bấm một chút trên di động, lúc này mới đi sờ bài.

“A, như thế nào muộn như vậy còn gửi tin nhắn hả!” Người ngồi đối diện Thịnh Thế, tò mò hỏi:” gửi cho ai vậy chứ.”

“Vợ thôi, còn có thể là ai!”

 

Chương 44: Cố Lan San chạm trán Tô Kiều Kiều (5)

“Vợ thôi, còn có thể là ai!” Người bên trái Thịnh Thế mới vừa cầm bài, di động lại rung lên lần nữa.

“Có chuyện gì không thể gọi điện nói được à, còn gửi tin nhắn!” Người bên phải Thịnh Thế cười nói một câu.

“Vợ tôi nói, gọi điện cô ấy không yên tâm, vẫn là nhắn tin, cô ấy yên tâm hơn, nếu như nói tôi thật sự ở bên ngoài tìm phụ nữ, cũng không thể vừa nhắn tin cho cô ấy, vừa ngủ cùng phụ nữ được!”

“Ha ha…… Vốn dĩ tôi cho rằng phụ nữ nhà tôi như vậy, lúc nào cũng nhìn chằm chằm.”

“Đúng vậy a, có lúc cảm thấy bị nhìn chằm chằm chằm thật phiền, chỉ muốn cùng cô ấy cãi nhau……”

“Tôi cũng cùng vợ cãi nhau, nhưng có lúc nghĩ lại, lại cảm thấy cô ấy quan tâm mình, mới nhìn chằm chằm mình như vậy.”

“Đây là một loại tra xét, cũng không phải là cô ấy không tra được gì, có lúc là một sự biểu hiện quan tâm mình, cũng có lúc là lo lắng cho mình.”

………

Mọi người vừa đánh bài, vừa nói chuyện, không khí thật hài hòa. nguồn : thichdoctruyen.com

Thịnh Thế một tay cầm điếu thuốc, tùy ý khoác lên trên lưng ghế, một ta sờ bài đánh bài, mắt rũ xuống, từ đầu đến cuối cũng chưa nói câu nào, chỉ là thần sắc có chút trong trẻo nhưng lạnh lùng.

“Này……Như thế nào Thịnh phu nhân không có gọi điện tra khảo nha!” Người đối diện Thịnh Thế đột nhiên kéo lên trên người Thịnh Thế, rất vô ý hỏi một câu. Thịnh Thế đang sờ bài, nghe nói như vậy, đầu ngón tay run lên một chút, sau đó nâng mí mắt lên, trên mặt không có biểu tình gì, ngữ khí cũng có vẻ qua quýt:” Có thể biết tôi còn bận việc đi.”

“Hóa ra Thịnh tiên sinh đã có vợ rồi nha!” Người bên trái Thịnh Thế này cũng không có biết rõ Thịnh Thế, thường xuyên có thể nhìn thấy scandal của Thịnh Thế, hơi có phần kinh ngạc nói: “Tôi còn tưởng rằng Thịnh tiên sinh chưa có kết hôn, thậm chí cũng không nhìn thấy Thịnh tiên sinh mang vợ mình ra ngoài.”

Tay cầm thuốc của Thịnh Thế khẽ dùng lực, đường khói có chút uốn éo, trên mặt anh ta vẫn là thần thái không chút để ý, vẫn cúi đầu suy nghĩ như cũ, không ai nhìn thấy cảm xú nơi đáy mắt anh ta, ngữ khí thản nhiên: “Cô ấy không thích đi ra ngoài xã giao.”

“Thịnh phu nhân như vậy rất săn sóc hiểu chuyện, biết Thịnh tiên sinh bận việc, sẽ không đi quấy rầy Thịnh tiên sinh, không giống như người kia nhà tôi, chỉ cần rời khỏi một lát, liền gửi tin nhắn hỏi han, trả lời tin nhắn chậm một chút là bắt đầu càn quấy, không khác nào giống như trẻ con không lớn, Thịnh tiên sinh thật có phúc, cưới được một người vợ có tri thức hiểu lễ nghĩa như vậy.”

“Vừa nói như vậy, đến thật là, vợ chúng ta đều gọi điện thoại, Thịnh phu nhân nhưng thật im lặng.”

“Thịnh tiên sinh, ngài dùng biện pháp gì mà làm cho Thịnh phu nhân tin tưởng ngài như vậy……”

Thịnh Thế vừa mới sờ bài, anh ta nghe đến những lời này, thần sắc nơi đáy mắt có chút u ám, cúi đầu suy nghĩ, nhìn bài hồi lâu, đột nhiên mới ý thức được mình ã muốn hồ, liền đổ bài, nói: “Hồ.”

Thuận thế tránh được những lời vừa rồi.

“Kỹ thuật đánh bài của Thịnh tiên sinh thật tốt.”

“Đúng vậy a, đêm nay người thắng được là anh ta!”

” Đúng là người trong nghế a……”

ba người khác đều khoa trương, đưa tiền, sau đó tan cuộc.

Thịnh Thế ngồi vào trong xe Audi A8 của mình, cùng với người khác khách sao nói tạm biệt, liền nổ máy, nhưng lại không biết đi nơi nào, liền châm một điếu thuốc, ngồi trong xe hút.

Vừa hút được hai hơi, anh ta đột nhiên giống như nghĩ tới điều gì, từ trong túi lấy điện thoại ra, mở khóa, màn hình thực sạch sẽ, không có cuộc gọi nhỡ nào, cũng không có một cái tin nhắn .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK