• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 27: Không được động đến Cố Lan San (8)

Cô coi quan hệ bọn họ là gì chứ? Xong việc thì bỏ đi. Khách làng chơi và kỹ nữ sao?

Anh biết cô tìm anh là vì tiền. Nhưng cô có thể đừng phân biệt rạch ròi như vậy được không? Rạch ròi đến mức anh cảm thấy bản thân thật sự nực cười.

Từ sau ‘lần đó’, anh cũng thu lại thẻ tín dụng và chi phiếu của cô. Tuy là con gái nuôi của Cố gia nhưng từ năm chín tuổi đến giờ vẫn được Cố gia coi như thiên kim đại tiểu thư, ăn ngon mặc đẹp, đi xe xịn chưa bao giờ thiếu tiền tiêu.

Lúc ấy, quả thật anh chỉ muốn gây khó dễn cho cô, nhân tiện dùng tiền bạc buộc cô chú ý tới hắn một chút. Lương cô bao nhiêu anh cũng rõ cho nên anh khẳng định cô sẽ không chịu được mà tìm anh.

Nhưng thật không ngờ, ngoài trừ tiền thuốc men của em trai thì Cố Lan San mới đúng giao dịch tìm anh. Còn ngoài ra, cô không xin xỏ anh một đồng nào!

Có đôi khi, cô không thể kiếm đủ tiền viện phí của em trai ở chỗ anh thì Cố Lan San lấy tiền lương của mình bù vào.

Trong trí nhớ của anh, cô rất thích đi dạo phố mua quần áo, để bản thân được mặc đẹp. Nói cho oai là vóc dáng cô đã chuẩn thì không thể lãng phí được.

Từ khi anh không cho cô tiền tiêu nữa, cô cũng rất ít đi dạo phố. Thậm chị đến bây giờ, những bộ đồ cô mạc đều là những món đồ cũ.

Anh không biết cô có thể trải qua những ngày như vậy như thế nào khi cô thật sự chưa hỏi xin anh một xu.

Mà anh thì sao?

Từ nhỏ đã sống an nhàn, sung sướng, vẫn luôn coi trọng sĩ diện sao có thể chủ động đưa tiền cho cô được?

—— nguồn : thichdoctruyen.com

Cố Lan San cho Tô Kiều Kiều hai bạt tay khiến tin tức giải trí trên trang nhất của tờ SH tháng sau đã để trống. Tổng biên tập ra hạn cho cô trước 15 tháng này phải có đề tài thay thế nếu không phải nghỉ việc!

Cố Lan San đang cần tiếng tất nhiên sẽ không để bản thân bị mất việc.

Cố Lan San vẫn yêu cầu nhân viên chú ý các tin tức trong ngành giải trí. Chờ gần nửa tháng, Cố Lan San rốt cuộc cũng nhận được điện thoại là Diệp Tư gọi đến nói là sắp tới có tổ chức một buổi tiệc tư nhân, khách mời đều là người giàu có và các minh tinh, ngôi sao ca nhạc và người mẫu.

Những buổi tiệc tư nhân có cả những minh tinh, ngôi sao ca nhạc và người mẫu tham gia nói dễ nghe là yến tiệc còn nói khó nghe thì chẳng khác nào là nơi để các minh tinh kia tìm đại gia cho mình. Cho nên, ẩn sâu trong bữa tiệc cao quý xa hoa đó chính là giao dịch mà khó có thể để lộ ra ngoài.

Chỉ cần Cố Lan San trà trộn vào đây, cố gắng để ý một chút xem những người đẹp có liên quan đến vị đại gia nào, chụp vài tấm ảnh có thể có tin tức giật gân rồi!

Cho nên, đây chính là cơ hội ngàn năm có một, đối với Cố Lan San – người đang cần những tin tức ‘hot’ trong láng giải trí tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Muốn trà trộn vào những bữa tiệc tư nhân như vậy phải có thiệp mời. Cố Lan San là con gái nuôi Cố gia cho nên muốn lấy được thiệp mời cũng không phải chuyện khó. Đương nhiên, trước hết vẫn cần chuẩn bị lễ phục.

Chắc chắn Cố Lan San không có tiền mua lễ phục. Nhưng cô cũng sống ở Bắc Kinh nhiều năm, lại thân thiết với giới quý tộc cho nên dù cô không thích xã giao nhưng cũng quen biết với một vài người.

 

Chương 28: Không được động đến Cố Lan San (9)

Một trong số đó là Triệu Lỵ – du học sinh khoa thiết kế thời trang ở Pháp. Sau khi về nước đã mở một cửa hàng chuyên đồ thiết kế rất nổi tiếng ở Bắc Kinh thu hút rất nhiêu ngôi sao nổi tiếng.

Một ngày chủ nhật đẹp trời, Cố Lan San lái xe đến cửa hàng của Triệu Lỵ.

Cố Lan San dừng xe, vừa bước vào trong cửa hàng của Triệu Lỵ đã có một cô nhân viên vội vàng tươi cười chào đón: “Cố tiểu thư, chị đến rồi!”

Cố Lan San cười gật đầu, hỏi: “Triệu Lỵ đâu em?”

Cô nhân viên mỉm cười: “Chị chủ đang chọn lễ phục cho một vị khách ạ! Cố tiểu thư, chị đến phòng nghỉ ngồi chờ một lát đi!”

Cố Lan San nói “Được”, sau đó bổ sung thêm: “Em cứ làm việc của mình đi! Chị tự vào là được!”

“Cố tiểu thư, chị cần gì thì cứ gọi em nha!” Cô nhân viên khách khí nói sau đó ra ngoài làm việc tiếp.

Cố Lan San vào phòng nghỉ, chọn chỗ ngồi bên cạnh cửa sổ, lấy một quyển tạp chí thời trang xem.

Không lâu sau, trong phòng thay đồ vang lên tiếng cười lanh lảnh và một giọng nói dịu dàng vang lên: “Anh có việc tìm em ạ? Bây giờ sao?… Em rảnh mà! Bây giờ em đang ở chỗ Triệu tiểu thư chọn quần áo! Anh ở gần đó sao? Được ạ, bây giờ em ra ngay. . . . . . ”

Sau đó cửa phòng thay đồ được mở ra, một cô gái mặc váy dài màu trắng, dáng người nhỏ nhắn, khuôn mặt được trang điểm xinh đẹp, vừa cúp điện thoại, vừa lấy một tấm thẻ trong ví da: “Triệu tiểu thư, làm phiền cô gói lại mấy bộ đồ kia cho tôi!”

Cố Lan San vô tình nghiên đầu, thấy cô gái này hơi quen, một lát sau cô mới giật mình. Cô gái này không phải là thiên hậu Tô Kiều Kiều đây sao?

Triệu Lỵ cũng nhìn thấy Cố Lan San, gật đầu với cô một cái rồi dẫn Tô Kiều Kiều ra quầy tính tiền. Dường như Tô Kiều Kiều có việc gấp nên cũng không nhìn thấy Cố Lan San.

Cố Lan San nhìn ra ngoài thấy bóng dáng chiếc Audi A8 đỗ bên ngoài. Không tới một phút sau, Tô Kiều Kiều và Triệu Lỵ bước ra khỏi cửa hàng.

Cửa kính ở bên ghế phụ lái hạ xuống để lộ gương mặt đặc biệt chói mắt của Thịnh Thế.

Cách lớp cửa kính, dường như Thịnh Thế thấy được có người đang nhìn anh, đột nhiên quay đầu nhìn thấy Cố Lan San.

Tầm mắt hai người nhìn nhau, không có ai có ý định dời đi trước.

Cố Lan San cũng không chớp mắt lần nào, hơn nửa phút thì cảm thấy mắt hơi xót. Cô dang do dự có nên quay đi hay không thì Tô Kiều Kiều đã đến bên cửa kính. Thịnh Thế là người dời ánh mắt đi đầu tiên, nhìn sang Tô Kiều Kiều, hai người đó không biết nói gì với nhau mà cười rất vui vẻ. Sau đó, Tô Kiều Kiều lên xe.

Lúc xe chạy, Cố Lan San cũng quay đầu nhìn thấy Triệu Lỵ đã ngồi đối diện cô, ánh mắt nhìn chằm chằm chiếc Audi A8 đi càng lúc càng xa kia, vẻ mặt cực kỳ khó coi.

Cố Lan San cười nói: “Xem ra cậu làm ăn rất khá!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK