Thịnh Thế quét thẻ, mở cửa, cũng không để ý đến Cố Lan San, sau khi đi vào, liền cởi áo khoác ngoài, đi thẳng đến phòng tắm.
Cố Lan San đóng cửa, nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm, cô thế này mới xoay người đi sang phòng tắm khác.
Thịnh Thế sau khi tắm xong đi ra, phát hiện Cố Lan San không có trong phòng khách sạn, anh ta cau mày, sau đó đi vào phòng ngủ, cũng không có Cố Lan San, anh ta xốc chăn lên, nhìn qua cũng không thấy có người trên giường.
Trong lòng Thịnh Thế kinh hoàng một chút, liền đi ra ngoài phòng khách, bước chân vội vã, biểu tình có chút lo lắng, anh ta vừa đến cửa, liền nhìn thấy Cố Lan San bọc khăn tắm đi ra từ phòng tắm khác, liền đụng ngay mặt anh ta.
Tất cả khó chịu trong lòng Thịnh Thế liền nuốt xuống bụng, anh ta âm thầm thở ra một hơi, nhìn thấy Cố Lan San nhìn mình với anh mắt kì quái, ngay lập tức làm mặt lạnh, sau đó dùng mũi hừ một tiếng, liền xoay người, đi vào phòng ngủ, xốc chăn lên nằm xuống.
Cố Lan San đứng ở cửa phòng ngủ, dừng một chút, vẫn là bước bước chân, đi qua, xốc một bên chăn lên, liền nằm xuống.
Cô còn chưa có nằm xong, Thịnh Thế liền xoay người một cái, đặt cô dưới thân.
Anh ta luôn hành động bất ngờ như vậy, Cố Lan San vẫn có chút không quen, cư thể cô không nhịn được nhè nhẹ run lên một chút, sau đó đã bị Thịnh Thế chặn miệng lại, hơi dừng một chút mở mắt ra, nhìn thấy bộ dạng nhắm mắt nhíu mày của cô, ánh mắt lóe lên, lực đạo trên môi cô cũng nhẹ đi rất nhiều.
Kỳ thật Cố Lan San ở cùng Thịnh Thế rất nhiều lần, Thịnh Thế từ trước đến nay không bao giờ ôn nhu, hung dữ tàn bạo, mỗi lần đều làm cô đau đớn, đối với cô mà nói, cùng anh ta làm loại chuyện này kỳ thật chính là giày vò, từ trước đến nay, khi hai người bắt đầu, cô chỉ muốn anh ta kết thúc nhanh một chút.
Cô nằm cứng ngắc ở đó, cứng như một khúc gỗ, nhìn bộ dạng phó mặc của cô, giống như là ra pháp trường vậy.
Thịnh Thế vốn dâng lên chút nhu tình, sau khi nhìn đến bộ dạng phó mặc của cô, cũng tan thành mây khói, mặt anh ta liền lạnh đi mọt chút, không nhịn được câu môi, cười nhẹ một tiếng.
Chương 24: không nên trêu chọc Cố Lan San (5)
Cố Lan San càng là bộ dạng này, trong lòng Thịnh Thế càng có một bụng tức, vì thế giống như là cố ý gây sự, càng quấn lấy Cố Lan San rất lâu không thả.
( lược bỏ……trực tiếp chuyển đến đoạn Cố Lan San tỉnh lại…)
Qua thật lâu, Cố Lan San mới từ từ mở mắt, cô nghĩ ngày mai còn phải đi làm, may mà cô có để ít tài liệu trong nhà, ngày mai cô sẽ mang đến công ty.
Không có tự mình lái xe, vốn định tối nay cùng Thịnh Thế cùng nhau về nhà, thuận tiện đưa cô về nhà, bây giờ anh ta không có ý định về nhà, tiền cũng có được rồi, cô cũng không thể làm phiền Thịnh Thế đưa mình về nhà.
Nghĩ một chút, Cố Lan San cảm thấy bây giờ tự mình còn về nhà được, giờ cao điểm sáng mai, đoạn đường Trường An này sẽ tắc muốn chết mất.
Cố Lan San nghiêng đầu nhìn Thịnh Thế, anh hô hấp nhẹ nhàng, như là đã ngủ, Cố Lan San nghĩ chỉ cần cô ngủ cùng Thịnh thế, tất nhiên sẽ cho cô tiền, cô cũng không phải dùng bây giờ, cho nên không có quấy rầy đến Thịnh Thế đang ngủ, nhẹ nhàng xốc chăn lên, rón rén bước xuống giường.
Cố Lan San nhặt quần áo của mình, đi vào phòng tắm, nhanh chóng mặc quần áo, tóc dài tùy ý buộc lại, thế này mới nhẹ nhàng mở cửa phòng tắm, vốn định quay người đi ra cửa, lại nghe thấy sau lưng truyền đến âm thanh lạnh băng: “ liền như vậy chuẩn bị rời đi? Không định lấy tiền sao?”
Cố Lan San sửng sốt, dừng bước, hơi xoay đầumột chút, liền thấy ngay một thân ảnh đang đứng ở cửa phòng ngủ.
Cô chậm rãi xoay người, nhìn Thịnh Thế mặc áo choàng tắm tùy ý dựa vào cửa phòng ngủ, thần thái anh ta có chút biếng nhác, ánh mắt tối đen bình tĩnh dừng lại trên người cô.
Dáng người anh rất cao, Cô Lan San lại không có đi giày cao gót,