• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 35: Cùng nhau theo đuổi phụ nữ (6)

Lưu Chí Cường chơi tennis rất tốt, nhìn thấy Thịnh Thế như vậy, cho là kỹ thuật của anh ta chẳng ra sao cả, huống chi, lúc anh ta vào sân, cũng nói biết một chút, Thịnh Thế lại là người mình tìm đến hợp tác, cho nên giảm bớt sức của mình, chỉ đơn giản là đánh lại bóng.

Hai người đánh qua lại như vậy một hồi, đều không dùng sức mạnh cùng kỹ thuật, người đánh đều cảm thấy nhàm chán, huống chi những người xem bên cạnh.

Hai người không biết đánh bao nhiêu hiệp, Lưu Chí Cường sợ kéo dài thời gian, Thịnh Thế tức giận, lúc tiếp bóng liền cố ý, di chuyển chậm một bước, bại bởi Thịnh Thế.

Mọi người ở xung quanh, không kể đến những người kỹ thuật tốt hay không tốt, nhưng mọi người cũng đều nhìn ra được rõ ràng là Lưu Chí Cường nhường bóng, sợ đánh thắng Thịnh Thế, sẽ làm mất mặt Thịnh tiên sinh.

“Thịnh tiên sinh, thật lợi hại!” Lưu Chí Cường cầm vợt, rõ ràng là thua, trên mặt lộ vẻ tươi cười.

Thịnh Thế bất động hé ra khuôn mặt tuấn mỹ, chỉ là giương mắt lên nhìn thoáng qua Lưu Chí Cường, cười khẽ, kết quả sau đó một bên thả bóng, đập xuống đất, đập xuống có tiết tấu.

Một cái, hai cái, ba cái……

Quả bóng nhỏ màu vàng xanh tiếp xúc với mặt đất phát ra âm thanh thanh thúy mà hữu lực.

Cho đến khi được hơn mười cái, Thịnh Thế nâng tay ném bóng lên cao, sau đó cả người giống như một con báo, đột nhiên nhảy lên, vung vợt, đem quả bóng đánh ra ngoài.

Tốc độ bóng quá nhanh.

Nhanh đến nỗi mọi người chỉ nhìn thấy cái bóng màu vàng vút qua, sau đó rơi xuống.

Tennis vừa rơi xuống đường biên, lúc đầu mọi người nghĩ Thịnh Thế trùng hợp không có đánh ra ngoài, nhưng qua một giây, phát hiện quả bóng ở chỗ đó xoay vòng, nhưng không có lăn, làm cho biểu tình của mọi người đều có chút biến hóa.

Đây là bóng xoay.

Cầu rơi xuống đất, xoay tròn tại chỗ.

Lưu Chí Cường đứng đó, biểu tình có chút kinh ngạc, cái gì gọi là “biết một chút”, đây nếu như không có kỹ thuật bóng cường đại, tuyệt đối sẽ không có được hiệu quả này.

“Kỹ thuật đánh bóng của Thịnh tiên sinh, đạt đến trình độ chuyên nghiệp đó!”

Lưu Chí Cường thật lòng khen ngợi!

Thịnh Thế thần sắc thản nhiên, không gợn sóng không sợ một bên tiếp bóng, chậm rãi xoay tay, ném lên, vung vợt, đánh bóng.

Lưu Chí Cường tiếp bóng, đánh trả.

Thịnh Thế ánh mắt lóe lên, hướng bên trái đánh đi. nguồn : thichdoctruyen.com

Lưu Chí Cường đứng bên phải, chạy nhanh về phía bên trái, nhưng bóng đột nhiên chuyển hướng bay về phía bên phải, tốc độ rất nhanh, anh ta phản ứng nhanh nhẹn, sau đó bóng rơi xuống đất, nẩy lên, tốc độ vẫn nhanh như trước, không sai lệch đập trúng miệng Lưu Chí Cường.

Miệng Lưu Chí Cường nháy mắt sưng lên.

Nguyên đám người vây xem, biểu tình trong nháy mắt trở nên ngưng trệ.

Thịnh Thế vẫn thờ ơ đứng đó, đối với người nhặt bóng vẫy vẫy tay, phục vụ lại ném một quả bóng tới, Thịnh Thế lần này không có tiếp bóng, chỉ là đợi cho đến khi bóng rơi xuống trước mặt mình, giơ vợt lên, hướng về phía Lưu Chí Cường, đột nhiên vung lên một cái.

Bóng vàng giống như cơn gió lốc quét tới, nhằm đúng mũi của Lưu Chí Cường bay tới.

Vững vàng, chuẩn xác, đập trúng.

Lưu Chí Cường máu mũi trong nháy mắt liền chảy ra.

Phục vụ bên cạnh nhanh chóng cầm khăn tay đưa cho Lưu Chí Cường.

Mọi người có mặt tại đây giờ khắc này đều nhìn ra được Thịnh Thế là cố ý.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, không biết tại sao Thịnh Thế đột nhiên lại trở nên kỳ quái như vậy. —–

 

Chương 36: Cùng theo đuổi phụ nữ (7)

Mọi người đưa mắt nhìn nhau đều không hiểu tại sao Thịnh Thế đột nhiên lại kỳ quái như vậy.

Lưu Chí Cường lau máu mũi, khuôn mặt sưng vù nhưng cũng không hiểu anh ta đắc tội với Thịnh tiên sinh ở chỗ nào?

Thịnh Thế liếc mắt nhìn Lưu Chí Cường, ném vợt tennis trong tay “Bốp” xuống đất, xoay người đi về phía khu nghỉ, lấy điện thoại và chìa khóa xe định rời đi. Đi được hai bước, như nhớ ra điều gì, quay đầu nói: “Hủy bỏ hợp tác!”

Thực chất, việc hợp tác giữa hai bên đã được thỏa thuận xong, chỉ cần thiếu ký tên, đóng dấu mà thôi, không có chút sơ xót nào. Sao đột nhiên Thịnh Thế lại thay đổi ý định như vậy?

Miệng Lưu Chí Cường sưng vù, nói cũng không rõ, “Thịnh tiên sinh có gì không hài lòng hay sao? Vấn đề cổ phần sao? Nếu không chia 50:50 được thì chúng ta chia 40:60 đi. Chúng tôi 40 còn Thịnh tiên sinh 60.

Trong đôi mắt đen của Thịnh Thế lóe lên sự lạnh lẽo, môi mỏng mấp máy: “Không có hứng thú!”

“Vậy 30:70 đi! Chúng tôi 30, Thịnh tiên sinh 70!”

Thịnh Thế không nói gì, chỉ lườm Lưu Chí Cường một cái, lạnh lùng bước đi.

Quý Lưu Niên và Hạ Phồn Hoa thấy người kia chẳng chút chần chờ mà bỏ đi, không biết làm thế nào chỉ đành day trán rồi cũng đi theo.

——

Lúc Quý Lưu Niên và Hạ Phồn Hoa tìm thấy Thịnh Thế thì anh đang ngồi uống cà phê. Dáng vẻ thoải mái, không để lộ tâm trạng gì.

Quý Lưu Niên và Hạ Phồn Hoa ngồi xuống bên cạnh anh, anh chỉ hơi ngước mắt nhìn mà không nói gì.

Hạ Phồn Hoa châm một điếu thuốc, từ từ nhả khói. Trong làn khói mờ, anh ấy nhìn chằm chằm Thịnh Thế một lúc rồi nói: “Dự án kia tốt như vậy, không phải cậu vẫn quan tâm đến nó sao? Bây giờ tiền dâng tận cửa sao lại từ chối chứ? Công trình đó hoàn thiện thì lợi nhuận cũng lên đến trên trăm triệu Tệ đó! Từ trước đến giờ, không phải cậu đều có tham vọng kiếm thật nhiều tiền sao?”

“Trăm triệu thì sao? Ngay cả ngàn triệu thì cũng không hợp tác!” Trong đôi mắt Thịnh Thế đầy vẻ tức giận, trong giọng nói cũng thấy cơn giận chưa nguôi: “Lưu Chí Cường cứ mở miệng là Cố Lan San, rõ ràng cho thấy tên đó vẫn nhớ thương bà xã mình, mình sao có thể hợp tác với tên đó? Mình là đàn ông đấy! Tiền này không cần kiếm!”

Thịnh Thế càng nói càng cảm thấy trong lòng cực kỳ tức giận.

Giữa trưa có nhiều người ăn cơm như vậy, anh không thể nổi giận với Lưu Chí Cường nên lấy cớ đi toilet. Ai biết được, lúc quay về lại nghe thấy hắn ta nói Cố Lan San không đáng giá! Cố Lan San là người phụ nữ của anh, có đáng giá hay không cũng không tới phiên hắn ta.

Thịnh Thế càng nghĩ càng cảm thấy vẫn chưa nguôi giận, đột nhiên anh hung dữ nói với Hạ Phồn Hoa: “Không phải trước kia Lưu Chí Cường có dự án nhà hàng sao? Sau một trận mưa lớn thì sập khiến hai người bị chết. Tin tức kia bị hắn dùng tiền bưng bít. Cậu tìm lúc nào đó thả tin tức đó ra!”

Thịnh Thế nói xong câu này thì Quý Lưu Niên và Hạ Phồn Hoa cũng hiểu ý anh.

Thật ra, cùng hợp tác với Lưu Chí Cường thì mảnh phía đông thành phố kia có thể kiếm được rất nhiều tiền. Nhưng bây giờ chỉ vì Cố Lan San, Thịnh Thế cũng chẳng cần mấy trăm triệu Tệ đó, nhưng Thịnh Thế cũng không để mặc cho Lưu Chí Cường thản nhiên kiếm tiền như vậy!

Anh đã không cần cái gì thì người khác đừng nghĩ có thể dễ dàng nuốt được. Anh sẽ khiến cho người kia khổ sở hơn. Nếu không anh làm sao có thể hết giận chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK