Mấy người phụ nữ này cũng thấy thái độ Thịnh Thế đối với Cố Lan San, đoán rằng Thịnh Thế ghét bỏ cô cho nên cũng không quan tâm đến Cố Lan San, chẳng thèm nói chuyện cùng.
Mà Cố Lan San đang lo lắng Thịnh Thế đêm nay có về cùng cô hay không cho nên cũng không có tâm trạng nói chuyện phiếm, chỉ im lặng ngồi đó.
Mặc dù không nói câu này, nhưng ngồi một lúc lâu như vậy, Cố Lan San vẫn cảm thấy hơi khát nước. Cố Lan San nhìn thấy trên bàn có rất nhiều chén trà, trong đó có một chén trà vẫn còn đầy có lẽ chưa có ai uống vì thế với tay lấy.
Mà người phụ nữ được Thịnh Thế dẫn đến cũng cảm thấy khát nước cũng với tay theo thói quen lấy chén trà trên bàn.
Vì thế, ngay khi Cố Lan San vừa cầm lấy chén trà kia, một bàn tay được sơn màu đen tinh tế cũng cầm lấy chén trà đó.
Cố Lan San cũng không nghĩ rằng sẽ có người giành chén trà với mình nên hơi sững người.
Mà người phụ nữ kia cũng nghiêng đầu, thấy người cầm chén trà là Cố Lan San nên lập tức cướp lấy chén trà của cô.
——
Thịnh Thế ngồi bên kia đang nói về dự án mới. Đang nói được một nửa, Quý Lưu Niên lên mang tìm chút tư liệu mà Hạ Phồn Hoa lại đốt một điếu thuốc, nhìn thoáng qua Thịnh Thế, dường như nhớ đến cái gì, thấp giọng hỏi: “Cậu lại cãi nhau với Lan San đấy à?”
Thỉnh thoảng, Hạ Phồn Hoa cũng đến biệt thự của Thịnh Thế và Cố Lan San, nghe người hầu nói bọn họ thường xuyên cãi nhau. Mỗi lần như vậy, Thịnh Thế mấy đêm sẽ không về nhà.
Thịnh Thế đang xem tư liệu trong tay, nghe thấy câu hỏi của Hạ Phồn Hoa hơi thất thần một chút mới chậm rãi ngẩng đầu, liếc nhìn cô gái đang ngồi trên ghế sô pha, nói: “Nếu cô ấy có thể cãi nhau với mình thì mình còn cảm thấy vui vẻ một chút!”
“Cậu bệnh à?” Hạ Phồn Hoa nghe xong nhịn không được mắng một câu: “Không cãi nhau với cậu thì cậu không vui! Cậu nói xem cậu không có bệnh thì là gì? Có phải cậu muốn Lan San ngày nào cũng bám lấy cậu, kiếm chuyện với cậu không hả? Đúng là đầu óc cậu có vấn đề rồi!”
Thịnh Thế vừa định mở miệng phản bác Hạ Phồn Hoa rằng anh thật sự muốn Cố Lan San ngày nào cũng bám lấy anh, gây chuyện với anh. Đầu óc anh có vấn đề thì đã sao? Nhưng chưa kịp mở miệng, khóe mắt nhìn về phía bên kia thấy người phụ nữ mình dẫn đến cướp lấy chén trà trong tay Cố Lan San. . . . .
Cũng chỉ là một chén trà nên Cố Lan San cũng không tranh với họ. Nhưng cô chưa kịp thả tay thì người kia đã giật chén trà đi. Cô ta hơi dùng sức nên khiến tay Cố Lan San run lên khiến nước trà cũng đổ ra ít nhiều, phần lớn đều đổ vào người cô gái kia.
Nước trà vẫn hơi nóng, cô ta cảm thấy hơi rát, vội vàng đặt chén trà lên bàn, vội vàng kiểm tra thấy da hơi ửng đó. Cô ta giận dữ trừng mắt nhìn Cố Lan San, “Làm cái gì vậy hả? Làm bỏng tôi rồi! Cô đúng là đồ đáng ghét!”
Cô ta chưa kịp nói chữ “ghét” kia đã nghe thấy tiếng ghế ma sát với nền gạch chói tai. Ngay sau đó, mọi người còn chưa kịp phản ứng Thịnh Thế mang vẻ mặt u ám bước qua.
Thịnh Thế đi về phía người phụ nữ kia. . . . .
Chương 20: Không nên trêu chọc Cố Lan San
Cô gái nhìn Thịnh Thế đi đến, cho rằng anh vì mình mà tới, liền lập tức ủy ủy khuất khuất đứng lên, chuẩn bị kể khổ.
Sắc mặt Thịnh Thế tối sầm, đáy mắt chứa lạnh lùng, khiến cho người nhìn cảm thấy đáy lòng trở nên sợ hãi, mọi người nghĩ rằng, Cố Lan San lần này khẳng định xong rồi…
Cô gái Thịnh Thế mang đến ủy khuất hướng Thịnh Thế mới vừa tới mở miệng hô một tiếng: “Thịnh Ca. . .”
Thịnh Thế đột nhiên giơ tay lên, hướng về phía trên mặt của cô ta vung qua một bạt tai!
Một bạt tai kia dùng lực thật lớn, cô gái kia hét lên một tiếng, cả người lập tức làm nghiêng chén rượu ở trên bàn.
Khuôn mặt nhỏ nhắn tỉ mỉ trang điểm của cô ta nháy mắt liền sưng phồng lên, cô ta dựa vào trên cái bàn bằng đá cẩm thạch lạnh lẽo. Đầu váng mắt hoa một trận, không thể chuyển động một lúc, cô ta căn bản không rõ cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Một giây trước Thịnh Thế đối với cô ta còn tốt, như thế nào một giây sau liền vung qua một bạt tai? Hơn nữa người bị thương tổn lại là cô ta….
Đáy lòng cô ta nghi ngờ, nhìn thấy khuôn mặt Thịnh Thế lúc này, cũng không dám hỏi, chỉ có thể có vẻ mặt hoài nghi nhìn Thịnh Thế chăm chú. Ngơ ngác chảy nước mắt, luôn luôn cắn môi dưới chính mình một chút, vẻ mặt ủy khuất tội nghiệp.
Thịnh Thế một chút cũng không để ý đến cô ta, vẻ mặt lạnh lẽo xoay người, ôm lấy cánh tay Cố Lan San, mang theo cô đi thẳng, hướng về phía bên ngoài đi ra.
Để lại một phòng người sững sờ.
Cuối cùng là chuyện gì xảy ra a?
Mọi người đều không có phản ứng một lúc, toàn bộ căn phòng yên tĩnh cực kỳ, chỉ có cô gái bị đánh luôn luôn phát ra âm thanh nức nở.
Quý Lưu Niên cùng Hạ Phồn Hoa bộ dạng giống như sớm đoán được kết quả, biểu tình đặc biệt bình tĩnh.
Không thể không nói, cô gái này thật không thông minh.
Trên thế giới này, người giám gọi thẳng tên Thịnh Thế có thể có mấy người?
Mà Cố Lan San giám ở trước mặt người cả phòng, làm càn gọi thẳng tên Thịnh Thế, nếu là người có đầu óc, cẩn thận suy nghĩ một chút, cũng biết địa vị người phụ nữ này trong lòng Thịnh Thế không bình thường đi?
Hơn nữa, trên thế giới này, người nào dám ở trước mặt Thịnh Thế làm càn?
Trong thế giới của Thịnh Thế, từ trước đến nay, không ai dám làm như thế cả.
Ngoại trừ Cố Lan San.
Cố Lan San là một người ngoại lệ, đây không phải là Cố Lan San to gan lớn mật, mà bởi vì, Thịnh Thế giao cho nàng quyền làm càn ở trong thế giới của anh.
Loại chuyện náo loạn này, mọi người tự nhiên cũng không có tâm tình vui đùa thêm nữa, liền mỗi người tự tản ra.
Trước khi đi, Quý Lưu Niên tâm tình tốt liền phân phó một người phục vụ gọi một chiếc xe taxi cho cô gái kia. Trước khi lên xe, Quý Lưu Niên nhìn người phụ nữ lộng vẫn đang khóc một cách khó hiểu, phá lệ mở miệng, hỏi một câu: “Lúc trước khi cô ở cùng Thịnh Thế, Thịnh Thế không phải từng nói với cô điều kiện của anh ta sao?”
“Có, chỉ có một điều.” Nữ nhân kia dừng khóc, suy nghĩ, nói: “Không nên trêu chọc Cố Lan San.”
Quý Lưu Niên gật gật đầu, nói: “Cô ấy chính là Cố Lan San.”
Cô gái kia nhất thời kinh ngạc.
Cô ấy chính là Cố Lan San.
Người phụ nữ vừa rồi, chính là Cố Lan San?
Người vợ hợp pháp Thịnh Thế cưới hỏi đàng hoàng Cố Lan San?
Quý Lưu Niên nhìn cô gái trước mặt dáng vẻ đần độn, mỉm cười, liền nhẹ nhàng xoay người, cất bước rời đi.
**************************
Thịnh Thế một đường túm Cố Lan San đi ra, trực tiếp chạy vội tới một chiếc xe Audi A8 màu trắng có biển số xe quân dụng.