• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 33: Cùng nhau theo đuổi phụ nữ (4)

Thịnh Thế dối mặt với sự chủ động của cô ta, không có cự tuyệt, chỉ nói một câu, không được phép trêu chọc Cố Lan San, sau đó lưu số điện thoại của cô ta lại, đưa số điện thoại của mình cho cô ta, rồi tìm người đưa cô ta về nhà.

Từ đó về sau Thịnh Thế tham gia yến hội gì, thỉnh thoảng sẽ gọi cô đi cùng.

Mới đầu Tô Kiều Kiều nghĩ Thịnh Thế đối với mình có hứng thú, nhưng đợi đến sau mấy lần cô ta đi xã giao cùng Thịnh Thế, cô ta dần dần do dự, bởi vì bất luận cô ta chủ động câu dẫn như thế nào, Thịnh Thế đề không bao giờ chạm vào cô……

Lại nói, Thịnh Thế nhưng là hoa hoa công tử, mười lăm tuổi không phải đã thay rất nhiều bạn gái sao…….

Đánh chết Tô Kiều Kiều cũng không tin Thịnh Thế sẽ trung thành với hôn nhân giống Liễu Hạ Huệ ngồi trong lòng mà không loạn.

Tô Kiều Kiều hôm nay ở yến tiệc nghe thấy những lời này, vợ của Thịnh Thế trước đây rất đẹp, nhưng đều là khi mười mấy tuổi, không thể nói sau này chính là người đẹp, mà hiện tại Thịnh Thế lại không mang cô ra ngoài, còn không ngừng truyền đến scandal ở bên ngoài, thì chỉ có hai khả năng, hoặc là Thịnh Thế không yêu vợ mình, hoặc là vợ anh ta lớn lên rất xấu.

Nghe nói vợ Thịnh Thế là nhị tiểu thư của Cố gia, Cố gia cũng là danh gia vọng tộc, có lẽ bọn họ chính là liên hôn chăng……..

Cho nên Tô Kiều Kiều liền bạo gan, chủ động câu dẫn Thịnh Thế một lần.

Vừa nghĩ, Tô Kiều Kiều vừa ôm cổ Thịnh Thế, đem trọng lượng cả cơ thể đều đặt trên người anh ta, hai chân của cô ta gắt gao vòng chặt thắt lưng Thịnh Thế, thỉnh thoảng cọ nhẹ vào người anh ta.

Thịnh Thế cười như không cười giơ tay lên, nắm lấy hông của tô Kiều Kiều, không cho Tô Kiều Kiều di chuyển loạn trên người, Tô Kiều Kiều dùng lực nâng người lên, liền một bên lung tung hôn Thịnh Thế, một bên giơ tay, bắt đầu cởi nút áo của Thịnh Thế.

Tay của Thịnh Thế thăm dò vào trong váy của tô Kiều Kiều, hướng về phía nhụy hoa choi đùa thật mạnh xoa bóp một chút, Tô Kiều Kiều toàn thân run rẩy, trong lòng vui vẻ, yêu kiều rên lên một tiếng, hai chân kẹp chặt lấy thắt lưng Thịnh Thế, đôi môi hồng nộn nhắm đến môi Thịnh Thế hôn xuống.

Thịnh Thế trước khi bị hôn một giây, nhẹ nhàng nghiêng đầu một chút, nụ hôn của Tô Kiều Kiều liền rơi vào má anh ta, Tô Kiều Kiều không thuận theo, xoay đầu, tiếp tục hôn lên môi Thịnh Thế, Thịnh Thế trên mặt trịnh trọng nói: “ Tôi nhưng là người đã có vợ.”

Lời này từ miệng Thịnh Thế nói ra, giống như là tán tỉnh, Tô Kiều Kiều phốc cười một tiếng, “ ghét a”

Sau đó cúi đầu, tiếp tục đến hôn anh ta.

Thịnh Thế lại nắm lấy cái eo mảnh khảnh của Tô Kiều Kiều, đem cơ thể của cô ta từ trên người mình kéo xuống.

Tô Kiều Kiều không thuận theo không buông tha hướng trên người Thịnh Thế quấn lấy, Thịnh Thế duỗi tay về phía trước, đẩy Tô Kiều Kiều ra, thanh âm nhẹ ôn hòa, trên mặt lại hiện lên chút không kiên nhẫn: “ Được rồi, đừng náo loạn.”

Đổi lại là trước đây, Tô Kiều Kiều sẽ gặp rắc rối, hôm nay cố tình lá gan cũng lớn hơn.

Kỳ thật mỗi người đàn ông đều giống nhau, thoạt nhìn mũ áo chỉnh tề, kỳ thật chính là mặt người dạ thú.

Nói gì mà mình là người có vợ, không ngoại tình, kỳ thật mở mắt ra là mắng Phan Kim Liên, nhắm mắt vào là nhớ Phan Kim Liên.

Tô Kiều Kiều nhìn Thịnh Thế, thanh âm mềm mại, mang theo một chút phiền muộn: “ Em không quan tâm anh đã kết hôn, em cũng sẽ không phá hoại hôn nhân của anh. Em cũng không mỗi ngày đều ở cùng anh, chỉ cần lúc nhớ đến em, nhìn em một cái, em đã thấy đủ rồi……..”

 

Chương 34: Cùng nhau theo đuổi phụ nữ (5)

“ Em không quan tâm anh đã kết hôn, em cũng sẽ không phá hoại hôn nhân của anh. Em cũng không mỗi ngày đều ở cùng anh, chỉ cần lúc nhớ đến em, nhìn em một cái, em đã thấy đủ rồi……..”

Thịnh Thế nhíu nhíu mày, sau đó ngẩng đầu, cẩn thận nhìn Tô Kiều Kiều, lúc lâu sau, mới nói: “ Cô như thế nào chỉ ca hát, sao không đầu quân cho làng giải trí a?”

Tô Kiều Kiều sửng sốt một chút, Thịnh Thế đột nhiên mỉm cười, vẻ mặt tán dương nói: “ được a, diễn xuất rất tốt, nếu vào làng điện ảnh, không biết chừng còn đoạt cái gì mà ảnh hậu nha!”

Tô Kiều Kiều thế này mới hiểu được Thịnh Thế đang vòng vo nói cô giả tạo, cô không phải là không giả tạo, nhưng cũng có chút chân thành: “Em biết những người như em nói ra những lời này có chút dối trá, nhưng là em thật sự nghĩ như vậy!”

“ Cô là thật sự muốn làm tiểu tam a.” Thịnh Thế vỗ vỗ vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Kiều Kiều, lời nói nói ra bỉ ổi mà độc ác: “Tiểu tam trời sinh là bị máng, cô như vậy là thích bị mắng a! Như thế nào cô lại là người ti tiện như vậy?”

Thịnh Thế kỳ thật đối với phụ nữ, luôn là thái độ ác liệt lại cho có lệ, lời nói không chút lưu tình làm đả thương người, nhưng cố tình anh ta như vậy, vẫn rất nhiều phụ nữ người trước ngã xuống người sau tiến lên như thiêu thân lao đầu vào lửa, kỳ thật Thịnh Thế chính minh cũng không biết những người phụ nữ này yêu thích anh ta cái gì, anh ta đối với bọn họ lại không tốt……

Tô Kiều Kiều liền ủy khuất, đôi mắt phiếm hồng.

Thịnh Thế nhìn cũng không nhìn Tô Kiều Kiều, đi đến trước sô pha, tao nhã ngồi xuống, anh ta chậm rãi ấn chuông, phục vụ rất nhanh tiến đến, Thịnh Thế có chút mệt mỏi xoa xoa mi tâm, ngữ điệu thản nhiên: “Tiễn vị Tô tiểu thư này đi đi.”

***********

Bốn giờ chiều, Thịnh Thế nhận điện thoại của Quý Lưu Niên, nhóm người ăn cơm trưa bây giờ đều đang ở sân tennis.

Thịnh Thế mặc đồ thể thao màu trắng, đầu đội mũ che nắng đi trên sân tennis.

Lúc anh ta đến, Hạ Phồn Hoa và Lưu Chí Cường đang đánh tennis, Hạ Phồn Hoa kỹ thuật không được tốt, Lưu Chí Cường ngại vì hợp tác, luôn nhường anh ta, Hạ Phồn Hoa hiệp thứ nhất vẫn là thua.

Kết thúc hiệp một, Hạ Phồn Hoa cùng Lưu Chí Cường cùng đi vào khu nghỉ ngơi,

Phục vụ đã mang nước khoáng và khăn tay đến, hai người xoa một chút, nhìn đến Thịnh Thế nhàn nhã ngồi một bên, lần lượt cùng đến chào hỏi.

Mọi người dùng cơm trưa xong đều nghỉ ngơi một chút, đã gần như tỉnh rượu.

Ra vận động đánh tennis, đợi đến bữa tối lại cùng nhau ăn tối.

Hạ Phồn Hoa ngồi bên cạnh Thịnh Thế, xoa xoa bả vai của mình nói: “ Tôi trời sinh đã không mong chơi tennis, mới chơi một lúc, đã cảm thấy cả người đau nhức!”

Thịnh Thế nhìn thoáng qua Lưu Chí Cường, nhớ đến buổi trưa hắn ta nhắc đến Cố Lan San, đột nhiên mi tâm nhíu lại, tâm huyết dâng trào liền nói với Hạ Phồn Hoa: “Đúng lúc, để tôi đến đi.”

Lưu Chí Cường vừa nghe lời này, nghiêng đầu, kì quái đáp một câu: “Thịnh tiên sinh biết chơi tennis?”

Thịnh Thế bộ dáng thản nhiên, giương mắt, nói: “Biết một chút.”

Sau đó đứng dậy, cầm lấy vợt phục vụ đưa đến, chậm rãi cầm trong tay quơ quơ, sau đó bước chân tao nhã đi về phía sân tennis, Lưu Chí Cường vội vàng đuổi theo.

Vì vậy, trận đấu bắt đầu.

Thịnh Thế phát bóng trước.

Anh ta không có kĩ xảo nào, chỉ tùy tiện ném quả bóng lên không trung, sau đó dùng vợt đánh về phía Lưu Chí Cường.

Lưu Chí Cường chơi tennis rất tốt, nhìn thấy Thịnh Thế như vậy, cho là kỹ thuật của anh ta chẳng ra sao cả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK